Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

Chương 37




Giang Tri Hỏa rũ mắt, lại ngẩng đầu nhìn về phía Nhan Mộ.

Nhan Mộ tuy vẫn là vẻ mặt lãnh đạm, lại gắt gao cắn khóe môi.

Miệng chê mà thân thể thành thật!!

Giang Tri Hỏa lập tức bắt lấy cổ tay Nhan Mộ, cất tiếng cười to.

Bình thường đụng vào có thể ức chế động nhiệt, chỉ là không thể buông ra.

"Ha ha ha ha ha ha!" Anh cười đến bả vai run run, "cậu giờ như vậy, trước đó còn cười tôi!"

Nhan Mộ bĩu môi, "Chậc" một tiếng.

Hung hăng cười nhạo một trận, đem thù trước đó trả lại, Giang Tri Hỏa lại phiền muộn lên.

Việc này, trốn không thoát.

Giang Tri Hỏa thật sâu hít một hơi, giây lát biến tuyệt vọng, nói: "Tôi tiếp tục......"

Nhan Mộ nâng lên một bàn tay, ngăn trở mặt.

Giang Tri Hỏa buông ra tay, cảm giác nóng lên một lần nữa dâng lên, đau đớn dọc theo mỗi cái lỗ chân lông tràn ra, từ trong ra ngoài, phảng phất giống như dao nhỏ đang liều mạng ở trong cơ thể tùy ý quấy động.

Giang Tri Hỏa nhịn đến mức mờ mịt choáng váng, mới có dũng khí nâng lên tay, đặt ở trên đó.

Cả người Nhan Mộ run lên.

Nhưng vào lúc này, di động bị ném ở một bên bỗng nhiên vang lên.

1

Giang Tri Hỏa tạm dừng cử động, có chút mờ mịt chuyển hướng tiếng chuông truyền đến.

Nhan Mộ: "......"

Hai lần!

Loại chuyện này bị gián đoạn hai lần!

Nhan Mộ trực tiếp kéo qua cổ Giang Tri Hỏa, kéo anh sau đó ở trên môi mút mút, đưa điện thoại di động ném cho anh: "điện thoại cậu."

Giang Tri Hỏa từ trạng thái bị động nhiệt tra tấn đến ngơ ngốc chuyển tỉnh, nghe điện thoại: "Alo?"

Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nữ: "alo, xin chào, đây là khoa ABO bệnh viện tỉnh, xin hỏi là Giang Tri Hỏa sao?"

Giang Tri Hỏa: "Đúng vậy."

Hộ sĩ: "Là thế này, hai tháng trước anh từng tới kiểm tra qua, hiện tại kiến nghị anh tìm cái thời gian tới phúc tra một chút."

Ở ngõ nhỏ đột nhiên lần thứ hai phân hoá là hơn chuyện hai tháng trước,cùng ngày bị đánh dấu đã bị đưa đến bệnh viện. Lúc ấy bác sĩ nói được vô cùng rõ ràng, Omega bị đánh dấu chiều sâu đến động nhiệt không thể sử dụng thuốc ức chế, trước khi rời đi bệnh viện còn lấy chút máu, giao cho bệnh viện thủ đô kiểm tra, lúc sau nếu có kết quả hoặc tiến triển sẽ thông báo Giang Tri Hỏa, còn như thân thể không khoẻ, có thể ở nhà quan sát không cần lại đi bệnh viện.

Đây cũng là nguyên nhân hơn hai tháng qua Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ không có nghĩ tới lại đi bệnh viện kiểm tra.

Nếu hiện tại gọi điện thoại tới nói muốn phúc tra, đi là được.

Khoa ABO hôm nay không đi làm, hộ sĩ hỏi Giang Tri Hỏa khi nào có thời gian, Giang Tri Hỏa nói: "Tôi hỏi một chút." Tiếp theo che lại microphone, hỏi Nhan Mộ, "Bệnh viện thông báo phúc tra, tuần sau khi nào có rảnh?"

"Đều được." Nhan Mộ nói.

Giang Tri Hỏa đối hộ sĩ: "Vậy thứ hai tuần sau đi, ngày 20." Đi sớm sớm thoát khỏi.

