Hai thằng nhóc choai choai vẻ mặt tức giận lườm đối phương, mỗi người đứng một bên, không ai chịu thua ai.
Bọn họ đột nhiên cãi nhau lên, các thành viên tổ tiết mục đều không rõ đã xảy ra cái gì.
Rõ ràng trước khi kết thúc còn rất hòa hợp, các giáo viên dẫn dắt bọn nhóc kể đến cha mẹ mình, mỗi đứa trẻ sẽ kể ra cái nhìn của chính mình với cha mẹ —— tình thân cũng là một trong những điểm hấp dẫn của chương trình.
Sau khi kết thúc hai đứa trẻ nói muốn đi WC, trước khi đi còn hoà thuận vui vẻ, không biết bên trong bọn họ nói cái gì sau khi ra cả hai đều cãi nhau lớn tiếng.
Mặt Nhan Tiểu Hạ đều tức giận đến đỏ bừng: "Cậu nhất định cần phải xin lỗi!!"
Cậu bé kia lùi về phía sau một bước, vẻ mặt mất bình tĩnh, nhưng vẫn kiên quyết nói: "Tôi không! Những gì tôi nói tất cả đều là sự thật! Tôi sẽ không xin lỗi!!"
Tổ tiết mục đã kết thúc công việc, không có cameras nhắm ngay bọn họ, Vân Tiểu Húc cùng một khách mời khác kéo hai đứa ra.
Vân Tiểu Húc ngồi xổm xuống hỏi: "Sao vậy? Sao đột nhiên lại cãi nhau?"
Nhan Tiểu Hạ tức giận đến dậm chân, lướt qua Vân Tiểu Húc nhìn về phía cậu bé kia: "Cậu ta mắng chửi người khác, cậu ta nói ba cậu lại giỏi thế nào cũng chỉ là Omega! Cậu ta còn nói cái khác nữa! Omega thì sao? Là thứ cậu ta có thể nói à? Cháu muốn cậu ta xin lỗi ba nhỏ!"
Mọi người đều xôn xao, mặc dù ngày nay định kiến ​​​​với giới tính thứ hai đã giảm bớt nhưng đây vẫn là một chủ đề nhạy cảm và mọi người đều cố tình né tránh, đặc biệt là những người của công chúng không thể bình luận trước công chúng.
Nhưng trẻ con không hiểu, tuổi này cũng sẽ không có khái niệm giới tính thứ hai, người sẽ nói ra lời như thế chỉ có thể là cha mẹ hoặc là người thân nhắc đến làm cậu nhóc học theo.
Trong lúc cãi vã, gia đình hai bên đều đã đến, cậu bé nhìn đến ba mẹ mình bèn ủy khuất đến đỏ bừng mắt. Ngày thường ở trong nhà mình, nhà trẻ đều được dỗ dành nịnh nọt, hôm nay nói bừa một câu lại bị mắng, cho dù biết mình nói sai cũng không muốn xin lỗi, mạnh miệng nói: "Tôi không xin lỗi! Omega! Omega không so được với Alpha! Không làm được trò trống gì!"
Ba mẹ cậu bé vừa nghe liền đen mặt, người cha kéo cậu ta lại, tức giận nói: "Ba dạy con như vậy hồi nào!"
Người mẹ vội vàng xin lỗi Giang Tri Hỏa.
Vợ chồng hai người họ đều là người công chúng, bối cảnh của Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ cũng lớn, nếu bọn họ nhất quyết bắt chẹt điểm này, vợ chồng hai người cũng đuối lý, không đạt được kết quả tốt gì.
"Xin lỗi, tôi cũng không biết là ai dạy con trẻ điều này, trẻ con nói chuyện không biết kiêng kỵ, xin lỗi anh."
Bản thân Giang Tri Hỏa thì không sao cả, nếu thật sự để ý ngôn luận của người khác lúc trước anh sẽ không công khai mình là Omega.
Nhưng đó chỉ là Giang Tri Hỏa, Nhan Mộ căn bản không nghe được, sắc mặt vẫn âm trầm.
Nhan Tiểu Hạ chạy tới, trước khi Nhan Mộ mở miệng chặn giữa người phụ nữ và Giang Tri Hỏa, hùng hổ: "Không đúng, cháu không cần cô xin lỗi!"
Cậu trừng cậu nhóc kia: "Cháu muốn tiểu Lâm xin lỗi! Ba nhỏ nhà cháu không để ý, nhưng là cháu và ba đều để ý! Ba là người lớn, không thể so đo với trẻ con, nhưng cháu cũng là trẻ con có thể so đo với trẻ con. Cháu có thể khóc có thể nháo có thể bỏ không làm tiếp! Hôm nay cậu cần phải xin lỗi! Hiện tại lập tức lập tức! Xin lỗi ba nhỏ của tôi"
Hai vợ chồng không muốn làm to chuyện, con trai họ nói lung tung thật sự là phía bọn họ có sai, liền kéo con trai đến trước mặt Giang Tri Hỏa: "Mau xin lỗi!"
Mắt cậu ta đỏ bừng, cậu ta không nghĩ được nhiều thế, bây giờ chỉ cảm thấy ba mẹ mình không những không giúp cậu ta, còn ép cậu ta xin lỗi, tủi thân cực kỳ.
Nhan Tiểu Hạ nhíu mày: "Không được ủy khuất, không được khóc! Bây giờ cậu đang ghi hình chương trình, không phải ở trong nhà, lời của cậu đại diện cho ba mẹ cậu! Cậu nói Omega không tốt, chính là ba mẹ cậu nói Omega không tốt, bọn họ đều là người nổi tiếng, nếu bị người khác biết cậu nghĩ hai người họ sẽ như thế nào chưa?!"
Hai vợ chồng kinh ngạc nhìn Nhan Tiểu Hạ, thật khó tưởng tượng những lời này là từ trong miệng Nhan Tiểu Hạ nói ra, sự dạy dỗ của gia đình tốt như thế nào mới có thể dạy ra một đứa bé thông minh như thế?!
