Biết anh hiểu lầm cô đi mua quần áo cao cấp về mặc, Liền Tịch Tịch âm thầm thở ra một hơi, việc anh hiểu lầm cô mua nó còn tốt hơn việc bị anh phát hiện đây chính là do một khác đưa.
Cơm trưa rất nhanh đưa lên. Liền Tịch Tịch nhìn miếng thịt bò trước mắt có màu vàng óng ánh, mùi thơm bốc lên ngào nhạt, bỗng nhớ tới miếng thịt bò đầy máu khi ăn cùng với Lý Triệt, đột nhiên, cô có chút nhớ hương vị khi ấy.
Giơ dao nĩa trong tay lên, nhẹ nhàng cắt xuống một miếng nhỏ, để vào trong miệng.
Hương vị rất tốt, thật không uổng công giá cả cao.
Bất quá, tâm tình cô bây giờ rất khẩn trương, cũng không có tâm tình đi thưởng thức tỉ mĩ mùi vị của miếng thịt bò đó.
"Tiệc rượu tối nay chính là chúc mừng một công ty mới ra mắt thị trường, chủ nhân của tiệc rượu là tri kỉ của cha tôi, lần này chúng tat hay mặt cha mẹ tới, hi vọng cô biết cần phải làm gì."
Anh chuyên chú vào đĩa thức ăn trước mặt mình, một bên cắt thịt bò, một bên nói mà không them ngẫng đầu lên.
Liền Tịch Tịch giờ mới hiểu được mục đích của Trương Tuấn, thì ra, tình huống này có chút đặc biệt, anh mới mang cô đi ra ngoài.
Nếu như không phải lần này chủ nhân tiệc rượu có quan hệ mật thiết với cha chồng cô, chỉ sợ là anh sẽ tùy tiện dắt một cô gái nào đó đi, cũng sẽ không dắt cô đi.
"Em biết rồi."
Thanh âm của cô trả lời cực kỳ nhỏ, trong nội tâm không có ủy khuất, cũng không có khổ sở, giống như, cô đã bắt đầu thói quen thái độ củaTrương Tuấn đối với mình.
Thời gian kế tiếp chính là im lặng một cách trầm lặng, nội tâm Liền Tịch Tịch không ngừng dày vò, cô mong Trương Tuấn có thể nhan một chút ăn xong, chấm dứt màn biểu diễn mà không ai xem này.
Nhưng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Thật vất vả Trương Tuấn mới ăn xong, vừa mới kêu tính tiền.
Một cô gái diễm lệ vừa về phía Trương Tuấn.
"Tuấn thiếu, làm sao có thể trùng hợp như vậy, như thế nào mà mấy hôm nay anh không gọi cho em nha, thì ra là có mỹ nữ khác nha."
Âm thanh cô gái rất là nhỏ nhẹ, lúc nói chuyện còn không ngừng dùng ánh mắt liếc Liền Tịch Tịch vài lần.