Hộ sĩ lật xem lịch trình, hỏi: "Thứ hai, 4 giờ buổi chiều được chứ?"

Giang Tri Hỏa lễ phép đầu: "Vâng, được, cảm ơn chị hộ sĩ."

Hộ sĩ nhẹ nhàng cười một tiếng, cắt đứt điện thoại.

Giang Tri Hỏa click mở lịch ngày thiết lập cái nhắc nhở, để tránh chính mình quên thời gian.

Lúc sau ngẩng đầu, phát hiện Nhan Mộ đang xem mình, Giang Tri Hỏa còn chưa quên chuyện vừa rồi, nhướng mày, ánh mắt như khiêu khích thoáng nhìn xuống, còn không có tới kịp thấy rõ cái gì, Nhan Mộ hừ lạnh một tiếng, nắm lên khăn tắm, đi tắm rửa rồi.

2

Cửa phòng  vừa đóng, trong phòng chợt an tĩnh lại.

Giang Tri Hỏa không còn thành thạo như vừa rồi, nằm ở trên giường, đưa điện thoại di động ném đến một bên, đôi tay chống ở sau đầu, nhìn chằm chằm trần nhà phát ngốc.

Khi tắm rửa xong ra tới, Giang Tri Hỏa đang ghé vào trên giường chơi game, âm thanh viên đạn liên tiếp bắn ra ngăn trở tiếng mở cửa đằng sau, Nhan Mộ chưa tiến vào, ngồi ở trên sofa phòng khách trên.

Không nghĩ ra.

Tâm lý sẽ đưa ra những tín hiệu để che giấu nội tâm, nhưng thân thể sẽ không.

Nhan Mộ khe khẽ thở dài.

Thôi, đừng nghĩ nữa.

Khi Nhan Mộ từ bỏ tự mình phân tích, Khuất Tiêu gửi tin nhắn tới.

Khuất Tiêu: Nhan thiếu Nhan thiếu Nhan thiếu!

Khuất Tiêu: Chuyện cùng Shin đó, mày giải quyết thế nào rồi?

Tuần này Nhan thiếu phải thi, Khuất Tiêu chịu đựng không đi quấy rầy hắn, liền Shin cũng cho nghỉ một tuần, người nào cũng không thể hỏi, đã đem cậu chủ Khuất có lòng nhiều chuyện nghẹn hỏng rồi.

Nhan Mộ trả lời thật sự mau, hỏi lại là: Chuyện gì?

Khuất Tiêu: Còn có thể chuyện gì a?

Khuất Tiêu: Chuyện Shin tỏ tình mày đó, chúng mày hiện tại thế nào?

Nhan Mộ:......

Khuất Tiêu: Nhan thiếu?

Nhan Mộ: Không có gì.

Nhan Mộ: Ngày đó uống say, nói bậy.

Khuất Tiêu:?

Hai ngày nay không có chia ca, Giang Tri Hỏa phóng túng chính mình nghỉ ngơi một ngày, đi thi cùng bổ túc đều quá mức hao tâm tốn sức, chỉ có ngủ mới có thể chữa khỏi mỏi mệt của thân thể cùng tâm linh.

1

Từ ngủ sớm đến tối, lại từ tối ngủ đến sớm, thứ hai năng lượng dư thừa đi vào trường học, vừa lên tầng, liền phát hiện Canh An Diệu bị một đám nam nữ sinh chặn ở hành lang, run bần bật, Khâu Biên mở ra hai tay che ở trước người cô: "Đối phương không muốn nói, An Diệu chỉ là giúp người ta giữ bí mật mà thôi, các cậu không cần hỏi lại!"

"Chúng tôi biết mà." Trong đám người có người nói, "Chúng tôi không phải không hỏi tên sao, liền lộ ra chút thông tin, tốt xấu nói cho chúng tôi biết một chút, rốt cuộc là lớp nào sao."

Lại có người nói: "đúng á, là người của học thần, sao có thể không hỏi rõ ràng?"

Khâu Biên bị mấy người này sáng sớm liền tới chặn đường muốn hỏi Omega của học thần rốt cuộc là ai phiền đến không được, tràn đầy lòng hiếu kỳ đối học sinh lớp 12 tới nói là chuyện tốt, nhưng không phải dùng để ép hỏi con gái.

