Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

Chương 85




Tất cả sự việc phải nói từ lúc Tần gia xảy ra chuyện.

Năm đó tập đoàn Tần thị như mặt trời ban trưa, nhưng lại ở ngày nọ, bỗng nhiên bị tuôn ra vốn doanh nghiệp xuất hiện lỗ hổng lớn, trong một đêm thiếu hụt hơn mười trăm triệu, tất cả cổ đông trong tập đoàn trừ Tần gia ra đều bị thiệt hại, cùng ký đơn xin điều tra.

Tần gia luống cuống, liên tiếp lộ ra dấu vết, kết quả điều tra ra rất nhanh —— là do Tần gia ký hợp đồng ma, ngầm dời vốn đi nên thiếu hụt.

Chuyện này ở năm đó nhấc lên sóng to gió lớn, vốn chỉ là chuyện trong giới kinh doanh, mọi người đáng ra không nên biết, không biết vì sao lại càng nháo càng lớn, Tần gia bị vạn người phỉ nhổ, dư luận cơ hồ nghiêng về một phía giáng chức, chửi rủa.

Mà lỗ hổng hơn mười trăm triệu này không phải là một gia tộc có thể lập tức bù vào, cho dù tự tiện tham ô cũng dùng tất cả vào mục đích riêng, sau khi vụ việc lộ ra ánh sáng, bị áp lực của dư luận và tình hình kinh doanh, Tần gia tuyên bố phá sản.

Mà vào lúc Tần gia lâm vào nguy cơ, phải bán của cải lấy tiền mặt để trả nợ, Nhan Bộ Nguy xuất hiện, hắn ta bù vào lỗ hổng của tập đoàn, từ nợ ngập đầu, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng  thành lập tập đoàn Nhan thị.

Trong sự việc này, tất cả những gì Nhan Bộ Nguy làm không thể chỉ trích, thậm chí được mỗi người khen ngợi.

Giúp người nhà vợ mất sớm trả hết nợ nần, vấn luôn tưởng nhớ vợ, từ đó về sau không hề cưới.

—— mà làm sao tập đoàn Tần gia có thể ký hợp đồng ma?

Người đã đi lên địa vị đó đều không ngu ngốc, có được công ty lớn như thế sao có thể không nhìn ra lỗ hổng trong hợp đồng?

Vì sao chuyện này sẽ đưa ra ánh sáng nhanh như vậy? Một tập đoàn có thể dùng hợp đồng ma tham ô hơn mười trăm triệu sao có thể để chứng cứ liên tiếp bại lộ?

Năm đó internet vừa mới xuất hiện, còn chưa hoàn toàn phổ biến, tầm nhìn của tất cả phần lớn cũng chỉ có thể giới hạn với vòng nhỏ hẹp xung quanh mỗi người, vì sao chuyện này ở lúc ấy có thể khiến tạo ra sóng dư luận lớn như vậy?

Càng không có khả năng là Nhan Bộ Nguy sao có thể ở thời khắc mấu chốt vay được một số tiền lớn như vậy? Hắn thân là con rể Tần gia, khi đó có ai có thể cho hắn vay tiền?

Nhưng lúc ấy không ai có thể nghĩ ra nhiều như này, mọi người chỉ biết, cũng chỉ có thể biết, tập đoàn Tần thị cạnh tranh ác ý, lợi dụng hợp đồng ma tham ô hơn mười trăm triệu, Nhan Bộ Nguy đi vay nợ lấp lỗ hổng, hắn vừa chính trực lại giỏi giang.

Nếu lại nhìn vào quá khứ trước đó, Nhan Bộ Nguy trước khi  cưới Tần Thơ cũng chỉ là một thằng một nghèo hai trắng, trừ bỏ miệng đầy tình yêu và tương lai, ước mơ cùng hoài bão thì không có gì cả.

Nhưng Tần Thơ vẫn là chọn gả cho hắn.

Khi đó Tần Thơ còn rất trẻ, mới 20 tuổi đầu, bị Nhan Bộ Nguy dụ dỗ vào tay. Tần gia vốn dĩ giàu có, cũng không để ý Nhan Bộ Nguy có thể mang đến cái gì, sau khi tiếp xúc một đoạn thời gian còn phát hiện Nhan Bộ Nguy thật sự tài năng, bởi vậy hai ba mẹ Tần đều vui vẻ đồng ý lựa chọn của con gái.

Tần Thơ gả vì tình yêu, khi kết hôn thậm chí không lấy một chút lễ hỏi, còn chia sẻ tất cả tài sản của mình với chồng.

—— cô thật sự quá yêu người đàn ông này.

Sâu khi kết hôn Nhan Bộ Nguy cũng rất bảo vệ cho Tần Thơ, chưa từng để cô xuất hiện trước mặt công chúng, tất cả mọi chuyện phải lộ mặt đều là Nhan Bộ Nguy làm, tất cả áp lực đều là hắn chịu, cho dù kết hôn, Tần Thơ vẫn được cưng chiều như tiểu thư.

