Vòng bảo vệ đang dầndần bị phá vỡ, đã có một vài kẻ địch lọt vào trong. Mặc dù chỉ cần cóngười bước vào liền bị bọn họ đánh chết ngay tức khắc, nhưng do lợi thếđông người, bọn họ lại hết lớp này tới lớp khác tràn vào. Cứ đánh nhưvậy mãi, ý chí của mọi người lẫn sức lực cũng từ từ bị hao mòn.
Hiền vương tạm dừng, lấy kiếm chống xuống đất thở dốc, thầm mắng, bọn nàydai như đĩa. Quan sát xung quanh, cứ thế này, bọn họ sẽ thua mất.
Bốn ám vệ lẫn Sở Hiên chống đỡ trong một thời gian dài cũng đã thấm mệt,nhưng bọn họ vẫn cố gắng gượng, chỉ cần đợi cho người của Trích Tinh Lâu tới, những đám này sẽ không là gì, Trích Tinh Lâu vốn người đông thếmạnh, nằm rải rác khắp nơi, chỉ riêng số lượng đã không thua kém ngườicủa triều đình, lần này là tình huống đặc biệt nguy hiểm, bọn họ đã sớmthông báo cho các phân đà lân cận tập trung lực lượng về đây, huống chobọn họ ai cũng là người có thể lấy một địch trăm.
Mộttên tặc tử lọt vào trong, dùng kiếm trong tay hướng về phía Hiền vương,trong một thoáng chốc, Hiền vương ngơ ngác nhìn mũi kiếm đang nhắm chính mình đi tới. Y muốn đưa kiếm lên đỡ, nhưng không sao cử động được.
Khi mũi kiếm hướng về phía Hiền vương, mọi người cũng chỉ biết đứng nhìn,dù cho bọn họ có muốn trợ giúp cũng không được, hiện tại bọn họ tự locho thân mình còn chưa xong.
Đám người thái tử thì đang mừngthầm trong bụng, sắp giải quyết được một tên khó chơi. Chỉ cần Hiềnvương chết, bọn thuộc hạ của hắn sẽ như rắn mất đầu.
Chỉlà,mọi việc không như bọn họ mong muốn. Khi mũi kiếm sắp đâm vào ngườiHiền vương, một đạo ám khí không biết từ đâu bay ra, nhanh như chớp đâmvào giữa đầu của tên địch, khiến hắn trợn mắt mà chết.
Lậptức, từ đâu xuất hiện chừng mấy người áo đen, ai cũng đeo mặt nạ khắchình ngọn ở trên, họ nhanh như chớp xông vào giết bọn thuộc hạ của tháitử, tốc độ của những người này rất nhanh, sánh ngang với sát thủ đệ nhất Trích Tinh Lâu, ra tay tàn nhẫn, ngắn gọn, một chiêu tất sát, khiến cho bọn người kia không kịp phản ứng, đã bị giết một số lớn.
Bọn người của thái tử sửng sốt, lập tức dừng lại, triển khai đội hình, bao vây xung quanh bọn họ, chỉ là không ra tay.
Nãy giờ chiến đấu, không chỉ bọn người Sở Hiên mà bọn lâu la này cũng thấmmệt, cứ tưởng chiến thắng tới nơi rồi, nhưng đối phương lại có thêmngười trợ giúp, khiến cho cả bọn sững sờ.
Những người áo đen kia thấy vậy, lập tức lùi lại bảo vệ đám người của Sở Hiên, đưa mắt nhìn xung quanh.
Bọn người Sở Hiên nhìn thấy đám người này thì rất bất ngờ nhưng sau đó làvui mừng,bọn họ lại có thêm cứu binh, chỉ là không biết những người nàylà người của ai.
Thái tử lẫn Lan Sinh nhìn thấy đám người đeo mặt nạ hình ngọn lửa thì sửng sốt, thái tử hô lên:” Thập Nhị Hỏa Diễm,tại sao bọn họ lại xuất hiện ở đây.”
Tề vương thấy vậy, lập tức hỏi:” Thập Nhị Hỏa Diễm là gì, là bọn họ sao?”
Lan Sinh cũng bất ngờ không kém, nghe Tề vương hỏi vậy thì lên tiếng:” Thập Nhị Hỏa Diễm là tổ chức ám vệ bí mật của Diễm quốc,đặc điểm nhận diệnlà cái mặt nạ khắc hình ngọn lửa, bọn họ tất cả gồm 12 người chủchốt,nhưng để tiện cho việc hành động, mỗi người đều có thể có thuộc hạriêng và một đồ đệ duy nhất để kế thừa bọn họ khi bọn họ mất. Bọn họ chỉ trung thành với hoàng đế, dung mạo của họ cũng chỉ có hoàng đế mớibiết. Trước khi băng hà, hoàng đế sẽ giao quyền kiểm soát Thập Nhị HỏaDiễm cho hoàng đế tiếp theo, nhưng cũng có trưởng hợp, tiên hoàng khôngtin tưởng vào tài đức của tân đế,nhưng lại không còn người kế thừa tốthơn, thì sẽ không giao Thập Nhị Hỏa Diễm cho tân đế, lúc này, Thập NhịHỏa Diễm sẽ chọn chủ nhân cho mình, nếu như tronh hoàng thất có người đủ tài đức, bọn họ sẽ trung thành với người đó, làm mọi cách trợ giúpngười đó lên ngôi.” Và theo ông được biết, hoàng đế hiện nay, không nắmquyền kiểm soát bọn người này, vậy người đó là ai.
