Nửa Đời Phù Hoa

Chương 27: Ăn cơm chung




<code> Mặc kệ suy nghĩ rối rắm của những con người trong phòng. Ngoài cửa vang lên tiếng gõ nhẹ nhàng. Đoán chừng là đến giờ ăn trưa lên Dận Chân ra lệnh cho người bên ngoài tiến vào. Thuận tiện bảo Dận Tường ở bên cạnh ở lại ăn cơm. Nghe thấy Tứ ca bảo mình ở lại ăn cơm,Dận Tường không suy nghĩ gì mà đồng ý luôn. Sau đó Tiểu Thuận Tử dẫn người bưng thức ăn mang vào. Hôm nay vì có Thập Tam gia ăn cơm ở đây lên thức ăn cũng nhiều món hơn.Phù Hoa nghĩ rằng chắc mình không được phép ngồi cùng trong những lúc như thế này. Lên đứng bên cạnh cùng với Tiểu Thuận Tử chuẩn bị hầu hạ hai người ăn cơm. Nhưng đâu ngờ rằng, thấy mãi mà nàng chưa ngồi xuống ăn cùng,đoán rằng nàng sợ lên Dận Chân đã lên tiếng: </code>

" Phù Hoa ngồi xuống ăn cơm."<code> Nghe những lời vàng ngọc vừa thốt ra từ miệng Tứ ca của mình, Dận Tường trợn tròn mắt ngạc nhiên hết nhìn nàng rồi lại nhìn Tứ ca. Không hiểu từ lúc nào mà Tứ ca của mình lại để một nha hoàn hầu hạ ở Tứ nghi đường, bây giờ thì lại cho cô ta ngồi ăn cùng luôn.Nghi hoặc là thế nhưng chàng không dám hỏi thẳng Tứ ca. Thôi thì người đặc biệt đó là Phù Hoa đã từng cứu mình, chàng lại thấy hứng thú với cô ta lên mỉm cười đồng ý.Sau đó gọi Phù Hoa ngồi xuống bên cạnh mình. Nhận lệnh từ Tứ gia lẫn lời gọi của Thập Tam gia,Phù Hoa không biết bản thân lên ngồi chỗ nào nữa. Nhìn Tứ gia bằng ánh mắt nghi hoặc,sau đó nàng chọn ngồi xuống bên cạnh Thập Tam gia. Đợi hai người trước mặt động đũa trước. Sau đó Phù Hoa cũng bắt đầu gắp món ăn đầu tiên. Bình thường ăn cơm cùng Tứ gia rất im lặng.Nhưng hôm nay có thêm Thập Tam gia bầu không khí trên bàn ăn lúc này náo nhiệt hơn hẳn. Thập Tam gia ăn được món nào ngon thì hết lời khen ngợi sau đó lại còn gắp thêm vào bát của Tứ gia và nàng nữa. Bình thường Tứ gia im lặng là thế nhưng hôm nay dưới sự nhiệt tình của Thập Tam gia cũng vui vẻ nói chuyện ít câu trên bàn ăn. Nàng biết Tứ gia theo chủ nghĩa ăn không nói ngủ không nói
Nhưng trường hợp này với Thập Tam gia thì quả thật không dùng được. Bỏ qua vấn đề đấy thì hôm nay quả thật món ăn nhiều mà còn có mấy món hải sản nữa chứ. Phải biết mùa đông ở kinh thành mấy món này rất hiếm. Kể cả đó là ở trong cung. Vì muốn hải sản tươi sống thì không có chỉ có cách vận chuyển từ Phía Nam lên kinh thành rất khó khăn. Không tính đến khoảng cách xa thì còn những vấn đề như cướp bóc, bảo quản nữa. Vậy lên rất ít khi từ lúc ở phủ làm việc đến giờ nàng thấy món hải sản. Và hiện nay một đĩa tôm chiên xù và mực xào đang ở gần trước mặt Tứ gia. Nó hơi xa so với tầm với của nàng lên nãy giờ nàng lưỡng lự không biết có nên gắp hay không. Bỏ qua món tôm vì nàng bị dị ứng, nhưng nàng thật sự rất thích ăn mực nha. Thôi thì đành ăn mấy món trước mắt vậy, mặc dù nó cũng rất ngon nhưng không bằng thèm nha. Nhìn cô nha hoàn nhỏ ỉu xìu nhìn chằm chằm mấy món ở gần chàng
Dận Chân bèn cầm đũa gắp cho nàng một con tôm,tiện tay bóc luôn vỏ tôm rồi mới bỏ vào bát cho nàng. Phù Hoa đang cúi mặt ăn cơm thì thấy trong bát mình xuất hiện một con tôm đã bóc vỏ.Ngẩng đầu lên thì thấy người gắp cho mình là Tứ gia. Chắc lúc nãy ánh mắt của nàng chăm chú quá lên chàng mới nghĩ nàng thèm món này. Nhưng mà món nàng thèm không phải là nó a. Không biết là lén bỏ nó đi được không ta. Nhưng ánh mắt đang chăm chú nhìn nàng kia không cho phép nàng làm điều đó. Thôi đành cắn răng ăn con tôm này vậy. Chắc một con không đến nỗi mẩn ngứa sốt cao đâu nhỉ. Nhìn thấy nàng miễn cưỡng ăn miếng mực,Dận Tường bèn tinh ý phát hiện ra nãy giờ món nàng nhìn chằm chằm là món mực.Thế là chàng bèn gắp liền mấy miếng để vào bát cho Phù Hoa. Phù Hoa nhìn những miếng mực trong bát thì thấy cảm tình của mình với Thập Tam gia tăng vòn vọt. Thập Tam gia đúng là hiểu ý nàng. Lần sau có vẽ thêm mấy bức tranh cho ngài ấy cũng được. Ăn được món mình thèm nãy giờ.Phù Hoa bỏ qua cảm giác không vui khi ăn con tôm kia mà thỏa mãn ăn miếng mực ở trong bát mình. Dận Chân thấy nàng ăn được món tôm nhìn nãy giờ nhưng có cảm giác miễn cưỡng vô cùng. Lại thấy bên cạnh Dận Tường đang cười tủm tỉm. Sau đó chàng thấy Dận Tường gắp cho nàng mấy miếng mực xào. Thấy nàng ăn vui vẻ thì mới hiểu ra là nàng nhìn chằm chằm món mực chứ không phải tôm. Thấy thế trong lòng chàng hơi khó chịu nhưng cũng không bày tỏ gì nhiều. Cuối cùng thì bữa cơm đó cũng kết thúc.Tiểu Thuận Tử đứng đợi ở bên cạnh ra hiệu cho những gã sai vặt đứng đợi bên ngoài tiến vào dọn dẹp sau đó cũng lui xuống. Thập Tam gia thì cũng từ biệt Tứ ca của mình rồi đi về phủ có Không biết là có việc gì nhưng nàng thấy ngài ấy khi đi có vẻ hơi vội vàng. Trong phòng lúc này chỉ còn nàng và Tứ gia. </code>