Canh An Diệu bị từ tầng trên đuổi xuống tầng dưới, Khâu Biên khó chịu: "Các cậu đã có bản lĩnh tới ép hỏi An Diệu, tại sao không đi hỏi một chút Nhan học thần?"

Nhắc tới Nhan học thần, mấy cô gái đứng ở phía trước là một mảnh tình cảnh bi thảm, ảm đạm u ám.

Thân là hội viên lâu năm của hậu viện hội của học thần, các cô đương nhiên là hỏi qua Nhan Mộ.

Đầu tiên là từ Tạ Cừu bên người Nhan Mộ xuống tay, Tạ Cừu vừa nghe việc này cũng là vẻ mặt sững sờ: "Omega gì? sao tôi không biết?"

Tuần trước Nhan Mộ liền cảm giác quái lạ, giáo hoa xin nghỉ không có tới, Nhan Mộ cũng không đi hỏi thăm, Tạ Cừu thật sự không nhịn xuống hỏi hắn: "Nhan ca, tại sao cậu tiêu cực vậy, còn muốn theo đuổi giáo hoa nữa không."

Nhan Mộ trầm mặc hồi lâu: "Chuyện này là tôi sai."

Tạ Cừu không hiểu hắn có ý gì, nhưng không đi quan tâm có ý gì, xét đến cùng ý chính là không theo đuổi giáo hoa nữa!

Bên Tạ Cừu hỏi không ra, lại trằn trọc hỏi thăm mọi người trong lớp 4, đều là hoàn toàn không biết gì cả.

Sau lại các cô liền bắt đầu trên diễn đàn lấy trạng thái ẩn danh trò chuyện riêng Nhan Mộ: Omega đó rốt cuộc là ai? Nam nữ? cầu xin học thần nói cho!

Trò chuyện riêng trên diễn đàn sẽ nhảy nhắc nhở, vừa thấy tất cả đều là một đám ẩn danh, Nhan Mộ tất nhiên không cần thiết trả lời, tùy tiện chọn một cái, trả lời mấy từ.

—— không có ai, bạn đoán, đừng phiền.

Lòng vòng nhiều nơi, thật sự là hỏi không ra, các cô mới đến chặn Canh An Diệu, cô là người duy nhất biết được, ai ngờ vị Omega lớp 1 này giữ kín như bưng, mặc kệ ai hỏi, đều là một câu: "thật ngại quá, tôi còn không có hỏi qua cậu ấy có thể nói ra không, không nên nói ra."

"Này, các người đang làm gì? bạo lực học đường à?" Giang Tri Hỏa đẩy ra đám người, chen đến cạnh Canh An Diệu cùng Khâu Biên.

"Hỏa ca." Khâu Biên cáo trạng, "Bọn họ nhất định phải tới hỏi Omega hôm đó rốt cuộc là ai."

Giang Tri Hỏa nhìn về phía mọi người: "cái này thì hỏi làm gì?"

Trong đám người có người nói: "Chúng tôi muốn biết không phải Omega hôm đó độ.ng dục là ai, mà là Omega của Nhan học thần là ai."

Giang Tri Hỏa: "à, vấn đề này hả, hỏi tôi này."

Ánh mắt vài nữ sinh đứng trước sáng lên: "thì ra cậu biết đến sao!! Là ai là ai!!"

Giang Tri Hỏa không chút để ý nói: "Không ai cả, chính là tôi á."

1

Mọi người: "......"

Canh An Diệu thấy Giang Tri Hỏa liền như vậy cứ thế nói thẳng ra, người xung quanh một vẻ "Ha ha, cậu đừng đùa tôi chứ", cũng thêm một câu: "Thật sự chính là Hỏa ca."

Sau sự việc Omega độ.ng dục xảy ra, có người từng đưa ra suy nghĩ, hỏi thăm xem có ai nộp bài thi sớm hoặc không có tới thi, nhưng sau khi hỏi qua toàn bộ cả khối, phát hiện cùng ngày trừ bỏ GIang Tri Hỏa ởi phòng thi cuối nộp bài thi trước rồi đi, những người khác đều thành thật đợi cho tan học.

