Ở Đây Chỉ Có MilkLove

Chương 9: Lúc đó lúc này 9




Lúc đó lúc này 9

Mới đầu, cô đổ lỗi cho nhiệt độ không khí trong nháy mắt tim đập nhanh hơn, thứ hai là do kinh hãi và adrenalin bùng nổ, đủ loại cộng lại, khiến tim mất khống chế. Nghĩ tới nghĩ lui lại không có kết quả, nhưng đêm hôm đó Sun bắt đầu nghĩ nhiều hơn.

Ví dụ như sau này Ongsa thật sự có đối tượng, các cô còn có thể giống như trước đây không? Liệu sau này cô có phải trở thành bóng đèn khi gặp Ongsa không? Điều này cô không chịu nổi.

Vội vàng gửi tin nhắn cho Ongsa, "Sau này nếu cậu có người yêu, ngàn vạn lần đừng dẫn mình theo, mình không muốn làm bóng đèn đâu".

"Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi......"

Suy nghĩ quá nhiều cái gì? Về việc cậu ấy sẽ rời khỏi đây? Thời gian này Sun đã suy nghĩ rất nhiều.

Ban đêm cô ngủ không ngon lắm, những cảnh trong mơ xen kẽ xuất hiện, điểm giống nhau duy nhất là bên cạnh Ongsa có thêm một người, dáng vẻ mơ hồ không thấy rõ, cô chỉ có thể nhìn từ xa, nhìn những bóng người trước mắt đi xa.

Cô muốn khóc, cảm giác mất trọng lượng trong giấc mơ mãnh liệt, giãy dụa tỉnh lại, mới ý thức được chẳng qua là nằm mơ.

Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, là Ongsa. "Cậu yên tâm, mình sẽ không làm chuyện quá đáng như vậy, dù sao chúng ta cũng là bạn tốt nhất."

Phải, chúng ta là bạn tốt nhất.

Đây là chuyện tốt nhất rồi.

-

"P'Luna và Aylin là quan hệ hẹn hò!", Tinh thì thầm thảo luận trong nhóm.

"Ủa? Ê! Ongsa cậu biết không?" Charoen vẻ mặt kinh ngạc, quyển kinh cầm trên tay thiếu chút nữa rơi xuống đất, vừa nhặt lên thầm cầu thần linh phù hộ, cũng không quên hỏi thăm đương sự thân thích.

"Mình...... mình không biết." Ongsa chỉ nằm ngoài tình hình.

"Ai nói với cậu vậy?", Sun nghi ngờ.

"P'Luna vừa mới đề cập ở cuối cuộc thảo luận của hội sinh viên 'Lát nữa sẽ đi ăn trưa với bạn gái', bọn mình hỏi bạn gái chị ấy là ai, chị ấy nói là Aylin, hoàn toàn không có ý che giấu, thật là ngầu."

"Có thể 'bạn gái' này không có ý đó?", Sun lại đoán, tình bạn giữa các cô gái, ngây thơ tinh tế đơn thuần, cũng không thiếu kiểu gọi đối phương là bạn gái. Không chú ý tới sắc mặt Ongsa ảm đạm mấy phần.

"Giữa chị ấy và Aylin quả thật có một bầu không khí đặc biệt, trước đây mình cũng không nói được rốt cuộc là cái gì, bây giờ mình đã biết, là tình yêu đó." Tinh tràn đầy trái tim thiếu nữ nói.

"Nói đến đây, cậu và Ongsa đôi khi cũng như vậy," Charoen quay đầu nói với các cô gái một cao một thấp ngồi cạnh nhau.

Mặt Ongsa đỏ bừng trong chưa đầy 2,35 giây: "Không có, bọn mình chỉ là bạn bè."

"Không khí như thế nào?" Sun không hiểu.

"Ừm, chính là cái loại thế giới bong bóng chỉ hai người? Cảm giác giống như không ai có thể xen vào." Đúng vậy, nguyên nhân chính là bởi vì Charoen đeo kính, thấy rõ, còn có thể định nghĩa. 

(Ồ...... bạn nói mắt kính của Ongsa hả? Mời Sun và cậu ấy một lần nữa đi phối một bộ đi.)

