Ôm Em Ôm Tới Nghiện

Chương 10




Nguyên Tác Hạo căn bản là cái vô lại kiêm lưu manh!

Hắn một khi lại định một cô gái, liền đối với cô gái này một mực khăng khăng, cho dù là cửu đầu trâu đến đem hắn đi, hắn cũng thà rằng chết ở trong lòng cô gái —–

Mà cái cô gái làm cho hắn mê luyến như thế, đúng là thiên kim thứ hai của Lê gia – Lê Hưng Hưng.

Rất nhanh, chuyện hai người kết giao liền ra ánh sáng, rớt vỡ mắt kính của mọi người.

Tổng tài tập đoàn lớn lại cùng cái tiểu thiên kim của công ty bao cao su kết giao, chuyện này làm tất cả mọi người không thể tiếp nhận. (Tiểu MT: ta thấy lạ là chuyện hai người kết giao thì mắc mớ gì đến người ngoài?)

Không ít cô gái rõ ràng yêu, thầm mến, yêu đơn phương Nguyên Tác Hạo, bởi vì không phục Nguyên thiếu không nhìn các cô một cái, liền không có việc gì đi tới nơi làm việc của Lê Hưng Hưng đập phá, thậm chí còn đòi làm loạn cả võ quán.

Lê Hưng Hưng dù gì cũng là cái danh môn khuê tú, trước khi mẹ qua đời từng dặn dò cô phải làm cái thục nữ, vì thế cô đều nhịn xuống.

Nhưng là, sự chịu đựng của cô là có cực hạn, cô rốt cuộc chịu không nổi các cô gái tới cửa làm loạn rầm rĩ, quyết định, đến một cái, cô liền đánh một cái, đến hai cái, cô cũng đánh cả hai!

Mặc kệ đối phương có thân phận gì, chỉ cần dẫm lên chỗ đau của cô, cô liền mượn cây chổi đánh người.

Trở lại sủa loạn! Không sao, dù sao cây chổi của cô cũng chuẩn bị xong…

Chẳng qua cô hôm nay thật không may đã quên đem cây chổi mang đi ra, mới có thể ở trong Nguyên gia, lại xui xẻo gặp gỡ cái diện mạo không tệ, nhưng miệng lại thuộc loại xe máy Harley, nữ hầu – Giang Thục Cầm.

Kỳ quái, nữ hầu này như thế nào chuyên chọn đúng giờ Nguyên Tác Hạo bận rộn, cố ý đến tìm cô gây chuyện?

Lê Hưng Hưng ở trong sân nhà cùng Giang Thục Cầm đụng mặt, Giang Thục Cầm xa xa liền đối với cô bày ra sắc mặt, tuyệt không tôn trọng cô.

“Không nghĩ tới cô còn có chút tài năng! Cư nhiên đem thiếu gia mê đến xoay vòng!” Giang Thục Cầm chua nói: “Hiện tại ngay cả Nguyên gia đều đối với bên ngoài công bố cô là con dâu mà Nguyên gia chọn”

“Đúng vậy a, toàn bộ thế giới cũng không phản đối tôi gả cho Nguyên Tác Hạo, cái người con gái ăn không được Nguyên Tác Hạo như cô, cũng chỉ có thể gặp tôi một lần liền loạn sủa một lần” hừ, nghĩ cô dễ bị ức hiếp sao?

Sai! Cô đã chuẩn bị vạn toàn (tức là kỹ càng), hơn nữa còn được ban tặng công phu độc miệng của Lê gia – lão tam – Lê Đồng Đồng, cô tương đối có thể đánh trả bằng miệng, mà không cần phải ra tay đánh người.

Cho dù cô muốn đánh người, đối phương cũng nhất định đánh không lại cô đâu!

Đến lúc đó, đối phương một bộ nhu nhược, mà cô thì giống một con cọp mẹ…Cô mới không ngu như vậy! Cô cho Nguyên mẹ một cái ấn tượng tốt.

Khó được Nguyên mẹ đem cô giống như con gái mà yêu thương, cô không thể làm cho Nguyên mẹ thất vọng.

“Hừm, miệng cũng thật sắc bén” Giang Thục Cầm hừ lạnh một tiếng, lấy mắt liếc cô “Chẳng lẽ cô không biết hoa danh của thiếu danh bên ngoài, còn những cô con gái chờ đợi hắn xếp thành Trường Thành sao?”

