Nữ Xứng Xuyên Qua Sách: Nam Chính Né Ra Xa

Nữ Xứng Xuyên Qua Sách: Nam Chính Né Ra Xa - Chương 7: Đối thủ




Nhìn muội muội bảo bối ngất đi trong lòng Doãn Mặc ôm cô thật chặt rồi chạy thẳng tới bệnh viện gần nhất, quãng đường đi tới bệnh viện đối với anh bây giờ mà nói thật dài... thật dài... "Vũ chuẩn bị gấp phòng bệnh cùng bác sĩ cho ta. Vài phút nữa ta sẽ tới."

*Tút... tút....tút....* Bên kia điện thoại một người nam nhân nào đó đang chết trân vẫn chưa hồi phục được tinh thần. Hắn vừa bắt máy sau đó nghe được một câu gì gì đó... Ừmk.. ra vẻ rất... lạnh lẽo... âm trầm... lo lắng ... Tên Vũ nam nhân cầm điện thoại nhìn phía cuộc gọi vừa nãy để xác định người gọi thì xanh cả mặt. Muốn chết~ Tên nam nhân nào đó vội vàng đeo kính, khoác vào chiếc áo trắng dài mẫu mực bay nhanh ra khỏi văn phòng của mình chạy đi chuẩn bị phòng bệnh rồi lôi kéo đợi ở cửa bệnh viện một đội ngũ các bác sĩ và y tá. Thật hiếm thấy khi nào tên kia mất bình tĩnh như bây giờ. Hắn rất tò mò xem CEO Doãn có bao nhiêu biểu tình thú vị của ..... loài người. Là một người bạn tốt Đông Phương Vũ có thể nói là một người rất lo lắng cho vấn đề giữa người ... và cầm thú của bạn mình. Không phải hắn muốn xúc phạm bạn tốt mà có thể nói đây hoàn toàn là sự thật. Đông Phương Vũ khi còn học đại học Jose'h đã từng được xưng là cầm thú trong mắt đàn anh đàn em trong trường. Đơn giản vì hắn có thể nghiên cứu một hạng mục nào đó suốt ba ngày không ăn uống ngủ nghỉ. Khi đó hắn đã cảm thấy bản thân mình rất biến thái. Con người có cực hạn của mình nếu không ăn vẫn sẽ nhờ uống nước mà cầm cự được một khoảng thời gian nhất định. Nhưng nếu không ăn không uống không ngủ nghỉ suốt một ngày thôi cũng đã rất khó để chịu đựng. Chứ đừng nói gì mà còn giữ được đầu óc tỉnh táo để nghiên cứu. Nhưng kỉ lục đó của hắn lại dễ dàng bị phá hủy bởi một tên họ Doãn... học ngành tài chính chứng khoán... tên đó... cái tên cầm thú không phải người đó hắn vừa tính toán vừa lên kế hoạch lại vừa khảo sát suốt năm ngày không ăn uống ngủ nghỉ mà mặt vẫn tỉnh bơ như cơ thể này được làm bằng máy móc. Điều đó khiến Đông Phương Vũ cảm thấy lòng tự tin của hắn đã bị đả kích một cách triệt để. Doãn Mặc rõ ràng là một con cầm thú.... Nói về Doãn Mặc thì Đông Phương Vũ hắn có thể kể ba ngày ba đêm rằng tên kia về học tập cầm thú như thế nào, về rèn luyện lại cầm thú ra sao... hay từ chối lời tỏ tình của một... đám con gái thẳng tay quyết đoán như thế nào... có thể nói tên kia là một con rõ đầu rõ đuôi lãnh huyết cầm thú. Phòng bệnh 014 VIP. Doãn Mặc xanh cả mặt khi nghe lời bác sĩ nói, ánh mắt càng ngày càng âm trầm, xung quanh căn phòng như có vài cơn bão lớn đang đổ bộ nơi này, khí trời lại giảm nhanh một cách đáng kể. Đông Phương Vũ xê dịch từ từ thân mình vào sát cửa ra vào, lúc này hắn mới cảm thấy hơi thở thông thấu. Đông Phương Vũ hắn dám nói, chỉ cần hắn ở gần con cầm thú kia thêm một giây nữa thôi thì hắn đã có thể trở thành một cái xác đông... Không tin? Cứ nhìn vẻ mặt tím tái vì đông lạnh của vị bác sĩ đáng thương nào đó sẽ biết. Bất quá có thể làm Doãn Mặc quan tâm đến vậy thì chắc là một người rất quan trọng với hắn... rất quan trọng sao? Doãn Mặc... hóa ra tên kia cũng có nhược điểm... thật thú vị... Ting~ Nhiệm vụ tuyến chính 4: Sự hảo cảm của Đông Phương Vũ. (Phần thưởng: Thưởng cho 5 điểm phân phối. Thưởng cho 200 điểm kinh nghiệm. Thưởng cho đặc trưng: mùi hương cơ thể 3. Thưởng cho độ bền +5p) *Kí chủ vẫn chưa tỉnh. Hệ thống tự chấp nhận nhiệm vụ.* Doãn Y Ngưng cảm thấy đầu mình thật đau, tay cũng thật đau, cả người đều đau ê ẩm. Trong bóng tối cô lại nhìn thấy những người thân ở Huyền Vi đại lục. Cô thấy gia gia, thấy ba mẹ và ca ca rồi cô thấy một người đang châu đầu nhìn chằm chằm vào quyển sách sau đó tấm tắc một cách phấn khởi. "Tiểu Ngưng Ngưng... không ngờ Lãnh diễm mỹ nhân như cậu cũng có lúc ngây thơ đến như vậy. Cái gì mà chụp hình tự sướng chứ... chậc... thiệt thòi cậu nghĩ ra được... Bất quá... cậu nói gặp cảnh Đàm Đài ca ca cùng đại tẩu .... XXX sao? Lãnh diễm mỹ nhân~ Cậu thật xấu. Xem sống đông cung cũng không biết rủ mình."

