Nói như thế nào, mặc kệ là nguyên chủ hay là bản thân Hòa Vi đều không phải một người thích nói lời thô tục.
Lần này cô thật sự nhịn không được.
Hòa Vi may mắn chính mình còn có chút tự chủ, cho nên chỉ mắng Trình Diễm một câu ở trong lòng.
Cô hít sâu một hơi, sau đó lại thong thả thở ra.
Cuối cùng sự buồn bực mới bị áp chế xuống không ít.
Tô Mộc còn chưa phát giác ra có chỗ nào không đúng, anh ta biết Hòa Vi và em gái Trình Diễm là bạn tốt, cho nên cũng không khả nghi đối với cách xưng hô “Vi Vi” này, chỉ nghiêng đầu hỏi Hòa Vi một câu: “Thật sự không uống sao?”
Hòa Vi lắc đầu, “Không cần, cảm ơn.”
Ngay cả “Sư huynh” cô cũng không dám gọi, e sợ bị đầu kia điện thoại là Yến Hoài nghe thấy.
Đầu ngón tay Trình Diễm gõ nhẹ trên tay vịn.
Ống nghe trầm mặc vài giây, thanh âm người nọ mới lại truyền tới: “Giúp tôi chăm sóc cô ấy một ngày.”
Anh dùng từ “Chăm sóc”.
Trình Diễm nhíu mi, như là nghe được từ ngữ mới lạ nào đó: “Một ngày?”
Từ thủ đô bay đến DuBai, lại đến khách sạn nghỉ ngơi một đêm, một ngày cứ trôi qua như vậy.
Hành trình quốc tế không thể so với trong nước, tùy tiện đi cũng phải bốn năm ngày.
Trình Diễm lại nghiêng đầu nhìn Hòa Vi.
Hòa Vi ngồi quy củ đoan chính, lúc này ngay cả mắt cũng không nhắm, thần sắc thực bình tĩnh, nhưng nhìn xuống chút nữa, ngón tay cô lại bị nắm chặt.
Trình Diễm thu hồi tầm mắt, đè thấp thanh âm nói: “Có ý gì?”
“Tôi đặt vé máy bay.”
Fuck!
Thiếu chút nữa Trình Diễm không nhịn được mà nói lời thô tục tại nơi công cộng, bởi vì máy bay sắp cất cánh, nên cabin đã yên tĩnh không ít, anh chỉ đành khụ một tiếng thấp giọng nói: “Cậu nghiêm túc sao?”
Bên kia trầm thấp “Ừ.” một tiếng.
Trình Diễm tự nhiên biết quan hệ giữa Yến Hoài và Hòa Vi đã xảy ra sự biến hóa, nhưng mà——
“Cậu cứ không yên tâm cô ấy như vậy sao?”
Yến Hoài không trả lời.
Trình Diễm đã biết đáp án.
Loại sự tình này nói rõ không được, Trình Diễm thở dài, “Sắc đẹp hại người.”
Trình Diễm: “Từ đây quân vương không lên triều.”
Anh còn muốn nói thêm vài câu nữa, đỉnh đầu liền truyền đến giọng nói dịu dàng của tiếp viên hàng không: “Tiên sinh, máy bay lập tức cất cánh, thỉnh ngài tắt máy hoặc là chuyển sang chế độ máy bay.”
Giọng nói còn chưa có kết thúc, nhưng đầu kia đã trước một bước treo điện thoại.
Trình Diễm cũng không để ý, quay đầu như có như không mà liếc mắt nhìn Hòa Vi cùng Tô Mộc.
Hai người tuy rằng không thân mật, nhưng trung gian giống như là có một luồng điện quỷ dị chạy tán loạn.
Tô Mộc đối xử với Hòa Vi rất không bình thường.
Kỳ thật thời điểm quay 《 Hoàng Nữ 》 cũng đã có chút manh mối.
Nhưng mà lúc ấy Yến Hoài và Hòa Vi còn chưa ở bên nhau, nên Trình Diễm cũng không nói với Yến Hoài.
Nhưng hiện tại thì hoàn toàn khác.
Tuy rằng Trình Diễm thích trêu đùa Yến Hoài, nhưng cũng không muốn đỉnh đầu anh thật sự có thể chăn dê, anh sờ sờ cái mũi, thanh âm không cao không thấp: “Vi Vi.”
Động tác quay đầu của Hòa Vi rõ ràng cứng đờ, miễn cưỡng cong khóe miệng: “Anh Trình Diễm.”
Hiện tại không phải ở đoàn phim, hai người nói chuyện thật ra rất giống anh em.