Sau đó Tần Thơ mang thai, sinh một con trai.

Lại sau đó, Tần Thơ bị ngã từ cầu thang tầng hai nhà mình xuống, gáy bị va đập nghiêm trọng, mất máu quá nhiều chết ngoài ý muốn.

Chưa đến một năm Tần Thơ mất,  tập đoàn Tần thị đã sụp đổ.

Nhan Bộ Nguy ném hết tất cả mọi thứ trên bàn xuống đất, khung ảnh rớt trên gạch men sứ, Nhan Bộ Nguy ngồi lặng trước bàn làm việc một lát, mới đứng dậy nhặt lên khung ảnh.

Nó hoàn toàn bình thường không bị trầy xước.

Hắn khẽ vuốt khung ảnh bằng gỗ.

Tần Thơ trong ảnh cười cực kỳ xinh đẹp, vẫn là dáng vẻ hơn hai mươi tuổi, mặc váy dài màu trắng tuyết, cười nhìn vào ống kính, phía sau là bầu trời xanh, trên đầu lá xanh, ánh nắng ấm áp xuyên qua lá cây chiếu vào mặt và cổ cô.

—— cô là Omega nhưng cô chưa từng bị đánh dấu.

"Các cổ đông đều tới rồi." Quản gia đứng ở cạnh cửa nhắc nhở.

"Được." Nhan Bộ Nguy cười lạnh một tiếng, sau đó vẻ mặt dữ tợn ném mạnh khung ảnh xuống trước mặt quản gia, mặt kính vỡ vụn, những mảnh vỡ bắn khắp nơi.

Hắn căn bản không yêu người phụ nữ này, nhưng hắn không thể không đặt khung ảnh ở trên bàn giả vờ như rất không thể quên được.

Hắn cực kỳ căm ghét Omega này.

"Đi thôi." Nhan Bộ Nguy điều chỉnh xong vẻ mặt, cài lại nút tay áo, vuốt phẳng nếp gấp trên người đi ra thư phòng.

Giày da thủ công sang quý dí mạnh lên ảnh.

"Nhan tổng, ngài thấy ngài hiện tại nên bày ra vẻ mặt như này à? Lúc trước chúng tôi đều là tín nhiệm anh mới cùng hợp tác hạng mục này với anh, kết quả hiện tại thì sao?"

"Khi ký hợp đồng mọi người đều hiểu rõ, cùng vinh hoa chung tổn hại, sao hả, hiện tại các vị cổ đông đều bị thiệt hại rất lớn, mà bên phía ngài đều không chịu ảnh hưởng một chút? Ngài cảm thấy nên giải thích chuyện này thế nào?"

"Lần này thiệt hại vượt khỏi dự đoán của tôi rất nhiều, tôi cũng không cho rằng tôi không có năng lực gánh nợ, đã ký hợp đồng, thua thiệt tự chịu, nhưng tình huống lúc này quá kỳ quặc có đúng không? Nhan tổng ngài không giải thích một câu, hay là thấy cảm giác ăn mảnh cùng rất tuyệt?"

Không khí trong phòng tiếp khách rất trầm trọng, một người đàn ông trung niên trong đó càng là nắm chặt tay, cố gắng kiềm chế cảm xúc, Đỗ Triết không ngừng vỗ nhẹ sau lưng hắn, nhẹ giọng nói: "Ba, ba bình tĩnh đã, bác sĩ nói hiện tại ba không thể quá kích động!"

Người ngồi bên cạnh đều là ông lớn có sẵn khí thế, Đỗ Triết hoàn toàn không biết vì sao mình lại xuất hiện ở đây, buổi chiều ông già nhà cậu ta vốn dĩ nghỉ ngơi bình thường như thế, việc làm ăn khiến ông mệt đến đổ bệnh, kết quả bỗng nhiên một cuộc điện thoại làm ông bỗng nhiên từ trên giường bật dậy, dù nói gì cũng phải xuất viện.

Đỗ Triết lo lắng xảy ra chuyện, đành phải đi cùng.

Vì thế cậu ta liền nhìn đến chú Nhan mấy ngày hôm trước còn hiền hòa cùng dùng bữa trò chuyện giờ vẻ mặt sắc lạnh ngồi trung tâm, còn mắt lạnh nhìn mấy người khác nghi ngờ hỏi chuyện.

Chờ bọn họ mồm năm miệng mười nói mãi, Nhan Bộ Nguy mới nâng mắt, trên mặt đều là vẻ mất kiên nhẫn: "Đặc biệt tới chỗ của tôi là để nói những thứ này? Ba tháng sau mới là ngày thu hồi vốn đầu tư, báo cáo của hạng mục mấy ông xem lúc nào cũng được, tiến độ như thế nào trong lòng không rõ? Lỗ thì lỗ, có mối làm ăn nào hoàn toàn chắc chắn sẽ có lời? Năng lực của mình không đủ liền đẩy nồi? Các ông ngồi vào vị trí này bằng cách nào?"

