Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày

Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày - Chương 66





Edit: Kuro


Beta: Ka


“Tri Âm, xin lỗi. Tớ biết tớ không xứng làm bạn bè của cậu, thế nhưng tớ thật sự không nghĩ tới…Tớ chỉ biết cậu đối với hắn mà nói rất đặc biệt, tớ không nghĩ tới YN có thể biến ra thân thể muốn ở cùng với cậu…Tri Âm, cậu chỉ là người bình thường, đừng để bị liên lụy trong chuyện này, hắn căn bản không thể trở thành người yêu của cậu”. Nói tới đây Đại Ất ôm trán cười khổ, từ đâu đó móc ra một tấm màu bạc, đưa cho Trương Tri Âm, “Lúc đầu khi chuyện này phát sinh tớ liền viết báo cáo, đem cậu liệt vào danh sách nhân viên nghiên cứu trợ giúp đặc biệt, đặc biệt xin cho cậu một trăm vạn tiền bồi thường, đã sớm phê chuẩn, chỉ là tớ không biết nên dùng cơ hội nào để đưa cho cậu”


“Cầm tiền, mua nhà, tìm một người tốt, là nam hay nữ cũng không đáng lo, điều kiện cũng không cần lo, là người là được. Thật sự, Tri Âm, đây đáng ra mới thuộc về cậu, cuộc sống bình thường”


Trương Tri Âm đứng lên, vòng qua bàn, đứng trước Đại Ất đánh một quyền mạnh vào ngực, sau đó bình tĩnh nhận lấy thẻ. Hắn hiện tại đang tích góp trả tiền, có một trăm vạn này vừa khéo chỉ một ít nữa là đủ, huống hồ đây là bằng chứng hắn và Boss đã từng gặp nhau quen nhau, tội gì không nhận.


Chuyện qua thì đã qua, hơn nữa Trương Tri Âm xem như cho dù năm đó Đại Ất mang theo mục đích gì, đối với hắn mà nói kết quả này đều tốt nhất, không cần truy cứu nữa. Thế nhưng hắn rất lo lắng Ân Niệm, từ trong lời của Đại Ất hắn nghe được còn một ý tứ nào đó nữa, cho nên hắn muốn hỏi rõ, bọn họ, đến cùng là muốn làm gì.


“Tại sao…” Trương Tri Âm nhìn Đại Ất, rất bình tĩnh nói., “Các cậu dự định làm gì với anh ấy, không muốn để tớ dính líu vào”


“YN427 rất nguy hiểm, nó không giống như cậu nghĩ như vậy”. Đại Ất giơ đũa lên, liền nôn nóng mà bỏ xuống, “Nó trộm đi dầu mỏ dự trữ đáng giá vài tỷ ở nước A, còn có vật liệu sinh vật mới nhất, tự tạo ra một thân thể giống hệt con người cho bản thân… Nhưng chúng tớ căn bản không biết hắn làm sao làm được. Chúng tớ đã mất đi trong tay sự kiểm soát với nó, tiếp tục như vậy không biết sẽ phát sinh chuyện gì nữa”


“Anh ấy không nguy hiểm, anh ấy rất hiền lành, phụ trách công việc, tuần trước chúng tớ cùng ngồi xe bus đi công viên anh ấy còn chủ động nhường chỗ ngồi cho bà lão”. Mặc dù biết khả năng này vô ích, Trương Tri Âm vẫn theo bản năng mà nói năng lộn xộn biện giải cho người yêu: “Về phần dầu mỏ…Tớ nhớ khi tớ còn bé ông ngoại hát cho tớ nghe ‘Đánh đổ chủ nghĩ dã tâm đế quốc A..’ và vân vân, chẳng lẽ không đúng khi chúng ta cống hiến cho quốc gia? À, đúng, bây giờ cậu đang làm việc ở công ty họ, coi như tớ chưa nói gì”


Đại Ất thất bại nhìn hắn: “Trương Tri Âm, cậu không nên lảng sang chuyện khác. Tớ vừa mới nói với cậu, trong kho chúng tớ làm hơn trăm triệu nhân vật giả lập toàn cầu, và phối hợp nhất chính là ‘Y dược sĩ’, 57% độ phối hợp, tuyệt đối là một nhân vật phản diện sáng tạo tận thế! Hơn nữa hắn còn thành công dung hợp thân phận bối cảnh nhân vật này. Chỉ có thể nói từ trên bản chất, hắn không phải nhân vật giống như tiểu bạch như hoa như cậu nghĩ”


“Không có người nào tốt hoàn toàn cũng như không có người xấu hoàn toàn, coi như Y dược sĩ khá xấu xa, 70% là không tốt, Ân Niệm cũng không phù hợp trăm phần trăm với hắn, có khả năng trong con người Ân Niệm có 30% tốt cùng còn lại 27% xấu.” Tuy rằng Ân Niệm khi bắt đầu cũng không phải dùng vai chính diện xuất hiện trong cuộc sống Trương Tri Âm, thế như sau khi sống cùng nhau, hình tượng Ân Boss trong lòng Trương Tri Âm liền bắt đầu theo hướng chính trực đơn thuần hiền lành ân cần dựa vào vợ, cho dù hắn hắn biết mình rõ ràng không phải vợ của Ân Niệm, cũng nỗ lực trước mặt người khác biểu hiện ra bộ dáng luông hướng về hào quang của người yêu.