Cằm Trình Diễm nhẹ nâng, “Anh muốn ngồi gần cửa sổ, em có tiện đổi không?”
Hòa Vi cầu mà không được, vội vàng gật đầu đáp ứng.
Tô Mộc nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.
Một mặt là vì mối quan hệ của anh ta cùng Hòa Vi không quá thân thiết, mặt khác Trình Diễm lại là đạo diễn nổi tiếng trong giới, nên không có cách nào mở miệng ngăn cản.
Mặc dù anh ta bất mãn nhưng cũng không cách nào để biểu hiện rõ ràng, chỉ nhíu mày trong một cái chớp mắt liền lập tức thả lỏng ra.
Hòa Vi đã cởi bỏ đai an toàn, cầm lấy kịch bản mà mình mang đến dùng để giết thời gian sau đó đứng lên.
Tô Mộc cũng rất tri kỷ đứng dậy theo chờ ở lối đi nhỏ, chờ hai người đổi xong vị trí anh ta mới lại ngồi xuống.
Cuối cùng Hòa Vi cũng được thở phào một hơi.
Trình Diễm và Tô Mộc đã từng hợp tác qua, câu được câu không mà nói chuyện phiếm vài câu, sau đó máy bay cất cánh, đạo diễn Trình thích ngồi gần cửa sổ kéo bịt mắt xuống, ngủ luôn một giấc đến sân bay thủ đô.
-
Khoảng cách từ Đồng Thành đến thủ đô không xa, đi máy bay tầm 1 tiếng là đến nơi.
Hòa Vi thừa dịp vài phút đóng cửa máy bay, sau đó chuyện đầu tiên mà cô làm chính là gửi tin nhắn giải thích cho Yến Hoài: 【 Hôm nay em thật sự không cố ý ngồi gần Tô Mộc. 】
Những lời này là sự thật một trăm phần trăm.
Phùng Ninh đặt vé máy bay giúp cô, nhưng thời điểm xử lý giá trị ghế ngồi, hai người một người còn đang đóng phim, một người căn bản không biết còn có một vụ này.
Hôm nay thời điểm đăng ký, đa số vị trí của các hành khách đều bị thay đổi, chỗ ngồi của hai người Hòa Vi và Phùng Ninh thậm chí còn cách đến nửa cái cái máy bay.
Hòa Khẩu: 【 Em đổi chỗ cho anh Trình Diễm. 】
Người nọ không trả lời.
Thẳng đến khi xuống máy bay, WeChat vẫn không hề có động tĩnh.
Mí mắt Hòa Vi giật giật, trong lòng có chút không yên tâm.
Cô không cho Tô Mộc có cơ hội mở miệng lấy hành lý giúp cô, thừa dịp anh ta bị fans vây quanh, trục bánh xe ở vali liền tăng tốc, lôi kéo Phùng Ninh trước một bước đi đến địa điểm tụ họp.
Mặt khác ba vị khách quý đã tới rồi, cùng với đạo diễn và mấy nhân viên bên tổ công tác chờ ở nơi đó.
Hòa Vi đi qua trước tiên chào hỏi mọi người, trong lòng cô đang có tâm sự, nên cứ cách nửa phút lại xem di động một lần.
Đôi tình lữ đang khanh khanh ta ta, không hề e dè mà ở bên cạnh cô nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng thật ra ca sĩ Phó Thừa Ngọc kia lại rất an tĩnh, chỉ ngẫu nhiên sẽ nhìn cô một cái.
Hòa Vi không để ý, đến khi không đếm được lần thứ mấy xem di động, rốt cuộc Yến Hoài cũng trả lời tin nhắn.
Chỉ có một chữ: Ừ.
Hòa Khẩu: 【 Tức giận sao? 】
Không trả lời.
Hòa Vi cũng cảm thấy lần này mình suy xét không chu toàn, cô có thái độ tích cực nhận sai: 【 Buổi tối em cũng mới biết được là cùng một máy bay, sau lại vì chất lượng ghế ngồi nên vị trí bị thay đổi, em không muốn ngồi gần anh ta. 】
Yến Hoài: 【 Ừ. 】
Hòa Vi có chút ủ rũ.
Cách vài giây, Yến Hoài sợ cô suy nghĩ nhiều, lại nhắn một tin lại đây: 【 Ngoan ngoãn nghe lời, đừng thân cận quá với anh ta, có việc tìm A Diễm. 】
Khóe miệng Hòa Vi lúc này mới cong lên.
Bên cạnh cô, Phùng Ninh nhìn cô cứ vài phút trôi qua sắc mặt lại thay đổi một lần, rất tò mò.
Nhưng ngại không dám hỏi.