Tề Vươngnghe xong, giật mình:” Nói vậy, ngôi vị hoàng đế chẳng phải do bọn họđịnh đoạt à, nếu bọn họ có ý định tạo phản thì sao?”
Thái tửtiếp lời:” Sẽ không, tương truyền, mỗi người khi đã chấp nhận gia nhậptổ chức này tương đương với phải gánh chịu một lời nguyền, lời nguyền sẽ mãi trung thành với hoàng thất.” Thái tử cắn môi, vì hắn là thái tử,nên được tiếp xúc với những cấm thư trong thư phòng hoàng đế, vì vậy màhắn mới biết việc này. Hắn cứ nghĩ, mình sớm muộn gì cũng là chủ nhâncủa Thập Nhị Hỏa Diễm, hoặc ít nhất, từ trước tới giờ không thấy bọn họcó hành động gì, có nghĩa là chưa tìm được chủ nhân thích hợp. Nhưngnay, rõ ràng là có người sai khiến, bọn họ mới làm vậy.
Người này là ai, Sở Hiên, Sở Phong, hay nhữn vị thân vương khác, nghĩ như vậy, đôi mắt dần dần nhiễm đầy sát khí.
Dù có như thế nào, hôm nay nhất định phải giết hết đám người này. Sauđó lập tức ra lệnh cho người xông lên. Bọn họ đã không còn đường lui.
Thấy người lại tiếp tục xông tới, một người đeo mặt nạ lửa nói với bọn SởHiên:” Chúng tôi sẽ cố chống đỡ một chút, các người tranh thủ nghỉ ngơiđi.”
Mọi người gật đầu, lập tức cả bọn ngồi xuống vận côngđiều khí, những gì thái tử và Lan Sinh nói lúc bấy giờ, bọn họ đềunghe được, TRích Tinh Lâu không phải là tổ chức bình thường, chuyện vềám vệ hoàng thất bọn họ cũng biết, đã là người của thập nhị hỏa diễmthực lực nhất định không kém, cứ để bọn họ ra tay cầm chừng cho cả bọnnghỉ ngơi. Dù không biết là người nào muốn giúp bọn họ, nhưng giờ khôngphải là lúc hỏi nhiều.
Có thể nói, tuy Thập Nhị Hỏa Diễm lợihại, nhưng thực lực cũng là ngang ngửa với tụi Phong Hỏa Lôi Điện, tuynhiên do thời gian dài chiến đấu, bọn họ bị mất sức dần dần nên mới nhưvậy.
Sở Hiên nhìn mọi người đang điều khí vận công thoáng suy nghĩ. Nãy giờ hắn không ra tay gì mấy, chỉ là cản lại vài người màthôi. Không phải là hắn không muốn ra tay hay gì, mà là hắn đang trongthời kì nhạy cảm. Hắn sắp luyện thành U Minh công, võ công của Liễu Nhất Dân, hiện tại hắn đang tới tầng thứ chín, sắp đột phá tới tầng 10.
Loại võ công này khi luyện thành, thì một mình hắn cũng có thể đối phó hếtbọn họ, nhưng U Minh công lại có một khuyết điểm, mỗi khi bước vào giaiđoạn thăng cấp thì không thể sử dụng công lực quá sức,nếu không sẽ dễtẩu hỏa nhập ma.
Bình thường vào giai đoạn này, hắn sẽ ở ĐàoHoa sơn luyện công, nhưng lần này, bọn họ phải đi lánh nạn, khiến hắnvẫn chưa đột phá được.
Tuy trong thời gian qua, hắn luôn tranh thủ luyện công, nhưng mà, vẫn còn thiếu một chút.
Bây giờ là lúc cấp bách, hắn cần phải đột phá ngay. Nghĩ là làm, Sở Hiênbuông Du Tử Khâm ra, khoanh chân lại, bắt đầu luyện công. Du Tử Khâmthấy vậy, yên lặng ngồi đó, tránh quấy rầy mọi người.
Ngườicủa thái tử đã bị giết một số lớn, nay lại mệt mỏi, mặc dù vẫn đông hơnThập Nhị Hỏa Diễm, nhưng cũng không thể đánh thắng, chỉ thấy bọn hắn,từng người, từng người một ngã xuống.
Tề vương và thái tử vôcùng sốt ruột. Bỗng, Tề Vương như nhận ra cái gì, liền quay sang hỏithái tử:” Đại ca, huynh nói Thập Nhị Hỏa Diễm có 12 người mà, sao bọn họ lại chỉ có 11.”
Thái tử cùng Lan Sinh đều nhìn sang, quả thật chỉ có 11 người, còn 1 người nữa đâu. Mọi người lâm vào suy nghĩ.
Chẳng để cho bọn họ chờ lâu. Từ xa xuất hiện hai người đang phi tới đây. Mộtngười mặc áo đen, trên mặt đeo mặt nạ lửa, một người là một đứa trẻkhoảng 10 tuổi, đang ngồi trên xe lăn, chiếc xe lăn đó được người áo đen nhấc bổng lên, từ trên không trung phi xuống.
Lúc này bọn người thái tử đều nghĩ, người thứ 12 đây rồi.
Hoa Sơn Trà: Truyện về Sở Phong sẽ quăng vào ngoại truyện nhá.
Chương sau sẽ là cảnh mà mọi người muốn thấy.