Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Dị Giới Chơi Vô Hạn

Chương 2: Hori-san to miyamura-kun




Chương 2: Hori-san to miyamura-kun

[Nhân vật] (?)

[Phó bản] (?)

[Túi đồ] (?)

Trước mắt Nelson hiện ra một giao diện với vỏn vẹn ba dòng. Cũng không có âm thanh “ting” như các loại hệ thống trong truyện xuyên không khác.

“Giao diện tối giản thật” - Nelson hơi chần chờ một chút rồi ấn vào dấu (?) từng dòng.

[Nhân vật] (Thông tin của về thuộc tính, năng lực của người chơi)

[Phó bản] (Nơi chứa đựng danh sách các phó bản mà người chơi có thể tham gia)

[Túi đồ] (Một vùng không gian 2x2x2.5 m3 không thể chứa đựng sinh vật có trí khôn)

“Thật may mắn vì giao diện có phần (?) để hiểu được hệ thống làm gì” – Nelson thầm nghĩ

Ngay sau đó, Nelson quyết định nghỉ học ngày hôm nay. Một người có siêu năng lực thì việc đầu tiên nghĩ đến tất nhiên là phải tìm hiểu nó rõ ràng. Chỉ dành chút thời gian nghịch xung quanh hệ thống, Nelson biết được một vài thông tin quan trọng sau.

[Nhân vật]

[Nelson Delarge]

[11 tuổi]

[Sức mạnh: 30 – 70 Jun] (Bao gồm lực đấm / đá)

[Tốc độ: 3-5 m/s] (Bao gồm tốc độ di chuyển / phản xạ)

[Sức nâng: 15-20 kg] (Có thể nâng tạ 20kg qua đầu)



[Sức chịu đựng: 15-50 Jun] (Có thể chịu được lực tác động 50 Jun mà không bị tổn thương)

[Trí tuệ : Bình thường] (Trí tuệ như một người trưởng thành bình thường)

[Thể lực: Bình thường] (Có thể vận động đến khi kiệt sức / có thể chịu đựng nỗi đau như một người bình thường)

[Năng lực:

-Kiểm soát cảm xúc (Chủ động: Có khả năng kiểm soát cảm xúc của bản thân và những sinh vật có trí tuệ khi tiếp xúc gần với nhân vật trong vòng 30cm. / Bị động – có thể huỷ kích hoạt: Khiến cho cảm xúc của nhân vật không dao động quá nhiều.)

]

“Hoá ra lý do là đây” – Nelson thở dài.

Thật ra ngay từ đầu hắn cũng đã nghi ngờ tại sao bản thân mình lại bình tĩnh đến vậy khi phát hiện mình đến một thế giới mới. Hắn cho rằng là do bản năng của cơ thể khiến hắn quen thuộc nơi đây, vậy nên mới không sinh ra cảm giác cô đơn. Hoá ra là do năng lực của bản thân bình tĩnh.

“Huỷ kích hoạt” – Nelson thì thầm trong miệng để huỷ kích hoạt hiệu ứng của kỹ năng Kiểm soát cảm xúc. Một cảm giác cô đơn và buồn lo vô cớ xuất hiện trong tim hắn, làm cho tay hắn run rẩy.

Đây là cảm xúc của một người xa quê, cảm xúc của một người ở nơi xứ lạ, luôn cảm giác bản thân không thuộc về nơi này. Nelson khóc. Khóc trong yên lặng, nước mắt của người trưởng thành không có âm thanh.

Một lúc sau, Nelson kích hoạt lại kỹ năng, khiến cho bản thân bình tĩnh lại, sau đó hắn tiếp tục kiểm tra những lựa chọn khác của hệ thống.

[Phó bản]

[

-Phó bản 1: Hori-san to miyamura-kun.

-Tags: School life, Romance.



-Có thể mang về: Những vật phẩm đã đưa vào, vật phẩm không phải kim loại có thể tích nhỏ hơn 2 dm3 .

-Cooldown: 0 ngày

-Thể loại: Hồn

] (?)