Nửa phút sau, di động cô rung một cái.
Làm trợ lý của Hòa Vi, Phùng Ninh chú ý hết thảy các phần mềm cùng tài khoản có quan hệ với Hòa Vi.
Trong đó có phần mềm chuyên nhắc nhở về hot search, ví dụ như khi nào thì lên hot search.
Phùng Ninh vừa mở ra liền thấy, chính là phần mềm gửi lời nhắc nhở.
Buổi tối 10h27 ngày 18 tháng 5, # Cùng đi du lịch kỳ đầu tiên # hot search lên vị trí thứ nhất.
“Chị Vi Vi chị xem.” Phùng Ninh kích động vội vàng lấy điện thoại đưa tới trước mặt Hòa Vi, “Em cảm thấy chị lập tức sẽ cực kỳ nổi tiếng!”
Hòa Vi bị những lời đó làm cho cười rộ lên.
Vừa click mở hot search thứ nhất trên Weibo liền thấy, bên trong phần lớn là ảnh mấy vị khách quý ở sân bay, đặc biệt là thời điểm từ Đồng Thành đến thủ đô, chỉ nguyên ảnh Tô Mộc giúp cô xách vali cũng đã chiếm mất mấy tấm.
Tô Mộc xây dựng hình tượng quá tốt, nên những bình luận phía dưới phần lớn là khen anh ta dịu dàng săn sóc.
Cá biệt cũng có người nghi ngờ mối quan hệ của hai người, rất nhanh chóng bị fans đè ép xuống.
Nhìn ra được, fans Tô Mộc phi thường không thích idol của mình có quan hệ với các nữ minh tinh khác.
Rất đúng ý cô.
Cô cũng không muốn có quan hệ gì với một người trong ngoài không đồng nhất trước mặt công chúng một kiểu, sau lưng lại làm chuyện xằng bậy ở nhà vệ sinh công cộng.
Hòa Vi từ đề tài hot search này thoát ra, vừa click mở trang cá nhân liền thấy, còn thiếu hơn mười vạn fans nữa là đến ba trăm vạn.
Cô cảm thấy kinh ngạc, quay đầu hỏi Phùng Ninh: “Công ty mua giúp chị sao?”
Rốt cuộc trong giới giải trí này một trăm vạn fans nhưng mua đến 99 vạn cũng không ít.
Phùng Ninh lắc đầu, “Chị Vi Vi, chị đăng một tin lên Weibo đi, càng đăng nhiều, Weibo của chị càng dễ dàng nhận được sự chú ý.”
Cô để ý Hòa Vi tới trước tới nay, không hề đăng một thông tin gì lên Weibo, giao diện Weibo cũng chỉ có mấy cái còn lại đều là quảng cáo.
Trước kia Hòa Vi ít fans, Weibo là để bài trí.
Lúc này vừa mở bình luận liền thấy, không ít fans đều thúc giục cô đăng gì đó lên Weibo, thậm chí có người nghi ngờ có phải cô bị mất tích hay không.
Trong chốc lát Hòa Vi cũng không nghĩ ra nên đăng cái gì, cuối cùng dứt khoát từ album tìm được ảnh chụp mình mặc đồng phục, lại kèm theo mấy chữ: Trở về tuổi mười bảy.
Bởi vì fans đều là gần đây mới gia nhập, cho nên tính tình rất năng động.
Mới qua vài phút, chia sẻ cùng bình luận đã hơn một ngàn.
Cứ như vậy vài giây, Hòa Vi có loại ảo giác là mình lập tức liền nóng bỏng tay.
Cô mở bình luận ra xem, xem từng dòng từng dòng, phía trên rất bình thường, về phong cách thì cơ bản là như sau——
@ Thủ đoạn độc ác tồi dưa chuột: 【 Ma ma vịt! Đây là giá trị nhan sắc của thần tiên! 】
@ Hắc Sơn Lão Yêu: 【 Tiểu tỷ tỷ yêu đương sao! Tôi là loli đây! 】
@ Một cái hai cái tiểu bằng hữu: 【 Hít thở không thông, thỉnh người lập tức cùng tôi kết hôn! 】
……
Sau khi đọc mấy bình luận, Hòa Vi lại phát hiện một bình luận không bình thường——
@ Đế hoa chi tú: 【 Mọi người không phát hiện là tay tiểu tỷ tỷ bị nắm bởi một bàn tay đàn ông sao? Đừng hỏi tôi vì cái gì mà nói là đàn ông, tôi không tin một người phụ nữ sẽ có bàn tay lớn như vậy! 】
Sâu ngủ lúc nửa đêm của Hòa Vi đều bị bình luận này kích thích cho biến mất, cô kéo lên click mở hình ảnh, tay trái quả nhiên là bị Yến Hoài nắm, tuy rằng anh không lộ diện trong ảnh quá nhiều, nhưng chỉ một bàn tay xinh đẹp kia, cũng đã đủ dẫn người mơ màng.