Không khí buổi nói chuyện bởi vì lời này của Nhan Bộ Nguy chợt an tĩnh lại, mỗi ông lớn đều nhìn nhau, Đỗ Triết xen lẫn trong đó không dám hó hé một câu.

Sau đó mấy người này lại nói một đống lời, ông tới tôi đi tất cả đều là thuật ngữ kinh doanh, Đỗ Triết không nghe hiểu một câu, đầu váng mắt hoa nửa ngày quyết định tìm trợ giúp từ bên ngoài.

Cậu ta ở trong nhà Nhan Bộ Nguy, đối tượng xin giúp đỡ nghĩ đến đầu tiên chính là Nhan Mộ.

Cậu ta click mở khung chat của Nhan Mộ, vừa mới nghĩ ra nên hỏi cái gì, một người vẫn luôn im  lặng nãy giờ ở gần đột nhiên nói: "Mọi người, không đúng."

Ông ta đứng lên: "Đây là tài liệu thiệt hại hơn nửa năm qua, mọi người nhìn kĩ số liệu đi, từ tháng 10 năm trước đã không đúng lắm."

Ông ta đem tài liệu chia mỗi người, căn cứ đó tìm ra điểm đáng ngờ, nói có sách mách có chứng, vẻ mặt mọi người dần trầm xuống, Nhan Bộ Nguy chặt chẽ nhìn thẳng ông ta, đồng tử hiện lên chút tàn nhẫn.

"Tóm lại." Người nọ đi đến trước mặt Nhan Bộ Nguy, đôi tay chống ở trên mặt bàn,  đối mặt Nhan Bộ Nguy, "Tôi có lý do nghi ngờ Nhan tổng đã dùng hợp đồng ma."

Ông ta vừa nói ra câu này, không khí trong phòng tiếp khách trở nên căng thẳng khác thường, các cổ đông không ngừng lật xem  chứng cứ  người kia cung cấp, Đỗ Triết trốn ở góc run bần bật.

Vẻ mặt Nhan Bộ Nguy không hề thay đổi, thậm chí còn nhếch miệng hừ lạnh một tiếng.

Cảnh tượng này hắn ta quá mức quen thuộc.

Giống hệt năm đó, các cổ đông của Tần thị cũng ép sát từng bước như vậy nghi ngờ phía lãnh đạo tập đoàn —— ba mẹ Tần Thơ.

Dưới đáy lòng Nhan Bộ Nguy trào ra một cổ dự cảm không ổn cực kỳ mãnh liệt.

Trực giác của hắn ta từ trước đến nay rất chính xác, rất nhiều quyết sách của hắn đều dựa vào trực giác phân tích.

Sau khi tiễn đi cổ đông, Nhan Bộ Nguy không chút do dự bảo trợ lý đặt một vé máy bay.

Thứ vị cổ đông kia lấy ra quá đầy đủ, cứ như đã sớm chuẩn bị sẵn chờ hắn ta ở đó.

Đứng quá cao, hễ xuất hiện một chút bại lộ đều đem sẽ bị mọi người đẩy xuống.

Nhan Bộ Nguy biết rõ chuyện sẽ xảy ra phía sau, năm đó ba mẹ Tần trong lúc bị tạm giam để điều tra, cho dù có chứng cứ có lợi nào cũng không có cách lấy ra, hiện tại tuy rằng không có dấu hiệu gì, nhưng hắn cần xuất ngoại sớm, chỉ cần không ở trong nước, ít nhất không bị ai có thể hạn chế tự do, tất cả còn có thể khống chế.

Trợ lý đặt vé bay 9 giờ tối.

Mà xe Nhan Bộ Nguy căn bản không chạy được đến sân bay mà đã ở trên đường bị một chiếc Minibus cũ nát không có biển số chặn lại.

Phía xa sân bay vắng người, Nhan Bộ Nguy trực tiếp bị túm ra ghế sau, trùm bao tải kéo vào một hẻm nhỏ.

"Ai? Các người là ai?!"

Nhan Bộ Nguy không thấy gì cả, đám người kéo hắn không khỏi chần chờ mà bắt đầu tay đấm chân đá hắn ta, đấm một trận mãi đến hắn đau đến không thể bò dậy, sắp mất đi ý thức, mới có người bạo lực túm hắn dậy, kéo bao tải ra.

Nhan Bộ Nguy bị đánh đến đầu váng mắt hoa, được mở ra bao tải cũng lờ mờ không nhìn rõ, đợi một hồi lâu mới dần dần rõ ràng.