Cậu bé ngẩng đầu, cậu ta chưa từng nghĩ lời nói thuận miệng sẽ đại diện gì, cũng không hiểu, Nhan Tiểu Hạ vừa nói như thế, nước mắt liền đảo quanh hốc mắt, lại không dám nói lớn ra, bị ba mẹ đẩy phía sau lưng, cảm nhận được ba mẹ khó xử, chỉ có thể bĩu môi không muốn nói: " Xin lỗi cậu, tiểu Hạ, tôi...... Tôi không nên nói ba nhỏ của cậu như vậy."
Nhan Tiểu Hạ lườm một cái: "Không phải xin lỗi tôi!"
Cậu bé lại chuyển hướng Giang Tri Hỏa: "Chú có thể tha thứ cháu chứ?"
"Được." Giang Tri Hỏa không so đo với trẻ con, tay để phía sau véo đầu ngón tay Nhan Mộ, vừa làm chồng mình bình tĩnh vừa nói với cậu bé, "Tha thứ cháu."
Nhan Mộ im lặng đến giờ.
Cậu bé nói xin lỗi xong, Giang Tri Hỏa cũng tỏ vẻ tha thứ cậu ta, Nhan Tiểu Hạ lại dắt cậu bé đến góc, đưa khăn giấy cho cậu ta: "Ba nhỏ nói tha thứ cậu vậy thì chuyện này liền cho qua đi. Cậu phải nhớ kỹ không thể nói lung tung, cậu là con của người công chúng, sẽ ảnh hưởng ba mẹ, hôm nay chỉ cần xin lỗi mà thôi, sau này thì chưa chắc. Tôi tin hôm nay cậu không xấu, ba mẹ cậu chắc chắn sẽ không dạy cậu như thế, bọn họ cũng rất xuất sắc."
Cậu bé cầm khăn giấy, lau khô nước mắt.
Vốn dĩ cậu ta cũng không có ý xấu, chỉ là tất cả mọi người đều khen ba và ba nhỏ của Nhan Tiểu Hạ rất giỏi làm cậu ta có một chút ghen ghét, rõ ràng ba mẹ cậu ta cũng rất giỏi mà!
Nghe Nhan Tiểu Hạ khen ba mẹ mình cậu liền chân thành nắm lấy Nhan Tiểu Hạ: "Tôi biết rồi, tôi sẽ không nói lung tung, về sau cậu chính là đại ca của tôi!"
Một đám người nhìn đến cách xử lý thông minh như thế của Nhan Tiểu Hạ đều sợ ngây người.
Cho một gậy mạnh mẽ chống lưng cho cha mình, lại cho một quả táo, nói cho đứa trẻ biết sai lầm và tìm ra mấu chốt của vấn đề, một vụ trẻ con nói chuyện không biết kiêng kỵ giải quyết nhẹ nhàng, còn +1 tiểu đệ.
EQ cao dữ?
Dạy ra bằng cách nào hay thế?!
Nghĩ đến con nhà mình khóc nháo chơi xấu ở nhà, các bậc cha mẹ muốn ngay lập tức học hỏi kinh nghiệm của Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ.
Ngày hôm sau còn ghi hình, bởi vậy đêm nay Nhan Tiểu Hạ và hai ba cùng ở khách sạn.
Bữa tối, một nhà ba người đi ăn một bữa thịnh soạn, Giang Tri Hỏa khen ngợi nói: "Hôm nay tiểu Hạ quá tuyệt vời, bảo vệ ba nhỏ, ba nhỏ phải khen thưởng cho con mới được, nên dùng cái gì nhỉ......"
Nhan Tiểu Hạ lấy một miếng thịt bỏ vào miệng, kiên quyết từ chối, dựa đến bên cạnh Nhan Mộ: "Con không cần thưởng, đây là điều nên làm, tiểu Hạ muốn cùng ba bảo vệ ba nhỏ!"
"......"
Mâu thuẫn giữa cả hai đứa trẻ nhanh chóng tan biến, tổ đạo diễn tỏ vẻ sẽ không cut đoạn này vào, ba mẹ đối phương sau khi trở về cũng xin lỗi lần nữa, cũng giải thích rằng trong gia đình chưa từng có ai nói như vậy, anh cũng lịch sự đáp lại đồng thời tỏ vẻ không để ý.
Có phải có người trong gia đình đã dạy không đều không thế nào, chỉ cần thái độ đối phương thành khẩn, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ tất nhiên không cần làm lớn chuyện.
Chỉ là Nhan Mộ nghe xong khó chịu, không hết giận, Giang Tri Hỏa chỉ có thể sấn Nhan Tiểu Hạ đang ghi hình tự mình lên sàn làm Nhan ca bớt lửa giận.
Ngày hôm sau quá trình ghi hình đều thuận lợi, đảo mắt lại qua một tuần.
Địa điểm ghi hình thứ ba của 'nhà trẻ bé con' là ở một thành phố cổ.
Dựa theo kế hoạch của chương trình, hai kỳ trước sẽ công bố thân phận của gia đình của những đứa trẻ, mấy kỳ này sẽ cần phụ huynh tham gia và quay thêm nhiều tư liệu sống về hỗ động và tình cảm gia đình của đứa trẻ và ba mẹ.
Sau khi tham khảo ý kiến, tổ tiết mục quyết định bắt đầu ghi hình từ sân bay.
Mỗi ba mẹ sẽ ở tập trung ở sân bay, vì hiệu quả của chương trình, sẽ ghi hình từng gia đình, đến khi họ tìm được Nhan Tiểu Hạ thì thấy một nhà ba người đang chơi —— nhà phân tích dữ liệu mặt không biểu cảm đang cùng một đứa bé cao khoảng nửa người đang đẩy một vali, mà trên vali đó...... Lại là Giang Tri Hỏa?!
Gia đình ba người đang nói chuyện vui vẻ, Giang Tri Hỏa quay đầu lại mới phát hiện phía sau có rất đông người, liền xấu hổ che mặt, nhảy xuống vali, bế Nhan Tiểu Hạ lên.
