Thứ hai, Giang Tri Hỏa mới vừa bước vào phòng học, tiếng đọc buổi sáng lập tức dừng lại, mọi người cầm sách giáo khoa, nhìn anh chằm chằm không chớp mắt.
Giang Tri Hỏa đang ngáp một nửa cũng kẹt ở trong cổ họng.
"?"
Giang Tri Hỏa hoang mang khó hiểu trở lại chỗ ngồi, một nam sinh ngồi ở bên cạnh thò qua: " này."
Giang Tri Hỏa: "?"
"Hỏa ca." Nam sinh dùng âm lượng vừa đủ xung quanh đều có thể nghe được hỏi, " cậu từng cầm tay, hôn môi, ngủ qua với ai vậy??"
Giang Tri Hỏa: "?????"
Giang Tri Hỏa không nói gì, ở trong mấy đôi mắt chờ đợi, bát quái, ham học của các bạn học xung quanh hỏi chuyển hướng Thường Lạc dò hỏi: "?"
Rõ ràng vấn đề này anh chỉ hỏi qua Thường Lạc mà.
"Không phải tôi nói đâu." Thường Lạc xua xua tay, tiếp tục đọc sách, "Thứ bảy ăn BBQ chính cậu hỏi bọn họ đó."
Giang Tri Hỏa: "?"
Lúc ấy có tám chín nam sinh này, cũng đều nhìn thấy Giang Tri Hỏa bị Nhan Mộ đưa đi, sau khi ăn hết BBQ trên bàn bọn họ cũng tan cuộc, không biết nam sinh nào lỡ miệng nói ra với những người khác, đều không có ác ý gì với chuyện này, chỉ là đơn thuần tò mò, không nhịn được.
Chỉ là, bản chất nhân loại chính là ăn dưa, ăn dưa của soái ca thôi, cũng có một số ở dưới tình huống dưa đã đem tất cả sự thật biết được tiến hành phân tích + suy đoán đồng thời tạo ra cuộc thảo luận, đặc biệt là với học sinh cấp ba chỉ hao phí thời gian để học tập này, càng đối với chuyện ăn dưa này tràn ngập nhiệt tình.
Không quá một ngày, cả lớp đều đã biết chuyện này.
Thường Lạc vừa có một cuối tuần vui vẻ nên thứ hai thức dậy rất sớm, vừa đi vào phòng học đã bị các nữ mắt tỏa sáng hỏi han là: "Nghe nói Hỏa ca cùng Nhan thần từng hôn môi, dắt tay, ngủ chung, có thật không thế?"
Giang Tri Hỏa: "......"
Giang Tri Hỏa vốn không để ý nhiều đến chuyện này, dù sao lúc ấy cũng chỉ là thuận miệng hỏi, chỉ cần anh không nói, Nhan Mộ không nói, những người khác cũng không thể biết, liền không ai có thể từ trong miệng anh biết được gì.
Nhưng anh rốt cuộc xem nhẹ trình độ thích bát quái của học sinh cấp ba lúc rảnh rỗi sau giờ học.
Đào không ra gì? Không cần lo lắng, có thể đoán nha!
Hôm sau tan học, Tông Bội vui tươi hớn hở bưng di động đến trước mặt Giang Tri Hỏa: "Hỏa ca!"
Cùng lúc đó, Tạ Cừu đang ở nhà ăn xếp hàng múc cơm cũng quay đầu, đem màn hình dí ở trước mặt Nhan Mộ: "Nhan ca, cậu mau xem này!"
Diễn đàn trường có một bài bỗng nhiên hot từ suy đoán Omega của Nhan học thần rốt cuộc là ai, biến thành "Không phải chứ, không phải chỉ mình tôi biết mối quan hệ tam giác của Hỏa ca, Nhan thần cùng omega thần bí kia đi?"
Nhìn đến tiêu đề trên diễn đàn Giang Tri Hỏa kiểu: "?"
Nhan Mộ: "......"
Đăng bài lên diễn đàn trường có thể lựa chọn ẩn danh hoặc công khai, vị tiểu thuyết gia tràn ngập tinh thần bát quái cẩu huyết này hẳn không muốn bị người khác biết tên thật, lựa chọn hình thức ẩn danh.
Chủ lầu: Chỉ là suy đoán! Chỉ là suy đoán! Chỉ là suy đoán! Lặp lại ba lần, cái này chỉ là chủ lầu suy đoán!
Chủ lầu: trước khi nói suy đoán, tôi liệt ra một chút manh mối đã biết cho mọi người.
Chủ lầu: 1. Nhan học thần cùng Giang giáo bá vốn là tình địch, đều đang theo đuổi giáo hoa.
( tuy rằng hiện tại thoạt nhìn đã từ bỏ, nhưng không sao, vẫn còn có thể làm manh mối cùng bối cảnh)
2. Hôm thi cuối kỳ đó, dãy nhà lớp 12 có Omega ngoài ý muốn độ.ng dục, học thần không để ý mọi người ngăn trở vọt vào WC, cũng nói: "Bên trong là Omega của tôi!"
( PS. Về Omega rốt cuộc là ai đây là Link bài thảo luận trước đó [ link ])
3. Giang giáo bá lúc say rượu, cũng hỏi: " từng nắm tay, hôn môi, ngủ chung còn có thể làm bạn không?"
4. sau khi hỏi, lại bảo Nhan học thần đưa cậu ta về nhà.
1
Chủ lầu: Trước mắt chỉ biết có bốn điểm này, mặt ngoài nhìn như không quá liên quan, nhưng tồn tại chứng tỏ hợp lý, lại kết hợp trước kia diễn đàn từng thảo luận qua —— "Học thần không có lý do trốn học", "Giáo bá đến phòng học tìm học thần gây chuyện", " vết thương không rõ trên tay học thần", "Học thần bổ túc cho giáo bá sau giờ học" " thành tích của giáo bá" (muốn xem lại mấy bài đăng trước hãy nhấn vào link [ link ][ link ][ link ][ link ][ link ])
Chủ lầu căn cứ bốn manh mối cùng kết quả bốn đề tài thảo luận trước【 suy đoán 】, gạch trọng điểm ——【 chỉ vì suy đoán!! Chỉ ở diễn đàn tự vui! Đừng gắn lên người thật! Đừng gắn lên người thật!! 】
1
Lầu 2: Ngồi xổm.
Lầu 3: Đậu phộng, hạt dưa, Coca, trà xanh cùng với... hoàng thượng sẵn sàng.
Lầu 4: xếp hàng ăn dưa, à không, xếp hàng xem suy đoán.
Lầu 5: vung tay nhỏ lên, một đống tên lửa cho chủ lầu, mau đoán đi chủ lầu!
Lầu 6: Chiếm trước sofa, còn ghế dựa cho thuê.
Chủ lầu: Dưới là suy đoán của tôi.
Chủ lầu: Giang giáo bá cùng Nhan học thần cùng theo đuổi giáo hoa, mà giáo hoa lấy lí do " lớp 12, nên đem trọng tâm đặt ở trên học tập ", đồng thời cự tuyệt hai người bọn họ, nhưng bọn họ vẫn chưa từ bỏ, rốt cuộc một là học thần, một là giáo bá, tuy rằng là kẻ thù, nhưng xác thật cùng về phía học tập...... Đối bọn họ tới nói cũng không phải chuyện tốn thời gian bao nhiêu. Vì thế từng người bọn họ triển khai theo đuổi, thậm chí vì giành được tình yêu của giáo hoa mà tiến hành hẹn hò ba người! Rất nhiều lần!