Vì thế mọi người lập tức bài trừ khả năng Omega là khối 12.

"Ha ha ha ha ha ha." Có cái nam sinh nói, "Hỏa ca,cậu đừng xen vào, ai không biết cậu là Alpha? Kiểm tra đầu vào năm lớp 10, chúng tôi thấy được cả."

Giang Tri Hỏa: "......"

Anh chuyển hướng Canh An Diệu, bất đắc dĩ nhún nhún vai.

Thật đáng buồn, anh nói thật, cư nhiên không một người tin tưởng.

Trò hề này ở sau khi chuông đọc sớm vang lên liền kết thúc, mọi người chỉ có thể kiềm chế lòng hiếu kỳ về phòng học.

Nhất Trung chữa bài thi rất mau, buổi sáng thứ hai, thành tích của ngữ văn cùng toán học sớm đã ra.

Tiết văn thứ nhất, Đinh Kiện Huy theo lệ thường, chuyện thứ nhất chính là đọc thành tích, phát bài thi.

Đọc thành tích đối học sinh lớp 1 tới nói không phải công khai xử tội, mọi người đều thi rất khá, ngược lại còn đặc biệt thích cách công bố thành tích này, có thể rõ ràng biết chênh lệch giữa chính mình cùng những người khác, càng có động lực.

Lần thi ngữ văn này tất cả mọi người phát huy thật sự ổn, không có tiến bộ hay lùi lại quá lớn, khi đọc đoạn thành tích đầu còn ngẫu nhiên sẽ có tiếng thảo luận nho nhỏ, khi đến bài thi cuối cùng, cả lớp bỗng nhiên an tĩnh lại.

Chỉ còn lại có thành tích của một người còn không có công bố.

Giang Tri Hỏa cảm giác được tầm mắt cả lớp lại một lần tập trung đến trên người anh, không khỏi ngồi thẳng thân mình.

Trên bục giảng, Đinh Kiện Huy gằn từng chữ một: "Giang Tri Hỏa, thành tích lần thi ngữ văn giữa, 70! Tuy rằng cách đạt tiêu chuẩn còn kém một khoảng cách, nhưng là lần này tiến bộ rất lớn, đáng giá cổ vũ."

An tĩnh hai giây, cả lớp hoan hô.

"A a a a!!!"

70! Cư nhiên thi được 70! khẳng định nhiều hơn so dự đoán ban đầu là 120 nhiều! Nếu toán học tiếng Anh cũng có thể 70, vậy tổng điểm chính là 210! thì lại so lần trước đự đoán cao hơn 90 điểm, bình quân một chút, một mình Giang Tri Hỏa tăng lên thành tích là có thể đem điểm trung bình kéo cao hai điểm!! Khoa học tự nhiên muốn lại cao một tí xíu, coi chừng có thể vượt qua lớp 4! thật sự có khả năng!

"Quá tuyệt vời a a a!!!"

"Hỏa ca quá ghê gớm!!"

"vô địch lần thi giữa kì này luôn á!"

"Hỏa ca trâu bò!!!"

Giang Tri Hỏa: "?"

A???

Không phải???

Anh chỉ thi có 70 điểm mà???

???

Tiếng động của lớp 1 quá lớn, thét chói tai vỗ tay dậm chân, tiếng hoan hô thật lâu đều không tiêu tan, truyền tới lớp 2, Tông Bội không nhịn xuống gửi tin nhắn cho Giang Tri Hỏa.

Tông Bội: Hỏa, lớp mày làm sao vậy?

Tông Bội: Có cái chuyện vui gì? Giang Tri Hỏa tất nhiên là đang chơi di động: Không biết, hình như là đang chúc mừng tao thi ngữ văn được 70.

Tông Bội:?

Tông Bội: xem khí thế như này, tao phải cho rằng mày được cử đi học Đại học Q.

Buổi chiều, thành tích tiếng Anh cùng khoa học tự nhiên cũng ra.

80!!!

Tiếng Anh của Hỏa ca vậy mà thi được 80 điểm!!!!

Khoa học tự nhiên cũng trâu bò! Được đến 101!!

Hết tiết 1, một đám người vây quanh ở cạnh bàn Giang Tri Hỏa.