Sau đó cùng bàn với cameraman: "Ngại quá, đoạn hồi nãy có thể ghi lại một lần nữa, đừng cut vào tập chính không?"
Điều đó tất nhiên là...... Không thể nha!
Tư liệu sống hay như vậy!
Tổ đạo diễn tổ không có ý tốt từ chối Giang Tri Hỏa.
Lần ghi hình ở thành phố cổ này còn thú vị hơn cả hai phần trước, các bạn nhỏ đã chơi thân với nhau, còn có cha mẹ gia tham gia, bọn trẻ chơi đều thả cửa rất nhiều, không khí rất sôi động.
Trong lúc ghi hình, tổ tiết mục đồng thời cũng tuyên truyền tạo sức hút cho chương trình ở trên mạng, công bố 5 vị khách mời làm giáo viên mầm non, sau đó edit đoạn preview đến nhà đón trẻ.
Gia đình bé con đầu tiên xuất hiện trong một căn nhà rộng rãi ấm áp, tổ tiết mục chọn vừa đúng thời gian, ánh mặt trời chiếu vào từ cửa sổ sát đất, thật thoải mái và ấm áp, cô bé thẹn thùng dắt tay giáo viên khách mời: "Chào thầy, con là Dao Dao."
【 a a a a bé này cũng quá đáng yêu đi! 】
【 căn phòng ấm áp quá! Là công chúa real!! 】
【 chào em, Dao Dao!! 】
【 nhìn căn nhà ấm áp như vậy, cha mẹ chắc chắn rất biết cách sống, tui đoán bọn họ là người làm nghệ thuật!! 】
【 trong nhà còn có một cây đàn piano, họ có phải là vợ chồng nghệ sĩ piano đó hay không nhỉ? 】
Gia đình bé con thứ hai thì xuất hiện trong một căn nhà 3 phòng bình thường, không sang trọng nhưng ấm áp, có khu vực đặc biệt dành riêng cho trẻ con chơi, bạn nhỏ còn nhiệt tình mang cameraman đi tham quan mỗi phòng, làn đạn sôi nổi suy đoán đây hẳn là một đôi vợ chồng trẻ, sau một phen thảo luận đều cho rằng đây là hai ngôi sao điện ảnh đã chính thức tuyên bố kết hôn cách đây vài năm.
Cụ thể đúng hay không tổ tiết mục cũng không có công bố đáp án, đáp án phải chờ đến sau khi chương trình chính thức phát sóng mới có.
Gia đình bé con thứ ba vừa xuất hiện toàn bộ làn đạn đều bị sốc, ba bốn giây sau mới có phản ứng.
Trong video ánh sáng chói lóa từ trên trời rơi xuống, từ từ biến thành một cô gái tóc đen, dùng giọng nói nửa máy nửa nữ để ngăn cản nhân viên tổ tiết mục: "Tôi là Emma, là một AI quản gia, bây giờ đang ở trong thời gian thử nghiệm, xin hỏi mọi người là ai?"
【? 】
【Waooooo? Cái wuỷ gì đây? Công nghệ đen à?! 】
【 đây là thứ tui có thể thấy?? Đây thật sự không phải trong phim điện ảnh chứ?? 】
【 hình chiếu 3d? AI? AI quản gia? Tôi đại khái đã có thể đoán được là ai. 】
【 Cái quái gì đây? Tôi có cảm giác như mình được đưa đến trường quay của một bộ phim khoa học viễn tưởng! 】
【 kĩ thuật gì đây? Móa nhìn xịn sò quá! AI quản gia! Người bình thường thật sự có thể có sao?! 】
Nhưng mà sự thật thì giai đoạn này người bình thường đúng là không thể có được AI quản gia.
Nhìn thấy Emma chỉ là cú sốc đầu tiên mà thôi, chờ quay đến bên trong căn nhà và cuộc trò chuyện của Emma với Nhan Tiểu Hạ, làn đạn bùng nổ.
【 đây là khoảng cách chênh lệch từ lúc mới vừa sinh ra sao? 】
【 Nhan Tiểu Hạ? Nhan Tiểu Hạ biết đầu thai quá đi!! 】
【 căn nhà 3 tầng kiểu Tây ở trung tâm thành phố? Vườn hoa? Công viên trò chơi? Công nghệ cao? Đây không phải căn nhà bình thường nữa mà là thiên đường. 】
【 trí tuệ nhân tạo mà còn có thể giao tiếp!! Tui đột nhiên cảm thấy bé pro max của tui không thơm!! 】
【 tui cũng muốn! Nhan Tiểu Hạ! Cho chị hỏi chút kỹ thuật đầu thai đuy? 】
【 decor tốt thật, làm sao mà lại vừa ấm áp lại tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật hay thế?? 】
【 quả nhiên, sự nghèo nàn và kiến thức cằn cỗi đã hạn chế trí tưởng tượng của tao. 】
Đoạn preview đã bày ra những gia đình khác nhau, mỗi bé con đều thu hút tình cảm mọi người cộng với độ hot của khách mời làm cho khán giả rất mong chờ 《 nhà trẻ bé con》.
Bên kia 《nhà trẻ bé con》 đã ghi hình xong địa điểm thứ ba, sau khi trở về nghỉ ngơi vài ngày, 7 giờ tối thứ bảy chương trình chính thức phát sóng.
Một nhà ba người ngồi ở trên sô pha, Emma quét trạng thái của chủ nhân cũng điều chỉnh ra tư thế ngồi sô pha, cùng bọn họ chờ đợi chương trình phát sóng.
Tổng thể chương trình rất nhẹ nhàng, bắt đầu là mấy khách mời lên xe, chào hỏi camera, năm chiếc xe đi đến năm địa điểm khác nhau.
Đầu chương trình cha mẹ bé con cũng không lộ mặt, sau khi quay một vòng trong phòng, cũng chỉ quay đứa bé, danh tính cha mẹ thật sự cũng là một chiêu hút view, quả nhiên làn đạn sôi nổi suy đoán.