2
( PS. hẹn hò ba người đại khái là thật, có bạn học thấy được, bất quá không chụp ảnh, cho nên chúng ta chỉ là tâm sự ngầm thôi nha.)
Giang Tri Hỏa: "......"
Chủ lầu: Nhưng thái độ rõ ràng của giáo hoa làm cho bọn họ cảm thấy khổ sở, ở những ngày cùng theo đuổi crush, bọn họ dần dần hiểu biết lẫn nhau, đáy lòng đều có một chút cảm mến đối phương, nhưng bọn họ cũng không có phát hiện thay đổi trong nội tâm, trước sau như một chán ghét đối phương. Tính tình Giang giáo bá nhiệt liệt, rốt cuộc ở một ngày nào đó bởi vì bực bội khó hiểu, không thể nhịn được nữa, hẹn Nhan học thần đánh lộn ở hẻm nhỏ ngoài trường.
Chủ lầu: Học thần vui vẻ đồng ý, không có người nào muốn ở phương diện này chịu thua.
Bọn họ cùng đánh đối phương một trận, chỉ là ở nhìn đến trên khuôn mặt hoàn mỹ, người của đối phương vì chính mình mà lưu lại dấu vết, hơn nữa, chúng ta đều biết, đánh nhau là muốn cách thật sự gần, ở điểm nào đó, bọn họ bùm một cái đột nhiên nhìn nhau, bọn họ phát hiện tình cảm của chính mình! Vì thế bọn họ mặc kệ đầy người là bụi bẩn, cả người là vết thương, cứ thế kéo lấy đối phương bắt đầu hôn môi!!!
3
Lầu 26: A a a a a đối thủ một mất một còn đánh lộn xong hôn môi, ta thích điều này!!!
Lầu 27: Chủ lầu thật sự chỉ là suy đoán sao, đây là tiểu thuyết a, tiểu thuyết!!
Lầu 28: Chủ lầu iu dấu, làm ơn tiếp tục viết đi! Phi, làm ơn tiếp tục đoán đi!!
Giang Tri Hỏa: "......"
Chủ lầu: Vì thế bọn họ ở góc khuất không ai biết hôn môi, dắt tay. Phòng học trống, dưới cầu thang, đều là chỗ bọn họ lén ở chung! Nhan học thần mời giáo bá đi chỗ cậu ấy ở, hai người cùng nhau ngủ một cái giường, một cái chăn nói chuyện phiếm, còn mượn tên học bù thường thường ngốc tại cùng nhau. Nhưng đoạn cảm tình này của bọn họ cũng không bị thế tục tiếp nhận, bọn họ đều là Alpha, bọn họ lại đều là nam sinh, mặc kệ từ góc độ nào, bọn họ đều là tình yêu đồng tính, tương lai xa vời, người nhà tự nhiên là vật cản trở họ!
1
Chủ lầu: nhà Nhan học thần hào môn phú quý, từ rất sớm liền sắp xếp cho học thần một Omega, Omega cùng nhan học thần là thanh mai trúc mã, từ nhỏ liền có tình cảm, lại là nữ sinh, Nhan học thần sẽ lựa chọn như thế nào hả? Đương nhiên là lựa chọn Omega!! ngày thi đó, Omega động d.ục, Nhan học thần không màng mọi người bảo vệ Omega thuộc về chính mình!!
Chủ lầu: Nhan học thần tuy rằng cùng Giang giáo bá chia tay, nhưng Giang giáo bá nhất định là còn yêu Nhan học thần, nếu không, vì sao muốn ở khi có người hỏi Omega kia, giáo bá lập tức nhảy ra, nói cậu ta chính là Omega kia! Vì sao bọn họ từ đây không hề ở bên nhau học bù! Vì sao Giang giáo bá mất hồn, mượn rượu tưới sầu! Vì sao Giang giáo bá đến bây giờ còn muốn cùng Nhan học thần làm bạn!
Lâu chủ: Đều! Chỉ vì! Yêu!!
Giang Tri Hỏa: "......"
Giang Tri Hỏa: "............"
Giang Tri Hỏa: ".................."
Chỉ vì! Yêu!! Mẹ mày á!!!
"Cái gì chứ!!!" Giang Tri Hỏa tay vung, thiếu chút nữa đem điện thoại ném bay, Tông Bội vội đỡ lấy tay anh, nhắc nhở anh: "Hỏa ca, bình tĩnh! Đây là di động của tao!!"
" mấy cái gì đây?!" Giang Tri Hỏa không ngừng vỗ ngực thuận khí, "Tình địch biến tình nhân? Omega chặn ngang một chân? liếm cẩu hèn mọn vì yêu làm bạn? Sức tưởng tượng phong phú như vậy sao không đi viết tiểu thuyết đi!"
Tông Bội lo lắng lại giây tiếp theo di động liền thật muốn bị vứt ra đi, tìm cơ hội đoạt lại di động, thuận tiện phun tào một miệng: "Hỏa ca cậu xem cẩn thận ghê, xem xong còn có thể dùng ba từ khái quát toàn bộ câu chuyện, cậu nói một tiếng có phải là thật không?"
Giang Tri Hỏa: "......"
Chủ lầu nói có sách mách có chứng, lại dùng hành văn thể loại văn ngược quen thuộc viết thành "Cốt truyện", phía dưới một mảnh trầm trồ khen ngợi, trong nháy mắt thêm nhiều một trăm comment.
Lầu 56: A a a a a a khi xem tiểu thuyết tôi cứ thấy nữ sinh trong truyện có thể ship CP song giáo thảo, lòng tuôi thực sự hâm mộ, còn tiếc hai soái ca trong trường học chúng ta đều là thẳng còn luôn ghét nhau, không thể ship thành CP, còn may có chủ lầu thỏa mãn tuôi aaa♪⁠ヽ⁠(⁠・⁠ˇ⁠∀⁠ˇ⁠・⁠ゞ⁠)!
Lầu 64: Cái cốt truyện này, à no, suy đoán này quá xuất sắc rồi! Tui nghiêm trọng hoài nghi đây là sự thật! Tui mặc kệ! Tui nói là sự thật chính là sự thật (⁠ノ⁠≧⁠∇⁠≦⁠)⁠ノ⁠ ⁠ミ⁠ ⁠┻⁠━⁠┻!
Lầu 66: Nói này, chủ lầu có phải quá không tôn trọng người khác không, loại chuyện này vậy mà đặt ở diễn đàn thảo luận yy, học thần cùng giáo bá đều là thẳng, không phải là gay, không cần gặp được hai thằng con trai đẹp trai chút liền gắn ghép vào cùng nhau được không?
Lầu 67: lầu trên có phải cũng từng comment ở bài trước hay không? Đề tài lúc trước hay bây giờ đều là ship CP, suy đoán, không gán hiện thực, vì sao cứ muốn xả đến tình yêu đồng giới?