"Hỏa ca!! Lần này cậu tiến bộ quá lớn!!"

Giang Tri Hỏa đang ở thu dọn mặt bàn, cười ngượng ngùng: "Ha ha ha ha...... Phải không?"

"Xem ra gần đây cậu là thật sự đang nỗ lực."

Giang Tri Hỏa tiếp tục cười ngượng ngịu: "Ha ha ha ha ha ha......"

Không phải chứ, yêu cầu với bản thân anh thấp vậy sao?

1

Tổng điểm 330, không một môn đạt tiêu chuẩn, cư nhiên có thể  vui đến vậy?!

1

Anh cũng nên vui vẻ theo sao? Ha ha ha ha ha mình thật quá giỏi, quá tuyệt vời?

Các bạn học ở Đinh Kiện Huy dẫn dắt theo phương diện nào đó có loại cảm giác vinh dự của tập thể khác lạ.

"Lần này 330, lần sau chính là 430!" Phó học tập mười phần vui mừng vỗ vỗ vai Giang Tri Hỏa, "Hỏa ca, cậu còn có thể tiến bộ hơn!!!"

Giang Tri Hỏa: "???"

Phó học tập lại hỏi: "Vậy kế hoạch học tập tiếp theo của cậu là thế nào?"

" tiếp theo? à, đúng rồi, tôi buổi chiều xin......" nghỉ.

Giang Tri Hỏa mới vừa nói một từ "xin", phía sau còn có một từ "nghỉ" chưa nói ra khỏi miệng, xung quanh nháy mắt yên tĩnh, đại diện các môn, phó học tập nheo lại đôi mắt, chăm chú nhìn Giang Tri Hỏa.

"Xin nghỉ?"

"Mới vừa thi tốt hơn chút liền xin nghỉ?"

"Hỏa ca cậu có hơi ham chơi á?"

"thái độ học tập này là không được đâu!"

Bọn họ càng nói càng đi về phía trước, Giang Tri Hỏa một chút lùi về phía sau, phía sau lưng dán ở trên tường: "Không phải, tôi buổi chiều có việc."

Phó học tpj: "Có chuyện gì?"

Đại diện môn ngữ văn: " học sinh lớp 12 có thể có chuyện gì lớn hơn so học tập?"

Đại diện môn toán: "Không có, cậu không có việc gì."

Lớp trưởng: "Đúng vậy, cậu phải học tập."

Giang Tri Hỏa ánh mắt kinh sợ: "......"

1

Điên rồi! Nhóm người này điên rồi!

Lúc không thể lùi nữa, có người gõ xuống cửa sổ.

Là Nhan Mộ, mang cặp một bên vai, ngón cái ngoắc ở trên móc treo, nhàn nhạt nói với anh: "Đi thôi."

Giang Tri Hỏa nháy mắt từ vị trí nhảy lên, anh liền ngồi ở bên cửa sổ, bàn tay chống ở bệ cửa sổ, nhẹ nhàng nhảy, cả người cũng đã nhảy ra ngoài cửa sổ.

Anh ôm lấy vai Nhan Mộ: "Tôi là muốn cùng học thần thảo luận kế hoạch học tập của nửa học kỳ sau, là chuyện lớn, đi trước đây, gặp lại các bạn sau."

Nói xong, sấn người trong phòng học còn không có phản ứng kịp, kéo Nhan Mộ một đường chạy đến cổng trường. Người này chạy một đường như cũ bảo trì một gương mặt cao lãnh, hỏi: "vì sao tôi cũng phải chạy?"

Giang Tri Hỏa: "cậu không chạy sẽ bị đuổi theo hỏi Omega là ai."

Nhan Mộ: "......"

Hắn xoa xoa giữa mày.

Thật sự phiền phức.

Bài đăng kia về hắn sau đó lại dần lệch hướng, bắt đầu post ảnh chụp.

Tiết thể dục, kéo cờ, hành lang, phòng học, chụp lén ở các loại góc độ.

Góc độ mỗi một tấm đều rất kỳ quái, nhưng nhan giá trị của Nhan Mộ đã nghịch thiên tới mức khiêng đucợ mấy tấm ảnh đó.

Chụp lén đều đẹp trai như vậy.