Khi đến nhà Giang Tri Hỏa, tổ tiết mục trực tiếp bị trí tuệ nhân tạo chặn lại.
Lúc trước đoạn preview đã cắt một phần, bây giờ xem lại, người xem vẫn cảm thấy sốc, không chân thật.
Màn ảnh dần đi vào phòng khách, Nhan Tiểu Hạ chuẩn bị đồ vật "Đi học", AI quản gia Emma trò chuyện với Nhan Tiểu Hạ.
Emma: "Cậu chuẩn bị phải đi ghi hình cho chương trình cho nên không thể nói lung tung và phải biết chia sẻ."
Nhan Tiểu Hạ: "Em biết, em mang theo một balo đựng đồ chơi, chính là vì muốn chia sẻ cho các bạn nhỏ khác."
Emma tạm dừng một lát: "Cậu chắc chắn đó là món đồ chơi sao?"
Nhan Tiểu Hạ nghiêng đầu, vì thế Emma lại đổi cách hỏi khác: "Các bạn nhỏ thật sự sẽ thích đồ chơi của cậu?"
Nhan Tiểu Hạ nghi hoặc chớp chớp mắt: "Sẽ không hở? Em cảm thấy chơi rất vui nha?"
Emma lộ ra một biểu cảm dại ra.
Hiệu ứng tổ biên tập quá hay quá tuyệt vời, cố ý tạm dừng Emma, dùng kiểu chữ hoạt họa làm bốn chữ "Chơi rất vui nha" vừa đỏ vừa lớn.
【 cho nên bạn nhỏ đã mang theo món đồ chơi gì? 】
【 món đồ chơi bạn nhỏ khác sẽ không thích rốt cuộc là cái gì? 】
【 cho nên là chơi không vui à? 】
【 có chút tò mò, chờ mong đoạn sau! 】
Đón các bé đi học không phải nội dung trọng điểm, tên chương trình là nhà trẻ bé con, phần sau khi tiến vào nhà trẻ mới là trọng điểm.
Mãi đến khi coi chương trình, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ mới biết được, nguyên nhân lúc nhân viên tổ tiết mục đi đón hài tử sốc.
Sau khi vào nhà trẻ, năm giáo viên đầu tiên là dẫn bọn trẻ tự giới thiệu với nhau, bọn trẻ bắt đầu chia sẻ món đồ chơi mang từ trong nhà tới.
Một cậu bé khá bự con trong đó ôm đến một cái thùng, khoe ra lego vừa làm hai ngày trước: "Đây là lego tớ thích nhất, tớ muốn đem đến chia sẻ với mọi người!"
Các nhóc khác lập tức sáng ngời cả mắt, ngay cả khách mời cũng mắt sáng lên.
【 a a a đây còn không phải là cái LEGO kia à?! 】
【 còn là bản limited! Tôi căn bản không mua được! 】
【 cực kì khó ghép! Ghép nhanh ghê! Tôi liều mạng ra cũng mới ghép được một nửa! 】
【 quả nhiên, con của người nổi tiếng khác hẳn người thường, tùy tay lấy ra share đều là Lego limited. 】
【 nhìn đến khúc sau chứ ha ha ha ha mấy người Vân Tiểu Húc đều sáng cả mắt, nếu không phải đang có máy quay chắc chắn sẽ nhào lên đi, có thằng con trai nào mà không thích Lego? 】
Bọn trẻ và và các giáo viên cùng nhau vây xem một lát, rốt cuộc đến lượt Nhan Tiểu Hạ, cậu cực thần bí ôm balo đến: "Tớ cũng muốn chia sẻ một chút món đồ chơi với mọi người!"
Lúc trước đã có trải chăn, bởi vậy giờ phút này tất cả mọi người đều chú ý Nhan Tiểu Hạ sẽ móc ra cái gì.
Chỉ thấy, cậu móc ra balo sau đó đặt ở trên bàn: "Thiết bị mô phỏng mạch xung tín hiệu, mô hình đồng hồ nguyên tử, thiết bị nhận dạng tròng đen, bản vẽ máy tính mô phỏng khái niệm vũ trụ, còn có còn có, keng keng! Mô hình mô phỏng hệ sao nhị phân!!"
Năm giáo viên: "......"
Tổ đạo diễn: "......"
Làn đạn: "......"
Bọn nhóc: "Wow!!!"
【 mấy cái này đều là cái gì! 】
【tôi...... qua mấy mùa bánh chưng rồi cũng chưa gặp qua cái nào cả......】
【 a này...... Không hổ là đứa trẻ sống cùng AI quản gia. 】
【 Thiết bị mô phỏng mạch xung tín hiệu, mô hình đồng hồ nguyên tử, thiết bị nhận dạng tròng đen, ặc, đoạn sau không nhớ được...... đồ chơi của bọn trẻ bây giờ đều là mấy thứ này sao?! Chúng ta thật sự sống ở cùng một thời đại sao?! Không, chúng ta thật sự ở cùng một chiều không gian sao? 】
【 tui như thấy được trai tự nhiên? Sau này cậu ấy nhất định là trai tự nhiên nhỉ?! Chắc chắn là thế, cái loại trầm mê với tìm hiểu ý nghĩa của vũ trụ ấy! 】
Nhan Tiểu Hạ hứng thú hừng hực giới thiệu đồ chơi của cậu, các lý luận nhảy ra khỏi miệng, đám trẻ xung quanh từ hưng phấn đến tò mò lại đến mờ mịt, năm giáo viên khách mời phía sau mặt mộng bức cả quá trình mộng.
Giang Tri Hỏa cuồng xoa mặt con trai nhà mình: "Ha ha ha ha ha ha ha ha! Con làm mấy đứa nhóc khác đều nghe ngốc."
Nhan Tiểu Hạ xoa xoa mặt bị xoa hồng không để ý tới ba nhỏ, chui vào trong lòng ngực Nhan Mộ, nghiêm túc nói lý lẽ: "Con thực sự đang nghiêm túc chia sẻ!"