Ánh đèn trong hẻm nhỏ lờ mờ.

"Là mày." Hắn ta thấy được con hắn ta, Nhan Mộ.

Trong mắt Nhan Bộ Nguy tràn đầy ác độc. "Mày định làm gì?"

"Không làm gì, đám người bọn họ." Nhan Mộ chìa tay ra, không có một vệt đỏ, rốt cuộc hắn không thể tiếp xúc với da của ai, ý nói với Nhan Bộ Nguy vừa rồi hắn không làm gì.

Hắn dựa vào bức tường gạch cũ, một nửa dáng người bị bóng tối che khuất, hơi hơi cúi đầu, tóc xõa xuống che đi mặt, chỉ lộ ra cánh mũi cao thẳng và miệng nhấp chặt.

Trên người Nhan Mộ quá lạnh, u ám, từ trước đến nay hắn vẫn luôn không muốn nhìn thấy Nhan Bộ Nguy, đặc biệt là lúc hắn tận mắt nhìn thấy một màn năm đó.

"Cố ý ký hợp đồng ma, dùng lợi ích để chèn ép, liên kết các cổ đông làm giả chứng cứ, mua chuộc phía lãnh đạo, giam cầm trái phép, dùng dư luận đàn áp......" Nhan Mộ kể ra từng việc năm đó Nhan Bộ Nguy đã làm.

Hợp đồng ma là dàn dựng ra, lỗ hổng vốn là bịa đặt, dư luận bị cố tình dẫn dắt, một loạt sự việc tất cả đều là có người ở sau lưng điều khiển.

Khi những việc này xảy ra, Nhan Mộ còn rất nhỏ, chẳng sợ đến bây giờ, hắn cũng không có hứng thú với những việc này.

Tần gia cứ làm theo kế hoạch của Tần gia, hắn sẽ phối hợp, mà những lúc khác Nhan Mộ làm một cách đơn giản thô bạo.

Không làm cái gì mà cuộc chiến thương nghiệp, cái gì mà đào hố chôn hố, từng bước dẫn dắt đối phương vào tròng sau đó vạch trần.

Hắn trực tiếp trói lại đánh một trận  đưa đến cục cảnh sát nhanh gọn.

Mà lý do đưa đến cục cảnh sát.

"Tôi thấy được." Giọng Nhan Mộ trầm thấp, "Là ông đẩy mẹ tôi xuống."

Giang Tri Hỏa ngồi một mình ở trên sô pha.

Anh nắm chặt mind map, bên cạnh là một đống tài liệu ngổn ngang.

Anh không biết nên dùng cảm xúc gì đối mặt chân tướng tiếp đó.

Về tập đoàn Tần thị, chỉ là một phần trong đó.

Tất cả mọi người cho rằng, Tần Thơ chết vào ngoài ý muốn —— từ cầu thang tầng hai lăn xuống, toàn thân nhiều chỗ bị bầm tím, gáy bị đập nghiêm trọng mất mạng.

Nhưng trên thực tế không phải.

Ba mẹ Tần chỉ có một đứa con gái là Tần Thơ, bọn họ rất đau lòng, bảo người lấy mẫu máu của con gái—— chuyện này Nhan Bộ Nguy cũng không biết.

Kỹ thuật mười mấy năm trước không thể phân tích trong máu có gì khác thường, nhưng mười mấy năm sau, khi có người nghi ngờ sự việc ngoài ý muốn này lại có thể tìm được chất lạ trong mẫu máu.

Tần Thơ là một tiểu thư, nuông chiều từ bé hơn hai mươi năm, nhưng là từ sau khi mang thai thân thể của cô xuống dốc không phanh, phản ứng mang thai cực kỳ nghiêm trọng, ăn không vô ngủ không tốt, cho dù đi bệnh viện kiểm tra, cũng được nói là không sao.

Nhan Bộ Nguy chỉ có thể mỗi ngày đều nghĩ cách tự tay nấu ăn, cung kính bưng cho vợ mình.

—— mà trong mấy món ăn đều thêm vào thuốc gì đó.

Loại thuốc này sẽ không khiến cho chỗ khác của thân thể có vấn đề, nhưng sẽ ảnh hưởng tuyến thể, xuất hiện triệu chứng ứng kích của tin tức tố.

Người bị nhẹ không thể chạm vào ai —— mỗi người đều có tin tức tố, ngay cả Beta cũng có tin tức tố cực kỳ mỏng manh.

Mà người bị nghiêm trọng thì sẽ dẫn tới, tử vong.

Trời lại bắt đầu trời mưa.

Hạt mưa rơi xuống, từ hai ba giọt trở nên dần dần dày đặc, xối trên mặt đất, xối ở quần áo, xối ở trên tóc.

Ngoài hẻm nhỏ lại truyền đến tiếng bước chân.