Những ngày sau đó, lớp 4 có không ít em gái lớp 10 vây xem.

May mắn các bạn học lớp 4 trải qua rất nhiều lần, trong lớp có đại soái ca, còn có vầng sáng của học thần thêm vào, tới vây xem không ít, nhưng tính học thần cao lãnh, không giống Giang Tri Hỏa, còn có thể không biết xấu hổ chủ động đi ra ngoài cho những người đó xem, hỏi lại một câu: "Muốn chụp ảnh phải không? Muốn tôi tạo tư thế gì? bắt tay được chưa?"

Lớp 4 đã sớm luyện ra kinh nghiệm, chuông tan học vừa vang, đóng cửa chính, kéo bức màn cửa sổ, đi ra ngoài đi WC phải đúng ám hiệu mới cho vào tới.

1

Nhan Mộ: "......"

Đau cả đầu.

- -Bản dịch chỉ đăng tại acc @gri1004 in WATTPAD.COM, nghiêm cấm các hành vi re-up--

Bệnh viện cách trường học không xa, hai người lựa chọn đi bộ đến

Vẫn là bác sĩ trước, trước cho Giang Tri Hỏa chụp qua tia X, lại đi rút máu, trở lại phòng khám bệnh khi kết quả đã truyền tới máy tính bác sĩ.

Bác sĩ nhìn chằm chằm tấm phim, phóng lớn lại thu nhỏ lại, chuyển qua một tấm khác, đi đi lại lại, tập trung tinh thần nhìn một hồi, biểu tình nghiêm túc đến Giang Tri Hỏa muốn hoài nghi chính mình mắc bệnh nan y, thật lâu lúc sau mới xoay người, nói với Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ: "Quả nhiên là như thế này."

Quả nhiên là loại nào? Bệnh nan y?!

Giang Tri Hỏa không khỏi cảm thấy khẩn trương: "Cái gì cơ?"

Bác sĩ không có lập tức giải thích, mà là hỏi trước bọn họ mấy vấn đề.

Bác sĩ: "trước kia cùng các cậu nói các loại tiếp xúc, các cậu có nếm thử không?"

Giang Tri Hỏa gật gật đầu: "Có."

Bác sĩ: "Bắt đầu có hiệu quả như thế nào? Hiện tại hiệu quả như thế nào? Có phải hay không đang từng chút ngắn lại?"

Giang Tri Hỏa: "Đúng vậy."

Bác sĩ: " đánh dấu của cậu, dấu răng sau cổ, có phải hay không cũng đang mờ đi."

"...... phải." một tiếng này là Nhan Mộ trả lời.

Bác sĩ: "Vậy không sai."

Giang Tri Hỏa không hiểu ra sao: "Hả?"

Trước kia anh cùng Nhan Mộ đều cho rằng, thời gian ức chế ngắn lại là bởi vì thân thể cùng loại cơ chế kháng thuốc, nghe bác sĩ nói như vậy, hình như không phải?

Bác sĩ đem màn hình máy tính điều chỉnh phương hướng, lệch sang bên trái chút, bảo đảm hai người đều có thể đủ nhìn đến, con chuột vẽ một vòng ở trên một tờ phim trong đó. Bác sĩ: "cậu nguyên bản là Alpha, khi bị đánh dấu tính chất của Alpha chiếm chủ yếu, tuyến thể còn chưa hoàn toàn thành hình, hiện tại như cũ đang trong quá trình dần dần phân hoá thành Omega."

"Cho nên, đánh dấu chiều sâu này của cậu, cũng không giống Omega khác giữ cả đời, mà là sẽ dần dần biến mất, chờ cậu hoàn toàn phân hoá thành Omega, cái đánh dấu này liền sẽ hoàn toàn biến mất."

Giang Tri Hỏa: "......"

"Nói cách khác, lí do dấu răng mờ đi, thời gian ức chế ngắn lại, đều là bởi vì đánh dấu đang dần biến mất, cậu ỷ lại Alpha tin tức tố cũng đang biến mất, hiện tại có thể chậm rãi dùng một ít thuốc đặc hiệu."

"......"

"............"