Emma: "Ài, tôi đã nói, bọn họ chưa chắc sẽ thích đồ chơi của cậu."
Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ liếc nhau, đồng thời cười.
Chương trình vẫn còn tiếp tục, từ sau khi ấm áp đến mờ mịt, trong chương trình đã xảy ra xung đột lần đầu tiên.
—— đứa trẻ mang lego đến kia, không cẩn thận làm ngã hộp trong suốt, lego đã ghép lập tức rớt đầy đất.
Đứa trẻ sửng sốt vài giây, sau khi nhận ra lego của chính mình bây giờ đã tan thành mảnh nhỏ liền "Oa" một tiếng, khóc lớn.
Khách mời ở đây đều là minh tinh trẻ, chựa từng thật sự chăm trẻ, Vân Tiểu Húc chăm Nhan Tiểu Hạ vài lần, có chút kinh nghiệm, vội vàng ngồi xổm xuống trấn an cảm xúc cậu, đồng thời các khách mời khác cũng nhặt lại các linh kiện rơi rụng về.
Vân Tiểu Húc: "Đừng khóc đừng khóc, chúng ta có thể cùng lại ghép lại."
Cậu bé vẫn còn khóc lớn, vừa nói chuyện vừa lau nước mắt: "Nhưng mà em và ba liều mạng rất lâu mới ghép xong, em, em không mang bản vẽ, không, không ghép lại được......"
Vài giáo viên luống cuống tay chân, làn đạn sôi nổi bày cách, Nhan Tiểu Hạ lại móc ra từ trong balo một cái hộp và di động của cậu, để ở trước mặt cậu bé: "Chuyện nhỏ, không khó ghép lại đâu, nhìn kỹ nè!"
"Emma." Cậu yêu cầu, "Rà quét lego thành bản vẽ."
Di động truyền ra giọng nữ máy móc: "Đã hiểu."
Hai phút sau, một hình chiếu hiện ra bản vẽ, tinh tế đến mỗi linh kiện đều ghi rõ vị trí chính xác.
Nhìn hình chiếu 3d nửa trong suốt, cậu bé lập tức ngừng tiếng khóc, nấc một cái.
Một đám giáo viên và tổ đạo diễn bên cạnh: "...... quãi đạn."
Giang Tri Hỏa hỏi Nhan Tiểu Hạ: "Con đem Emma đi từ chừng nào?!"
Nhan Tiểu Hạ ở trong lòng ngực Nhan Mộ điều chỉnh một tư thế thoải mái: "Ba bảo con mang!"
Emma mà Nhan Tiểu Hạ bày ra trong chương trình là phiên bản trẻ em, lúc trước làm ra bởi vì Nhan Tiểu Hạ còn nhỏ tuổi không biết đánh chữ, hoàn toàn nhờ vào giọng nói nhận lệnh.
Mô hình đứa bé mang đến là phiên bản đứng đầu, trên mạng sớm đã có không ít người đăng tải cách làm và bản vẽ, Emma sau khi nhận được lệnh bắt đầu rà quét linh kiện lego cũng tự động tìm kiếm trên network, tìm kiếm cách thích hợp nhất, kế hoạch ghép lại, trên kỹ thuật đều không khó giải quyết.
Chỉ là bởi vì kỹ thuật hình chiếu 3d còn chưa phổ cập ở gia đình bình thường, nên lúc chọn dùng hình chiếu 3d đưa ra nháy mắt nâng tầm.
Tựa như cả màn hình đều là woa 666.
Dưới sự trợ giúp của Emma phiên bản trẻ em, sự đồng tâm hiệp lực của thầy cô và những đứa trẻ khác mà đã ghép xong lego, chương trình chuyển sang giai đoạn tiếp theo - phần trò chơi.
Tổ đạo diễn tuyên bố nhiệm vụ trò chơi vòng thứ nhất.
"Trốn tìm săn kho báu."
"Mỗi khách mời sẽ cùng một nhóc tì chơi trò chơi, ở trong khu vực quy định tránh né sự truy đuổi của ' quỷ ', đồng thời tìm được 'kho báu' giấu ở địa điểm trong nhiệm vụ, trong thời gian 30 phút, đội nào có thời gian trốn được dài nhất, tìm được nhiều ' kho báu ' nhất sẽ chiến thắng!"
"Trong trò chơi, các bạn nhỏ có thể dùng đạo cụ dùng để tránh né sự truy đuổi."
Mỗi giáo viên khách mời đi tìm đồng đội nhỏ của mình, Vân Tiểu Húc không hề do dự ôm Nhan Tiểu Hạ, không biết xấu hổ ôm đùi: "Tiểu Hạ, trốn tìm săn kho báu kìa! Chúng ta lúc trước thường xuyên chơi đúng hay không! Đại lão mang bay nha!!"
Các giáo viên khách mời vui đùa nói: "Có ý gì thế, thầy Vân, sao cậu lại tìm bé con cứu chứ!"
Vân Tiểu Húc: "Lát nữa đừng có bị dọa đó, mấy người sẽ hối hận lấy tuổi nhìn người!"
Nhan Tiểu Hạ tự tin vỗ vỗ ngực: "Có con, thầy Vân chắc thắng!"
Trong phần rút thăm, Nhan Tiểu Hạ rút trúng thẻ vai "Quỷ", hai cậu cháu nhìn nhau cười.
Trò chơi chính thức bắt đầu, "Quỷ" đứng tại chỗ, các đội khác có hai phút trốn đi, màn hình đồng thời hiện ra hình ảnh của các khách mời và nhóc con, có một đội tìm được một chỗ cực kỳ bí mật do tổ tiết mục thiết kế, khách mời lập tức đưa đứa bé vào, giơ ngón tay cái lên với màn hình, tràn đầy tin tưởng: "Kèo này chúng tôi thắng chắc rồi!"