Lầu 69: Đồng ý, chủ lầu chỉ suy đoán Giang giáo bá cùng Nhan học thần, phía dưới a a a lên, chỉ là ship CP, không nói là người thật, làm quá lên như vậy làm gì chứ.
Lầu 108: A a a a a ngọt quá, ngọt quá đi, ngọt chết tim tui rùi, đối thủ một mất một còn một hôn lên khóe miệng còn dính máu hậu trận đánh, quá mức xứng đôi rồi a a a!!!
Lầu 122: Đồng ý với lầu trên, tui trước kêu một chút! A a a a a a a!về chuyện gay hay không của lầu 66, tôi có nghe được chuyện này, không biết thật hay giả nữa, tôi có người bạn học chung trường cấp 2 với Hỏa ca, lúc đó có một vụ rất ồn ào, chính là có người nói Hỏa ca là gay, còn yêu bạn cùng lớp, kết quả hại người ta muốn nhảy lầu.
1
Lầu 123:???? Thật hay giả?
Lầu 124: Hạizz, loại chuyện cũ năm xưa này nhiều lắm, lúc trước không phải nói đánh giáo bá trường bên đến mức vào bệnh viện sao? Nói nữa, chúng ta đều đang thảo luận yêu hận tình thù giữa Giang giáo bá cùng Nhan học thần, còn có nghe đồn gì đó, chắc gì đã đúng? Ha ha ha ha ha ha đừng lạc đề nữa, chủ lầu tiếp tục đi, tôi muốn ship CP giáo bá x học bá!!
Lầu 125: Ha ha ha ha ha đồng ý lầu trên, nghe đồn đừng coi là thật a, muốn thực sự có người muốn nhảy lầu, sẽ không ai biết sao? Ship CP đi, đừng lại lạc trôi, không chừng chờ Giang giáo bá cùng Nhan học thần phát hiện, bài này lập tức bay màu. Tranh thủ thời gian có hạn ship cho vui đê!
Lầu 126: Đồng ý lầu trên, chủ lầu lại viết chút đi! Gkdgkd!!!(nhanh lên, nhanh lên)
Chỉ có mấy lầu này lệch thôi, Tông Bội cùng Giang Tri Hỏa không lướt xuống tiếp, liền cũng chưa chú ý tới.
Nhưng mấy comment trả lời đằng sau Giang Tri Hỏa cũng nhìn không được, không dám nhìn, không mắt thấy, cũng may diễn đàn chỉ ship CP, đoán mò về chuyện bọn họ, cũng không nổi lên người thật, ship thì ship, chuyện đã qua chính là đã qua, trừ mỗi ngày tan học tới vây xem nhiều chút ra, không ai tới trước mặt bọn họ nói xấu, cũng không có gì sau đó, Giang Tri Hỏa liền không đem bài này để ở trong lòng.
Chỉ là...... Càng không mặt mũi thấy Nhan Mộ.
Không thể hiểu được tỉnh ở trên giường Nhan Mộ, còn bị tất cả mọi người biết anh muốn tiếp tục cùng làm bạn bè với Nhan Mộ, diễn đàn còn xuất hiện như vậy bài đăng ship CP......
Mặt mũi này mẹ nó thật sự xem như đã bị ném xuống đất còn bị chà xát dính bụi dính bùn, không biết nhặt lên như nào.
Giang Tri Hỏa không thể nhìn thẳng cái từ "bạn", làm bạn cái quần á, vừa nhìn đến Nhan Mộ liền xấu hổ, nữ sinh bên cạnh còn thêm mắm thêm muối, nhìn đến hai người tới gần liền kéo bạn thân, che miệng lại, nghẹn thét chói tai, động tác đều nhịp, cứ như bị huấn luyện qua.
Vừa phản ứng này là có thể nhớ tới cái yêu hận tình thù của giáo bá với học thần trên diễn đàn, hoàn toàn không thể lại xuất hiện cùng Nhan Mộ một chỗ.
Tiết chào cờ cũng là thế.
Nguyên nhân vì vị trí của khu dạy học, lớp 1 muốn ra sân thể dục gần hơn thì phải vòng một vòng, đến cầu thang phía lớp 4 rồi đi thẳng là tới sân thể dục, rất nhiều nữ sinh đều lựa chọn đi hướng kia, dẫn tới mỗi lần tập hợp, cầu thang kia sẽ rất chen chúc.
Giang Tri Hỏa vốn cũng đều thói quen đi hướng kia, lúc vòng qua, còn sẽ nhịn không được ngẩng đầu nhìn xem Nhan Mộ ngồi có ngồi ở trong phòng học không.
Tiết chào cờ này, Giang Tri Hỏa mới vừa đi hướng một lát, liền thấy Nhan Mộ cùng Tạ Cừu, vừa vặn từ trong phòng học ra tới.
Hai người tầm mắt đụng phải.
Tạ Cừu biết Nhan Mộ lâu như vậy, hiếm khi thấy Nhan ca lộ ra biểu tình khác, nhưng ở khi nhìn đến Giang Tri Hỏa kia, trong nháy mắt bước chân hắn rõ ràng dừng một chút, tuy nói không rõ vì sao, Tạ Cừu luôn cảm thấy, Nhan ca là đang khẩn trương.
Đang muốn hỏi "Nhan ca sao cậu khẩn trương thế?", Liền thấy Nhan Mộ nhìn về phía hướng Giang Tri Hỏa, bên phía Giang Tri Hỏa cũng sửng sốt, rồi không quay đầu lại nữa liền đi về phía cầu thang.
Nhan Mộ: "......"
Tạ Cừu nghe thấy Nhan Mộ thở dài, hình như rất mất mát.
Loại trạng thái này của Nhan Mộ xuất hiện liên tục nhiều ngày, những người khác nhìn không ra, cứ cho rằng học thần luôn luôn cao lãnh, vô cảm, bị ship CP còn có thể luôn bình tĩnh, nhưng Tạ Cừu ở gần Nhan Mộ lâu nhất có thể nhìn ra, từ thứ hai trở đi, trước cả khi bài ship CP kia xuất hiện, trạng thái của Nhan ca đã không như thường ngày.
Thường xuyên ngẩn người, mất tập trung, khi nhìn đến Giang Tri Hỏa, còn sẽ khẩn trương khác thường.
Tạ Cừu: "Nhan ca, nếu cậu thật không thích bị người ta ship CP, thì tìm admin xóa đi."
Nhan Mộ không nói gì, chỉ lắc đầu.
Tạ Cừu: my Nhan ca rốt cuộc bị làm sao vậy???
Tuy rằng Giang Tri Hỏa vẫn luôn nói cho chính mình, đừng đi xem cái bài kia, không cần phải xen vào, dù sao thảo luận về anh cùng Nhan Mộ không phải lần đầu tiên, chờ người trên diễn đàn người đủ vui vẻ rồi, bài kia liền chậm rãi chìm xuống.
Nhưng mà, hình như cái gì muốn thì không thể thấy, cái gì càng không muốn thấy ngược lại càng thấy được rất nhiều thứ, càng muốn trốn, cũng trốn không xong.
Đêm đó sắp kết thúc ca làm thêm ở quán bar, Khuất Tiêu cùng Ôn Đạt đều vẻ mặt thần bí tiến đến trước mặt anh, chọn hai ly trà đá bình thường nhất, liền bắt đầu lướt di động, một bên lướt còn một bên dùng ánh mắt quỷ dị nhìn anh.