"Hello, tiểu Mộ, tôi tới rồi." Tên đàn ông tóc vàng cầm một chiếc dù màu đen đi vào trong hẻm nhỏ, nơi này lại dơ lại hỗn loạn, Nhan Bộ Nguy luôn đứng trên cao ngã vào vũng nước, bộ vest cao cấp đều ngấm nước, cả người trở nên rối bù.

Tần Niệm đưa dù cho Nhan Mộ, mình thì dầm mưa, ngồi xổm trước mặt Nhan Bộ Nguy: "Lâu rồi không gặp."

Con ngươi Nhan Bộ Nguy sậu súc: "Sao mày lại ở đây?!Mày, tụi mày......"

"Sao tôi không thể ở đây?" Tần Niệm cởi bỏ nút tay áo, gấp tay áo sơmi từng chút.

Cánh tay hắn quá trắng, hắn bị nhốt trong trại tạm giam đã hơn một năm, không cơ hội tiếp xúc đến ánh mặt trời, bởi vậy trên mặt, trên tay, đều là trắng bệch gần như bị bệnh.

Nhưng đôi mắt hắn lại có thần, hai tròng mắt nhìn chăm chú không chớp mắt vào trên người Nhan Bộ Nguy, khóe mắt như mang cười.

"Sau khi đưa tôi vào đó, ông có phải cảm thấy thở dài nhẹ nhõm một hơi không? Cha?"

Chữ cuối phảng phất là từ gì ghê tởm, khiến cả khuôn mặt Nhan Bộ Nguy trở nên vặn vẹo.

Tần Niệm lớn tiếng bật cười.

Nhan Mộ cũng không hứng thú với bộ phim đạo đức gia đình này, hắn nói: "Tôi đi trước."

"Này này, không ở lại nhìn thêm một chút à?" Tần Niệm nói.

"Không, kệ anh."

Nhan Mộ không quay đầu lại đi ra hẻm nhỏ.

Phía sau truyền đến tiếng kêu thảm thiết và tiếng nắm đấm nện vào thịt.

Ai bảo làm chuyện xấu quá nhiều, chuyện thứ nhất khi mọi người thấy hắn ta chính là đấm một trận, hợp lý mà thôi.

Nhan Mộ lười quay đầu lại, rất nhiều chuyện lóe qua trước mắt.

Có đoạn thời gian Tần Thơ cứ cãi nhau với Nhan Bộ Nguy, nguyên nhân cụ thể sau đó hắn mới biết được.

Nhan Bộ Nguy trước khi cưới Tần Thơ, còn từng tán tỉnh một Omega khác của Tần gia, là một nam Omega.

Địa vị xã hội của nam Omega luôn thấp, nhưng Tần gia rất khai sáng, đối xử bình đẳng, nam Omega kia trong gia tộc cũng có một vị trí nhỏ.

Nhưng dù có địa vị cũng không thể bằng Tần Thơ, cô là con gái duy nhất của ba mẹ Tần.

Tần Thơ bị bảo vệ quá tốt, cô luôn vui vẻ và làm điều mình muốn, không cần nghĩ nhiều. Cô quen biết Nhan Bộ Nguy trong một bữa tiệc, xem như vừa gặp đã yêu.

Không ai biết chuyện Nhan Bộ Nguy cùng nam Omega kia, Nhan Bộ Nguy nhờ vào Tần tiểu thư thích, thành công cưới được Tần Thơ.

Từ yêu nhau cho đến kết hôn, Nhan Bộ Nguy vẫn luôn lấy danh nghĩa "Tình yêu", tẩy não Tần Thơ, hạn chế quan hệ xã hội của cô, lừa gạt sự tin tưởng của cô, cướp đi cổ phần và quyền lực.

Tần Thơ không nghĩ nhiều, mãi đến cô thấy được một cậu bé, cậu bị ném ở trong sân, không ai để ý, ngay cả người hầu nhìn đến đều phải tránh đi.

Trực giác của phụ nữ đáng sợ bao nhiêu.

Cô chưa kể với ai mà trực tiếp đi làm xét nghiệm, rốt cuộc loại trực giác này không hề có đạo lý gì để nói.

Ngày có kết quả xét nghiệm, cuộc cãi nhau đầu tiên giữa cô và Nhan Bộ Nguy từ khi kết hôn tới nay bùng nổ.

—— người cô yêu cùng Omega khác có một đứa con.

Loại chuyện này không ai có thể tiếp nhận được, Tần Thơ càng không thể.

Đứa bé kia rất ưu tú, Tần Thơ cũng không muốn trút lửa giận ở trên người hắn, tra nam có tội, con trẻ vô tội. Vì thế Tần Thơ cho cậu đi học, cho cậu đọc sách, thuê người dạy cậu.

Nhưng Nhan Bộ Nguy lại cho rằng Tần Thơ đang làm hắn ta ghê tởm.

