Ở Bên Cạnh Tôi Em Không Cần Mạnh Mẽ

Chương 24




Tháng 8 trời trong xanh cô ngồi trên giường tay ôm bé trai hai tháng  tuổi giống anh như hai giọt nước, đôi lúc cô có suy nghĩ bánh quy nhỏ này nhất định là con anh còn có phải con cô hay không còn không biết được à. Cô nhẹ nhàng  du bánh quy nhỏ ngủ nhờ đến hôm sinh bánh quy nhỏ cô lại đỏ chín mặt, trong phòng sinh của bệnh viên cả đời Trương Hàn chưa bao giờ nghĩ có ngày một viện trưởng như mình phải đi đỡ đẻ cả liền ấm ức nhìn đôi vợ chồng đang nắm tay nhau,anh nhẹ nhàng lau mồ hôi cho cô còn cô thì luôn miệng nói đau lắm không đẻ nữa đâu ấy vậy mà sinh ra bánh quy nhỏ mật mạc dễ thương thế này đây. Anh bước vào phòng thấy hai mẹ con đang ngồi trên giường liền vui vẻ đi đến ôm lấy cô nhẹ nhàng hôn lên má cô, anh còn tham lam hít lấy hương sữa nhẹ trên người cô liền bị cô dùng khuỷ tay đẩy ra

* " đừng có phá,bánh quy nhỏ mời ngủ đó " cô liền mắng yêu anh một chút

* " em có bánh quy nhỏ rùi lên không cần bánh quy lớn chứ gì " anh chu miệng ra nói

* " anh hiểu là tốt rùi " cô tươi cười chọc anh

Anh liền chao mày bế bánh quy nhỏ đặt nhẹ lên giường rùi kéo cô đứng dậy ôm vào lòng cúi xuông nhẹ nhàng hôn lên môi cô, kết thúc nụ hôn cô liền cười dịu dàng

* "Vậy để tôi cho em vài cái bánh quy nhỏ nữa nha"

Anh cúi xuống dặt nhẹ dấu hôn lên cổ cô liền bị đánh nhẹ vai kêu lên

* " đừng mà bỏ ra "

* " đi xuống ăn cơm " anh cưới gian sảo nói liền ôm cơ thể cô đi xuống nhà

4 giờ sáng  bảo mẫu bế bánh quy nhỏ đi vào phòng cô, thấy cô đang vòng tay ôm cổ anh ngủ ngon lành trong ngực anh, mặc dù  đã trông nhiều đứa trẻ nhưng chưa bao giờ bà thấy  vợ chồng nào lại yêu hau như hai người cả chỉ cần anh ở nhà nhất định sẽ bán chặt lây cô và con mặc dù bị sai hết việc này đến việc khác. Bà đi đến gần đánh thức cô đậy bánh quy hay đòi ăn vào giờ này lên bà hay bế bánh quy sang đây đưa cô để cho bánh quy ăn, ban ngày cô trông bé đến đêm thì bà trông khổ lỗi bánh quy cứ 4:15 sáng là dậy đòi ăn lên bà thường gọi cô dậy trước, cô mơ màng nhìn bà rồi bỏ cổ anh ra ngồi dậy đỡ lấy bánh quy nhỏ của mình chẳng bao lâu đừa bé oà khóc liền được nhận lấy dòng sữa của mẹ mình. Bỗng nhiên không thấy bảo bối ôm cổ mình nữa anh mở thấy hai mẹ con đang ngồi đầu giường, cô vừa cho con bú vừa ngủ gật, anh ngồi dậy để cô dựa vào ngực mình hơi ấm quen thuộc khiến cô giật mình

* " em làm anh thức giấc sao "

* "Không có "

* "Vậy anh ngủ đi mai còn đi làm,mặc kệ mẹ con em "

* "Không được, mặc kệ mẹ con em để bánh quy nhỏ cứu mất bảo bối của anh thì sao " anh nũng nịnh nói

Bà bảo mẫu liền phì cười thì ra đang ghen vời con trai cứu vợ, cô liền đỏ chín mặt nhưng vẫn dựa vào ngực anh nhẹ nhàng nói

* " bác về phòng nghỉ đi để bánh quy ngủ vời cháu cũng được "

Bà liền hiểu ý cúi người đi ra khỏi phòng. Cô nhìn bánh quy đã ăn no nề đang mơ màng ngủ tiếp, nhẹ nhàng đặt bánh quy xuống giường dùng gối của bánh quy để hai bên cạnh rồi nằm xuống dùng tay du bánh quy nhỏ ngủ, bán tay nhỏ bé bánh quy nhỏ nắm chặt lấy ngón tay cái của cô, anh cũng nằm xuống ôm cô từ phía sáu hạnh phục cúi xuống  gáy cô cứ như thế cả ba người đều dìm vào giấc ngủ ngon lành