Cuối cùng là Giang Tri Hỏa dọn dẹp lại xong quầy bar, cùng ông chủ Khuất nói mình muốn tan tầm, hai người này mới vội vàng kéo anh.
"Shin! Khoan đi đã!" Khuất Tiêu đem điện thoại chuyển về hướng Giang Tri Hỏa, nói, " quan hệ này của các cậu, có chút loạn ha?"
Giang Tri Hỏa nhìn đến nội dung trên màn hình, chỉ cảm thấy đau đầu, đau mắt, đau cả toàn thân.
Lại! Là! Bài! C!P!kia
Ông chủ Khuất cùng Ôn thiếu gia không phải học Nhất Trung đi! Hai tên học trường cấp ba quốc tế vì sao lại lướt vào diễn đàn Nhất Trung! Còn muốn hỏi rõ ràng!!
Ôn Đạt: "Shin, cậu trả lời tôi, cậu với Nhan thiếu, là nghiêm túc sao?"
Giang Tri Hỏa: "......"
Khuất Tiêu: "Nếu là thật sự, tôi sẽ chúc phúc cho các cậu."
Ôn Đạt: "tôi cũng thế."
Những lời này, hai người đều rối rắm rất lâu.
Trước đó, bọn họ vẫn luôn cho rằng Nhan thiếu là thẳng, chẳng sợ Ôn Đạt biết Nhan thiếu có bạch nguyệt quang tên "Vân Chu", nhưng hắn lại không biết được giới tính, cái tên này thì lại nam nữ đều dùng được, hắn không nghĩ nhiều, cho rằng vị bạch nguyệt quang nhất định là con gái, khoảng thời gian trước theo đuổi Bạch Ngữ Quân cũng là con gái còn gì.
Mãi đến khi bọn họ nhìn đến Nhan thiếu hôn Shin ở trước mặt Bạch Ngữ Quân, Nhan thiếu vô cùng lo lắng vội vàng chạy đi đón Shin đang say rượu về nhà mình, tai tiếng của Nhan thiếu và Shin ở trên diễn đàn.
À như này, có lẽ cũng không chắc chắn là thẳng nhỉ? Đột nhiên cong, cũng là có khả năng.
Ôn Đạt: "Hiện tại rất mở ra, cả nam nam, nữ nữ, AA,OO, đều được."
Giang Tri Hỏa: "......"
Khuất Tiêu hiển nhiên có lối nghĩ riêng của mình đối với chuyện này cộng với "Suy đoán" trên diễn đàn và tin tức đã biết đến, cảm thán mà nói: "Vì theo đuổi Nhan thiếu mà đi đường vòng, theo cùng một người, cuối cùng lấy được trái tim lại không chiếm được thân thể, bị Omega ngăn trở như cũ không quên ước nguyện ban đầu, Shin, cậu thật là si, tình."
Giang Tri Hỏa: "...... Giả đó, đừng nhìn lung tung, bịa đặt bậy bạ, không phải thế."
Ôn Đạt không tin: "Đừng giả vờ, chúng tôi hiểu rõ Nhan thiếu, nếu là giả, hắn sẽ xóa bài này từ lâu rồi, sẽ không treo lâu như vậy."
Giang Tri Hỏa: "......"
Không, các người là hiểu rõ Nhan thiếu, nhưng không hiểu quan hệ giữa tôi cùng Nhan Mộ.
Quan hệ của bọn họ đã đến mức như nước với lửa, tổn thương nhau, tình nguyện OOC, tự tổn hại một ngàn cũng muốn đả thương địch thủ 800.
Giang Tri Hỏa không biết nói gì thêm, không bằng không nói: "Đi đây."
"Đợi đã!" Khuất Tiêu sớm quen Shin giống Nhan thiếu trầm mặc ít lời, gọi lại anh, "Còn có vấn đề này tôi không thể hỏi Nhan thiếu, Nhan thiếu gần nhất cứ không để ý tới hai chúng tôi, nói lúc sau lại liên hệ, phỏng chừng chính hắn cũng không chải vuốt rõ ràng, cho nên...... Omega kia là ai a?"
Giang Tri Hỏa hờ hững quay đầu lại: "...... Là tôi."
Ôn Đạt: "cái quần."
1
Khuất Tiêu: "what đờ heo?"
Giang Tri Hỏa xoay người liền đi: "...... Bye."
Nhân thiết cao lãnh tốt ở chỗ nào, khi không muốn trả lời thì trầm mặt xuống, khí thế mạnh đến ông chủ với bạn ông chủ cũng không thể hỏi lại tiếp.
Sốt ruột cả một ngày.
Trở lại chỗ ở, tắm rửa xong, Giang Tri Hỏa cầm ra ức chế tề đặc hiệu, tiêm vào tuyến thể.
Hai ngày trước anh đi bệnh viện phúc tra, trình độ phân hóa lần thứ hai phân hoá bình thường, độ dày đánh dấu trong tuyến thể lùi đến 40%, sau này chỉ cần sử dụng ức chế tề đặc hiệu là được, không có tình huống gì khác không cần lại phúc tra.
Trước khi rời đi, bác sĩ lại nhắc nhở anh: " ức chế tề đặc hiệu khả năng sẽ có chút tác dụng phụ, không phải ở phương diện đối với tuyến thể, là khả năng ngẫu nhiên sẽ có phản ứng sinh lý, đều là tình huống bình thường, không cần lo lắng."
Giang Tri Hỏa gật gật đầu.
Trước đó, tiêm vào ức chế tề đặc hiệu chưa từng có bất cứ dấu hiệu không ổn nào, hôm nay tiêm vào, Giang Tri Hỏa bỗng nhiên cảm thấy thân thể có chút nóng lên, nhưng mà bác sĩ sớm đã nhắc nhở, cũng không có nghĩ nhiều, trực tiếp lên giường ngủ.
Chất lượng giấc ngủ của Giang Tri Hỏa luôn rất tốt, đi vào giấc ngủ mau, ngủ sâu.
Chỉ là đêm nay càng ngủ càng nóng, đến cuối cùng là chăn cũng bị anh đá đến dưới giường.
Anh mơ một giấc mơ. Ngay từ đầu không có nội dung gì đặc biệt, nhưng đến lúc sau, cư nhiên xuất hiện Nhan Mộ.
Mỗi một khắc ở cùng Nhan Mộ đều ở trong mộng tái diễn một lần, nhớ tới xúc cảm khi môi răng chạm vào, cảm giác hơi ngứa mỗi lúc đầu ngón tay vỗ ở trên tuyến thể, khoảnh khắc không thể tránh khỏi cọ đến eo khi hơi thở phủ ở bên tai, phần lớn thời gian tầm mắt đều là mơ hồ như thế.
Rất thoải mái, Giang Tri Hỏa muốn tiếp tục chìm vào, tưởng tượng trước kia vô số lần muốn giữ chặt vai hắn như vậy, ôm lấy cổ hắn, vươn đôi tay, lại sờ so.ạng không đến, cái gì cũng không có, trước mắt một mảnh tối om.
Giang Tri Hỏa đột nhiên từ trong mộng bừng tỉnh, sau lưng mướt mồ hôi, ngực kịch liệt phập phồng.
