Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày

Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày - Chương 5





Edit: Kuro


Beta: Ka


Mà sự việc vẫn không như kế hoạch.


Nghe thấy náo động, A Lan đi tới hỏi: “Xảy ra truyện gì?”


Trương Tri Âm trong ấn tượng Úc Hỏa khác nhau. Trương Tri Âm do dự liếc Úc Hỏa một cái, liền đem sự việc kể với A Lan.


Không phải truyện gì to tát, A Lan dặn dò Trương Tri Âm múc lại cho Úc Hỏa một bát cháo đầy. Bây giờ là thời chiến, đồ ăn khan hiếm, người bình thường lúc này dựa vào đồ cứu tế cũng có thể no bụng.


Chia xong đồ ăn, Trương Tri Âm tùy tiện nói: “Vừa đụng chạm tới người kia, ta còn tưởng hắn sẽ đánh ta.”


Lan tỷ nở nụ cười, lắc đầu: “Hắn không dám”


Trương Tri Âm không rõ, hiện tại đang đến đoạn giống trong game, Úc Hỏa có thực lực mạnh mẽ, hung hăng, mà dị năng hệ “Hỏa” còn có Boss đứng sau chống lưng, không ai có thể làm gì hắn, có cái gì không dám làm?


Mấy ngày sau không có việc gì làm, hắn liền âm thầm quan sát Úc Hỏa. Bất ngờ phát hiện Úc Hỏa vẫn chưa kích phát dị năng, cũng chỉ như người bình thường mà thôi. Mà so sánh với nhau, Lan tỷ trong thương trường mang hệ dị năng “Thủy”.




Không biết Úc Hỏa đã làm gì, bây giờ hắn gặp người phát đồ ăn, đối với Lan tỷ hết mực cung kính, biết được Trương Tri Âm có dị năng, hắn đối xử với Trương Tri Âm cũng cung kính như vậy.


Hắn biết đến nanh vuốt của Boss khác Boss một trời một vực.


Trương Tri Âm thoáng hoảng sợ.


Khi chơi game, tất cả đều là biết trước rồi, cả bối cảnh lẫn nhân vật cùng nội dung và thời gian đều là do công ty game nắm trong lòng bàn tay. Trong game, sự việc khôn lường – sau khi làm xong nhiệm vụ rời đi, theo nội dung thì cũng là bị tang thi cắn chết, nhưng đó là với tân thủ, thời gian của bọn họ vẫn là khi chiến trận bắt đầu, bọn họ phải ở thương trường làm hết một loạt nhiệm vụ. Nhưng tất cả người chơi khi bắt đầu chơi game đều được truyền cho một thông tin khác nhau.


Hiện tại, hắn lại ở trong thời điểm chiến trận bắt đầu. Úc Hỏa vẫn chưa có dị năng, ở đây bị người khác chế nhạo, khinh thường. Số người sống sót ở thương trường, đều chọn một nơi an toàn chờ cứu viện, hoàn toàn không biết một tháng sau nơi này sẽ thành khu cấm.


Việc này cũng mang ý nghĩa hắn sống ở hiện tại cũng như thời gian ở hiện thực, hủy diệt chính là hủy diệt, mà không chỉ là nội dung game truyền đạt bằng hình ảnh thông tin, mà tử vong đều không có khả năng nghịch chuyển.


Trương Tri Âm nhìn Phi Ca cùng các đồng đội khác tập hợp những thi thể bên ngoài để hỏa táng, ngửa đầu nhìn mông lung, lần đầu tiên cảm nhận những người này cũng không phải chết theo dữ liệu. Ngoại trừ trường hợp của mình không giải thích được, mỗi người đều sẽ chết đi, mà người chết rồi cư nhiên không thể sống lại.


Trương Tri Âm có hoàn cảnh đặc biệt so với những người khác. Cha mẹ ly hôn lúc hắn còn nhỏ, hắn sống cùng mẹ, rất ít khi liên lạc với cha. Mẹ lấy chồng rồi định cư bên nước ngoài, giao hắn cho ông ngoại, hằng năm gửi tiền về.


Hắn từ lúc lên tiểu học chưa gặp lại cha mẹ, mà ông ngoại đặc biệt yêu thương hắn, nói với hắn: “Tri Âm sống vui khỏe là tốt ròi, đừng suy nghĩ gì. Bọn họ nói gì kệ họ, chúng ta cứ sống cho mình.”