“Nực cười!” Lê Hưng Hưng cười lạnh, “Xếp đến Trường Thành thì như thế nào? Hiện tại Nguyên Tác Hạo thuộc về ta, còn những phụ nữ muốn cùng hắn lên gường, đợi kiếp sau đi!”

Miệng Giang Thục Cầm không lợi hại bằng Lê Hưng Hưng, chỉ có thể tức giận đến dậm chân, bắt đầu bịa đặt lời đồn không có thật. “Chẳng lẽ cô không biết tôi cùng Nguyên thiếu gia từng chơi qua trên gường sao?”

Cằm Lê Hưng Hưng thiếu chút nữa rớt xuống, nhưng nhìn bộ dáng yểu điệu của Giang Thục Cầm, nếu Nguyên Tác Hạo không hề động tâm…… Nhất định là gạt người!

Có lẽ đúng như lời Giang Thục Cầm, Nguyên Tác Hạo thật sự cùng cô ta lên gường, cho nên mới có thể làm cho cô ta không có sợ hãi như vậy, có khi còn bắt được cơ hội bắt nạt cô không chừng.

Khốn khiếp! Thì ra tình phụ hắn nuôi dưỡng là ở bên trong Nguyên gia sao? Hừ! Chờ chút phải đi đánh nát xương hắn, nếu không tên cô sẽ viết ngược!

“Chơi qua trên gường? Tôi như thế nào không biết chuyện này?”

Nhân vật nam chính bị đàm luận, đột nhiên xuất hiện ở phía sau hai người.

Giang Thục Cầm vừa nghe đến thanh âm Nguyên Tác Hạo, vội vàng quay đầu nhìn lên, phát hiện Nguyên Tác Hạo nghiêm mặt, dùng vẻ mặt đứng đắn nhìn các cô.

“Thiếu gia……” Giang Thục Cầm câm như hến, trên mặt rất nhanh liền chảy xuống mấy viên nước mắt.

Trước khóc thì trước thắng nga? Lê Hưng Hưng thật không dám tin tưởng, Giang Thục Cầm lại dùng những chiêu thức cũ kỹ như vậy.

Bây giờ là như thế nào? Cô nghĩ mình đang diễn tiết mục phu nhân khi dễ tiểu nô tỳ?

“Không cần phải nói, tôi đã biết” Nguyên Tác Hạo giơ lên một chút tươi cười, đi tới trước mặt Giang Thục Cầm, ngữ khí chuyển thành ôn nhu.

Giang Thục Cầm gặp Nguyên Tác Hạo lộ ra tươi cười, cho là hắn là đứng ở cạnh mình “Thiếu gia, anh thật sự đều hiểu được trái tim của em….”

“Tôi đương nhiên đều hiểu được” Nguyen Tác Hạo uyển chuyển nói.

Ngươi hiểu được cái rắm! Lê Hưng Hưng oán hận trừng mắt Nguyên Tác Hạo, không nghĩ tới hắn sẽ giúp đỡ người ngoài. Khốn khiếp!

“Thiếu gia……” Giang Thục Cầm toét ra một chút tươi cười, đôi mắt trong phút chốc ngập nước dán về hướng Nguyên Tác Hạo

“Cô ngày mai không cần đến đây” Nguyên Tác Hạo thu lại mặt cười, lạnh lùng nhìn Giang Thục Cầm. “Thì ra chính là cô tìm vợ tôi gây chuyện, tôi chờ giờ khắc này chờ đã lâu rồi!”

Phi! Nếu không phải người con gái ngu ngốc này cùng Hưng Hưng của hắn nói lung tung, hắn không cần đuổi theo cô cực khổ như vậy, hơn nữa thiệt tình còn bị cô trở thành đối đãi như đồ bỏ đi.

Không đuổi này họa thủy đi ra ngoài, chỉ sợ hắn cùng Hưng Hưng vĩnh viễn không yên bình!

Còn cùng cô trên giường rồi! Chuyện chưa từng làm, hắn căn bản không cần thừa nhận! Hắn chỉ cùng người con gái mình yêu “này nọ í é í é”, hơn nữa từ khi có Hưng Hưng, những người con gái khác rốt cuộc cũng không vào nổi con mắt của hắn.