Giây lát, anh mới dần dần bình tĩnh lại.
Mẹ nó mơ cái quỷ quái gì vậy?!
Giang Tri Hỏa còn chưa tới kịp bình phục hô hấp, chỉ cảm thấy nơi nào đó không quá thích hợp, hơi cúi đầu, tiếp theo, cả người cứng đờ ——
Áo ngủ mới thay lại....
Giang Tri Hỏa: "......"
Uống say, hỏi sai vấn đề, ở trong nhà Nhan Mộ tỉnh lại, bị ship CP, mấy thứ đó thật sự mà nói cũng chưa là cái gì.
Nhưng là hiện tại......
Trong lòng Giang Tri Hỏa cũng rõ ràng, cái này có lẽ là bởi vì tác dụng phụ của ức chế tề.
Nhưng anh cũng nhớ rõ cảm giác trong mộng, muốn giữ lấy bả vai là thật sự, muốn tiếp tục ôm cổ muốn chìm vào là thật sự, tưởng tiếp tục như thế cũng là thật sự.
A......
Giang Tri Hỏa che lại mặt.
Đã trốn vài ngày rồi, nhưng mà, lần này, là thật sự, không có mặt mũi gặp người............
Giang Tri Hỏa không nghĩ thông suốt, vết hằn kia trong lòng còn không thể vượt qua, ngày ngày trôi qua, nhìn thấy Nhan Mộ như cũ có thể trốn liền trốn.
Trước khi tan học, Giang Tri Hỏa nhận được một chiếc điện thoại.
Lương Hoắc Khải gọi tới.
Lương Hoắc Khải là giáo bá trường bên trong truyền thuyết, bị đồn 1V5 đánh lộn bị Giang Tri Hỏa đánh bại vào bệnh viện, trên thực tế chỉ là đưa một anh em trong số đó thích tìm đường chết chọc mèo hoang cuối cùng bị cắn, đi đánh vắc-xin phòng dại, vụ Phùng Trí kia, Giang Tri Hỏa làm hắn ta giúp một chút, tìm người tạo QT phiền phức, thiếu một cái nhân tình.
Lương Hoắc Khải đã quen thân với anh, vừa mở miệng, đã nhảy thẳng chủ đề: "Hỏa, mấy ngày nay có rảnh không? Giúp tao trông tiệm đi?"
Thành tích Lương Hoắc Khải không tốt, không đi học cấp ba, cha mẹ trực tiếp bảo hắn học nghề, học xong trở về kế thừa gia nghiệp. Hắn tuy là giáo bá, nhưng không giống trong truyện, cả ngày kéo bè kéo cánh, hút thuốc uống rượu đánh nhau, mà ngày thường tan học đều là về bệnh viện thú cưng nhà mình mở trông tiệm, khoảng thời gian tan học đến khi đóng cửa kia đều từ hắn phụ trách.
"Mấy ngày nay em gái tao bị bệnh, không phải bệnh gì nặng, viêm ruột thừa, một tuần là có thể xuất viện." Lương Hoắc Khải nói, "cả nhà tao cắt lượt, 6 giờ đến 7 giờ rưỡi không ai chăm sóc, tao phải đi, bên phía bệnh viện mày giúp tao trông một chút, một tuần thôi, cuối tuần khả năng vội chút, bệnh viện thú cưng bên kia buổi chiều phải đi, tao trả cho mày tiền lương, cứ yên tâm đi, làm anh em khác đến tao lại không yên tâm, sợ lại bị cắn."
"Chuyện nhỏ, không cần nói đến tiền lương." Vừa lúc tuần này quán bar chia ca đều sau 8 giờ tối, không trùng, Giang Tri Hỏa liền đồng ý, hỏi địa chỉ, hôm sau liền đi bệnh viện thú cưng giúp đỡ.
- -Bản edit chỉ đăng tại acc @gri1004 in WATTPAD.COM, nghiêm cấm hành vi re-up--
Buổi chiều,thứ bảy, thời tiết vừa đẹp.
Tới gần tháng 11, Lâm Thành đã vào thu, ánh mặt trời không nóng bức như ngày mùa hè, sau giữa trưa ánh mặt trời chiếu ở trên người chỉ cảm thấy ấm áp, rất thoải mái.
Cuối tuần thảnh thơi thích hợp đi dạo phố hẹn hò, trên đường người đi đường rất nhiều, ở giao lộ nào đó, người đi đường liên tiếp quay đầu lại.
Nguyên nhân là ven đường có một chiếc xe thể thao cực kỳ phong cách, còn có một cô gái dáng người nóng bỏng ỷ ở bên xe đó, tóc buộc đuôi ngựa hai bên, trông như mười tám chín tuổi, trẻ trung, đáng yêu lại giỏi giang, túi xách đeo chéo con gấu, trên người mặc áo khoác dài màu kaki, đôi boot quá đầu gối, đôi chân vừa dài vừa thẳng.
Cô gái này hình như là đang đợi người, người đi đường xem xe, xem người, đồng thời trong lòng yên lặng nhắc mãi: là người nào có thể được phú bà chờ?
Sau đó không lâu, một nam sinh từ giao lộ đi ra, nhìn đến này chiếc xe thể thao phong cách này cùng phú bà trẻ, quay đầu liền đi.
Phú bà đuổi theo hắn, ở phía sau lưng đập mạnh "Nhan thiếu!"
Nhan Mộ: "......"
Hà Miểu Miểu như anh em tốt quàng vai Nhan Mộ, Nhan Mộ không thể bị người đụng vào, cô chỉ là hơi hơi giơ lên phía trên, không thật sự đụng tới: "Không được như vậy chứ, là cậu gọi chị ra tới, không ra một lời mà xoay người đi vậy."
Nhan Mộ: "cất tay."
Hà Miểu Miểu lắc đầu, Nhan thiếu xưa nay đã lạnh nhạt như thế, quan hệ của hai người quan hệ tuy rằng không tồi, nhưng bình thường phần lớn chỉ là giao lưu khi có việc quan trọng, điều tra về Phùng Trí cùng Bạch Ngữ Quân đều là nhờ cô làm, lần gặp mặt ngắn ngủi trên xe thể thao cũng là vì cảm thấy bối cảnh Bạch Ngữ Quân kỳ lạ.
Lần này vậy mà là Nhan thiếu chủ động hẹn cô ra.
"Đừng lạnh lùng như thế mà." Hà Miểu Miểu đi ở bên cạnh Nhan Mộ nói, "cậu á, chủ động tìm đến chị, khẳng định có chuyện, lại không ở trên WeChat nói, cũng không phải tìm chị lấy tư liệu, khẳng định là chuyện có chút nói không rõ. Nam sinh mới vừa mười tám thì có thể có chuyện gì nhỉ? Ừmmm.. Tối hôm qua chị đây suy nghĩ rất lâu, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có một việc."
Hà Miểu Miểu cười gian tiến đến bên tai Nhan Mộ, nhỏ giọng: "Về chuyện tình cảm?"
Nhan Mộ: "......"
Hà Miểu Miểu quá hiểu rõ Nhan Mộ: "Xem phản ứng này, chị đoán đúng rồi?"
Nhan Mộ: "......"
