Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 387




Tô Thi Hàm đi xem cả hai tầng, xem qua mọi chỗ, thậm chí cô cũng đã nghĩ kỹ các vị trí này có thể dùng để làm gì.

Hầu hết nhân viên công ty hoạt tình đều là những người trẻ tuổi. Đến lúc đó khu vực làm việc của mọi người sẽ ở tầng hai, tăng một thì dùng đế tiếp khách. Căn phòng nhỏ dùng để pha trà của quán trà trước đây có thể tận dụng làm phòng trà. Cô cũng có thể có một văn phòng riêng ở tầng hai, bởi vì cửa sổ tăng hai gần như là áp mái. Cô ngồi vẽ tranh trong văn phòng sáng sủa như vậy, nhất định sẽ rất tuyệt vời!

“Em thích nơi này không?” Tân Lãng nhìn biểu cảm của vợ, thật ra đã đoán biết đáp án của cô.

Tô Thi Hàm vẻ mặt hưng phấn, nhưng không lập tức gật đầu, mà là nói: "Chồng à! Tiền thuê nhà một năm ở đây có lẽ không rẻ đúng không?”

“Thật ra lúc trước em cũng từng nghĩ tới. Hiện tại công ty hoạt hình vừa mới thành lập, chúng ta chỉ cần một văn phòng làm việc nhỏ là được, đặt ở phòng khách trong căn phòng dưới lầu ở chung cư chúng ta, như vậy cũng không thành vấn đề. Bởi vì rất nhiều công việc có thể làm online, không cần phải bỏ ra số tiền lớn như vậy để thuê một văn phòng tốt thế này.

“Hơn nữa, không phải sang năm chúng ta sẽ mua nhà sao? Chúng ta cũng chưa biết khi nào sẽ chuyển nhà, bên kia cách chỗ này cũng khá xa, có lẽ đến lúc đó công ty cũng phải dời đi. Nếu như thuê nơi lớn như thế này, không phải sẽ rất lãng phí hay sao?”

“Nếu không trước khi chúng ta chuyển đến nhà mới thì chịu khó làm việc ở căn phòng dưới tầng đi. Em thấy có rất nhiều công ty ngay từ đầu đều đặt văn phòng trong khu dân cư!"

Tô Thi Hàm biết, tiền thuê ngôi nhà này chắc chẩn không rẻ. Tuy rằng cô rất thích, nhưng hiện tại bọn họ đều đang trong giai đoạn đầu khởi nghiệp, sang năm còn phải mua nhà hơn sáu mươi triệu tệ. Cho nên, bây giờ bọn họ phải tiết kiệm, đợi đến khi mua được nhà mới mà trong tay còn dư tiền thì có thể đổi một văn phòng lớn hơn, chậm rãi tiến từng bước một.

Tân Lãng xoa đầu cô, cười nói: "Vậy làm sao được? Công ty của Thi Hàm nhà mình, làm sao có thể giống như những công ty nhỏ kia nằm trong khu dân cư được chứ? Vợ à, anh biết em muốn tiết kiệm một chút, nhưng tiền thuê văn phòng chúng ta không thể tiết kiệm được. Nếu là mở công ty, vậy thì phải có thương hiệu”

“Sau này em muốn phát triển công ty hoạt hình lớn mạnh, vậy thì ngay từ đầu, chúng ta phải mở rộng mô hình ra. Để cho nhân viên và tất cả mọi người đều biết, công ty của em ngay từ đầu chính là như thế này”

Tần Lãng giơ ngón tay cái lên.


Tô Thi Hàm nghe chồng mình nói xong, lập tức cảm thấy ý chí chiến đấu trong lòng bùng cháy, nghiêm túc gật đầu nói: “Anh nói đúng! Em nhất định có thể phát triển công ty lớn mạnh. Tiền thuê nhà, em sẽ sớm kiếm về lại!"

Mặc dù hầu hết các bộ phim hoạt hình đều thua lỗ, nhưng cô tin rằng cô có thể kiếm được tiền!

Tân Lãng hôn cô một cái, nói: “Anh tin em!”