Mà các fan rõ ràng cũng phát hiện ra điểm mù này, sôi nổi suy đoán chủ nhân của bàn tay này là ai.
Đoán vai nam số 2 trong bộ phim thanh xuân chiếm đa số, một số ít còn lại đoán là Tô Mộc.
Dù sao chỉ cần đã từng cùng Hòa Vi hợp tác, cơ bản đều xuất hiện ở bình luận.
Đúng lúc này cô nhận được tin nhắn WeChat của Yến Tình: 【 Cho nên tay là của ai? 】
Hòa Vi ăn ngay nói thật: 【Bạn trai em…】
Vừa rồi Weibo đăng quá nhanh, cô cũng không nhìn kỹ bức ảnh kia, ai biết liền đăng nhầm bức ảnh chụp mấy ngày hôm trước khi cô ở bên cạnh Yến Hoài.
Yến Tình: 【 Tôi đoán chừng hai người không giấu được lâu lắm, thuận theo tự nhiên đi, có người đoán ra rồi lại nói, nếu không ai nói gì coi như không phát hiện. 】
Hòa Vi: 【 Chị Tình, em có nên xóa bức ảnh trên Weibo đó không? 】
Yến Tình: 【 Đừng xóa cũng đừng trả lời, coi như tạo đề tài gây tò mò đi. 】
【 Được ạ. 】
【 Nhưng mà tôi cũng rất tò mò về bạn trai cô, quả thực tay rất đẹp nha. 】
Hòa Vi: “…”
-
Weibo của Hòa Vi đích xác đã mang đến không ít độ nóng.
Ngày hôm sau khi đến DuBai, thậm chí Hòa Vi còn phát hiện chính mình ở vị trí cuối hot search.
Nhiệt độ ở DuBai vào tháng năm không thấp, cho nên cơ bản đều quay ở trong nhà, đến buổi tối mới có thể tiến hành hoạt động bên ngoài.
Trưa hôm đó bắt đầu quay.
Nội dung của kỳ đầu tiên đơn giản hài hòa. Lúc đầu, có một vị khách bí ẩn không được đề cập đến trong kịch bản để tuyên bố nhiệm vụ, sau đó sẽ tiếp tục ghi hình theo kịch bản.
Sở dĩ vị khách này thần bí, bởi vì anh ta mang nội dung các nhiệm vụ, không ai biết anh ta là ai.
Hòa Vi đầy cõi lòng chờ mong, chờ vị khách quý thần bí kia bước lên sân khấu, sau đó khi Trình Diễm bước ra, biểu tình mất mát trên mặt cô thiếu chút nữa không kìm nén được.
Trách không được anh lại đi một quãng đường thật xa rồi cũng từ thủ đô tới DuBai, nguyên lai là theo chân bọn họ đến quay kỳ đầu tiên.
Trình Diễm là một vị khách mời hữu nghị, thời gian tham dự còn chưa đến nửa giờ.
Sau nửa giờ, anh tự do hưởng thụ cuộc sống nghỉ phép, còn lại mấy vị khách quý phải đợi ăn xong cơm tối rồi tiếp tục ghi hình ngoài trời.
Nội dung quay buổi tối được viết rành mạch trên kịch bản, bởi vì là kỳ đầu tiên, vài người còn chưa kịp thích ứng, cho nên thời gian hơi dài quá một chút.
Dự tính thời gian kết thúc công việc là 9 giờ rưỡi, nhưng trên thực tế chậm gần một giờ mới hoàn thành.
Vài người khác đi dạo ngắm cảnh đêm, Hòa Vi còn nghĩ đến chuyện của Yến Hoài, nên không đi theo, cùng Phùng Ninh hướng về phía khách sạn mà đi.
Trên đường phố đèn đuốc sáng trưng, thời gian này vẫn rộn ràng nhốn nháo như cũ.
Hòa Vi nhìn WeChat im ắng, sau đó tính xem bây giờ trong nước là mấy giờ, mới gửi tin nhắn choYến Hoài: 【 Ăn cơm tối chưa? 】
Cách vài phút, người nọ nhắn trở về một chữ: 【 Rồi. 】
Trong nước bây giờ là 6 giờ rưỡi, thật ra hôm nay anh ăn cơm rất sớm.