Nha đầu nào đó đang vừa xem sách vừa lầu bầu lên án mà không biết người cô lên án đang hiện diện phía trên đỉnh đầu mình. Doãn Y Ngưng như gặp kích thích, cô thèm rơi xuống đất đập cho Nạp Lan Tử mấy phát vì cái tội nhanh mồm nhanh miệng. "Nạp Lan Tử. Ngươi đợi đó. Ta sẽ trở về."

Một luồng sức mạnh nào đó giựt mạnh khiến Doãn Y Ngưng phút chốc tan biến. Nạp Lan Tử bên tai bỗng nhiên nghe được giọng nói quen thuộc chợt xanh hết mặt mày trong lòng thầm niệm *Lãnh diễm mỹ nhân... mình không có đọc truyện H của cậu... mình không có thấy cảnh H của cậu cùng Doãn Mặc... nên cậu mau về lại trong sách đi a~* *Gào khóc* "Doãn Y Ngưng.... Mình sẽ không giành Teddy với cậu... sẽ không dùng tên cậu làm nữ chính viết H lần nữa... sẽ không....khụ...khụ... làm hư cây đàn dương cầm cậu thích nhất... sẽ không... lỡ tay làm rách con Teddy số lượng bản mà cậu yêu nhất... sẽ không...thôi bỏ đi... Nên cậu đừng ám mình a~ Mình hứa sẽ rèn tinh thần lực lên S cấp. Mình hứa mà~"

Nếu Doãn Y Ngưng còn ở lại đây chắc chắn cô sẽ biết được rất nhiều sự thật mà cô bạn tốt làm sau đó sẽ là một trận hành hạ cùng bị chà đạp. Nhưng rất tiếc Lãnh diễm mỹ nhân lại không biết, bởi vì cô nhóc nào đó đang hứng chịu cái lạnh cóng của mùa đông .... Ai đoán ra chưa? chính 2 a~ là một tên bác sĩ biến thái. Điều giáo nếu chỉ 1 người sẽ không vuingar~ thân ái. Hình anh chàng Đông Phương Vũ rất man phải hum =]]