Ở Rể

Chương 296




Tổ phụ......

Hai chữ “tổ phụ” khiến Dịch Quy đau lòng, hốc mắt đột nhiên đỏ lên: “Không có...

Dịch Vô Lý là một người làm việc gì cũng tập trung. Ông ấy một lòng chế tạo kiếm, thi thoảng có tham gia vài trận đấu kiếm, còn lại chẳng mấy khi qua lại với các thế lực khác.

“Nếu cháu nghiêm túc suy nghĩ thì chắc chắn ông ấy đã nói gì đó với cháu rồi", Tiêu Lâm chậm rãi đứng dậy, phủi phủi mông hắn:“Đó là một việc khiến ông ấy vô cùng bất lực”.

Bất lực?

Tổ phụ Dịch Quy rất mạnh mế và chưa bao giờ...

Lúc này, Dịch Quy chợt nhớ ra điều gì đó: “Tổ phụ không thích phàn nàn.

Ngoài việc than thở về cuộc sống khó khăn của bách tính Đại Nguy ra, tổ phụ còn nói.”

Dịch Quy đến gần hơn, như thể sợ người khác nghe thấy: “Tổ phụ nói cái gì mà lò Càn Khôn, tạo hoá do ta không do trời, nhưng không thể làm gì được vì ta không hiểu văn học, lịch sử...”

Trước khi tổ phụ bị giết, đột nhiên trở nên có chút điên loạn, ngay cả Dịch Quy cũng không hiểu ông ấy nói gì. Bao năm qua y cũng không hiểu được những lời này.

Dịch Quy nhớ lại khoảng thời gian đó, tổ phụ y tâm trạng rất chán nản.


Tiêu Lâm chớp mắt, danh tướng và phản thần của Trung Quốc đồng thời xuất hiện ở triều đại nhà Ngụy, đó chính là một lò Càn Khôn!

Có thể thay đổi số phận của những trung thần và gian thần đó chính là tạo hoá tại ta, không tại thiên!

Nhất định Dịch Vô Lý cũng đã phát hiện ra bí mật của những hộ vệ! Nhưng tại sao trước khi chết ông ấy lại có tâm trạng chán nản như vậy?

“Cách hành xử của tổ phụ ta sau này có lẽ là do hộ vệ yêu quý của người bị kẻ khác hãm hại nên bỏ mạng”.

Hộ vệ của Dịch Vô Lý?

Tiêu Lâm cảm thấy có điềm chẳng lành, một hộ vệ bình thường chết thì sao Dịch Vô Lý lại làm đến mức như vậy?

"Tên của hộ vệ đó là gì?"

Dịch Quy chớp chớp mắt, trâm mặc. Y còn nhớ tới lúc tổ phụ y có được người hộ vệ này đã vui sướng đến nhảy cẵng lên.

Những người khác khinh thường hộ vệ, nhưng tổ phụ lại rất yêu quý họ. Ông ấy không những cho hộ vệ ăn ở cùng mình mà còn dạy đọc viết. Hộ vệ này rất thông minh và trung thành, tổ phụ còn nói sau này hộ vệ này sẽ trở thành

bầy tôi trung thành của hoàng đế, phụng sự đất nước.


Sự coi trọng và nhìn nhận của Dịch Vô Lý đối với hộ vệ cũng giống hệt như Tiêu Lâm.

Dịch Vô Lý còn tự tay làm một món vũ khí đặc biệt cho hộ vệ này, tên là thương Lịch Tuyền.

Thương Lịch Tuyền dài một trượng tám thước, có phương thức tấn công độc đáo, là vua của các loại thương.

Cây thương này có gai, tấn công và phòng ngự đều thuận lợi và hiệu quả.

Đặc điểm độc đáo của nó là tích hợp phòng thủ và tấn công thành một, tấn công và phòng thủ được hoàn thành cùng một lúc. Trong tấn công có phòng ngự và ngược lại, khiến cho đối thủ không có cơ hội đánh trả.

Trung thành với vua và phụng sự đất nước.

Thần thương Lịch Tuyền.

Tiêu Lâm lập tức phản ứng: "Hộ vệ đó tên là... Nhạc Phi?" "Thúc tổ, sao người biết?"

Dịch Quy sửng sốt!

Khi Bạch Khởi tới hỏi về các hộ vệ, Dịch Quy đã cố tình bỏ qua Nhạc Phi vì y vô cùng đau buồn mỗi khi nhắc tới ông nội và Nhạc Phi.

Nhạc Phi chết vì một lời vu khống cực kỳ vô lý. Năm đó, tổ phụ và Nhạc Phi đang đi dạo ở ngoại ô kinh thành thì gặp một gã quý tộc ngang ngược đang đi dạo cùng phu nhân của hắn.

Ban đầu, hai bên vốn chẳng có xích mích gì. Nhưng ai ngờ phu nhân của gã quý tộc đó một mực nói Nhạc Phi đã vô lễ với mình. Gã quý tộc nổi giận liền tống Nhạc Phi vào đại lao.

Dịch Vô Lý lo lắng chạy đôn chạy đáo khắp nơi nhưng cũng không cứu được Nhạc Phi.