"Nào có." Muốn nói như vậy giữa Ongsa và Pa cũng giống như không ai có thể xen vào mà, còn có cái người đội trưởng bóng rổ kia, nói đến đây cô còn chưa từng thấy qua đội trưởng bóng rổ kia nữa. 

"Ongsa, buổi tối cậu có rảnh không, đến trước lớp học thêm cùng nhau ăn tối đi", là hỏi thăm, nhưng ngữ khí không cho người ta để lại ý từ chối.

"À, nhưng mình và Chee......" Ongsa nhỏ giọng nói.

Sun thẳng tiếp được: "Cheery, đội trưởng đội bóng rổ kia, vậy mọi người cùng nhau ăn cơm đi."

Ongsa kinh ngạc "Sao cậu...... biết" còn chưa nói xong, Sun cũng lo Ongsa từ chối, trực tiếp nắm lấy tay Ongsa, ngón út ngoắc ngón út, đi thẳng đến ước định "Cứ quyết định như vậy đi."

"Sun... mình còn chưa hỏi người ta, như vậy thật là thất lễ." Tuy Ongsa từ nhỏ đã hướng nội, nhưng cô luôn chú ý đến những vấn đề xã giao như thế này.

"Giờ cậu hỏi không phải được rồi sao." 

Ăn cơm chỉ là chuyện nhỏ, có gì phải từ chối, trừ phi Ongsa muốn 'thế giới hai người'?

Thấy Sun kiên trì, Ongsa đành phải "Được rồi....." không vui lấy điện thoại ra nói chuyện với Cheery.

Sun thấy thế mới hơi hài lòng một chút, dự định đi tới văn phòng hội sinh viên xử lý công việc vặt, "Đúng rồi, trước bữa tối chúng ta gặp nhau ở văn phòng hội sinh viên bên này cùng xuất phát", đối với hành trình kế tiếp cũng sắp xếp rõ ràng. Ongsa chỉ có thể gật đầu.

Charoen quay sang bên kia cùng Tinh nhỏ giọng thảo luận về hai người trước mặt không để ý đến bạn bè bình thường "Mình đã nói mà, thế giới hai người", Tinh tiếp lời "Căn bản là một người nguyện đánh một người nguyện chịu." Nói xong hai người nhìn nhau cười, không tiếng động vỗ tay chúc mừng.

-

"P'Luna?" Sun không ngờ Luna còn ở đây, buổi chiều khóa trên không phải có khóa học khác sao?

"Suỵt." Luna làm động tác im lặng.

"Sao thế ạ?" Sun chỉ có thể hạ giọng phối hợp.

"Nhìn này!" Luna lấy ra một bàn tay đặt ở trên bàn, một chú mèo con có đốm vàng và trắng dài bằng một cánh tay đang ngủ yên trên chiếc đệm mềm mại.

"Thật đáng yêu, nó từ đâu tới thế ạ?" Sun nén không được kinh ngạc cảm thán.

"Chị và Aylin phát hiện nó ở sân thượng trường học, không biết sao lại chạy đến nơi cao như vậy nữa." Luna nhẹ nhàng dùng ngón tay vuốt ve lưng mèo con, mèo con phấn chấn một cái, nhìn thấy là Luna lại bình yên mà ngủ tiếp.

"Xem ra nó rất thân thiết với chị."

"Đương nhiên rồi, chị và Aylin tốn gần một tuần mỗi ngày cho nó ăn, mới đưa nó từ trên sân thượng xuống được đấy, có điều nó vẫn thân thiết với Aylin hơn một chút." Luna giống như nghĩ đến cái gì đó, mi mắt cong cong, cười dịu dàng.

Sun có chút bất ngờ, cô gặp qua P'Luna ngay thẳng sáng sủa một mặt kia, cũng gặp qua dáng vẻ chị ấy lời lẽ chính đáng giáo huấn hành động sai trái của đàn em khóa dưới, nhưng dáng vẻ dịu dàng (?) như vậy, vẫn là lần đầu tiên, giống như trong bầu trời đêm đẩy ra mây mù một vầng trăng sáng kia.

Đây chính là dáng vẻ của tình yêu sao?

Chỉ cần nhắc đến nhau, thế giới đều trở nên sáng ngời.