Sau đó nhiều năm, Trương Tri Âm mỗi khi gặp phải chuyện gì, việc đầu tiên là đảm bảo chính mình khỏe mạnh, sau đó làm cho mình sống thoải mái một chút, học tập lẫn làm việc đều không có khát vọng lớn, cũng chưa từng nghĩ đến việc lập gia đình. Chính mình sống tự do tự tại, không nghĩ tới việc kiếm bạn gái.


Đại Giáp và Đại Ất thường nhìn hắn thở dài: “Tri Âm ơi, cậu nghĩ có tâm một chút đi. Còn tiếp tục như vậy em Lâm cũng chạy mất.”


Ba năm trước hắn tốt nghiệp đại học, ông ngoại mất. Hơn mười năm, mẹ lần đầu tiên về nước, sau khi lo xong hậu sự đưa cho hắn sổ tiết kiệm mười mấy vạn rồi rời đi. Số tiền cụ thể Trương Tri Âm không rõ, cũng không từ chối, chỉ là đem nó đặt ở một chỗ, cuối cùng cũng không dùng đến.


Ngoại trừ có chút lo lắng về bạn bè, Trương Tri Âm đối với việc trở về thế giới thực cũng không gấp gáp, về việc tình cảm cũng không có gì đáng ngại.


Nếu như vậy, hắn ở đây gần một tháng, mỗi ngày chạy việc vặt, rảnh rỗi đứng ở xa luyện tập dị năng, hoặc là xoát đạo cụ thương thành. Thời gian ở đây trôi qua thất thường, căn bản không thể nào chắc chắn.


Một ngày, Vân thúc triệu tập mọi người lại, tuyên bố – bọn họ muốn rút đi.


Căn cứ theo quan sát mười ngày nay có thể thấy bên ngoài tang thi ngày càng nhiều, sức mạnh cũng tăng, Phi Ca cùng đội săn bắn ứng phó không xuể. Việc tang thi xông vào cũng chỉ là sớm hay muộn. Lúc trước không thông báo là sợ mọi người hoảng loạn, bây giờ tên đã lắp vào cung, nhất định phải lập tức lên đường.


Trương Tri Âm nghe vậy nhất thời căng thẳng, liền nghĩ tới lúc trước bị tang thi cắn chết. Tiểu Boss tang thi trấn thủ chợ có thể thấy mọi người rút đi! Trên đường đâu đâu cũng thấy tang thi!


Buổi tối, Trương Tri Âm lo lắng nên chốc chốc lại xoát thương thành, nỗ lực dùng một chút tiền mua một số đồ bảo hộ. Xoát hết một lần cũng chỉ mua được pháo hoa cùng một vài đạo cụ.



Không biết nếu hắn mua một hộp sô cô la tặng cho tiểu Boss, liệu có thể mở ra một con đường cho hắn và đồng đội đi qua?


Cùng lắm là chết một lần, Trương Tri Âm cuối cùng bỏ qua trị liệu, thiếp đi, trước khi ngủ cái ý nghĩ cuối cùng là “Tuyệt đối không nên, bởi vì nếu chết đi sẽ quay lại điểm hồi sinh trên bản đồ”


Kết quả hôm sau khi vừa mở mắt ra Trương Tri Âm liền ngạc nhiên. Hắn nằm ở trên giường lớn chứ không phải sàn nhà ở thương trường.


Hắn cười cười, sau đó lao xuống giường, nhào tới lấy máy tính, cấp tốc bật (Minh Thiên), nạp một ngàn đồng vào tài khoản của mình.


Hệ thống nhắc nhở [Số tiền của tài khoản 130****1472: 1019.37 đồng]. Trương Tri Âm hài lòng.


Bởi vì lúc out ra hắn vẫn đang ở phòng phẩm vật, vậy nên lúc này Boss vẫn như cũ đứng nghiêng trước mặt hắn.


Trương Tri Âm nghĩ thầm hiện tại tài khoản của mình nhiều tiền như vậy, nên bày tỏ với Boss một chút đi? Hắn nhanh chóng mở thương thành, nhìn từng hàng vật phẩm tăng hảo cảm, lại do dự.


Nên tặng cái gì mới tốt đây?