Nuông Chiều Em Đến Nghiện 2

Chương 97




Cố Mặc Đình ôm lấy cô, giống như là bảo vệ báu vật tuyệt thế vậy, đứng dậy từ ghế sofa: “Tối nay đến đây thôi, tôi đưa cô ấy về nghỉ ngơi trước.”

Đám người đằng sau gật đầu, không có ngăn cản, chỉ lặng lẽ mà nhìn anh bế Tiêu Diệp Nhiên rời khỏi.

Một đêm say, sáng ngày hôm sau, Tiêu Diệp Nhiên tỉnh dậy, chỉ cảm thấy đầu óc đau như búa bổ, lúc rũ mắt xuống, phát hiện quần áo trên người mình không biết đã bị thay ra từ lúc nào rồi.

Cô ngẩn người vài giây, nhớ tới tối qua mình say đến bất tỉnh nhân sự, sau đó xảy ra cái gì cô hoàn toàn không biết.

Quần áo là do Cố Mặc Đình thay giúp cô…

Bờ má Tiêu Diệp Nhiên bất giác có chút nóng bừng, nghĩ đến mình không tấc vải che thân mà đối diện với anh trong trạng thái không có ý thức, cô liền cảm thấy ngại ngùng.

Lần sau, không được uống say như vậy nữa!

Sau khi Tiêu Diệp Nhiên xuống giường đi tắm xong, thì xuống lầu ăn sáng, sau đó mới đến công ty làm việc.

Cô vừa mới bước vào Bộ phận truyền thông, Tống An kỳ liền làm mặt lạnh đi tới nói với cô: “Diệp Nhiên, một tiếng sau đến đại sảnh buổi họp báo đợi lệnh, có công việc.”

“Tình hình gì vậy? Sắc mặt cậu sao khó coi thế?”

Tiêu Diệp Nhiên kinh ngạc nhìn cô ta, giống như là có chút bị bộ dạng của cô ta doạ rồi.

Tống An Kỳ trợn trắng mắt: “Còn không phải là tiện nhân Cố Tống Vy đó sao, hôm nay cô ta chính thức ký hợp đồng với Thời Thuỵ, muốn mở buổi họp báo truyền thông, bên trên hạ lệnh, chỉ danh cậu đến hiện trường.”

Tiêu Diệp Nhiên sững sờ, rất nhanh liền hồi thần lại: “Cái tốc độ này cũng được a, mới đến mà đã không đợi được thị uy với tớ rồi?”

“Ả tiên nhân đó đi đến đâu cũng không an phận.” Vẻ mặt Tống An Kỳ ủ rũ: “Tình hình bây giờ, cậu không đi cũng không được rồi.”

“Đi thì đi thôi, đây vừa mới bắt đầu thôi mà, nếu như cái này mà đã không chịu được, thì làm sao đấu với cô ta nữa.”

Tiêu Diệp Nhiên hờ hững mà cười cười, hoàn toàn không sợ khí thế của Cố Tống Vy.

Vào khoảng mười giờ sáng, buổi họp báo về sự trở lại của Cố Tống Vy được tổ chức đúng giờ tại đại sảnh buổi họp báo của Thời Thuỵ, hiện trường ngoài các phương tiện truyền thông của riêng mình thì ra còn mời thêm năm nhà truyền thông từ bên ngoài đến để tạo thế, khung cảnh đặc biệt hoành tráng.

Lúc Tiêu Diệp Nhiên đến hiện trường, Cố Tống Vy đã lên sâu kháu, đang chấp nhận phỏng vấn.

“Cô Cố Tống Vy, lần này cô ký hợp đồng với Thời Thuỵ, cô nghĩ sao về ông chủ mới? Theo tôi được biết, trước đây cô cũng đã từng tiếp xúc với các công ty giải trí nổi tiếng trong nước như Trành Nghệ, Hoa Ngu, cuối cùng tại vì sao mà lại chọn Thời Thuỵ?”

“Đầu tiên, tôi xin cảm ơn các vị truyền thông đã dành thời gian tham gia buổi họp báo về sự trở lại của tôi, về lý do tôi chọn Thời Thuỵ, chủ yếu là vì tôi lạc quan về triển vọng của Thời Thuỵ. Hiện tại, Thời Thuỵ có thể không bằng Trành Nghệ, Hoa Ngu về mảng điện ảnh và truyền hình, nhưng tôi tin rằng, trong tương lai không xa, Thời Thuỵ sẽ thoát khỏi tình trạng này, tôi cũng tin rằng Thời Thuỵ sẽ cho tôi một nền tảng phát triển tốt nhất.”