Nhưng cô không dám hỏi, về quan hệ giữa Luna và Aylin, nói thế nào đối phương cũng chỉ là tiền bối hơi quen thuộc một chút, còn chưa tới mức có thể trêu ghẹo quan hệ yêu đương với nhau.

-

5 giờ rưỡi chiều, Sun thu dọn đồ đạc, ra khỏi phòng học. Chỉ thấy Ongsa và Ton đang tranh luận sôi nổi.

Sun nhỏ giọng đi đến phía sau Ongsa, đột nhiên kêu lên "Ongsa!"

Ongsa hoảng sợ, suýt nữa muốn nhào vào người Ton, là Sun đã ôm lấy eo cô và kéo cô trở lại.

"Hai người đang thảo luận gì vậy?", Sun kiềm chế sự mất bình tĩnh của mình, cười hỏi.

"P'Ton nhất quyết muốn đi ăn tối với mình, rất phiền." Ongsa bất đắc dĩ kể khổ với Sun.

"Tuy rằng Ongsa là ánh trăng sáng trong lòng anh, nhưng bọn anh không có khả năng, chỉ là bạn tốt cùng nhau ăn cơm." Bộ dạng hư tình giả ý thâm tình của Ton, cũng không biết diễn cho ai xem.

"Vậy thì cùng đi ăn đi." Đại khái cũng rất khó từ chối, nếu không thì cùng đi đi, Sun nghĩ thầm, cô cũng muốn xem người này có thể làm ra tình tiết kịch tính hóa gì.

"Sun......" Ongsa cười khổ, không hiểu nổi suy nghĩ của bạn tốt.

"Đi thôi, ăn cơm xong liền giải tán, không có gì đâu." Sun nắm tay Ongsa đi trước.

-

Mấy người đến điểm hẹn ăn vặt, Cheery bởi vì luyện tập có chút trì hoãn, nói là muộn 15 phút mới có thể đến, nhờ Ongsa gọi giúp cậu ấy trước, Ongsa cầm thực đơn giúp ghi chép trước.

"Sun, cậu có muốn ăn gì không? Gỏi đu đủ? Cua rang muối? Hay cơm chiên?", Ongsa liệt kê ra mấy món Sun thích ăn, cho cô gái lựa chọn.

"Cậu gọi đi, mình đều có thể." Đối với Sun mà nói dùng cơm cũng không phải mục đích chuyến đi lần này, cứ giao cho Ongsa cũng được, dù sao cô cũng biết rõ.

"Vậy thì cua rang muối và gỏi đu đủ đi, mình bên này gọi canh lòng heo và cơm chiên, cậu cũng có thể ăn."

"Được." Sun vừa đọc thông báo của hội sinh viên, vừa đáp.

"Tình cảm của hai đứa vẫn rất tốt a, quen biết lâu như vậy cũng sẽ không chán." Ton ở một bên trêu ghẹo nói.

"Nói bọn em giống như tình nhân." Sun tùy ý trả lời.

"Hai đứa không phải sao?" Ton có chút kinh ngạc, trầm ngâm một lát lại nói: "Anh không phải kiểu người kỳ thị, lúc trước Ongsa và anh......" Ongsa đưa tay che miệng Ton. "Ưm...... ưm......" Đợi Tony giãy dụa một phen mới buông ra.

Ton chỉ có thể oán giận "Em làm gì vậy?"

Ongsa mặt nghẹn đỏ bừng, buộc hai người ở đây nhìn chằm chằm cô, mới thốt ra một câu "Lý  do lúc trước chia tay là lừa anh."

Ton nghi hoặc: "Lừa anh?"

"Bởi vì lúc đó nói gì anh cũng không chịu chia tay, em chỉ có thể nói em thích con gái, sau đó nói Sun là người em thích, như vậy anh mới từ bỏ... nhưng phía sau đều là giả."

"Cho nên... em thích con gái không sai, nhưng không thích Sun, em và Sun cũng không phải một đôi?"

"Đúng......"

"Vậy anh có thể danh chính ngôn thuận theo đuổi Sun rồi?" Ton thật đúng là không từ bỏ một tia cơ hội.

"Không thể."

"Tại sao, không phải anh rất đẹp trai sao, xứng với Sun rất vừa vặn." Lại là bộ dạng tự luyến.

"Thời gian hẹn hò trung bình của anh chỉ có một ngày, Sun không thể nào thích loại người không chung tình như anh được."