Hai người cãi nhau trận này đến trận khác, càng có một lần, Nhan Bộ Nguy trực tiếp kéo Tần Thơ từ trong phòng ra ngoài cầu thang, cười lạnh một tiếng, trực tiếp đẩy cô xuống.

Khi đó, Nhan Mộ liền ở hiện trường.

Phòng cậu ở tầng một, vừa lúc cậu mở cửa ra, vừa kéo cửa ra một chút.

Cậu liền nghe thấy Nhan Bộ Nguy nói: "Đi chết đi."

Cậu tận mắt nhìn đến Nhan Bộ Nguy đẩy vào ngực mẹ mình.

Tận mắt nhìn đến mẹ lăn xuống, gáy đập thật mạnh trên mặt đất.

Trước khi ngất, Tần Thơ cũng thấy con trai mình, bóng dáng nho nhỏ tránh ở sau kẹt cửa, không biết nên làm cái gì bây giờ.

Cô lắc đầu, nói cho con trai đừng đi ra.

Nhan Bộ Nguy có thể đẩy cô xuống kệ cô chết, cô không chắc chắn nếu vào giờ phút này lại nhìn đến con trai, tên điên này có thể làm ra chuyện gì.

Sự thật chứng minh Nhan Bộ Nguy thật sự là tên điên, sau khi kết thúc lễ tang hắn ta trực tiếp bắt Tần Mộ lại, rót thuốc vào miệng cậu.

Sau đó Tần thị dần dần lâm vào nguy cơ.

Tần Niệm mất tích.

Tần Mộ bắt đầu trở nên không thể đụng vào bất cứ ai.

Có một ngày đối tác của Nhan Bộ Nguy đến, cầm tay của Nhan Mộ.

Da trẻ con vừa mỏng vừa mềm, vừa bị chạm vào liền lập tức hiện ra vệt đỏ, Tần Mộ bắt đầu giãy giụa, nhưng tên đối tác lại cười ha ha: "Thật đúng là không thể bị chạm vào, thuốc này của anh cũng quá thần kỳ! Hơn nữa...... Cũng không bị kiểm tra ra à?"

"Chắc thế?" Nhan Bộ Nguy nói, "Nếu không phải bởi vì xét nghiệm ra nó là Alpha, tôi mới không đến mức chỉ dùng có chút như vậy."

"Nói như thế nào cũng là con trai anh, Omega cũng không thế nào đi."

Nhan Bộ Nguy lập tức lộ ra vẻ mặt chán ghét: "Omega? Thế thì quá ghê tởm."

Hắn nhịn xuống ghét bỏ yêu đương với hai Omega. Rõ ràng chỉ là một sinh vật yếu ớt như Omega hắn ta lại không thể không ngừng lấy lòng, hắn ta rõ ràng có năng lực, hắn ta rõ ràng là một Alpha, mà mọi người trong lúc nhắc tới hắn luôn là, à, hắn là chồng của Omega Tần gia.

Thậm chí liền con hắn đều là họ Tần.

——Omega thật mẹ nó ghê tởm.

Sắp đến Tết Âm Lịch, trên đường dần dần bắt đầu có hương vị năm mới.

Một năm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Chủ nhiệm giáo dục trường trung học nọ ác ý đánh dấu Omega, tập đoàn nọ lợi dụng Omega để ký hợp đồng, hội sở nọ dụ dỗ thanh niên trái phép......

Trước khi ăn tết, lại có một việc bị phơi ra ánh sáng.

Đầu tiên là một đoạn video rất mơ hồ, một người đàn ông đang tay đấm chân đá.

" Con Omega này, mày đi chết đi."

"Đi chết đi."

"Vì sao lại xuất hiện? Đi chết đi, đi chết đi."

"Omega đều mẹ nó không nên tồn tại!"

Trong video, tên đàn ông đang nhục mạ Omega, đúng là ô ngôn uế ngữ, khó nghe.

Trải qua hai vụ việc trước, cái nhìn của mọi người với Omega dần dần đổi mới, giới tính thứ hai chẳng phân biệt ưu khuyết, nhóm người Omega cũng dần dần học được phản kháng.

Bởi vậy video này một khi phát ra, trên mạng lập tức điên cuồng.

Có hai nguyên nhân chính, một là nhắc đến kỳ thị giới tính thứ hai, hai là người đàn ông trong video là Nhan Bộ Nguy.

Nhan Bộ Nguy, tập đoàn Nhan thị!

Hộ thê cuồng ma!

Dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, ông lớn giới kinh doanh!

Trên mạng một mảnh ồ lên.