“Quan trọng nhất là, anh ấy yêu tớ, tớ cũng yêu anh ấy, chúng tớ dự định cả đời chung sống”. Trương Tri Âm nhìn người làm bạn đã nhiều năm, đột nhiên trở thành bạn bè xa lạ, nghiêm túc mà bình thản nói.


“Cậu cần phải gặp tiến sĩ Gia Tỳ, cậu giống hệt ông ấy đều cho YN427 dưới cái nhìn vô hại thân mật đơn thuần…” Đại Ất lẩm bẩm, có chút ủ rũ: “Trương Tri Âm, tớ nghiêm túc nói cho cậu, tuy rằng tớ không biết hắn vì cái gì mà biểu hiện như vậy, thế nhưng hắn tuyệt đối không thể yêu cậu! Hắn không phải là người! Thậm chí không có sinh mạng mang giá trị truyền thống như chúng ta! Hắn sẽ không chết, chỉ cần có năng lượng thích hợp cung cấp hắn có thể luôn tồn tại, rất nhanh thôi có thể là năng lượng hạt nhân năng lượng mặt trời thậm chí là năng lượng chúng ta không biết. Thế nhưng hắn không có tình cảm, hắn căn bản không thể hiểu hết được tất cả bản năng và tình cảm của động vật, hắn không bị kích động, không có, bản chất của hắn là dựa theo mệnh lệnh mà làm việc. Điểm duy nhất bất đồng là hiện tại hắn đã mất khống chế, hắn không dựa theo chỉ thị hành động chúng tớ đưa cho hắn, mà tự chính mình truyền đạt mệnh lệnh cho mình. Trương Tri Âm, coi như tớ van xin cậu, khi bắt đầu là tớ hại cậu không ngăn cản cậu đúng lúc, thế nhưng cậu đối mặt vối hiện thực có được không, bằng không sẽ có một ngày ảo giác của cậu tan biến tớ sợ cậu không chịu nổi.


Trương Tri Âm không muốn nghe hắn nói tiếp, Ân Niệm trong miêu tả của Đại Ất và Ân Niệm hắn biết không phải cùng một người. Hắn trực tiếp hỏi vấn đề mình quan tâm nhất: “Cậu nói các cậu cảm thấy anh ấy bị mất khống chế, vậy các anh cậu định làm gì”


“Tiêu hủy nó. Hiện tại tất cả mọi người đều đồng ý, chỉ cần thuyết phục được tiến sĩ Gia Tỳ. Ông ấy thực sự là người bảo thủ, u mê không tỉnh, giống như cậu…”. Nói xong Đại Ất cảm thấy không ổn giật mình, giương mắt lên nhìn Trương Tri Âm, lại phát hiện đã không thấy người đâu.


Trương Tri Âm vội vã chạy về nhà, Ân Niệm đã ngồi đó, đang mở notebook nhàn nhã xem thế giới động vật.


Nghe thấy Trương Tri Âm trở về, hắn xoay người, nhìn tay Tri Âm rỗng không, hơi thất vọng nói: “Nói nước bí ngô đâu, Tri Âm, ta muốn bồi thường”


Trương Tri Âm mới nhớ mình để quên bí ngô ở quán cơm.


Thế nhưng hiện tại hắn không để ý tới việc đó, chỉ là rầu rĩ đi lên phía trước, ôm lấy Ân Niệm, dựa đầu trên vai hắn: “Ân Niệm, hôm nay em gặp một người, cậu ấy nói bọn họ muốn tiêu hủy anh”


Bồi thường và vân vân, tùy anh ấy đi. Chỉ cần anh ấy không giống như mình lo lắng cứ như vậy mà biến mất là tốt rồi.


“Ừm, bọn họ muốn tiêu hủy ta không phải ngày một ngày hai” Trương Tri Ân không cần giải thích, Ân Niệm cũng biết là người nào. Hắn trấn an ôm người yêu, hôn nhẹ trán hắn, “Đừng lo lắng, bọn họ căn bản không có năng lực, tự cho là mình làm được mà thôi”


Cho dù nghe Ân Niệm nói như vậy, Trương Tri Âm vẫn không yên lòng, ngẩng cao đầu nhìn mặt hắn.