Hà Miểu Miểu nghiêng đầu cười, vừa lúc đi đến ngã tư đường, Nhan Mộ không nói tiếp, mà là hỏi: "Bệnh viện thú cưng đi hướng này?"
"Yes." Hà Miểu Miểu đi phía trước một bước, dẫn đường.
Buổi tối hôm trước, Hà Miểu Miểu tan tầm về đến nhà, trên mặt đang đắp mặt nạ, Nhan Mộ bỗng nhiên liền gọi tới rồi, hỏi cô ngày hôm sau rảnh không, có một số việc muốn hỏi cô một chút.
"Đúng lúc." Hà Miểu Miểu ở trong điện thoại nói, "cục cưng Sundy của chị bị bệnh, đang ở bệnh viện, ngày mai chị muốn đi đón nó, cùng nhau đi đi."
Sundy mà Hà Miểu Miểu nuôi là cún Poodle lông vàng, đều nói Poodle tính tình tốt, con này lại tùy chủ nhân nó, hung dữ ngoài ý muốn, chỉ thân với Hà Miểu Miểu, vừa thấy những người khác liền sủa gâu gâu.
:Ko nói giống chó gì nhưng nghe bảo hiền chắc con này
"Nói mới nhớ, bệnh viện thú cưng hai ngày trước có một cậu vừa xinh trai lại vừa ôn nhu đến
"Nói mới nhớ, bệnh viện thú cưng hai ngày trước có một cậu vừa xinh trai lại vừa ôn nhu đến." Nói đến bé cún, Hà Miểu Miểu mới nhớ tới thanh niên tiếp đãi cô hai ngày trước ở bệnh viện thú cưng, " Sundy nhà chị có tính tình thế nào cậu cũng biết, ai đều không thân, vừa thấy đến cậu trai kia, chưa lâu đã dính lên rồi."
Nói xong, Hà Miểu Miểu đặc biệt ghét bỏ liếc liếc mắt một cái Nhan Mộ: "khác hẳn cậu, cậu không dính dáng một chút gì đến ôn nhu. Chút nữa chị tìm cậu ta xin WeChat đi."
Nhan Mộ cũng đáp lễ cái liếc mắt này của cô: "trâu già đừng gặm cỏ non."
Hà Miểu Miểu trừng hắn: "cậu cứ phải nhắc đến tuổi tác của chị thế?"
Nhan Mộ ăn ngay nói thật: "Là do cô thích giả trang thiếu nữ mới lớn."
Hà Miểu Miểu: "Có hả?"
Nhan Mộ: "29 rồi, còn buộc đuôi ngựa 2 bên?"
"Đó là tâm hồn trẻ trung, lại nói, ai quy định 29 tuổi không thể buộc đuôi ngựa 2 bên?" Hai người đi ngang qua một tiệm trà sữa, vì cuối tuần nên có một hàng dài người đứng xếp hàng, Hà Miểu Miểu tìm được vị trí ngồi xuống, chọn xong đồ uống, thuận tiện hỏi, "Cho nên, chuyện gì trong tình cảm?"
Nhan Mộ: "......"
Hà Miểu Miểu hoàn toàn không cảm thấy chuyển sang đề tài khác thế này là cứng đờ, hỏi đến gọn gàng dứt khoát.
Nhan Mộ sặc, do dự một lát, nói ngắn gọn, nói mấy câu khái quát xong chuyện gần nhất xảy ra.
Hà Miểu Miểu sau khi nghe xong chớp chớp mắt, nhanh chóng tiêu hóa lời Nhan Mộ, sau đó cười một tràng.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha!"
Nhan Mộ nhíu mày lại: "Đừng cười."
"Chị biết chị biết, chị chỉ là nhịn không được!"
Hà Miểu Miểu cố gắng nhịn cười, nhưng quá khó làm được, cô chưa từng gặp qua Nhan thiếu quẫn bách, khó xử đến như thế, có thể đem một chuyện xử lý thành nát nhừ như bây giờ vậy.
"Cậu nói là cậu bởi vì một ít nguyên nhân đặc biệt không thể không tiếp xúc với tình địch gọi là Giang Tri Hoả, còn ở chung, lại ở một ngày nào đó phát hiện chính mình giống có cảm giác với cậu ta, nhưng cậu khi đó không nghĩ thông suốt, liền không để ý, là lúc sau mới nghĩ đến một ít chi tiết, như lần trước các cậu thao túng Phùng Trí, tên mà cậu nhờ chị điều tra kia, ra tay, sau đó nhìn đến Giang Tri Hỏa bị Phùng Trí đụng tới làm cậu rất khó chịu, cố ý ở trước mặt tên đó hôn môi?"
"À à các cậu sẽ hôn nhau cũng là vì nguyên nhân đặc biệt? Chị đây trước không hỏi nó."
"Nhưng trong lòng cậu lại không buông Vân Chu được, Giang Tri Hỏa biết trong lòng cậu có Vân Chu, luôn nói rằng giải quyết xong cái nguyên nhân đặc biệt này sẽ rời khỏi cậu, cho nên cậu cảm thấy rất khó xử?"
"Hơn nữa trước đó cậu còn cùng Giang Tri Hỏa cãi nhau ghét bỏ nhau, còn cùng theo đuổi một nữ sinh? nữ sinh kia cũng chính là cô bé có bối cảnh kỳ lạ mà chị điều tra kia đi? À, cậu theo đuổi cô ấy còn là bởi vì cảm thấy khí chất của cô ấy giống Vân Chu? Sau lại ý thức mình sai rồi, nói rõ ràng?"
"Hiện tại nguyên nhân đặc biệt giữa cậu và Giang Tri Hỏa đã thật sự được giải quyết, cũng không hề là quan hệ tình địch, hai người các cậu còn bị ship thành CP trên diễn đàn trường, sau đó cậu ta cảm thấy xấu hổ, bắt đầu trốn cậu. Nhưng cậu lại phát hiện Giang Tri Hỏa chính là Vân Chu, bây giờ cậu không biết nói thế nào, không biết nên làm cái gì, thậm chí là cậu cũng không biết cậu ta cong hay thẳng?"
"......" Nhan Mộ trầm mặc thật lâu, hắn chỉ nói nói mấy câu, Hà Miểu Miểu liền mở rộng ra một nội dung dài như thế, nói câu nào đúng điểm mấu chốt câu đó, không thể phản bác.
Thật lâu sau, Nhan Mộ "Ừ" một tiếng.
"Ha ha ha ha ha ha ha." Nghe đến khẳng định, Hà Miểu Miểu cười đến càng dừng không được tới, cầm trà sữa cũng vẫn luôn không uống, mắng đúng trọng điểm, "còn có thế thân nữa, đồ tra nam."
2
Nhan Mộ: "......"
Hà Miểu Miểu: "Bạch nguyệt quang thế nhưng ở bên cạnh tôi?! Cẩu huyết quá đi!"
Nhan Mộ: "......"
Hắn bắt đầu hoài nghi lựa chọn tìm bà cô này ra đây của chính mình có chính xác không.
Hà Miểu Miểu cắm ống hút vào, uống lên ngụm trà sữa, rốt cuộc đè xuống buồn cười, nói: "Chúc mừng cậu, tìm được cậu bé ấy."