【 không phải chứ? Đây là...... ông Nhan? 】

【 Nhan Bộ Nguy, tập đoàn Nhan thị đó hả? 】

【 ông ta đang...... Đánh ai? 】

【Omega? 】

【 Địu? Ông ta dám nói Omega như vậy à? Omega động chì đến ông ta?! Dựa vào gì hả? 】

【 tui thật không nghĩ tới luôn đó...... Ông ta ghét Omega như vậy, vì sao năm đó còn cưới một Omega? 】

【 vì người ta là tiểu thư chứ giề, không có cô ấy, có thể có Nhan Bộ Nguy bây giờ à? 】

Hà Miểu Miểu ấn tắt màn hình.

Trong xe quá ngột ngạt, cô liền ấn xuống cửa sổ xe, gió thổi qua khiến những sợi tóc trên trán cô bay phấp phới, lộ ra một vết sẹo.

Nhan Bộ Nguy thật sự không chút thương xót Tần gia, quả thực chính là đuổi tận giết tuyệt.

Hà Miểu Miểu khá thân với Tần Thơ cũng vì vậy bị theo dõi.

Cô vẫn luôn không tin chị họ chết do ngoài ý muốn, trước sau không có từ bỏ điều tra.

Vì thế cô bị Nhan Bộ Nguy bắt đi.

Bị nhục mạ, bị đánh, cô là Omega, có tuyến thể, có động d.ục kỳ, không thể chống cự tin tức tố Alpha, Omega có tính dục trời sinh, cách xử lý tốt nhất là dạy dỗ cô, biến cô thành công cụ, biến thành không thể phản kháng, sẽ thể suy nghĩ.

Đoạn thời gian đó cô không muốn nhớ lại.

Một này trước khi Nhan Bộ Nguy dẫn người tới chạm vào cô, cửa bị mở ra.

Cậu bé lạnh lùng đó đẩy cô ra ngoài.

Cô đã từng gặp qua, là con trai của chị họ.

"Tần Mộ?"

"Không phải." Cậu bé nói, "Nhan Mộ."

"Cháu muốn sửa tên, họ Nhan, cùng họ với cha cháu." Cậu nhìn về phía Hà Miểu Miểu, "Chúng ta đều phải nhẫn nhịn, có một số việc sẽ không thể quên, đôi mắt và da của cháu đều nhớ kỹ."

Quên không được, chuyện này sao có thể quên?

Tập đoàn Nhan thị hoàn toàn sụp đổ.

Chỉ cần một thời gian ngắn thôi là một tòa công trình lớn như vậy sụp đổ.

Các cổ đông vì cứu lại tổn thất không chút do dự đẩy Nhan Bộ Nguy ra, cùng ký đơn xin điều tra, hợp đồng là giả tạo, toàn bộ hạng mục đều là một cái bánh lớn, một âm mưu.

Vốn của tập đoàn Nhan thị sớm đã xuất hiện một lỗ hổng thật lớn.

Vụ hợp đồng ma nháo đến ồn ào huyên náo, mọi người khiếp sợ với gièm pha của tập đoàn lớn, vừa ăn dưa vừa sôi nổi chú ý diễn biến lúc sau.

Lỗ hổng của tập đoàn Nhan thị được một công ty nhỏ khác bù vào, từ đây tập đoàn Nhan thị sửa họ, quy về danh nghĩa của công ty nhỏ này.

Có người phát hiện tất cả vụ việc này có chút giống với tập đoàn Tần thị, bắt đầu đào bới theo toàn bộ câu chuyện.

Nhan thị điên cuồng phủ nhận, nhưng mà không biết có phải do người dẫn dắt, không ngừng thả ra chứng cứ, các dân mạng hóng hớt xin sự thật được sự thật.

Nhan Bộ Nguy kết hợp các cổ đông cố ý ký xuống hợp đồng giả, uy hiếp Tần thị, lại cùng giả tạo chứng cứ, giam cầm trái phép người quản lý tập đoàn ngay lúc đó, dẫn dắt dư luận áp bức.

【 má? Năm đó tôi còn từng tham gia vào một trận chiến thương nghiệp à? 】

【đọc một loạt từ trên cùng xuống dưới, một thân mồ hôi lạnh. 】

【 mẹ nó trong đầu có bao nhiêu âm mưu thế, thật là đáng sợ, giả vờ phúc hậu và vô hại, kết quả hố người ta đến chết? 】

【 vậy vợ ông ta thì sao? Tôi nhớ rõ vợ Nhan Bộ Nguy chính là tiểu thư Tần gia? 】

【từ những việc này tuôn ra, tôi có suy đoán thế này này ( nói linh tinh, không cố tình gây xích mích) mọi người nói xem, vợ chồng bọn họ hòa thuận yêu đương kết hôn sinh con, nói chết liền chết...... Có phải cũng có âm mưu dì chưa lộ ra không? 】

Tập đoàn Nhan thị đã đổi tên, vụ bê bối lại vẫn chưa lắng xuống, từng là một công ty nhỏ chưa biết tên, hiện là CEO tập đoàn Tần thị Tần Niệm mở cuộc họp báo.