[Phó bản 2: Downloading – 0%]

Theo như những gì (?) giới thiệu, hắn có thể xuyên vào bên trong thế giới của phó bản. Tuỳ vào thể loại mà sẽ chiếm lấy thân thể của NPC trong thế giới đó hay là trực tiếp xuất hiện ở trong thế giới. Hồn là thể loại chiếm đoạt thân thể của NPC.

Ngoài ra hắn có thể mang về những vật phẩm phù hợp với yêu cầu của dòng “Có thể mang về”. Đơn giản mà nói là đánh phó bản rớt trang bị.

Hắn có thể chơi phó bản tối đa 30 ngày, trong thời gian chơi phó bản, thời gian của thế giới hiện tại cũng sẽ đứng yên. Sau khi thoát khỏi phó bản, thời gian hắn ở trong phó bản sẽ là thời gian cooldown của phó bản. Hơn nữa vì thế giới phó bản là thế giới giả tưởng, nên hắn có thể tua nhanh để phó bản vượt qua đoạn thời mà hắn muốn, có thể tua nhanh 1 ngày, 1 tháng, 1 năm hay thậm chí là vô hạn. Điều kiện để tua là khi rời khỏi phó bản, hắn sẽ để lại một hình bóng ảo của mình tại chỗ, nếu không có bất kì sinh vật có trí khôn hoặc camera thu lại được hình ảnh của hắn, thì có thể thua nhanh. Trong khi tua, nếu có bất kì sinh vật có trí khôn hoặc camera nào tìm tới hình bóng ảo của hắn thì tua nhanh sẽ kết thúc và thời gian trong phó bản sẽ dừng lại cho đến khi hắn vào lại phó bản.

“Rất tiện dụng, mai sau có những phó bản cần xuất hiện ở hậu kì thì phần tua nhanh này giúp mình tiết kiệm rất nhiều thời gian.”

Về phần [Túi đồ] hắn đã thử qua việc nhập, xuất kho chứa đồ là tính theo thể tích và hình dạng hắn muốn, không tính theo đồ vật. Vậy nên khi hắn không thể bao trùm đồ vật mà mình muốn thu thì sẽ khiến nó bị đứt đoạn. Hậu quả của việc thử này là đồ vật trong nhà hắn có 1 phần 4 đã bị hư hỏng, mặc dù ngay từ đầu cũng không có bao nhiêu đồ vật.

Sau đó tiêu tốn một chút thời gian buổi chiều, Nelson đi chuẩn vài phần thức ăn và trái cây để chuẩn bị tham gia phó bản. Hắn cảm thấy không cần chuẩn bị nhiều thứ, đi làm NPC ở một anime bối cảnh trường học và yêu đương thì sẽ không có nguy hiểm gì. Thậm chí có nguy hiểm hắn cũng có thể thoát khỏi phó bản.

“Mọi thứ đã sẵn sàng, bắt đầu thôi” – Nelson nhắm mắt lại.

Khi hắn mở mắt ra lần nữa thì trước mắt mình đã xuất hiện một lớp học kiểu Nhật, tiếng cười đùa của nữ sinh và nam sinh vang vọng trong căn phòng.

“A, âm thanh của tuổi trẻ” – Nelson mỉm cười.

Đã có bao nhiêu lần hắn mơ được trở lại cấp 3, thầm nghĩ sẽ tỏ tình người con gái mình thích, trở biết trước đề thi để ôn tập. Đáng tiếc ước mơ chỉ là mơ ước. Nhưng hiện tại bản thân mình lại trở về rồi. Mặc dù không phải cấp 3 của mình, nhưng cũng coi như là được ngắm nhìn lại

tuổi trẻ.

“Chào buổi sáng Taka” – một học sinh nam tươi cười ngồi xuống bàn bên cạnh Nelson.



“Chào buổi sáng” – Nelson đáp lời.

Trò chuyện một chút với học sinh này, Nelson tinh mắt nhìn thấy tập sách của hắn có tên là Satoru. Satoru là một học sinh bình thường, thích chơi bóng rổ và có vẻ như thường chơi bóng rổ với hắn (Taka).

Một lúc sau khi giáo viên vào lớp và bắt đầu giảng bài, trước mắt Nelson mới xuất hiện những dòng chữ của hệ thống.