Khi các khách mời ở đây gấp gáp tìm kiếm chỗ trốn, hai người ở đội "Quỷ" bên ngoài lúc này đang thảnh thơi xơi nước, Vân Tiểu Húc không biết từ lúc nào xin được hai quả chuối của tổ tiết mục tổ, lột vỏ xong đưa cho Nhan Tiểu Hạ, mỗi người một quả, Nhan Tiểu Hạ vừa gặm chuối vừa móc ra một cái đèn pin trong balo.
Vân Tiểu Húc vỗ tay gọi cameraman: "Mọi người nhìn kĩ nha, cái gì gọi là năm phút phá trận, màn phản công mạnh mẽ nhất trong lịch sử!" Vân Tiểu Húc giơ tay lên không trung, "Nhờ mọi người edit giùm mấy chữ ' cảnh báo năng lượng cao '."
Màn hình lại cắt đến các đội khác, những đứa trẻ sau khi nghe thấy "Quỷ" chính thức bắt đầu hành động, sôi nổi ôm chặt các ghế nhỏ, búa hơi và các đạo cụ khác.
Lúc sau, màn hình quay trở lại Nhan Tiểu Hạ.
Hình ảnh bỗng tạm dừng, cảnh —— báo —— năng lượng —— cao ——
"Lạch cạch" một tiếng, Nhan Tiểu Hạ bật đèn pin.
Chỉ thấy ánh đèn xuyên qua mặt tường, trong một chốc, tất cả đồ đạc, chướng ngại vật, nơi chứa kho báu và nơi trốn của các bạn nhỏ khác bị hình chiếu 3D phóng ra còn xoay 360 độ, không góc chết.
Vân Tiểu Húc: "Tìm được rồi! Đợi một lát! Con sẽ bắt bọn họ đi ra!"
Một trò chơi theo kế hoạch là 30 phút, hiện tại vừa mới 6 phút đã kết thúc, hai phút cho đám trẻ con trốn, hai phút cho Vân Tiểu Húc bắt ra từng người, hai phút tìm được tất cả ' kho báu' tổ tiết mục giấu đi.
Tổ tiết mục: "......"
Màn hình lại tua lại, trở lại lúc Vân Tiểu Húc đang trong quá trình đi bắt người, cảnh đạo diễn tổ chương trình nói chuyện với Nhan Tiểu Hạ.
"Đây là cái gì?"
"Cái này á?" Nhan Tiểu Hạ lắc lắc công nghệ cao dạng đèn pin trong tay, "Đây là máy dò sóng terahertz bản dành cho trẻ em, quà sinh nhật năm trước cậu cả tặng, tần số cao, bước sóng ngắn, có thể xuyên qua tường quét hình ảnh bên trong phòng, bình thường ở nhà chơi trốn tìm, ba và cha đều sẽ tịch thu balo của con trước tiên!"
Tổ tiết mục: "......"
Làn đạn: 【......】
【 cái quỷ gì! Quà sinh nhật tặng công nghệ cao?? 】
【 Nhận dạng xong, chúng ta thật sự không phải sống ở cùng một thế giới! 】
【 tui đã dự đoán từ trước rồi! Một ngôi sao mới của khoa học đang từ từ dâng lên! 】
【 ôi đệt, cái gì là máy dò sóng terahertz bản dành cho trẻ em, tui còn chưa nghe rõ nữa, để comment còn phải đi tìm lại phụ đề, cậu...... thôi, không nói nữa, cho tui để lại một câu ôi đệt đi......】
【 quá mạnh luôn, điều kiện sinh hoạt từ bé của cậu bé này khác hẳn chúng ta. 】
【 tổ đạo diễn chắc chắn đang mộng bức a ha ha ha ha ha ha, thần kỳ vãi! 】
Trò chơi thứ nhất, Vân Tiểu Húc cùng Nhan Tiểu Hạ thu được toàn thắng, các đội khác không hiểu sao mình lại bị phát hiện, không biết bọn họ thắng bằng cách nào, hỏi Vân Tiểu Húc, hai người cũng không chịu lộ ra, lại vẻ mặt mờ mịt nhìn sang tổ đạo diễn, đạo diễn cũng đen mặt, dùng bốn chữ khái quát: "Bọn họ dùng buff."
Trò chơi thứ hai, bắn cung.
Số điểm mà khách mời bắn được sẽ quyết định bé con của họ có thể đồ dùng và lợi thế.
Vân Tiểu Húc đứng ở lượt cuối cùng, trong lúc các thầy cô khác đang bắn cung, cậu đang đang bày mưu tính kế với Nhan Tiểu Hạ, Nhan Tiểu Hạ đeo một huy chương lên ngực cậu.
Một khách mời bắn xong mũi tên quay đầu lại cúi người hỏi: "Đây là cái gì?"
Nhan Tiểu Hạ ngẩng đầu ưỡn ngực: "Đây là huy chương may mắn!"
【 nghe tên này liền biết lại là công nghệ cao! 】
【 có hơi tò mò nha. 】
【 tò mò +1! 】
【 còn có cái gì năng lượng cao so với máy dò sóng terahertz bản dành cho trẻ em chứ? 】
Vân Tiểu Húc lên sân khấu, quay đầu liếc Nhan Tiểu Hạ ý bảo, chỉ nghe Nhan Tiểu Hạ lại móc ra di động trẻ em, hô: "Emma, em muốn bắn vòng mười điểm!"
Emma: "Đã hiểu, đang tính toán."
Mười giây sau, huy chương trên người Vân Tiểu Húc hiện ra một đường.
Emma lên tiếng nhắc nhở: "Đã căn cứ chiều cao, thể trọng, tỷ lệ mỡ, khoảng cách, hướng gió ước tính và các yếu tố khác của người bắn tính toán ra lực bắn tốt nhất, người bắn vui lòng kéo dây cung dọc theo đường màu đỏ để giảm thiểu sai số khoảng cách."
Đường màu đỏ hiện ra độ cong của cung và đường bắn dự đoán, Vân Tiểu Húc căn cứ sự trợ giúp của đường kẻ điều chỉnh, kéo cung, bắn tên!
Đầu mũi tên đã trúng bia, đuôi mũi tên lắc lư lên xuống.
