Lúc nãy ngồi trong phòng hơn nữa còn làm việc lên Phù Hoa không cảm thấy lạnh chút nào. Nhưng bây giờ đi ở bên ngoài trời, những đợt gió tuyết liên tục phả vào mặt nàng. Nàng đã hắt xì mấy lần vì điều đó. Bình thường quãng đường này đi rất dễ, sao hôm nay nàng thấy nó khó khăn vô cùng . (
Bước vào trong phòng, may là có địa long lên nàng cũng đỡ lạnh hơn chút. Thấy Tứ gia đã ngồi sẵn ở trong phòng, lên nàng tiến lên hành lễ :
"Tứ gia an, nô tì về muộn."
Nhìn ánh đèn le lói trên gương mặt Tứ gia, nàng lúc này không đoán được ngài ấy đang nghĩ gì. Liệu có trách phạt nàng không nhỉ.
" Đến đây. Tiểu Thuận Tử đi chuẩn bị nước nóng và đồ ăn. "
Phù Hoa tiền đến gần hơn với Tứ gia, nàng thấy chàng đứng dậy nhét lò sưởi vào tay nàng, sau đó dùng tay phủi tuyết trên đầu và trên y phục của nàng. Miệng thì trách mắng :
" Làm cái gì mà bỏ bữa ? Làm gì mà không lo cho sức khỏe của bản thân ? "
"Tứ gia nô tì biết sai rồi ạ. "
Thấy nàng nhận sai Dận Chân cũng không trách nữa, quay sang nói.
" Ta kêu Tiểu Thuận Tử để sẵn nước nóng trong phòng rồi. Đi tắm đi cho đỡ lạnh. "
Biết Tứ gia có giận nhưng không hề phạt mình, hơn nữa lại còn quan tâm. Phù Hoa rất vui, thế là nàng nhanh chóng đi tắm để ra ăn cơm. Thấy trên đầu tuyết tan, tóc đã ướt một mảng, nàng quyết định gội đầu luôn. Gội xong nàng chỉ dám lau qua, sợ Tứ gia phải đợi lâu.
Đến khi quay lại nàng đã thấy trên bàn bày nhiều đồ ăn nóng hổi rồi. Tứ gia thì đang ngồi đợi ở đó. Thế là nàng nhanh chóng ngồi vào bàn cùng ăn cơm với Tứ gia .
Khi cả hai đã ăn xong, theo thói quen nàng đi pha một ấm trà rồi quay lại. Rót một ly cho Tứ gia, một ly cho nàng.
Đang nhâm nhi ly trà thì Tứ gia bên cạnh hỏi :
"Sao tóc còn ướt thế ?"
Phù Hoa thấy chàng hỏi thì thành thật trả lời từng câu.
"Nô tì mới gội đầu nhưng sợ Tứ gia đợi lâu lên chỉ mới lau qua tóc. "
"Từ sau không cần phải vậy. Cứ lau khô tóc đi ta đợi được. Thời tiết đang mùa đông dễ cảm lạnh. " (
"Vâng Tứ gia, nô tì nhớ rồi ạ.
Sau đó nàng đi về phòng lấy khăn lau tóc. Ngồi trên ghế, nàng lấy khăn lau nhưng tóc nàng đã dài hơn lúc trước rất nhiều, bây giờ chắc cũng ngang hông. Vậy lên lau vừa mỏi vừa lâu khô. Nàng quyết định để đó cho tự khô luôn. Ai ngờ răng. ...
Dận Chân sợ nha hoàn nhỏ của mình chưa lau khô tóc đã lên giường đi ngủ lên gõ cửa phòng. Thấy đúng là nàng chưa lau khô tóc. Thì có hơi tức giận trong lòng. (
" Lại đây ta lau cho. Nếu còn để như thế này nữa sẽ rất đau đầu. Đến lúc đó ta sẽ cho nàng uống loại thuốc đắng nhất."
Thấy Tứ gia vừa dỗ vừa mắng nàng, Phù Hoa cảm thấy chàng rất đáng yêu. Nàng ngồi xuống, đưa khăn cho chàng, hưởng thụ sự quan tâm của chàng.
Dận Chân nhận khăn, lau nhẹ nhàng từng lọn tóc của nàng. Tóc nàng đã mềm mượt không còn thô sơ như lần đầu gặp mặt. Không biết nàng gội đầu bằng gì nhưng mùi hương thơm nhàn nhạt từ tóc nàng bay ra làm chàng rất thích. Hương thơm nhẹ nhàng mà không nồng.
Lau một lúc cũng khô, cả hai cũng trở về giường đi nghỉ ngơi. Không ai nhắc gì chuyện lúc nãy nữa. Đến sáng hôm sau, Phù Hoa không đi sớm mà đợi ăn sáng xong mới đi.
Hôm nay nàng cần phải chuẩn bị xong hết đèn lồng trong buổi sáng, chiều nàng còn phải đi kiểm tra nguyên liệu ở nhà bếp nữa.
Đến nơi nàng đã thấy Trương ma ma và Vân Cẩm đang làm cho xong những chiếc đèn lồng cuối cùng rồi. Thế là nàng bắt tay tiếp tục làm công việc của mình. Được một lát thấy Vân Cẩm đã làm xong. Nàng ấy có đến hỏi nàng cần giúp gì nữa không, nghĩ một lát rồi nàng kêu nàng ấy đi lấy cho nàng mấy tờ giấy màu sắc tươi sáng, cắt thành hình vuông cho nàng.
Cuối cùng cả buổi sáng nàng cũng hoàn thành xong những chiếc đèn lồng. Nàng quyết định vẫn để tại phòng của Vân Cẩm để bảo quản. Mai mới lấy ra để trang trí, nếu trang trí bây giờ chẳng may tuyết rơi dày thì hỏng hết.
Nàng ấy cũng đồng ý để đèn lồng ở phòng mình. Cô nàng vui vẻ ngắm nhìn những chiếc đèn nhiều màu sắc ở khắp phòng.
Sau đó nàng trở về Tứ nghi đường ăn cơm. Lúc ăn xong Tứ gia còn hỏi nàng về tiến độ công việc nữa cơ.
" Việc chuẩn bị tiệc, ta giao cho nàng hoàn thành đến đâu rồi. "
" Bẩm Tứ gia, nô tì đã chuẩn bị gần xong rồi ạ. Chỉ có mỗi đồ ăn là chiều nay nô tì đi kiểm tra nốt. Sau đó ngày mai sẽ trang trí ạ. "
Dận Chân thấy nàng chuẩn bị ổn thỏa thì cũng vui vẻ.
" Thế thì tốt, cần gì cứ bảo Tô Bồi Thịnh . "
Phù Hoa thấy thế thì cũng vâng dạ. Sẵn tiện nàng muốn hỏi Tứ gia thêm vài điều :
" Tứ gia không biết mai lúc nào sẽ mở tiệc ạ ? Không biết có những ai đến dự ạ. "
Tứ gia thấy nàng hỏi cũng nghiêm túc trả lời :
" Khoảng giữa chiều mai mọi người sẽ đến. Lần này không có thái tử nhưng những người khác sẽ đến đầy đủ.
Nàng lựa mà chuẩn bị. "
Thấy không có thái tử, nàng nghĩ mai sẽ giảm bớt khẩu phần của ngài ấy vậy. Cũng bớt một chút công việc chuẩn