Nuôi Dưỡng Con Gái Của Kẻ Thù

Chương 71: Con Gái Của Diệp Khoa Sinh




San San vẫn một mực yên lặng ngồi bên cạnh Đường Viễn, cảm nhận được thân hình hắn có chứ run rẩy liền đưa

bàn tay nhọ nhỏ nắm thật chặt lấy cánh tay thô ráp của hắn. Chỉ một đồng tác an ủï nhẹ nhàng như vậy mà đã có thể khiến Đường Viễn hồi phục tinh thần, tạm thoát ra khỏi những đoạn hồi tưởng đau thương mơ hồ.

Đây là lần đầu tiên nàng được nghe chuyện về cha mẹ hắn, trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi thương cảm mãnh liệt. Trong ấn tượng của nàng, Đường Viễn luôn là một người cực kì mạnh mẽ và trầm ổn, nào đã thấy dáng vẻ mất mát của hắn như vậy bao giờ.

"Thì ra chú cũng có quá khứ đau buồn như vây".

Đường Viễn biết bé con có ý muốn san sẻ cùng mình, liền khó che giấu được nụ cười nhàn nhạt trên khóe miệng. Hắn âm thầm ổn định cảm xúc rồi nói tiếp:

- Lần này ta trở về còn có một việc quan trọng khác cần bàn bạc\, chính là về vị tiểu cô nương này\, hẳn các ngươi đều đang thắc mắc về thân thế của nàng đúng chứ?

- Tiểu quỷ ngươi úp mở cái gì? Tưởng ta không dám trừng trị ngươi vì tội dẫn ngoại nhân tới đây hay sao? - Thiết Diện Quỷ cười như không cười hăm dọa.

- Lão đầu ngươi nổi nóng cái gì chứ\, ta chỉ là muốn đợi cho mọi chuyện lắng xuống rồi mới cho các ngươi biết mà thôi. Nếu để Sát Tổ bọn họ biết đến thân thế của nàng\, không biết chừng lại gây ra một phen náo loạn nữa mất. Bởi vì...Nàng chính là con gái của Diệp Khoa Sinh!

Lời này vừa nói ra, bầu không khí trong căn phòng liền trở nên lạnh lẽo đến đáng sợ, ngay cả Thiết Diện Quỷ cũng không giấu nổi sát khí tỏa ra mà hừ lạnh một tiếng:

- Đường Viễn\, chuyện này ngươi tốt nhất nên giải thích cho rõ ràng. Diệp Khoa Sinh xưa nay vẫn luôn là kẻ tử địch của Huyết Sát\, nay hắn chết rồi ngươi lại nghiễm nhiên đem đứa bé này về\, có phải là muốn cưu mang con gái của kẻ thù hay không?

Các thành viên khác cũng không hề giấu diếm ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía San San. Những đoạn kí ức về các thành viên Huyết Tổ đã hy sinh năm đó lại một lần nữa hiện về, đau đớn như có một lưỡi dao đang cứa lên vết thương chưa lành.

Thiết Diện Quỷ chậm rãi đứng dậy khỏi chỗ ngồi, hai tay chắp sau lưng thở dài nói:



- Trận chiến khốc liệt năm đó\, cho tới bây giờ vẫn khiến cho ta day dứt trong lòng. Chỉ trong vòng một đêm ngắn ngủi mà tên khốn Diệp Khoa Sinh đó đã gài bẫy khiến rất nhiều thành viên tinh anh của Huyết Sát phải hy sinh oan uổng. Ngay cả cha mẹ của ngươi vốn luôn coi hắn là người bạn thân nhất mà cũng bị hãm hại. Đường Viễn\, ngươi nói xem? Đứa con gái của tên phản đồ đó mà cũng đáng để ngươi liều mạng che chở như vậy sao?

Đường Viễn lắng nghe giọng nói trầm thấp của Thiết Diện Quỷ, trong lòng vừa định tìm lời lẽ phản bác thì đột nhiên thân ảnh nhỏ nhắn bên cạnh lại đứng bật dậy, cất cao thanh âm trong trẻo nói:

- Ông nói láo! Không được phép nói xấu cha ta!

Đám đông nghe vậy liền hung hăng vỗ bàn quát lớn:

- Nhóc con ngươi chán sống rồi!!!

- Con gái của tên phản đồ mà cũng dám lên giọng cơ đấy\, chỗ này đến lượt ngươi phát biểu sao?

- Lão nương phải lấy mạng ngươi để làm yên lòng các huynh đệ đã khuất mới được!!