Một mũi trúng ngay! Mười điểm!!!
Toàn trường từ khi Emma lên sân khấu đều yên tĩnh một mảnh, trừ Vân Tiểu Húc nhấc bổng Nhan Tiểu Hạ, hô to: "AI của ba con mạnh quá!! Hehe biết ngay là chơi cùng con có cơm ăn!!"
Tổ đạo diễn: "......"
Giang Tri Hỏa đang xem chương trình hỏi: "Emma từ khi nào có chức năng này?"
Nhan Tiểu Hạ: "Là ba làm!"
Giang Tri Hỏa lại chuyển hướng Nhan Mộ.
"Là anh." Nhan Mộ cắt một đĩa trái cây, đưa cho Giang Tri Hỏa và Nhan Tiểu Hạ mỗi người một miếng, trả lời nói, "Anh đã tra thông tin của tổ đạo diễn và tổ kế hoạch và những chương trình giải trí có trẻ con tham gia và có ba loại game giải trí thường xuyên chọn đó là bắn cung, bắn súng, chạy nhảy."
Giang Tri Hỏa đã hiểu: "Cho nên anh lập trình thêm vào dữ liệu hệ thống số liệu của khách mời, hướng gió và cả một đống lớn dữ liệu trò chơi để buff cho tiểu Hạ?"
Nhan Mộ: "Ừ."
Giang Tri Hỏa dựng ngón cái, cúi đầu buồn cười: "Đỉnh vẫn là Nhan ca đỉnh nhất."
Sắc mặt Nhan Mộ không thay đổi, lời nói nghiêm nghị: "Tiểu Hạ không thể thua."
Nhan Tiểu Hạ "Phụt" một tiếng, chủ động bò xuống sofa, cọ đến cạnh Giang Tri Hỏa, đẩy anh sang bên phải đến khi hai ông bô dựa cạnh nhau, mới cảm thấy mỹ mãn nằm liệt trên sô pha.
Chơi trò chơi cả một ngày, tổ tiết mục đã chết lặng.
Mỗi trò chơi Nhan Tiểu Hạ đều có thể móc ra công nghệ cao từ trong balo, chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy, nhẹ nhàng thắng lợi, cuối cùng thu hoạch tất cả phần thưởng, đồ ăn vặt và chia sẻ cho các bạn mới vào lúc hoàng hôn, các thầy cô khách mời cùng các đứa trẻ khác vây thành một vòng, hoà thuận vui vẻ.
【 nằm yên nhìn trời. 】
【 tui đã không biết nên nói cái gì. 】
【 tui cho rằng tui đang xem show giải trí, không nghĩ tới vào kênh công nghệ cao. 】
【 cho hỏi diện tích bóng ma tâm lý của các khách mời và các bé con. 】
【 cho nên bây giờ trẻ con đều đỉnh cao dị sao? Tôi cho rằng mấy năm trước xem chương trình giải trí về trẻ em, tất cả trẻ con đều đang nói tiếng Anh đã rất nghịch trời, không ngờ hôm nay lại thay đổi sức tưởng tượng của tôi. 】
【 rốt cuộc gia đình thế nào mới có thể nuôi ra một đứa trẻ như vậy, coi các loại công nghệ cao làm món đồ chơi? 】
Làn đạn đang nhiệt tình thảo luận, trên màn hình bầu trời dần dần tối, có người hô một tiếng: "Tan học rồi! Ba mẹ tới đón các em kìa!"
Các bé lập tức thả đồ ăn vặt, chạy như bay ra cửa nhà trẻ.
Màn ảnh lại cắt sang hình ảnh các cha mẹ đi vào trong, họ đều dáng cao chân dài, trang phục chỉnh chu, chỉ là tổ tiết mục muốn để dành sự hồi hộp cho tập tiếp theo nên không lộ mặt.
Cặp ba mẹ cuối cùng là hai người đàn ông mặc áo sơmi, quần tây, chân dài, mvp cả trận Nhan Tiểu Hạ cong cong mắt, chạy như bay hướng hai người, hô to: "Ba ơi, ba nhỏ ơi!"
Tập 1 của chương trình dừng ở đây.
【 a a a a a cái gì thế ế ế! Màn hình nhích lên trên cho tui xem một cái đi! Rốt cuộc là aiiiii!! 】
【 hai! đàn! ông!! A! 】
【 nhìn chiều cao này, dáng người này, và cả một đống lớn công nghệ cao Nhan Tiểu Hạ lấy ra, không phải là đôi chồng chồng tui biết đến kia đi? 】
【 bạn biết đến đôi chồng chồng nào? 】
【 chính là đôi chồng chồng trí tuệ nhân tạo và nhà phân tích dữ liệu?? 】
【 đoán không ra a a! Là do tui quá không chú ý tin tức sao! Có thể nói ta tên họ người ta ra không!! 】
【 nếu thật sự là bọn họ, thế cũng quá năng lượng cao đi! 】
Làn đạn nghị luận sôi nổi, nhưng cha mẹ đến tột cùng là ai, tổ tiết mục cũng không công bố, cần phải chờ đến tập tiếp theo.
Cho dù lại nóng vội, các cư dân mạng cũng chỉ có thể chờ đợi.
Bởi vì biểu hiện siêu thần của Nhan Tiểu Hạ ở trong chương trình, 'nhà trẻ bé con ' tập này vừa chiếu đã được bàn luận sôi nổi ở khắp nơi, độ hot tăng cao, đêm đó lên được bảy tám cái hot search, trong đó # bé con công nghệ cao # ở treo ở top 1 hot search cả nửa buổi tối.
......
Sau khi chiếu tập 1 'Nhà trẻ bé con', Nhan Tiểu Hạ cũng lập tức nổi tiếng ở trong nhà trẻ đang học, cuối tuần lúc đàn trên đường đi tới nhà ông ngoại bà ngoại, Nhan Tiểu Hạ đá chân lên xuống, hưng phấn nói: "Ba ơi, ba nhỏ ơi! Con có vợ rùi!"