Nhắc tới nguyên nhân chết của người vợ đã mất của Nhan Bộ Nguy, Tần Thơ.

—— Tần Thơ, đều không phải là thật sự ngoài ý muốn mà chết.

Mà do trong lúc mang thai bị rót thuốc từ từ đào rỗng thân thể cô, nguyên nhân thật sự cái chết là bị chuốc thuốc!

Mẫu máu mười mấy năm trước ba mẹ Tần giữ lại cuối cùng trở thành chứng cứ.

Máu để ở trong điều kiện đặc biệt sẽ không thay đổi chất, mà pháp y kiểm tra được ở trong máu có chất lạ.

—— một loại thuốc có thể làm cho tuyến thể của Omega bị hủy hoại, làm tin tức tố bất cứ ai xuất hiện triệu chứng ứng kích!

Không, không phải thuốc, mà là độc, chất độc mãn tính!!

Những phóng viên ở đây vốn chỉ là muốn hỏi về công việc chuyển nhượng của tập đoàn lại không ngờ đột nhiên ụp xuống một quả dưa động trời.

Mà bên phía Nhan Bộ Nguy đã bị còng tay dưới sự theo dõi của cảnh sát xuất hiện ở dưới office building của tập đoàn

Có chút tài liệu có thể trở thành chứng cứ chỉ có chính Nhan Bộ Nguy có thể tiết lộ, hắn ta có hợp tác điều tra hay không sẽ quyết định bản án sau này, hắn ta không có lựa chọn nào khác.

Cuộc họp báo là phát sóng trực tiếp ngay hiện trường, xung quanh office building từ sớm đã có vô số phóng viên vây quanh.

Không biết là ai kêu lên một tiếng Nhan Bộ Nguy, các phóng viên lập tức vây quanh đi lên, cameras rậm rạp vây quanh hắn ta, đèn flash không ngừng lập loè. Nhan Mộ cũng ở hội trường cuộc họp báo, hắn đứng ở trong một góc.

Hắn tận mắt nhìn đến mẹ hắn chết, Tần thị bị Nhan Bộ Nguy thiết kế hãm hại.

Nhan Bộ Nguy bắt cóc huấn luyện Hà Miểu Miểu, ác ý hãm hại Tần Niệm, vì không có nỗi lo về sau thậm chí rót thuốc cho con trai ruột.

Không ai đồng ý buông tha Nhan Bộ Nguy.

Ít nhất mục đích của ba người họ và toàn bộ Tần gia trước nay vẫn là một.

Diến biến phía sau không cần nói quá nhiều, Tần Niệm trở thành người kế tục duy nhất của Tần gia, từ Nhan Mộ sửa tên, giả vờ từ bỏ phản kháng, trong bóng tối vẫn luôn phối hợp hành động của Tần Niệm, Hà Miểu Miểu vào trường cảnh sát, lấy thân phận của cô có thể được đến kha khá tình báo liên quan đến tập đoàn.

Nhan Mộ đẩy cửa đi ra ngoài.

Tất cả phóng viên đều chỉ nghĩ chạy theo hỏi Tần Niệm càng nhiều chi tiết, bởi vậy không có người chú ý hắn đi ra ngoài.

Trời đã tối sầm, mãi đến giờ phút này Nhan Mộ mới phát hiện, trên đường treo đầy đèn lồng.

Cả con phố vừa phồn hoa, rồi lại náo nhiệt.

29 Tết, ngày mốt lại là một năm mới.

Hắn đi ra tòa nhà, đây là một khu thương nghiệp, bốn phía đều là tòa cao tầng.

Nhan Mộ nhìn đến Giang Tri Hỏa chờ ở gần cửa lớn, anh mặc đủ ấm áp, trên cổ còn quàng một cái khăn quàng cổ màu xám, khi cúi đầu nhìn di động, cằm cùng môi đều sẽ chui vào khăn quàng cổ.

Nhan Mộ không thể nói ra cảm xúc nảy lên trong lòng, hắn bước nhanh đi đến trước mặt Giang Tri Hỏa: "Tiểu Chu, sao cậu lại tới đây?"

Giang Tri Hỏa ngẩng đầu, gương mặt anh có chút đỏ, trên trán nổi mồ hôi lấm tấm.

Anh quơ quơ di động: "Thấy livetream, đoán cậu hẳn là sẽ ở đây."

Nhan Mộ cười cười: "Cậu thật là......"

"Đi thôi." Giang Tri Hỏa hôn lên môi Nhan Mộ một cái, nắm tay hắn.

Lòng bàn tay ấm áp, hơi thở cũng ấm áp.

"Nhan ca, tớ tới đón cậu về nhà."

Tác giả có lời muốn nói: Hỏa, mẹ xem phát tình kỳ của con sắp tới rồi, đừng chạy lung tung nữa hen.