Trên sân khấu, câu trả lời của Cố Tống Vy rất mạch lạc rõ ràng, hiển nhiên đây đều là những bài phát biểu đã được chuẩn bị sẵn.

“Cô Cố Tống Vy, có thông tin cho rằng Thời Thuỵ trước đây đã thương lượng với Hoàng Đình về chuyện hợp tác một bộ phim điện ảnh, không lâu sau cô đã ký hợp đồng với Thời Thuỵ, không biết cô có tham gia một vai nào trong phim này không?”

“Ha ha, tôi vừa mới đến Thời Thuỵ, trước mắt đang đàm phán các hợp tác khác, còn về bộ phim điện ảnh hợp tác với Hoàng Đình, trước mắt là vẫn chưa nhận được thông báo nào, tuy nhiên, nếu có cơ hội tham gia, tôi nghĩ mình sẽ nói với mọi người đầu tiên.”



Cố Tống Vy và các phương tiện truyền thông trên khán đài người hỏi người đáp, ai nấy cũng đều đang bàn về sự phát triển trong tương lai, nhưng giống như là không có ai nhớ đến sự thân bại danh liệt của người phụ nữ này vào đợt trước vậy.

Tống An Kỳ đứng ở bên cạnh Tiêu Diệp Nhiên, nghe mà trợn trắng mắt: “Người phụ nữ này thật to gan bằng trời, trở lại thì trở lại, còn dám lấy Hoàng Đình ra để lăng xê tạo tin tức. Cô ta trả lời mơ hồ như vậy, sau này giới truyền thông lại suy đoán lung tung?”

“Sức ảnh hưởng của Hoàng Đình dù sao cũng không nhỏ, hơn nữa cô ta trả lời thế này cũng không có gì không đúng, Thời Thuỵ quả thực định hợp tác với Hoàng Đình, Cố Tống Vy trả lời như vậy, chắc bên Hoàng Đình cũng sẽ không nói gì đâu.”

Tiêu Diệp Nhiên bĩu môi, đối với cách thức lăng xê này của Cố Tống Vy, rõ ràng là không quan tâm lắm.

Tống An Kỳ đột nhiên nở cười xấu xa, giống như là hồ ly trộm thịt sống: “Hắc hắc, Hoàng Đình đích thực không thể nói gì, bởi vì đó là cô ta không biết mối quan hệ của cậu và Tổng giám đốc Cố, tớ đột nhiên rất muốn xem bên Hoàng Đình đáp lại thế nào, nhất định là rất thú vị.”

Tiêu Diệp Nhiên chớp chớp mắt với Tống An Kỳ, cũng cười: “Đồng cảm sâu sắc.”

Trong lúc hai người nói chuyện, những nhà truyền thông khác cơ bản lại liên tục hỏi về không ít vấn đề, đợi sau khi hỏi gần xong, cuối cùng di chuyển đến một số tin bát quái.

“Cô Cố Tống Vy, liên quan đến chuyện cô ký hợp đồng với Thời Thuỵ, rất nhiều cư dân trên mạng đồn đoán rằng, cô bởi vì ân oán với Tiêu Diệp Nhiên nên cố ý nhắm đến cô ta. Ban đầu tin tức của các cô rất rầm rộ, không biết tình hình cụ thể như thế nào? Cô có thể nói không?”

Câu hỏi của phóng viên rất sắc bén, nhưng khiến Tiêu Diệp Nhiên nghe mà đột nhiên cau mày, trong lòng dấy lên dự cảm không tốt.

“Mấy cái đó đã qua rồi, hơn nữa tôi ký hợp đồng với Thời Thuỵ cũng không thể là vì nhắm đến cô ta, dù sao chuyện ban đầu, lỗi cũng ở tôi, tôi cũng xin cô Tiêu Diệp Nhiên tha thứ rồi. Từ nay về sau, tôi và cô ta là mối quan hệ đồng nghiệp, cho nên mong mọi người đừng tập trung vào điều này. Tôi và cô Tiêu, đã giải quyết mâu thuẫn của chúng tôi rồi, không tin thì mọi người có thể hỏi cô ta!”

Nói đến đây, tầm mắt Cố Tống Vy đột nhiên chăm chăm vào khuôn mặt Tiêu Diệp Nhiên ở dưới khán đài.

Cô ta nhìn như vậy, tất cả những tiêu điểm cũng lập tức di chuyển lên người cô.

Tiêu Diệp Nhiên nhíu mày có chút chặt.

Tống An Kỳ ở bên cạnh cũng hậu tri hậu giác mà ý tức ra Cố Tống Vy muốn làm cái gì, sắc mặt lập tức đen lại.