Phòng hội chẩn lâm vào một mảnh trầm mặc quỷ dị, Nhan Mộ không có mở miệng, ngay cả người trong cuộc Giang Tri Hỏa đều há miệng th.ở dốc, không biết muốn nói cái gì, cuối cùng một câu cũng chưa nói ra .

Bác sĩ thấy không có người nói chuyện, liền lại lấy ra hai tờ báo cáo, tiếp tục nói: "Đây là báo cáo kiểm tra của bệnh viện thủ đô, lần trước tôi liền có suy đoán đánh dấu khả năng sẽ mất dần, nhưng mà điều kiện của bệnh viện chúng tôi không thể hoàn toàn xác nhận, không thể vội vàng nói với cậu, bệnh nhân A biến O phần lớn tập trung ở bệnh viện thủ đô, thiết bị càng thêm hoàn thiện, độ chính xác càng cao, đây là báo cáo bên kia đưa ra."

Trên báo cáo đều là chút trị số chuyên nghiệp, xem không hiểu, nhưng mà cũng không cần xem hiểu, Giang Tri Hỏa chỉ cần có thể hiểu được dòng chữ cuối cùng là đủ rồi.

"Mức độ tin tức tố của bệnh nhân ở mức bình thường, triệu chứng khi phân hoá bình thường, lần thứ hai phân hoá không nguy hiểm, độ dày của đánh dấu  99%, kiến nghị giai đoạn trước sử dụng trị liệu tiếp xúc, khi độ dày của đánh dấu lùi đến 50% có thể sử dụng ức chế tề đặc hiệu."

Giang Tri Hỏa nhìn chằm chằm dòng chữ cuối cùng, đầu ngón tay càng nắm càng chặt.

Tin tức này tới rất bất ngờ.

Có thể sử dụng ức chế tề đặc hiệu, nói cách khác hiện tại độ dày đánh dấu của anh đã chỉ còn lại có 50%, không hề yêu cầu dựa vào tiếp xúc để ức chế động nhiệt.

Là một tin tức cực kì tốt.

Không cần lại cùng Nhan Mộ ở chung, không cần lại chịu phiền não của bổ túc.

Anh rõ ràng hẳn là cảm thấy vui vẻ.

Nhưng là......

"vì sao lại vậy chứ......" Giang Tri Hỏa theo bản năng lẩm bẩm, "hai ngày trước, những cái ức chế tề bình thường đó đều không có dùng được mà?"

Bác sĩ nói: "cậu cần dùng chính là ức chế tề đặc hiệu, loại bình thường đương nhiên không được."

Giang Tri Hỏa ngơ ngác nhìn bác sĩ, bên tai đều yên tĩnh, không tiếng động tịch mịch, chỉ có thể nghe thấy chính mình cô đơn "ồ" một tiếng.

Trời còn chưa tối lắm, ánh nắng dần biến mất, sương chiều lôi cuốn từng đám bao phủ  ngọn núi xa, mặt trời lặn như lửa, một đường thiêu đốt đến phía chân trời.

Không người nói chuyện.

Khi Giang Tri Hỏa từ trường học ra tới không mang gì, mấy ống ức chế tề đặc hiệu đều bỏ ở trong cặp Nhan Mộ.

Trước khi rời đi phòng khám bệnh, bác sĩ giải thích với bọn họ: "Bình thường thời gian phát huy tác dụng của loại chất ức chế đặc hiệu này là một ngày, nhưng hiệu quả tùy người mà khác nhau, sau khi trở về cậu thử xem, không bài trừ khả năng không tác dụng, đến lúc đó nhất định phải kịp thời liên hệ tôi, nhưng mà loại khả năng này rất nhỏ. Trước cho cậu lấy lượng một tuần, thứ hai tuần sau lại qua đây một chuyến, tôi nhìn xem tình huống của cậu."

Nhan Mộ cũng không nói chuyện, hắn ngày thường liền ít nói, không nói cũng không có vẻ kỳ quái.

Thái độ Giang Tri Hỏa khác thường, trước kia mặc kệ quan hệ lại căng thẳng thế nào, luôn sẽ nói lung tung vài chủ đề, anh luôn luôn nói nhiều. Lần này lại chỉ là vùi đầu đi phía trước, uể oải ỉu xìu, cho đến sắp đến chỗ ở, mới nặng nề nói: "chút nữa...... Không hôn môi, tôi muốn thử ức chế tề này một chút."