Cậu hiểu rất rõ cảm xúc của mình phải không, Ongsa?

Sun bàng quan trước màn này, tâm trạng có chút vi diệu, cô giống như là người ngoài cuộc, lại đồng thời là nữ chính.

Lên tiếng cắt ngang "Khụ...... Mình không nghĩ sẽ thành ra như vậy, nhưng P'Ton trước tiên em muốn nói rõ em không thích anh, hiện tại cũng không muốn yêu đương, anh và em chỉ có thể là bạn bè bình thường."

"Haizz...... Anh vốn tưởng rằng có cơ hội, thật sự là quá làm anh thất vọng, vậy anh đành phải tạm biệt vậy." Ton đeo ba lô, tự cho là đẹp trai rời đi, chỉ để lại hai người kinh ngạc.

Sun lên tiếng: "Thế thôi sao?"

Ongsa chắc chắn nói "Chắc vậy?"

-

Cho đến khi bốn món ăn kết hợp với món phở xào của Cheery được đặt trên bàn, bản thân Cheery mới khoan thai đến muộn.

"Hi, chào buổi tối." Bản thân Cheery quả thật rất xinh đẹp, ngũ quan lập thể, mày kiếm mắt tinh, tựa hồ có gen lai người nước ngoài, dáng người cao, không giống với thân hình gậy trúc vừa thổi đã bay của Ongsa, Cheery vừa nhìn đã biết là dáng vẻ từng rèn luyện rắn chắc.

Sun lịch sự mỉm cười trả lời, chỉ là Ongsa trầm mặc đáp lại, miễn cưỡng nở nụ cười.

Có chuyện gì vậy?

Lại thấy Ongsa hồi hộp xoay đồng hồ đeo tay trái của học sinh nói "Sắp đến giờ học thêm rồi, mình đi trước, để lại cho cậu và Cheery mấy thứ này đó." Chỉ chỉ mấy món ăn trên bàn, Ongsa rõ ràng cũng không động mấy miếng.

Sun cau mày, Ongsa đang làm gì vậy? Duỗi tay lại túm lấy góc áo Ongsa: "Kém có mấy phút đâu, ít nhất uống xong canh rồi hãy đi, nếu không cậu lại đau dạ dày nữa." Đây mới là trọng điểm chú ý của Sun, dạ dày Ongsa không tốt.

Ongsa cười nói: "Không sao đâu, mình có chút đồ ăn trước giờ học" rồi bỏ chạy.

Tay của Sun còn dừng lại trên không trung, người này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thần thái Cheery rất tự nhiên: "Chào Sun, lần đầu gặp mặt."

Sun lịch sự trả lời "Chào cậu" nhưng vẫn còn đang kinh ngạc.

"Bữa cơm này mình năn nỉ Ongsa rất lâu, mới có cơ hội gặp cậu."

Đầu Sun đầy dấu chấm hỏi: "Gì cơ?"

Cheery giải thích nói: "Mình chỉ muốn làm quen với cậu, muốn nói có thể hẹn cậu cùng ăn một bữa cơm không, nhưng Ongsa vẫn luôn không chịu, mình suýt nữa nghĩ cậu ấy thích cậu, nhưng có vẻ không phải, thật sự là quá tốt."

Sun đã hiểu, tình cảm của người này lúc trước ở chung với Ongsa, là bởi vì muốn theo đuổi cô? Mà Ongsa không thể chịu đựng được việc người mình thích (Cheery) lại thích Sun, không thể chịu đựng được nữa, nên cứ thế bỏ chạy?

"Cảm ơn cậu, nhưng hiện tại mình không có ý định yêu đương. Tạm biệt." Sun quả quyết từ chối.

"Những thứ này để lại cho cậu." Vội vàng thu dọn cặp sách, muốn đuổi theo Ongsa.

Đương nhiên có thể tưởng tượng, Ongsa đã sớm không biết trốn đi nơi nào.

___________________

*Note

Có lẽ có người sẽ thắc mắc tại sao Sun đến giờ vẫn chưa ý thức ra cái gì đó.

Tôi chỉ có thể nói rằng đó là kết quả của Heteronormativity.

Mong mọi người dũng cảm, tự do mà yêu đi.