Nương Nương Nàng Không Muốn Cung Đấu

Chương 115




"Hoàng thượng, người phải làm chủ cho thần thiếp!" Giang Quý phi vừa thấy Vĩnh An đế đến liền quỳ gối trước mặt hắn khóc lóc.

"Quý phi thế này là bị sao vậy?" Vĩnh An đế đi tới đỡ Giang Quý phi dậy, nói: "Có chuyện gì nàng cứ đứng dậy rồi từ từ nói."

Giang Quý phi khóc thút thít đứng dậy, nói: "Hoàng thượng tin tưởng thần thiếp mới tạm thời giao quyền quản lý lục cung cho thần thiếp, thần thiếp hiểu rõ ân đức của Hoàng thượng, sợ phụ lòng tín nhiệm của người nên mỗi ngày đều cố gắng hết sức làm tròn bổn phận của mình. Nhưng mà thần thiếp cũng không có thuật phân thân, đương nhiên vẫn sẽ có vài chỗ không quan sát quản lý được."

"Hồ Tu viện khai chi tán diệp cho Hoàng thượng, lại bị tên tiểu nhân hại mất mạng, thần thiếp thấy chuyện này còn nhiều điều khuất tất nên một lòng muốn điều tra rõ chân tướng, đòi lại công đạo cho Hồ Tu viện. Thần thiếp làm đủ mọi cách mới tra ra được Phong thái y, nhưng hắn ta đã sớm trốn đi biệt tích, thần thiếp đành phải thẩm vấn đám cung nhân đã từng hầu hạ Hồ Tu viện, cuối cùng hỏi ra được một tiểu cung nữ tên Tiểu Hồng."

"Thần thiếp phái Đại cung nữ của mình đến Ung Hòa Cung truyền Tiểu Hồng tới, muốn thẩm vấn xem còn tra ra manh mối gì không, nhưng Hiền phi muội muội không chịu phối hợp thì thôi, lại còn đánh người của thần thiếp thành ra thế này." Giang Quý phi nói xong thì chỉ vào mặt Hải Đường, nói: "Hoàng thượng, người phải làm chủ cho thần thiếp, Hiền phi muội muội thế này cũng vô pháp vô thiên quá rồi."

Vĩnh An đế nhìn thoáng qua gò má sưng đỏ của Hải Đường, thu hồi tầm mắt rồi nói: "Hiền phi quả thật quá đáng rồi, vậy đi, để trẫm phạt Hiền phi, bảo nàng ta xin lỗi nàng."

"Hoàng thượng..." Giang Quý phi rất không hài lòng với cách xử lý của Vĩnh An đế.

"Hửm?" Vĩnh An đế nhướng mày nhìn về phía Giang Quý phi.


Lời tới bên miệng lại phải nuốt trở vào, Giang Quý phi đành nói: "Vậy để Hiền phi muội muội tới xin lỗi thần thiếp là được rồi. Nhưng chuyện của Hồ Tu viện thần thiếp đã tra ra một số manh mối, Hoàng thượng có muốn nghe không?"

Vĩnh An đế gật đầu, "Nói đi."

Giang Quý phi nghe vậy liền nói những manh mối mình đã điều tra được cho Vĩnh An đế nghe, còn như có như không thêm vài câu phỏng đoán của mình.

Vĩnh An đế nghe xong, trầm ngâm một lát rồi nói: "Ý của quý phi là có người sai khiến Phong thái y làm Hồ Tu viện nghĩ rằng mình đang mang song thai, mà Hồ Tu viện cũng tin lời đó nên mới dưỡng ra Lục Công chúa lớn như vậy sao?"

Giang Quý phi gật đầu, "Đúng vậy. Hoàng thượng, hiện tại tuy thần thiếp không biết người đứng sau sai khiến Phong thái y là ai, nhưng trước đó có một cung nữ của Hồ Tu viện đã khai rằng: trong Ung Hòa Cung có một cung nữ quản lý vườn hoa tên Tiểu Hồng có tham gia chuyện này, thần thiếp hy vọng Hoàng thượng cho phép thần thiếp được thẩm vấn cung nữ tên Tiểu Hồng kia."

"Nhưng dù sao tiểu cung nữ này cũng là người trong cung của Hiền phi muội muội, sau khi thẩm vấn xong, nếu không có quan hệ gì với Hiền phi muội muội thì cũng coi như là thay muội ấy chứng minh trong sạch. Còn không thì lúc mang thai Hồ Tu viện vốn ở trong Ung Hòa Cung, hơn nữa khoảng thời gian đó Hiền phi muội muội lại tặng rất nhiều thuốc bổ cho Hồ Tu viện, bây giờ còn tra ra được một cung nữ của Ung Hòa Cung có dính líu đến chuyện này, nhiều sự trùng hợp đến vậy người khác không muốn nghĩ nhiều cũng khó. Chỉ cần thần thiếp thẩm vấn xong cung nữ Tiểu Hồng kia, chuyện Hiền phi muội muội có tham dự vào chuyện này không sẽ sáng tỏ thôi."

Vĩnh An đế yên lặng nghe Giang Quý phi nói xong, gật gật đầu: "Nếu vậy thì quý phi hãy thẩm vẩn tiểu cung nữ kia đi."

"Thần thiếp tạ ơn Hoàng thượng." Giang Quý phi cười nhẹ cảm tạ Vĩnh An đế, còn nói: "Việc này có lẽ còn cần phiền Triệu công công đi một chuyến, nếu không thần thiếp sợ người của mình đến Ung Hòa Cung lại bị Hiền phi muội muội vô cớ đánh mắng."

