Nửa giờ sau, Trương Tuấn xuất hiện ở đại sảnh trong bệnh viện.
Anh liếc mắt liền thấy được Liền Tịch Tịch, đi đến trước mặt cô lẳng lặng nhìn cô một hồi, rồi mở miệng hỏi:
"Chuyện gì xảy ra?"
"Em. . . . . . Em không biết, lúc em ở nhà Nhược Vân đột nhiên gọi điện thoại cho em nói cứu mạng, sau đó em liền. . . . . ."
"Tôi hỏi cô xảy ra Nhược Vân chuyện gì ?"
Lời của cô bị Trương Tuấn không chút khách khí cắt đứt, vẻ mặt anh lạnh băng.
"Xuất huyết nhiều, cấp cứu không kịp dẫn tới tử vong. Bất quá. . . . . ."
Cô rõ ràng nhìn thấy biểu lộ Trương Tuấn tối sầm lại, tranh thủ thời gian lại nói:
"Đứa bé không có việc gì."
"Đứa bé?"
Hiển nhiên, Trương Tuấn không ngờ trong bụng Nhược Vân còn có một tiểu sinh mệnh, khi anh nghe được Liền Tịch Tịch nói đến 2 chữ đứa bé, biểu lộ rõ ràng trì trệ.
"Ừ, chỉ có điều bởi vì sinh non hai tháng, cho nên bây giờ còn chỉ có thể ở giữ ấm trong lồng kính. Anh. . . . . . Trước tiên đi xem Nhược Vân hay là trước xem đứa bé ?"
Cô thử hỏi.
Kỳ thật trong nội tâm cô ý nghĩ không xác định rõ ràng, Nhược Vân chết đi, có thể hay không cùng Trương Tuấn có quan hệ.
Vấn đề này làm chính cô cũng không dám tin, gần đây Trương Tuấn đối với cô giam cầm biến thái đã làm cho tinh thần cô và thể xác thật mệt mỏi .
Nhưng là căn cứ những năm này cô đối Trương Tuấn hiểu rõ, anh không thể hạ độc thủ đối với phụ nữ có thai.
Huống chi, cái này phụ nữ có thai trong bụng mang đứa bé là con anh.
Nếu như nói là Trương Tuấn trước kia, vì quan tâm cảm thụ của cô mà bảo Nhược Vân phá thai thi có thể lí giải đươc..., nhưng hiện tại anh hoàn toàn không cần phải làm như vậy a.
Bất kể có nói như thế nào, quan hệ bọn họ bây giờ đã đi ến mức không thể cứu vãn được nữa, sự tồn tại của Nhược Vân cùng đứa bé này hoàn toàn không ảnh hưởng đến áất cư chuyện gì của anh, anh không có đạo lý muốn đẩy, đưa Nhược Vân vào chỗ chết.
"Đi xem Nhược Vân."
Trầm mặc thật lâu , Trương Tuấn mới chậm rãi nhổ ra mấy chữ này.
Nghe được đáp án Liền Tịch Tịch lập tức nhẹ nhàng thở ra, nếu như nói cái chết của Nhược Vân cùng Trương Tuấn có quan hệ, như vậy căn cứ theo lẽ thường mà suy đoán, Trương Tuấn hẳn là không có dũng khí trước tiên đi gặp thi thể của Nhược Vân.
Yên lặng gật đầu, Liền Tịch Tịch đi theo Trương Tuấn đi đến nhà xác.