“Như vậy, Tri Âm, ta cam kết với em, chỉ cần em vẫn yêu ta, ta vĩnh viễn sẽ không bỏ đi, sẽ không biến mất”


Ân Niệm hơi cúi đầu, nghiêm túc nhìn hắn.


Lúc chuẩn bị làm nũng rất không tự nhiên, hệt như một đứa trẻ, nghĩ tất cả biện pháp hoàn thành mục đích của mình; thời điểm này vừa mở màn khai hỏa, hiện ra dáng vẻ thành thục tin cậy cực kỳ, phảng phất độc chiếm, đem toàn bộ thế giới của mình giao cho hắn cũng không có gì là không yên tâm.


Trương Tri Âm nhìn cặp mắt màu đen sâu thẳm kia, cuối cùng nở nụ cười.


“Anh đã hứa với em”


Sau khi ăn xong Trương Tri Âm lấy tấm thẻ Đại Ất đưa cho mình, chuẩn bị đưa cho boss – nhà họ luôn luôn là Ân Boss phụ trách quản tiền nong.


Kết quả Ân Niệm lấy ra trước một tấm thẻ đưa cho Trương Tri Âm: “Cho em, mật mã là ngày sinh của em”


Trương Tri Âm ngạc nhiên, không hiểu hắn có ý gì.


Ân Niệm nhìn trần nhà, sắc mặt bình tĩnh, trong con ngươi màu đậm giấu đi một tia ngượng ngùng. Hắn dùng vẻ bề ngoài bình tĩnh trước sau như một cùng với ngữ điệu thanh lãnh giả vờ trấn tĩnh nói: “Ta lúc đi làm nghe mọi người nói, ở thế giới con người các em bình thường tập quán là nhà trai mua nhà”


Cái quỷ gì vậy.


Trương Tri Âm dùng tay lẫn chân mà cầm thẻ dùng notebook lên mạng điều tra số dư, nhiệt độ trên mặt vẫn chưa biến mất.


Kết quả tài khoản hiện số sư 35 triệu.


Trương Tri Âm nhìn con số kia tay đều run…Boss hắn, là vì mua nhà mà cướp ngân hàng? Hay là, chính xác hơn, dựa theo Ân Niệm trước kia, cướp sạch kho lưu trữ?


Kết quả Ân Niệm rất bình tĩnh mà giải thích, tất cả đều đạt được một cách hợp pháp – hắn kiếm được nhờ chứng khoáng.


Đùa à. Tuy rằng không phải chuyên nghiệp trên phương diện này, nhưng mỗi ngày đọc báo Trương Tri Âm đều biết, cảnh tượng thị trường chứng khoáng trước đây rất phồn vinh đã biến mất, hiện tại tất cả thị trường đều tình hình ảm đạm, tuy rằng hai ngày trước chính phủ đã ra tay can thiệp, 21 nhà khoán thương nhân liên hợp tham gia giúp đỡ thành phố và vân vân, nhưng toàn bộ hướng đi đều đang đung đưa bất định, ai còn có thể trong thời gian ngắn như thần kiếm lời được nhiều tiền như vậy.


Bất quá bản thân Boss không phải là người.


Kỳ thực Ân Niệm nắm giữu ưu thế trước tiên – hắn sẽ không tiên đoán, thế nhưng hắn lại có đầy đủ thu thập thông tin lớn cùng năng lực phân tích, toàn thể xã hội loài người đối với hắn mà nói, từ vĩ mô đến vi mô, đều dường như không tồn tại bất kì bí mật nào, cái gọi là “Thông tin không phù hợp” trên thị trường đối với hắn càng không tồn tại. Từ chuyện chứng khoán này mà nói, thông qua tin tức trên internet, hắn có thể trong nháy mắt hiểu rõ thậm chí từng cử động nhỏ của cơ quan tài chính, cũng như phản ứng mỗi hướng thay đổi giá cả của cổ phiếu, không thể nào lỗ vốn, điểm duy nhất khác biệt chính là kiếm lời nhiều hay ít mà thôi – chỉ lấy về số tiền này chẳng qua là số tiền vốn của hắn quá ít.


Trương Tri Âm vô cùng mạnh mẽ trước mặt người yêu, vừa hạnh phúc vừa bi thương mà đem thẻ Đại Ất đưa cho yên lặng cất vào, tiền chuẩn bị mua xe đưa cho Ân Niệm – như Boss nói, liền theo như tập quán con người vậy đi, nghe nói là một người mua nhà, một người phụ trách mua xe?


Chỉ tiếc còn thiếu chút nữa quên mất, dựa theo tập quán con người nơi đây, hai người mua xe mua nhà sau đó là muốn làm gì.


(Beta: chịch ạ, em ngây thơ quá thể. Mần chương này rất có cảm giác muốn cầm dưa leo đập chết Đại Ất -_-)