Tổng công ty Kình Vũ.
Diệp Phong Thần đang xử lí tài liệu, Linda bước vào, cô mặc một chiếc đầm rất quyến rũ màu hồng phấn, cổ áo xẻ sâu lộ cái khe nghề nghiệp như muốn mời chào, tà váy xẻ cao, cô là người tình trên báo chí của Diệp Thần. Anh không muốn giải thích, vì càng giải thích càng loạn nên anh chọn cách im lặng, Linda uốn éo trước mặt anh nhưng anh không một tia xúc cảm.
Trong vô thức anh sờ lên môi, rồi lại giật mình bỏ tay ra, hai má ưng ửng. Cái biểu hiện này đều được cô gái trước mặt thu vào tầm mắt.
\- Diệp Phong Thần, ở trước mặt e mà anh dám nghĩ đến người con gái khác.
Diệp Thần cau mày.
\- Đừng làm ồn, anh đang làm việc.
\- Diệp Thần...
Anh chợt nghĩ, có cần vạch ra ranh giới với Mỹ Lệ không? Con bé dạo này cũng lớn rồi, không phải đứa trẻ lên năm nữa, rồi trong đầu anh sực ra ý tưởng.
\- Linda em ăn tối chưa?
Đôi mắt màu ngọc bích lập tức sáng lên, có đèn xanh, cuối cùng cũng có đèn xanh rồi.
\- Anh định mời em ăn tối sao?
\- Ừm, hôm nay thím Trương nói có món ngon, tiện thể anh muốn bàn với em chút chuyện.
\- Được, được... anh làm việc đi lát em sẽ chờ anh dưới sảnh.
Linda hí hửng, chưa bao giờ Diệp Phong Thần chịu chú ý tới cô, dù cho dùng mọi thủ đoạn anh vẫn một mặt lạnh tanh không cảm xúc. Nhưng người đàn ông quốc dân ấy, càng lạnh lùng thì càng khiến cô chết mê chết mệt, vả lại cái cơ ngơi này ai mà không muốn làm chủ chứ. Vừa đẹp trai vừa có tiền, lại còn độc thân, nhiều cám dỗ như vậy bỏ bao nhiêu công sức cô cũng không từ.
Suốt bao năm qua cô cố tình tạo scandal để anh thừa nhận, lấy dư luận để ép anh, nhưng anh không hề phản kháng, càng không giải thích, để mặc hiểu lầm, lần này coi như là bước ngoặt lớn trong đời cô rồi.
Hôm nay đi học về khá là muộn, Mỹ Lệ mặc một chiếc áo sơ mi giấu quần, thật ra là cô lấy bừa chiếc áo của Diệp Phong Thần mặc vào, vì cô nghe đám bạn trên lớp nói phong cách này đang hót nên cô cũng thử xem sao.
Tiếng thím Trương gọi cô xuống ăn cơm, vừa bước xuống đến nhà bếp, đập vào mắt cô là một con hồ ly tinh đang áp sát cái ngực khủng bố vào cánh tay anh.
Diệp Phong Thần nhìn cô, hai hàng lông mày lại xô vào nhau, trong giọng nói có phần giận dữ.
\- Lên thay đồ nhanh, nhà có khách.
Cô bị bẽ mặt, còn cái bà cô ngực khủng kia thì cười trêu ghẹo cô.
\- Trẻ nhỏ còn thiếu sót, anh khắt khe quá đấy.
\- Hừ....
Mỹ Lệ hừ lạnh một tiếng rồi đi lên phòng thay đồ, bữa cơm không khí trở nên cũng thật lạ, bà cô ngực khủng cứ ép ép vào Diệp Phong Thần khiến cô khó chịu, ăn mà nuốt không trôi, đây là lần đầu tiên từ lúc cô vào căn nhà này ở xuất hiện người đàn bà thứ hai. Người đàn bà thứ nhất là thím Trương không tính, trước đây chưa bao giờ Diệp Phong Thần đem ai về.
Hôm nay ăn xong cô không lên phòng, mà ngồi ở sofa canh chừng bà cô ngực khủng.
Thấy bất tiện Diệp Thần liền gọi Linda vào thư phòng, Mỹ Lệ ngồi ở ghế, cái mặt hằm hằm như muốn đánh nhau.
\- Có chuyện gì quan trọng đến mức phải vào thư phòng....không được, nếu bà cô ngực khủng kia làm gì bậy bạ thì sao?...
Mỹ Lệ chạy lên phong cô quấn khăn tắm vào người, dội nước ướt sũng cơ thể rồi...
Uỳnh
\- Á.....
Diệp Phong Thần hùynh hụych chạy lên, đến thở cũng vội vàng.
\- Bánh bao nhỏ sao vậy, có chuyện gì vậy?
Anh chạy vào phòng tắm thì thấy cô bé nằm trên sàn nhà, chân tay anh đột nhiên bủn rủn ra. Anh chạy lại khuôn mặt hết sức lo lắng, ôm cô bé vào lòng rồi chạy một mạch xuống nhà dưới, sai người chở anh đến bệnh viện.
\- Chỉ ngã thôi mà, có cần làm động tĩnh lớn đến như vậy không?
Linda đứng dưới nhà, cô khoanh tay trước ngực, đột nhiên có cảm giác như bản thân bị vô hình vậy.
\- Xì...lại còn bánh bao nhỏ, cái biệt danh cũng thật khiến người khác hiểu nhầm đi...
Thím Trương đứng trong bếp rửa bát, thỉnh thoảng đánh mắt ra phía bình giấm chua đang bốc lên nghi ngút, gì cười cười miệng lẩm bẩm.
\- Lớn vậy rồi còn ghen với đứa trẻ con.