Nhan Mộ đang lái xe, Giang Tri Hỏa xoay người hỏi: "Là ai thế? Tiểu Hoa, tiểu Lệ, tiểu Tinh hay là tiểu Mỹ?"
Nhan Tiểu Hạ cười thần bí: "Hehehe! Các bạn ấy đều là!!"
Nhan Mộ: "Bốn cô vợ? Các bạn ấy sẽ ghen đó, con sẽ sắp xếp như thế nào đây, tiểu Hạ?"
"Lúc ở nhà trẻ, các bạn ấy đã tự sắp xếp rồi! Thay phiên làm vợ của con, một người một ngày, thứ hai tiểu Hoa, thứ ba tiểu Lệ, thứ tư tiểu Tinh, thứ năm tiểu Mỹ, thứ sáu thứ bảy chủ nhật để con chơi với ba và ba nhỏ, thuận tiện hưởng thụ độc thân vui vẻ!"
Hiện tại các bạn nhỏ trong nhà trẻ thật nhiều trò.
Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ nhìn nhau cười.
Nhan Tiểu Hạ vui vẻ một đường, còn nói lát nữa phải giới thiệu cho ông ngoại bà ngoại bốn cô vợ của cậu.
Mỗi 2 3 tuần, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ sẽ mang Nhan Tiểu Hạ tới nhà ba Vân mẹ Vân chơi cuối tuần, hai giáo sư năm kia về hưu, trải nghiệm cuộc sống du lịch, câu cá, nhảy khiêu vũ, ngẫu nhiên Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ thật sự bận quá, giáo sư còn có thể chăm hộ đứa cháu ngoại nhỏ này.
Lúc đến hai giáo sư đã chuẩn bị xong bữa tối, Vân Tiểu Húc chạy show không về được, bọn họ liền chỉ có thể call video, Nhan Tiểu Hạ lại ở trong video flex 4 cô vợ của mình, còn cười nhạo cậu nhỏ nhà mình: "Ha ha ha ha cậu còn chưa từng có bạn gái! Cậu căn bản không hưởng thụ được vui vẻ khi có zợ!"
Vân Tiểu Húc tức muốn hộc máu: "Chờ đi, kỳ sau của chương trình cậu sẽ giáo dục lại con!!"
Một bữa cơm vô cùng náo nhiệt.
Cuối tuần Nhan Tiểu Hạ bị hai giáo sư mang ra cửa chơi, chủ tịch và nhà phân tích dữ liệu khổ bức không có ngày nghỉ ngơi, còn phải về tăng ca.
Đảo mắt lại đến lúc ghi hình chương trình, lúc này Nhan Mộ đang trên đường tăng ca, không thể không về sớm về phòng làm việc, Giang Tri Hỏa cùng Nhan Tiểu Hạ ghi hình xong cho chương trình lái xe trở về.
Nhan Tiểu Hạ bị Emma đưa đi tắm rửa, Giang Tri Hỏa ngồi ở trước cửa sổ sát đất mở họp video.
Anh không mở điều hòa.
Gió đêm mơ hồ mang theo mùi hương hoa hòe đặc biệt của tháng 5, xuyên qua những khung cửa sổ sát đất đang mở và khẽ vuốt gò má.
Ánh trăng vừa phải, những ngôi sao nằm lặng lẽ trên bầu trời đêm nửa tối nửa sáng.
Xung quanh yên tĩnh, yên tĩnh đến có thể nghe thấy làn gió nhẹ thổi qua bãi cỏ trong vườn.
Giang Tri Hỏa kết thúc cuộc họp video, cuối ngày anh đã quá mệt mỏi, ban đầu chỉ là muốn chợp mắt một lát, gió đêm lại dễ chịu đến mức nhắm mắt không bao lâu thì anh đã ngủ thiếp đi.
Nhan Mộ ở 15 phút sau mở cửa ra, chỉ thấy Giang Tri Hỏa nằm ở trên sô pha, Nhan Tiểu Hạ cộp cộp cộp lấy chăn từ trên tầng xuống, thật cẩn thận phủ lên người Giang Tri Hỏa sau đó tay chân nhẹ nhàng bò lên trên sô pha.
Nghe được tiếng mở cửa, Nhan Tiểu Hạ quay đầu lại, dựng thẳng lên ngón trỏ trước miệng, chỉ chỉ Giang Tri Hỏa, hạ giọng, nhắc nhở nói: " Ba nhỏ ngủ rồi, ba phải nhỏ giọng chút!"
Nói xong, cậu tiếp tục động tác, kéo một góc chăn lên chui người vào, mang theo mùi sữa tắm trên người cùng ba nhỏ chen chúc trên sofa.
Nhan Mộ cười, nhỏ giọng đóng lại cửa phòng, đi hướng bọn họ, vuốt ve tóc Nhan Tiểu Hạ.
"Ngủ ngon." Nhan Mộ nói.
"Ngủ ngon ba ba." Nhan Tiểu Hạ chủ động che lại đôi mắt của mình.
Sau đó Nhan Mộ cúi người xuống in một nụ hôn lên trán Giang Tri Hỏa.
"Ngủ ngon, tiểu Chu."
—— toàn văn xong.
Là kết thúc cũng là bắt đầu, chúc gia đình nhỏ Nhan Mộ, tiểu Chu, tiểu Hạ mãi vui sướng hạnh phúc bên nhau
(⁠。⁠ŏ⁠﹏⁠ŏ⁠).
Mặc dù quá trình edit của mình còn khiếm khuyết rất nhiều, ngôn từ ko hay, bug nhiều, nhưng mà bộ truyện này mình cũng đã edit xong trong vòng gần 2 năm [chủ yếu là do mình quá lười:)))] cuối cùng mk rất cảm ơn các bạn reader đã đồng hành cùng mình từ chương 1 đến chương 117 này. Xin chào và hẹn gặp lại ở bộ truyện khác của Gri lười (⁠ ⁠˘⁠ ⁠³⁠˘⁠)♥️♥️♥️