Trà sữa không quá ngọt, vị trà nồng, cô lại hỏi: "Có một vấn đề rất quan trọng, các cậu hiện tại là quan hệ gì? Bạn bè? Các cậu không có quan hệ gì cả, cậu còn muốn làm sao bây giờ?"
"Nghe giọng điệu của cậu, cậu ấy khẳng định chưa quên chuyện khi còn nhỏ, nhưng hai người đang như vậy, lập trường để cậu nói sự thật với cậu ấy cũng không có."
Lại một lần trúng tim đen, Nhan Mộ hơi giật mình.
Thực ra đây là một vấn đề rất đơn giản, mặc kệ hắn muốn làm gì, muốn chải vuốt rõ ràng đoạn quan hệ này, muốn một lần nữa hiểu biết người này, vì sao lại trở thành "Giang Tri Hỏa", hay là chuyện tìm thời gian nói cho cậu ấy, hắn chính là Tần Mộ đều phải làm một chuyện. Đầu tiên, quan hệ của bọn họ phải về đến mức có thể trò chuyện được với nhau, có thể ngồi xuống tâm sự.
Vấn đề thực chất đơn giản thế, nhưng hắn thế nhưng dùng suốt một tuần để rối rắm. Không dám hỏi không dám nói, không biết tới gần thế nào, thậm chí ở lúc có thể làm admin xoá bài cũng không làm gì, chỉ muốn nhìn một chút Giang Tri Hỏa rốt cuộc có phản ứng gì.
Đồ ấu trĩ, đồ ngốc.
Đoạn đường lúc sau, Nhan Mộ không nói chuyện nữa.
Hà Miểu Miểu luôn đi ở trước hắn một bước, không quấy rầy hắn.
Cô đã lâu chưa thấy được Nhan thiếu giống người bình thường như thế, tuy rằng có chút ấu trĩ, có chút ngốc, nhưng so với vẻ lạnh như băng trước kia đáng yêu nhiều.
Hà Miểu Miểu là ở lúc Vân Chu biến mất biết Nhan Mộ.
Năm ấy Vân Chu bỗng nhiên bị mang đi, Nhan Mộ như phát điên đi tìm, ông Nhan không đáng tin cậy, hắn căn bản không muốn để ý đứa trẻ dùng họ mẹ này, Nhan Mộ chỉ có thể chạy đến cục cảnh sát của cô.
Nhưng mười năm trước, Hà Miểu Miểu chỉ là người mới, chỉ có thể ở trong sảnh lớn làm tiếp đón, không có biện pháp, chờ cô có năng lực, đã sớm tìm không thấy người.
Thời gian trôi qua đã nhiều năm, khi đó mạng lưới thông tin còn chưa hoàn thiện như bây giờ, sim điện thoại đều còn không có cần tên thật, mua vé xe buýt đều không cần căn cước, tìm một đứa trẻ rời đi thật lâu không khác biển rộng tìm kim.
Sao có thể nghĩ đến tìm lâu như vậy, cuối cùng vậy mà học cùng một trường học, còn mẹ nó ghét nhau lâu như vậy?
Hà Miểu Miểu muốn cười, cảm thấy vui thay cho Nhan thiếu, cũng là thật sự cảm thấy buồn cười.
Nhan Mộ học thần nhiều năm như vậy không có một câu hỏi hắn không giải ra, vậy mà có thể đem quan hệ giữa hai người xử lý thành như vậy.
Hỏa táng tràng a!! Thế này rõ ràng là hỏa táng tràng!! Cần thiết hỏa táng tràng a!!!
Hỏa táng tràng (火葬場): lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ (made in chị gg)
Hà Miểu Miểu muốn đi bệnh viện thú cưng cũng không phải phòng khám nhỏ bên đường, mà là một khu nhà bệnh viện chính quy, hai tầng, tầng một có dịch vụ làm đẹp cho thú cưng, tầng hai là phòng khám bệnh cùng "Phòng bệnh", rất sạch sẽ, dùng khử trùng, không có vì quá nhiều thú cưng tụ tập mà sinh ra mùi lạ.
Hà Miểu Miểu đi vào trước quầy, đưa ra giấy chứng nhận, trước quầy là cô gái trẻ, sau khi kiểm tra đối chiếu tin tức sau gọi điện thoại chung, hỏi xong tình huống sau đó cười nói với Hà Miểu Miểu: "cún của cô được đưa ra ngay nha."
Còn phải đợi một chút, Hà Miểu Miểu hỏi: "này, anh chàng đẹp trai của các cô bây giờ ở đâu?"
Cô gái vừa nghe, mặt có chút hồng, chàng trai hai ngày nay đến đây thật sự đẹp trai, đối xử với người khác cũng ôn nhu, cười rộ lên lại như ánh mặt trời lại đẹp: "Ở bên trong hỗ trợ đâu."
Hà Miểu Miểu hỏi: "cô có WeChat của cậu ấy không?"
Cô gái lắc đầu, giọng tiếc nuối: "Chưa add."
Đợi một lúc, cách đó không xa truyền đến quen thuộc tiếng kêu, mũi chó thính, Sundy từ xa đã nghe đến mùi chủ nhân, từ bên trong chạy như điên mà ra, chàng trai đi đằng sau rất bất đắc dĩ cùng nó chạy ra.
Vừa thấy đến chàng trai với bộ áo blouse kia, mặt cô gái trước quầy lại đỏ.
Thú cưng cũng như người, rất quý giá, chăm sóc thú cưng bị bệnh cũng phải mặc quần áo đã khử trùng, chàng trai bởi vì phải giúp việc ở phòng khám bệnh tầng hai, nên đã thay một bộ áo blouse, áo blouse sạch sẽ, phẳng phiu, dưới chân một đôi AJ, nhìn dịu dàng lại đẹp trai.
Sundy chạy như điên nhào lên Hà Miểu Miểu, Hà Miểu Miểu ngồi xổm xuống chơi với nó, sờ sờ đầu chó, nằm viện hai ngày, cún con hết bệnh rồi, còn được tắm rửa thơm tho. Cô nói với chàng trai: "vất vả cho cậu rồi, nó rất nghịch ngợm."
Chàng trai lông mi hơi cong: "Không có, Sundy rất ngoan, đúng không?"
Bé cún quay đầu, nhếch miệng, hướng anh "gâu" một tiếng.
Hà Miểu Miểu cùng nói nói vài câu với anh, âm thầm ngắm nhìn anh trong áo blouse.
1 mét 8, áo blouse, đi AJ, quá đẹp trai aaa, niên hạ chó con aaa! Bà đây nhất định phải quen cậu ta!!
Khi Hà Miểu Miểu đang tính toán xin số wechat anh chàng thế nào để vừa lịch sự mà thân thiện lại không đột ngột, anh chàng lại hỏi một câu: "Hôm nay cũng một mình tới sao?"
"Không đâu." Hà Miểu Miểu quay đầu lại, nhìn về phía khu ngồi chờ, tiện tay chỉ, "Cùng bạn tới."
Chàng trai cười nhẹ, theo hướng Hà Miểu Miểu chỉ nhìn qua: "......"
Nhan Mộ: "......"
Chàng trai tức khắc đơ tại chỗ, biểu cảm cũng đọng lại ở trên mặt.
Địu? Nhan Mộ?!
