Nước Mắt Lọ Lem

Chương 51





-Tiểu Từ...Tiều Từ...tỉnh lại đi...sao cậu ngốc thế????
Hắn lay vai nó khẽ động đậy..
Cặp mắt thiên thần nhắm hờ mệt mỏi
Bà ấy cười khanh khách
-Hi sinh vì tình sao??? Thật vĩ đại đấy..tao sẽ cho gđ mày đoàn tụ.....mày luôn ao ước như thế mà
Quay họng súng sang ông...Bà nhẹ nhàng bóp còi....
-Mẹ ơi..Xin đừng....
Đoàng!!!!!!!!!!!!!!
phát súng thứ 2 nổ ra...
Cô bé nhỏ...đã hứng chịu.thay cho người cha..thay cho ông ấy..cô bế Rya đã đỡ đi viên dn95 ấy..viên đạn ghim vào lòng ngực khiến con bé kêu lên đau đớn...Cô bé Hức lên từng tiếng
Bộp.....Bà ấy đánh rơi khẩu súng xuống đất
nhào đến bên vũng máu đỏ tươi của cô bé nhỏ...ôm cô bé vào lòng...bà gào

-Rya..con làm gì vậy...
-Con gái....sao con khờ đến thế chứ????-Ông đau lòng nói
Cô bé nhỏ đối chọi với con đau đớn..nước mắt lăn dài
Cô cảm thấy ấm áp khi nằm trong lòng mẹ....
Bàn tay bé nhỏ vương đầy máu nắm lấy tay bà...cô bé thều thào
-Mẹ..đừng giết ba.....đừng nha mẹ....
-Rya...
Những giọt nước mắt lăn dài.....cô bé cười như 1 thiên thần
-Hức....Rya..đau lắm mẹ...mẹ ôm Rya đi...ôm chặt vào..Con lạnh lắm
Giọng cô bé mổi lúc 1 yếu ớt
-Rya..mẹ xin lổi...mẹ xin lổi con....con dậy đi...con yêu
-Mẹ ơi...mẹ dừng tay đi mẹ..dừng phạm lổi nữa...cô giáo sẽ phạt....Mà mẹ..Rya...muốn mẹ hiền như bây giờ...Rya..rất yêu mẹ..Con k sợ mẹ nữa..me...mẹ,,,mãi là...là thiên thần...trong lòng....con......
Cánh tay nhỏ bé đã bất động..Nó k nắm lấy bàn tay của bà nữa...cô bé đã buông tay ra.....
-Rya...Ryaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
BÀ hét lên đau đớn...Những giọt nước mắt hối hận lăn dài trên má
Bà yêu đứa con này...và bà chưa từng muốn nó chết.......
-Rya..dậy đi con...Dậy đi con....
Ông sốc nó ra ngoài đến bệnh viện...
Đoàng!!!!!!!!!!!!!!!!!
phát súng bà ấy bắn ra...
...
Máu lan tỏa....
xuyên qua não...và ngã khụy...

-Rya..mẹ đi cùng con nhé......
Bà ta đã hoàn toàn ngã xuống....
1 bi kịch kinh hoàng diễn ra....với gđ nó
~~
-Tiểu Từ..cậu tỉnh lại đi...Tiểu Từ...tôi gọi cứu thương rồi..họ se4mau chóng đến thôi!
-Nguyên Vũ..tớ lạnh lắm...ôm tớ đi..ôm chặt vào..tớ rất lạnh..Hức...
Nó Hức lên đau đớn khi mảnh đạn ghim sâu vào ngực phải!!!!
Hắn nước mắt đầm đìa trên mặt..ôm nó thật chặt trong vòng tay...
-Cố lên nào,,.Đừng ngủ,..đừng ngủ nhé....Cố lên..cậu sẽ không sao....
-Tớ...Tớ k ổn rồi,,Nguyên Vũ..tớ...tớ mệt lắm...rất...mệt
Nó thều thào
-Sao cậu ngốc thế?? ai bảo cậu đỡ giùm tôi? Ai cho cậu cái quyền làm tổn thương bản thân mình?
-Cậu đã vì tớ..chịu khổ nhìu rồi..hãy để lần này...tớ vì cậu làm chút chuyện gì đó.....
-Tôi sinh ra để đối xử tốt với cậu...ai cho cậu bỏ tôi mà đi...cậu sẽ k thể trốn khỏi tôi..cẢ đời này đâu..Tiểu Từ...
Nước mắt nó rơi ướt tay hắn....Máu lan ra mỗi lúc 1 nhiều hơn
Nó kêu lên từng tiếng đau đớn....
-Tớ..k thể..để người tớ yêu..chịu đau đớn..
-Vậy sao cậu có thể bắt tôi chịu nổi đau khi cậu như thế này hả????
Hắn khóc rưng rức...
-Nguyên Vũ à...Tớ...Tớ đã yêu cậu..ngay lần gặp đầu tiên....
-Tôi cũng vậy...Tôi yệu cậu đấy Hạ Niệm Từ..cậu k đc ngủ..k đc bỏ lại tôi..
-Tớ...tớ k đc rồi....Tớ...tớ....
Nó ngất hắn

Không gian chỉ nghe thấy tiếng gọi thảm thiết của Hắn
-Tiểu Từuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu
Hắn bế thốc nó chạy ngoài đường tối tăm
giờ đây..thời gian như ngưng đọng...
Sầm!!!!
Hắn vấp ngã thật đau..máu từ gối tuôn ra k ngừng..
-tiểu từ...cố lên..cậu k sao đâu..đừng ngủ..mở mắt nhìn tôi nè....
Mỗi lần ngã..Hắn lại sợ nó đau...hắn xiết chặt nó vào lòng.....
Dùng bàn chân trần chạy đến bệnh viện

~
Bệnh viện...
-Cứu cậu ấy đi...Cứu cậu ấy đi BS...Bs...-Hắn bối rồi
-Cậu bình tĩnh..chúng tôi sẽ cố gắng hết sức
Băng ca đẩy nó đi....
Bàn tay nó tuột khỏi tay hắn....
Nước mắt lăn dài trên gò má
-Cậu...Đừng ngủ...dậy đi..Tiểu Từ