Quên đi không phải là xóa hết, vẫn trân trọng nỗi đau, trân trọng cái quá khứ đầy đau buồn đó nhưng phải đạp bỏ đi con người yếu đuổi của quá khứ. Tình cũ là gì mà khiến ta bâng khuâng nhớ nhung dài, khiến ta không thể nào quên đi những kỷ niệm một thời mặn nồng.
Sớm mai như bao sớm lạ, lòng chống chếnh rỗng tếch khi nhớ về quá khứ. Chẳng còn gì ngoài một cái bóng mờ mờ xa bỏ ta đi mãi mất hút vào đêm.
Giữa chúng ta như một trò chơi.
Ai yêu trước, thì là thua cuộc.
Anh không thể thắng em...là vì anh quá yêu em...
Khi bắt đầu một mối quan hệ, không ai muốn nó phải kết thúc trong đau buồn, tuyệt vọng nhất là tình yêu. Nhưng đôi khi bạn phải chấp nhận hai chữ định mệnh đến với mình, nó có thể trái ngược với mong muốn của bản thân và còn lại sau cũng sẽ là nỗi đau. Anh và cô đến với nhau một cách tình cờ, nhưng đối với họ tình yêu là một trò chơi mà người yêu trước sẽ là người thua cuộc. Và chắc chắn anh là kẻ thua cuộc bởi vì anh đã quá yêu cô nhưng hai từ tình duyên chưa bao giờ là của anh. Hai người có thể vượt qua được sự tự ti, cái tôi của bản thân để đến được với tình yêu hay không?
Hãy theo dõi tiểu thuyết truyện teen này để biết được câu trả lời nhé