Vĩnh An đế cũng không phản đối yêu cầu này của Giang Quý phi, hắn nói với Triệu Toàn Phúc: "Triệu Toàn Phúc, ngươi thay quý phi đi một chuyến đến Ung Hòa Cung, dẫn người quý phi cần đến Trường Xuân Cung đi."

"Vâng, Hoàng thượng."

"Thần thiếp tạ ơn Hoàng thượng." Giang Quý phi lại tạ ơn Vĩnh An đế rồi mới dẫn người rời khỏi Càn Ninh Cung.

Giang Quý phi trở về Trường Xuân Cung, còn Triệu Toàn Phúc dẫn theo vài tiểu thái giám đến Ung Hòa Cung tìm cung nữ tên Tiểu Hồng kia.

Triệu Toàn Phúc là thái giám tổng quản bên người Vĩnh An đế, rất nhiều điều hắn làm đều là đại biểu cho ý của Vĩnh An đế, có hắn ra mặt, Cao Hiền phi đương nhiên không thể từ chối.


Sau khi Triệu Toàn Phúc đưa Tiểu Hồng đi, hai người Liên Hương và Liên Xảo đều có chút lo lắng nhìn Cao Hiền phi, "Nương nương...."

Biểu cảm trên mặt Cao Hiền phi vẫn không thay đổi, nói: "Không sao, kết quả này ta đã sớm nghĩ đến rồi."

Liên Hương chần chừ nói: "Tiểu Hồng kia..."

Cao Hiền phi nói: "Tiểu Hồng cũng chẳng làm sai chuyện gì, nàng ta cùng lắm chỉ là nói chuyện phiếm về mấy chuyện xưa ở quê nàng ta thôi, Giang Quý phi cũng không thể vì vậy mà định tội chứ? Yên tâm đi, không bao lâu nữa Tiểu Hồng sẽ an toàn trở lại thôi."

Những chuyện Tiểu Hồng kể với người khác đều là sự thật, cũng không phải tùy tiện bịa đặt, cho nên chỉ cần Tiểu Hồng khẳng định nàng ta chỉ vô tình kể chuyện này, lúc ấy không hề biết Hồ Tu viện đang đứng sau lưng thì Giang Quý phi sẽ không làm được gì.

Sợ là sợ Tiểu Hồng không chịu được mấy lời đe dọa của Giang Quý hi, thừa nhận có người sai bảo nàng ta cố ý canh thời gian nói chuyện này ra, như vậy mới phiền toái.

Kỳ thật cách an toàn nhất là khiến Tiểu Hồng im lặng mãi mãi, nhưng Cao Hiền phi thấy làm như vậy có hơi giấu đầu lòi đuôi, nên cũng chỉ có thể để Tiểu Hồng tiếp tục sống.

Tiểu Hồng tới Trường Xuân Cung, Giang Quý phi khuyên nhủ hay đe dọa đủ kiểu thì Tiểu Hồng vẫn một mực khẳng định rằng nàng ta chỉ đột nhiên nhớ tới chuyện này nên mới kể cho cung nữ kia nghe, vốn không hề có ai sai bảo gì, nàng ta cũng không biết lúc ấy Hồ Tu viện đang đứng ngay sau lưng.

Giang Quý phi cho người dùng hình Tiểu Hồng vẫn cắn răng không nói một lời, cuối cùng Giang Quý phi chỉ có thể không cam lòng thả người về Ung Hòa Cung.


Sau khi Tiểu Hồng trở về Cao Hiền phi liền sai người mang thuốc cho nàng ta, Tiểu Hồng cảm động rơi nước mắt nói lời cảm tạ rồi dùng thuốc ngay.

Đến buổi tối, Tiểu Hồng bởi vì bị thương quá nặng mà sốt cao không hạ, đến hừng đông ngày thứ hai đã chết.

Cao Hiền phi thấy người của Giang Quý phi ra tay quá độc ác nên đến Càn Ninh Cung làm loạn, muốn Vĩnh An đế phải làm chủ cho mình.

Vĩnh An đế dứt khoát phạt cung nhân của Cao Hiền phi và Giang Quý phi mỗi người năm mươi đại bản, răn dạy bọn họ xong rồi nói: "Hiền phi đánh Đại cung nữ của quý phi, quý phi lại đánh tiểu cung nữ chăm sóc hoa của của hiền phi, tuy rằng tiểu cung nữ của Ung Hòa Cung đã chết, nhưng dù sao cũng chỉ là một tiểu cung nữ, hai người các nàng coi như huề nhau, việc này chấm dứt tại đây."

Vĩnh An đế nói như vậy, Giang Quý phi và Cao Hiền phi cũng không phải người ngu xuẩn, hai người đành phải lặng lẽ rời đi, không nhắc lại chuyện này nữa.

Từ Càn Ninh Cung trở về Trường Xuân Cung, Giang Quý phi gọi người phụ trách hành hình Tiểu Hồng lên hỏi: "Hôm qua đã xảy ra chuyện gì, không phải bản cung đã nói phải giữ mạng cho cung nữ kia sao? Sao ngươi lại đánh chết người rồi?"

Thái giám kia vội kêu oan: "Nương nương minh giám, tiểu nhân không dám làm trái lệnh nương nương, tuy nhìn tiểu cung nữ kia vết thương đầy mình, nhưng thực chất toàn là vết thương ngoài da, không thể làm nàng ta mất mạng được."