“Đi! Chúng ta hãy đi ký hợp đồng ngay bây giờ."

Tần Lãng dẫn Tô Thi Hàm đến công ty môi giới. Hai người vừa mới vào cửa, nhân viên bất động sản lập tức nhiệt tình tiến lên chào đón.

“Anh Tần! Anh đến để ký hợp đồng đúng không? Hợp đồng bên chúng tôi đã chuẩn bị xong, bên chủ nhà đã ký sẵn rồi chỉ chờ bên anh ký tên là được. Ký xong hợp đồng thuê nhà của chúng ta sẽ chính thức có hiệu lực."

Tân Lãng vỗ Tô Thi Hàm nói: "Thi Hàm, đi nào! Chúng ta đi ký hợp đồng thuê nhà. Còn về phần tiền thuê nhà cũng có thế lấy ra để khấu trừ chỉ phí thuế, những thứ này đến lúc đó anh sẽ để cho tài vụ đi xử lý."

Tô Thi Hàm không nghĩ tới mọi việc phát triển nhanh như vậy. Cô bị Tân Lãng đẩy đi ký hợp đồng, khi cô nhìn thoáng qua số tiền thuê nhà trên hợp đồng thì không khỏi lắp bắp kinh hãi.

Thời gian thuê nhà là một năm, tiền thuê một triệu.

Mặc dù biết rằng giá thuê cửa hàng gần trường học sẽ không thấp, nhưng một triệu một năm thì thực sự cũng quá nhiều!

“Anh đã xem qua hợp đồng rồi, anh ký tên còn em thì chỉ căn đóng dấu Công ty TNHH Sáng tạo Tam Tần Trai chúng ta là được” Tân Lãng vừa nói, vừa lấy con dấu từ trong cặp ra


Hai vợ chồng cùng hợp tác, Tân Lãng phụ trách ký tên, Tô Thi Hàm phụ trách đóng con dấu,

Bởi vì công ty hoạt hình này là một công ty được đăng ký bằng giấy phép kinh doanh của Công ty TNHH Sáng tạo Tam Tần Trai.

Vì vậy, pháp nhân là Công ty TNHH Sáng tạo Tam Tần Trai.

Tô Thi Hàm thấy Tân Lãng đã ký xong tên, cô cầm lấy con dấu rồi hít sâu một hơi thật sâu. Sau đó không thể làm gì khác đành ấn con dấu xuống. Lúc ấn xuống, cô có cảm giác được thịt mình cũng đang đau.

Một năm tiền thuê nhà là một triệu tệ lận đó!

Nhưng nghĩ đến vị trí tốt của nơi này, diện tích cửa hàng lại lớn như vậy, một triệu quả thật rất hợp lý.

Thật ra Tô Thi Hàm không biết giá một triệu là do chủ nhà liên tục giảm giá đến mấy lần, lúc đầu giá thuê là tận hai triệu.

Bởi vì cửa hàng có vị trí rất đắc địa, quả thật đáng với giá tiền này. Cửa hàng bên cạnh, dựa theo diện tích như thế thì chắc cũng là cái giá này.

Nhưng bởi vì ông chủ từng thuê cửa hàng này, đều thua lỗ, nên người khác cũng không dám thuê.

Dù sao kinh doanh đều là vì kiếm tiền, ai cũng không muốn bị mất tiền.


Điều này khiến chủ nhà đành phải giảm giá xuống còn một triệu một năm

Nhân viên tư vấn bất động sản lập tức cầm hợp đồng đi xử lý quy trình tiếp theo, Tô Thi Hàm vẫn còn sững sở ngồi tại chỗ.

Một triệu cứ như vậy bị đưa ra ngoài, cô thật sự rất đau đớn, quay đầu nói với Tần Lãng: "Tân Lãng! Em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ, tranh thủ sớm kiếm một triệu này về!”

Tân Lãng cười nói: “Ừ, anh tin em chắc chắn sẽ làm được”

Sau khi thuê xong địa điểm làm việc của công ty thì chỉ mới hơn hai giờ rưỡi. Vì vậy Tân Lãng lại dẫn Tô Thi Hàm đi siêu thị bán đồ nội thất và siêu thị máy tính. Hai người mua mấy cái bàn làm việc và máy tính dùng để làm việc, cùng với mấy cái bảng vẽ điện tử.