“Thiếu gia……” Giang Thục Cầm không thể tin được thấp kêu: “Anh không thể đối với em như vậy….Em thích anh như vậy…”

“Nhưng tôi một chút cũng không thích cô” Nguyên Tác Hạo lạnh lùng nhìn Giang Thục Cầm, sau đó đi đến bên người Lê Hưng Hưng, đem cô ôm vào trong ngực. “Tháng sau, tôi phải cùng cô ấy kết hôn”

“Tại sao có thể?!” Giang Thục Cầm gầm nhẹ một tiếng. “Em thích anh đã lâu như vậy, vì cái gì anh ngay cả cái liếc mắt cũng không liếc em?”

“Cô không hấp dẫn được tôi” Nguyên Tác Hạo thành thật trả lời.

“Vì cái gì?” Giang Thục Cầm không rõ, thấp hỏi: “Em mỗi lần cũng vì anh ăn mặc tỉ mỉ, anh vì cái gì không nhìn em một cái?”

“Thứ nhất, tôi không thích trên mặt cô trang điểm đậm, thứ hai, tôi không thích con gái chân dài, thứ ba, tôi chỉ yêu Hưng Hưng” Nguyên Tác Hạo thành thật nói ra điều kiện bản thân.

Đáng tiếc, hắn là người có chủ rồi, những cô gái yêu hắn, thật sự phải đợi kiếp sau .

“Ô……Tôi sẽ đi nhật báo Hoa Qủa, nói ra chuyện xấu của ngươi….”Giang Thục Cầm che mặt chạy đi.

Lê Hưng Hưng ở một bên xem đến mắt choáng váng, cứ như vậy đã xong sao? Cô ngước mắt nhìn Nguyên Tác Hạo.

“Em còn chờ mong tình tiết vở kịch sẽ phát triển sao?” hắn biết đầu dưa hấu của cô đang suy nghĩ cái gì, vì thế cười hỏi.

Cô nhún nhún vai, lơ đễnh. “Không có, em nghĩ tới anh sẽ đứng về phía của cô ấy”

“Vì cái gì nghĩ như vậy?” tay hắn xoa gương mặt của cô, nâng cằm của cô lên.

“Bởi vì tính tình em không tốt, bởi vì em sẽ đánh người, bởi vì……”

“Bởi vì em là vợ của anh” hắn tiếp cận mặt cô, hôn nhẹ lên môi của cô, hồi lâu mới rời đi cánh môi anh đào của cô. “Trừ bỏ mẹ anh cùng em quan trọng như nhau, không có người con gái thứ ba có thể nhập vào trong mắt anh nữa”

Cánh môi bị hôn đến sưng đỏ gợi lên tươi cười mê người, Lê Hưng Hưng nhón chân lên, vịn chặt cổ Nguyên Tác Hạo.

“Anh trở nên ngoan như vậy?” cô có chút hoài nghi, người đàn ông trong mấy tháng ngắn ngủn này liền thay đổi nhiều như vậy, thật sự chỉ đem trọng tâm đặt ở trên người của cô.

Hắn yêu cô, thì ra là sự thật.

“Chỉ có em mới có thể làm anh trở nên không ngoan……” hắn khẽ cắn cổ của cô. “Chúng ta tới một lần được không?”

Mặt cô đỏ bừng, trừng hắn một cái. “Không đứng đắn! Nguyên mẹ nói tìm em muốn cùng đi dạo phố….”

“Còn sớm” hắn đem cô ôm lấy, hướng đến chỗ bên trong mà đi. “Đủ chúng ta làm một lần”

“Xấu xa” cô chu cái miệng nhỏ nhắn nhìn hắn. “Anh trở nên háo sắc nga!” (TiểuMT: anh ấy luôn háo sắc”

“Ai dạy em để cho anh ôm em đến nghiện?” nhân vật nam chính ôm nhân vật nữ chính vào nhà, liếc mắt đưa tình lên lầu hai.

Sau khi đóng cửa lại, đầu tiên là một trận thanh âm cười hì hì, cuối cùng biến thành nặng nề, trình diễn làm cho người ta mặt đỏ tim đập.

Mà câu chuyện, kỳ thật còn chưa kết thúc, bởi vì, hạnh phúc là vĩnh viễn không dừng lại

Tương lai, bọn họ sẽ có một khoảng thời gian thật dài ở chung một chỗ……

HẾT