Hòa Vi đối với chữ “Rồi.” này, kéo dài ra vô số ý nghĩ, nghĩ tới nghĩ lui, cô đều cảm thấy Yến Hoài vẫn còn tức giận.
Cơn tức giận của người này cũng thật sự quá khó tiêu.
Hòa Vi nhíu mày, còn chưa nghĩ ra trả lời câu gì cho tốt, phía sau liền có tiếng còi xe.
Cô lôi kéo Phùng Ninh xê dịch vào bên trong.
Tiếng còi lại vang lên một lần nữa.
Lông mày của Hòa Vi nhăn càng ngày càng chặt, không nhịn được nữa ngẩng đầu theo vị trí tiếng còi nhìn qua.
Khoảng cách của cô và chiếc xe kia cũng cách mấy mét, Hòa Vi chỉ nhìn thấy Logo của chiếc xe lạnh lùng hư ảo kia, cửa xe bên phó lái được mở ra, người đàn ông từ trong xe bước xuống.
Tầm mắt Hòa Vi dịch chuyển, thời điểm dừng ở trên người người nọ, sửng sốt vài giây, cho đến khi Phùng Ninh ở bên cạnh nhỏ giọng nói: “Chị Vi Vi, kia có phải Yến tổng hay không ạ?”
“…”
Hình như không phải cô hoa mắt.
Trái tim Hòa Vi đột nhiên nhảy dựng lên, ở nước ngoài không thể so với trong nước, đối với diễn viên mà nói thì tự do không ít, đôi mắt Hòa Vi nóng lên, đầu cũng đi theo mà nóng lên, không suy nghĩ thêm bất luận cái gì nữa mà chạy ngay đến, sau đó vùi đầu vào trong lồng ngực của anh.
Cô nhỏ giọng hỏi: “Sao anh lại tới đây ạ?”
Giọng nam trên đỉnh đầu trầm thấp vang lên: “Không yên tâm về em.”
“Sợ em cho anh đôi sừng sao?”
Đôi mắt Yến Hoài híp lại, “Sợ em bị Tô Mộc lừa đi.”
Một ý nghĩa.
Hòa Vi lại ôm chặt anh thêm một chút.
Lúc trước khi Trình Diễm gọi điện thoại cho anh cũng hỏi anh có phải không yên tâm về Hòa Vi hay không, nhưng kỳ thật Yến Hoài không yên tâm về Tô Mộc.
Ban đầu Tô Mộc chính là nghệ sĩ của Hoa Ảnh, sau này nổi tiếng rồi mới tự mình mở một phòng làm việc độc lập để phát triển.
Tài liệu đen của anh ta không ít, chẳng qua không lộ ra mà thôi, cho nên hình tượng đắp nặn còn rất thành công.
Từ trước đến nay Yến Hoài không quá quan tâm đến chuyện này, sở dĩ đối với Tô Mộc còn có chút hiểu biết, hoàn toàn là bởi vì trước kia Yến Tình là người đại diện của anh ta.
Nhưng Hòa Vi không biết chuyện này.
Cô chỉ cho rằng hình tượng dịu dàng cấm dục của Tô Mộc sụp đổ, hoàn toàn không nghĩ tới các mặt khác, lúc này anh cũng không có tâm trạng suy nghĩ thêm, cô chôn đầu ở trong lòng anh, giọng nói nhỏ nhẹ: “Tức giận sao?”
“Không có.”
Hòa Vi buông tay, sau đó nâng mặt, nhón chân nhanh chóng mổ một cái lên môi anh, nửa giây sau, cô lại vùi vào trong ngực anh lần nữa: “Hiện tại còn tức giận sao?”
Không gian hô hấp của Yến Hoài tất cả đều là mùi hương trên người cô, đáy mắt anh tối sầm lại, nặng nề “Ừ.” một tiếng.
Hòa Vi: “Hôm nay thời điểm quay chương trình, em cũng không nói chuyện cùng anh ta.”
Cô thả nhẹ thanh âm, lấy tư cách một người bạn gái, nói cho anh.
Nhưng người này vẫn như cũ không dao động.
Hòa Vi lại nhón chân lên, lần này không hôn anh nữa, cô biết Yến Hoài thích nghe cái gì, khi mở miệng hô hấp ấm áp dừng tại cần cổ của anh: “Yến Hoài ca ca…”
Hầu kết Yến Hoài vừa động, một tay kéo cánh tay cô xuống ấn cô vào trong lồng ngực: “Đừng nói nữa.”
Cách mấy mét, Trình Diễm ngồi ở trong xe thấy toàn bộ tình hình: “…”
Mẹ nó.
Rốt cuộc anh đã làm sai chuyện gì mà phải chịu loại tội này.