Nhan Mộ: "...... Ừm."

Giang Tri Hỏa nghiêng mắt nhìn phía hắn.

Nhan Mộ nhìn rất bình thường.

Anh kỳ thật rất muốn hỏi một chút Nhan Mộ, cậu không có lời khác muốn nói sao?

Nhưng rất mau, anh lại cảm thấy suy nghĩ này của chính mình thực sự có chút đột ngột.

Nhan Mộ cần nói cái gì sao?

Châm chút lửa, phóng pháo hoa, chúc mừng cậu?

Nếu ức chế tề đặc hiệu có thể dùng được, giải thoát hẳn là hai người họ.

Chìa khóa cắm vào ổ khóa, khóa khớp lại một tiếng "Răng rắc", cửa mở, Nhan Mộ rút ra chìa khóa, cửa tự động kéo ra một khe hở.

Giang Tri Hỏa đi trước vào, Nhan Mộ ở ngoài cửa đứng ước chừng mười giây, mới đè lại cửa đi vào.

Thời gian ở từng giây trôi qua, trong trầm mặc, một tiếng rưỡi kết thúc, nụ hôn trước mất đi hiệu lực.

Động nhiệt mang đến đau đớn nóng bỏng không thể bỏ qua chỉ một thoáng trải rộng toàn thân, mùi rượu tinh khiết và thơm nhè nhẹ từng đợt từng đợt từ sau cổ tràn ra.

Giang Tri Hỏa không chút suy nghĩ, thậm chí chưa kịp đổi đôi giày, xoay người, mở ra hai tay nhào tới Nhan Mộ.

Nhan Mộ thuận thế ôm anh, ngón tay nhẹ nhàng cắm vào sợi tóc, xoa nhẹ.

2

Tiếp xúc giữa làn da trong nháy mắt là cực nóng, hai người hít vào từng ngụm tin tức tố của đối phương, trái tim cùng chung nhịp đập, đầu ngón tay hai người đều có chút run rẩy, chỉ là đối phương vẫn chưa phát hiện, thậm chí liền chính bọn họ cũng không có phát hiện.

Nụ hôn này có vẻ có chút khác với trước đây, ít nhất mỗi cái hôn trước đó đều không cần chia lìa một lát để điều chỉnh hô hấp, đôi môi chỉ là tách ra không quá hai ba giây, liền không có thời gian phản ứng lại, liền bị nắm cằm lại, đầu ngón tay ở bên môi vuốt ve, lại lần nữa bao phủ xuống dưới.

Không có tính giờ, loại thời điểm này cũng sẽ không có người đi tính toán, thậm chí cảm giác thời gian.

Không biết qua bao lâu, có lẽ là ba phút, lại có lẽ là mười phút, Giang Tri Hỏa mở mắt ra, khi hôn môi anh thích nhắm hai mắt, nhắm hai mắt sẽ không biểu lộ bất cứ cảm xúc gì, nhưng lần này anh mở, anh nhìn đến Nhan Mộ cũng mở to mắt, bọn họ cách nhau cực gần mà nhìn nhau, con ngươi chiếu ra dáng vẻ đối phương.

Giang Tri Hỏa sửng sốt một cái chớp mắt, làm tim đập cũng tựa lỡ một nhịp.

—— lại một cái chớp mắt sau đó, một sợi dây không biết vì sao lơi lỏng lại bỗng nhiên căng chặt.

Anh bỗng nhiên ý thức được chính mình mất khống chế, một phen đẩy ra Nhan Mộ, ngực nhanh chóng phập phồng liên tiếp lui về phía sau, sau eo đụng tủ giày bên phải, có chút đau.

Giang Tri Hỏa mặc kệ đau đớn, cúi đầu, mu bàn tay ở trước môi dùng sức lau vài cái: "Ha ha ha ha ha...... Xin lỗi, tôi quen rồi, một lúc không kịp sửa...... cậu, cậu không cần để ý đâu......"

2

- ----------

Tác giả có lời muốn nói: Sẽ không ngược! Sẽ không hiểu lầm!!