[Một thế giới bình thường, mô phỏng chuyện tình của một cặp học sinh cấp 3]

[Một cậu học sinh hướng nội, một cô gái nổi tiếng xinh đẹp giỏi giang, hai người làm sao lại yêu nhau ?]

[Thời điểm bắt đầu: Chương 1 của câu chuyện]

[Đã tự động ban cho khả năng nghe, đọc, viết, hiểu ngôn ngữ thông dụng của thế giới này]

[Thế giới bắt đầu]

Đọc sơ lượt qua tóm tắt của thế giới, Nelson không có hứng thú lắm. Hắn muốn là phó bản siêu phàm, ở nơi đó học được siêu phàm, ăn được những món ngon, nhìn thấy những cảnh đẹp mà mình chưa từng biết, đó mới là điều làm hắn hứng thú.

Mặc dù ở thế giới Medrala hắn cũng muốn đi xem, nhưng mà một là vì bản thân chỉ mới là đứa nhỏ 11 tuổi, hai là phương tiện di chuyển khó khăn. Ngoại trừ chuyện đó ra, thế giới Medrala cũng làm cho Nelson nghẹt thở. Cảm giác đó rất khó tả, nhưng hắn biết hắn không thích Medrala, như có một thứ gì đó đè lên ngực khiến hắn không thở được ở đó.

Hiện tại mặc dù cơ thể không phải của Nelson, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được những ngụm không khí tươi mát đi vào trong phổi của mình. Hoàn toàn tuyệt vời hơn những gì hắn tưởng tượng.

Trong trường học, từng tiết học một trôi qua, cho đến khi tan trường, Satoru mời Nelson đi chơi bóng rổ, nhưng Nelson từ chối, hắn đã dành ra một khoảng thời gian ở trên trường để suy nghĩ bản thân cần làm gì ở phó bản này.

“Ăn thịt, tập võ, kiểm tra”.

Đúng vậy, ở Medrala, thịt là xa xỉ phẩm, nhưng ở Nhật thì thịt cũng chỉ là một thực phẩm bình thường mà thôi. Tất nhiên là ngoại trừ bò Kobe. Đã hơn một năm rồi Nelson chưa được ăn lại thịt. Hắn thèm khát hương vị đó, mặc dù thức ăn ở Medrala không phải không ngon, nhưng hương vị của thịt làm Nelson đắm say hơn 20 năm rồi. Vậy nên Nelson quyết định phải đi ăn thịt. Tất nhiên là phải về nhà trước, kiểm tra số dư tài khoản sau đó là mới đi ăn.

Tiếp theo là tập võ. Nelson phát hiện ra kỹ năng “Kiểm soát cảm xúc” vẫn có thể sử dụng, theo hắn đoán Nelson quyết định tập Karate hoặc Kick boxing. Lý do là vì “Kiểm soát cảm xúc” chỉ có thể kéo dài 30 cm cách da thịt hắn, vậy nên sử dụng nắm đấm và đòn đá mới là có thể sử dụng kỹ năng tốt hơn. Nelson đoán đừng “Kiểm soát cảm xúc” là kỹ năng thiên phú hắn ở Medrala.

Ở thế giới Medrala, khi hắn mới 10 tuổi đã kích hoạt thiên phú và trở thành một Lacna (siêu năng giả) ngoài trừ lý do đó ra, Nelson không nghĩ được lý do khác khiến bản thân mình có được năng lực. Hắn biết sử dụng nắm đấm khi chiến đấu sẽ chịu khổ hơn là dùng v·ũ k·hí, dù ở Medrala, mọi người vẫn dùng đủ loại v·ũ k·hí để chiến đấu. Nhưng Nelson không có lựa chọn khác, để tối ưu năng lực của mình Nelson quyết định sử dụng nắm đấm. Quyền đánh vào thịt cũng là một loại lãng mạn.

Sau cùng là kiểm tra, kiểm tra xem thế giới này là bao quanh nhân vật và cốt truyện chính hay là một thế giới hoàn chỉnh. Nếu chỉ xoay quanh nhân vật chính thì hạn chế Nelson hơn rất nhiều, nếu không thì Nelson có thể xem như thế giới này để về quê hương. Không nhiều, nhưng cũng coi như là có tưởng niệm.