"RẦM"

- Câm miệng hết cho ta! Kẻ nào muốn động tới nàng thì cứ thử bước qua lưỡi dao của bản thiếu gia trước đã!

Đường Viễn điên tiết rút thanh dao găm bên người đâm mạnh xuống mặt bàn rồi hét lớn. Bộ dạng nổi cơn thịnh nộ của hắn quả nhiên đã dọa sợ được đám người xung quanh, lập tức không còn kẻ nào dám mở miệng phản đối nữa.

- Khá khen cho một cái phân nhánh Huyết Tổ uy mãnh a! Đều là những sát thủ tinh anh được đào tạo bài bản lại muốn bàn chuyện thù oán với một tiểu cô nương nho nhỏ. Đám người các ngươi tài giỏi như vậy chẳng trách nào suốt bao năm luôn bị Sát Tổ bọn chúng đè đầu cưỡi cổ. Ta nói các ngươi con mẹ nó không biết nhục là gì sao?



Hắn càng chửi càng hung hăng, nỗi bực dọc tích tụ suốt bao năm liền một lần trút ra toàn bộ khiến cho tất cả các đệ tử cùng thành viên cốt cán có mặt trong căn phòng trở nên á khẩu không nói nên lời.

'Cái gì đây chứ? Tên này không phải là bình thường rất thờ ơ sao? Người khác mắng chửi hắn thì hắn có thể làm ngơ, vậy mà không ngờ động đến tiểu nha đầu kia lại khiến hắn nổi điên ngay lập tức như vậy...Thật đúng là không thể hiểu nổi!"

Ninh Tiểu Vũ âm thầm cảm thán. Nàng lặng lẽ đánh giá đứa nhỏ quật cường đang đứng cạnh Đường Viễn ở phía đối diện kia một chút, cảm xúc phức tạp trong lòng lại một lần nữa trào dâng.

Chờ cho không khí căng thẳng qua đi, Thiết Diện Quỷ lúc này mới ra hiệu cho tất cả cùng im lặng rồi chậm rãi bước về phía đối diện. Thế nhưng hắn lại không đến bên cạnh Đường Viễn mà là đứng trước mặt San San rồi chất vấn:

- Tiểu nha đầu\, Diệp San San đúng chứ? Ngươi cho rằng ta nói láo\, vậy thì hãy chứng minh cha của ngươi vô tội đi nào? Tốt nhất là nên khai báo thành thật một chút\, lão già mặt quỷ như ta xưa nay ghét nhất là những kẻ nói dối đó!

Giọng nói lạnh lẽo của ông ta khiến cho thân hình bé nhỏ của San San run rẩy đến cực điểm, khóe mắt cũng đỏ lên, bộ dạng giống như một búp bê thủy tinh có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.

Thế nhưng lúc này tiểu cô nương bảy tuổi lại không biết từ đâu có được dũng khí thật lớn mà ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn quật cường không chút sợ hãi nhìn thằng vào đôi mắt thâm sâu khó lường của Thiết Diện Quỷ. Giọng nói trong trẻo lại một lần nữa cất lên:

- Cha ta...Cha ta không có làm chuyện như ông nói. Người luôn nói rằng đã có kẻ hãm hại khiến cho gia đình ta bị truy sát...

Nhớ tới cuộc sống trước kia khi còn được ở bên cạnh cha, nước mắt của nàng lại không kìm được mà lăn dài trên má:

- Huhu...Cha ta có lần làm thí nghiệm...Phải sử dụng con chuột làm vật thử thuốc\, còn không ngừng xin lỗi nó...Làm sao...Làm sao có thể là kẻ giết người được cơ chứ?

Đường Viễn cảm thấy giới hạn chịu đựng của mình đã đạt tới cực hạn, rốt cục không thể đứng nhìn được nữa mà lập tức đến bên cạnh kéo nàng vào lòng ôm lấy thật chặt. Ánh mắt hắn lạnh nhạt nhìn Thiết Diện Quỷ rồi nói:

- Thủ lĩnh...Chuyện này quả thật vẫn còn rất nhiều khúc mắc. Ta lần này có thể toàn mạng trở về cũng là nhờ Diệp Khoa Sinh ra tay tương trợ. Ông ta cũng từng nói với ta rằng San San chính là chìa khóa giúp chúng ta tìm ra manh mối cực kì quan trọng. Thế nên...Hy vọng các ngươi cho ta thêm thời gian\, nhất định ta sẽ tìm cách để làm rõ chân tướng của mọi chuyện!