Không phải? Như này cũng có thể gặp được?!
Nhan Mộ cũng không nghĩ tới, có thể ở chỗ này gặp được Giang Tri Hỏa mặc áo blouse, từ sớm tại khi nhìn đến anh hắn liền ngây ngẩn cả người.
Không thể ở lại đây nữa!
Giang Tri Hỏa nhanh chóng đem lôi kéo dây kéo nhét vào trong tay Hà Miểu Miểu, gian nan giữ nguyên biểu cảm: "Bên trong còn có việc, tôi đi vào trước."
Sundy lắc lắc cái đuôi, dùng đầu cọ cọ tay Giang Tri Hỏa.
Số WeChat còn chưa xin được!
Hà Miểu Miểu gọi lại Giang Tri Hỏa, không đợi nghĩ cách, trực tiếp hỏi: "Đợi đã, cậu gì ơi, cậu tên gì, chúng ta add WeChat đi?"
"Được thôi." Giang Tri Hỏa mồ hôi lạnh chảy ròng, chỉ nghĩ chạy mau, nhanh chóng móc di động ra quét mã, lại không quét đến mã QR, cameras bị một bàn tay ngăn cản.
Giang Tri Hỏa: ".................."
A a a a a a a a đừng tới đây!
Nhan Mộ không biết đi khi nào đến trước mặt Giang Tri Hỏa, nói: "Đừng add cô ta, cô ta muốn tán cậu."
Hà Miểu Miểu: "?"
Theo sau, Nhan Mộ lại ở trong ánh mắt khó hiểu của Hà Miểu Miểu, giữ chặt cổ tay Giang Tri Hỏa, kéo anh ra ngoài.
Cô gái đứng đằng sau nhìn hết tất cả che miệng lại.
Hà Miểu Miểu nhìn đến Nhan Mộ nắm tay anh, nhanh chóng phản ứng lại đây, nhướng mày: "à à?"
Ngoài cửa bệnh viện thú cưng, có một cái hẻm nhỏ. Trên thực tế cũng không tính hẻm nhỏ, là con đường đi qua kho hàng, nhưng mà sâu hơ, dài hơn.
Ánh mắt của Nhan Mộ dừng ở trên người Giang Tri Hỏa.
Nam sinh cao ráo đẹp trai sinh mặc áo blouse như này còn rất đẹp, cuối con đường có một tia nắng mặt trời, vừa đúng lúc hạ xuống Giang Tri Hỏa, áo blouse trắng tinh, lại đẹp lại ôn nhu.
1
Nhưng ánh mắt này dừng ở trong mắt Giang Tri Hỏa, liền không cảm thấy đẹp như vậy.
Giang Tri Hỏa: “……”
Lại lại lại lại bị Nhan Mộ thấy được?!
Tới giúp một chút cũng có thể bị thấy?!
Thấy thì thấy sao lại kéo anh ra?!
Giang Tri Hỏa hoàn toàn không biết hẳn là làm sao bây giờ, bị kéo ra, lại bị dùng loại này ánh mắt nhìn chằm chằm.
Anh bức bách chính mình điều chỉnh cảm xúc, ưỡn ngực ngẩng đầu, ra vẻ bình tĩnh, hỏi: “ bạn à, có chuyện gì?”
Nhan Mộ hỏi: “sao cậu lại ở đây?”
Giang Tri Hỏa giải thích nói: “ mấy ngày nay, giúp bạn bè một chút.”
Nhan Mộ: “…… à.”
Giang Tri Hỏa: “……”
Lại xấu hổ.a
Không lời gì để nói luôn á! Cái “ à ” này, chính là làm người ta không biết nói gì!
Nhan Mộ hiển nhiên ý thức được bầu không khí xấu hổ giữa hai người: “ áo blouse, mặc rất đẹp.”
Giang Tri Hỏa: “Cảm ơn?”
Nhan Mộ: “…… ừ.”
Xem Nhan Mộ không có ý muốn đi Giang Tri Hỏa chỉ có thể căng da đầu tìm chuyện tám: “ à ừm, đó là bạn gái cậu?”
Nhan Mộ nhíu mày: “Không phải.”
Giang Tri Hỏa phản ứng lại đây, đúng ha, khẳng định không phải, nếu là phải sẽ không nói ra loại lời nói cô ta muốn tán cậu này
Anh lại hỏi: “Bạch nguyệt quang?”
Nhan Mộ mày nhăn chặt: “……”
“Cũng không phải?” Giang Tri Hỏa nhẹ nghiêng mặt, hiện tại anh không thể nhìn thẳng Nhan Mộ, từ sau khi hai ngày trước đã mơ giấc mơ này, mỗi tối tiêm xong ức chế tề anh đều sẽ mơ thấy Nhan Mộ, ở trong mơ lại luôn trải nghiệm cảm giác lại mỗi lần hôn môi, nắm tay, ngủ chung, sau đó…… Tỉnh ngủ lại giặt quần ngủ.
“ tôi không có ý muốn tìm hiểu rõ cái này, tôi chỉ là……”
Lời còn chưa dứt, đầu hẻm lại có người đi vào, Lương Hoắc Khải mới từ bệnh viện ra tới, nghe người phụ trách nói hôm nay không đủ người làm, Giang Tri Hỏa bị kéo vào phòng khám bệnh hỗ trợ, trong lòng cảm thấy băn khoăn, rốt cuộc ngay từ đầu chỉ là nói ở trước quầy trông một chút.
Ở sau khi người nhà đi bệnh viện chăm sóc cho em gái, Lương Hoắc Khải vội vàng về gấp thế chỗ cho Giang Tri Hỏa, ai ngờ mới vừa đi tới cửa, liền nhìn đến hai nam sinh rất cao đứng nơi cửa nhỏ.
“Hỏa?” Lương Hoắc Khải thấy rõ mặt Giang Tri Hỏa, “ mày đứng đây làm gì?”
Lúc này Lương Hoắc Khải chính là cứu tinh!
Giang Tri Hỏa rốt cuộc tìm được cớ có thể đi, nói với Nhan Mộ: “Còn có việc không, không có việc gì tôi đi trước nha!”
Nói xong liền đi về Lương Hoắc Khải.
Mới vừa nhích chân, Nhan Mộ lại một lần nữa giữ chặt cổ tay Giang Tri Hỏa.
Giang Tri Hỏa: “……”
Lương Hoắc Khải: “?”
Lương Hoắc Khải: “hai người có việc muốn nói đúng không? Vậy tao đây vào trước!” Nói xong liền đi.
Giang Tri Hỏa muốn kêu hắn ta đừng đi, nhưng Nhan đứng sau dùng sức nắm lấy anh, làm như rối rắm thật lâu thật lâu, mới từ trong cổ họng nói ra mấy chữ: “Giang Tri Hỏa, chúng ta……”
“ hả?” Giang Tri Hỏa quay đầu.
Nhìn thấy biểu cảm của Nhan Mộ, anh cũng ngẩn ra.
Một Nhan Mộ, Nhan học thần luôn luôn cao lãnh đạm mạc, bình thản ung dung, giờ phút này lại là khép mi mắt, không dám nhìn hắn, vành tai hồng như lấy máu: “ quan hệ của chúng ta, có thể, có thể hòa hoãn chút không?”.
- ----------------------