Trước tiên hai người mua hết toàn bộ những vật dụng cần thiết trong văn phòng. Còn những thứ khác mà Tô Thi Hàm muốn mua, có thể mua được thì cũng mua, ví dụ như máy lọc nước, máy pha cà phê, còn có bàn trà và sô pha cần có ở đại sảnh tiếp khách dưới lầu.

Ngoài ra còn có một ít vật phẩm, tạm thời chưa nghĩ ra. Trước khi khai trương cũng có thể mua từ trên mạng, từ từ bổ sung. Văn phòng hôm nay vừa mới thuê, mấy ngày nữa chắc chắn bọn họ phải chạy qua vài lần nữa, xem có chỗ trang trí nào căn sửa đổi hay không. Tất cả việc trang trí đều dựa theo tâm nguyện của Tô Thi Hàm mà làm.

Mua xong tất cả đồ đạc, lúc hai người từ siêu thị nội thất đi ra thì đã là chạng vạng tối.

Hôm nay đi ra ngoài cả buổi chiều, lúc này hai người đi về nhà luôn.

Trong nhà còn có ba đứa nhỏ đang chờ đợi bọn họ. Cho dù là mệt mỏi cả buổi chiều, nhưng vừa nghĩ đến về nhà thì Tân Lãng và Tô Thi Hàm đều vui vẻ.

Mang theo tâm trạng vui sướng trở về nhà, kết quả vừa mở cửa ra, hai người liền nghe thấy tiếng khóc của ba đứa nhỏ.

Tô Thi Hàm và Tân Lãng nhìn nhau, nhanh chóng đổi giày đi vào phòng khách xem bọn nhỏ.

“Có chuyện gì xảy ra vậy?” Tô Thi Hàm nhìn bọn nhỏ đang khóc lớn trong lòng ba bảo mẫu, vẻ mặt cô có chút đau lòng hỏi.


Ba đứa nhỏ nhìn thấy Tô Thi Hàm và Tân Lãng, nhao nhao đưa tay về phía cha mẹ.

“Baba...Ô ô”

"Ô ô baba..."

“Ô ô mama ô ô"

Tô Thi Hàm ôm con gái nhỏ, Tần Lãng một tay ôm con trai, tay kia ôm Vũ Đồng.

Hai người đều đang đau lòng an ủi bọn nhỏ.

“Làm sao vậy Khả Hinh? Có phải con nhớ baba và mama không? Baba và mama buổi chiều có việc bận phải đi ra ngoài, không phải bây giờ trở về rồi sao?”

“Huyên Huyên, Vũ Đồng, hai con bây giờ đã hơn năm tháng rồi. Trong nhà có ba đì chăm sóc các con, còn có ông bà ngoại cũng ở đây, sao các con lại khóc đến đau lòng như vậy chứ”

Ba đứa nhỏ nằm trong lòng baba và mama, thương tâm khóc không thành tiếng.

Ba dì nhìn bọn nhỏ khóc nức nở như vậy, nhất thời cũng không xen vào được.

Vì thế Phương Nhã Nhàn đứng ra nói: "Bọn nhỏ đâu phải nhớ hai đứa mà khó dữ dội như vậy, bọn nhỏ là đánh nhau giành đồ chơi!”

“Ba đứa nhỏ buổi chiều ngú dậy, có cha mẹ và ba dì chơi với bọn nhỏ trên đệm. Lúc đầu chơi rất ngoan, trong tay mỗi đứa đều có đồ chơi nhỏ. Không hiểu sao Huyên Huyên không chơi đồ chơi nhỏ của mình, mà nhất định phải đi cướp đồ chơi của Vũ Đồng. Vũ Đồng cũng là không chịu bị lép vế, hai đứa giành giật đồ chơi, kết quả Vũ Đồng không cẩn thận vung tay đánh Khả Hinh. Vì vây Khả Hinh cũng tham qia đánh nhau”