Nữ Vương Thế Giới Ngầm Quá Kiêu Ngạo

Chương 29




Phượng Cửu Ca vừa nghe thấy lại có thể từ chỗ Vân Ngạo Thiên lừa được đồ vật, lập tức thay đổi bộ dáng lấy lòng, lôi kéo cánh tay Vân Ngạo Thiên cười đến hiếp mắt: "Phu quân tốt, ta không hiếm lạ những thứ kia, thứ ta hiếm lạ là ngươi a.”

Vẻ mặt lạnh như băng trên mặt Vân Ngạo Thiên hơi động.  

"Đúng rồi, lần này đi gặp phụ mẫu ta, ngươi cũng không thể đi tay không a, có chuẩn bị lễ gặp mặt gì không?"

Vân Ngạo Thiên: "..."

Đưa tay trảo lên giữa không trung, mở lòng bàn tay ra, bên trong là một viên nội đan ma thú cấp mười một Bá Vương Băng Long. Ánh sáng màu xanh băng lấp lánh, giống như pha lê, trông rất đẹp.

"Chỉ có thứ này, ngươi xem có thể hay không chấp nhận một chút.”

Phượng Cửu Ca nhướng mày, cười như hoa: "Có cái này là đủ rồi.”

Nói xong, đưa tay kéo cánh tay Vân Ngạo Thiên, nhón mũi chân một chút, khinh công bay vút, tốc độ kia so với lục cấp phi lang, có hơn không kém.

Phượng Khinh Ca và Trịnh Nghiệp Minh vừa đến đại sảnh, theo sau là Phượng Cửu Ca cùng Vân Ngạo Thiên.  

Trong đại sảnh, lão gia tử Phượng Chấn cùng đại bá Phượng Tịch ngồi ở trên ghế chính, Phượng Khinh Ca cùng Trịnh Nghiệp Minh thỉnh an, dâng lễ vật mang đến, sau đó ngồi ở phía dưới khách tọa, tràng diện thập phần hòa thuận.  

Phượng Khinh Ca là trưởng nữ của Phượng gia, Phượng tịch, con rể lại là Thái tử gia Đông Càn Trịnh gia, nhạc phụ nhìn con rể, tự nhiên là càng nhìn càng thuận mắt, trong lúc nói chuyện kia kỳ vọng nồng đậm có thể thấy được: "Nghiệp Minh a, lần này trưởng lão hội tuyển chọn, ngươi phải tranh khẩu khí a.”

Bộ dạng Trịnh Nghiệp Minh cũng không có đặc điểm gì quá lớn, bất quá đại khái là cùng Phượng Khinh Ca thành thân vài năm, có tướng phu thê, lại đem đuôi lông mày kiêu ngạo ương ngạnh kia học tập mười phần, trong lúc nói chuyện mang theo một tia cuồng ngạo không ai sánh được: "Nhạc phụ đại nhân yên tâm, lần này trưởng lão hội tuyển chọn, tiểu tế nhất định phải cố gắng hết sức.”

"Ha ha, vậy trước chúc mừng đại tỷ phu. Đến lúc đó thật sự được chọn vào hội trưởng lão, đừng quên tiểu muội như ta."Phượng Cửu Ca nói lời này cũng không có gì sai. Chỉ là ngữ khí mang theo vài phần mâu thuẫn, làm cho người ta nghe liền không thoải mái.  

Được rồi, nàng thừa nhận, nàng đến để gây khó dễ cho họ.  

Nàng vừa mở miệng, người một nhà hòa thuận lúc này mới nhìn thấy nàng cùng Vân Ngạo Thiên bị lạnh nhạt một lúc lâu ở bên cạnh.

Phượng Tịch vội vàng vẫy vẫy tay với nàng, cười nói: "Tiểu Cửu a, mau tới gặp đại tỷ cùng đại tỷ phu của con. Đúng rồi, người bên cạnh con là... Đó là bằng hữu của con, phải không? "

"Sao lại không biết lễ nghĩa như vậy, mau gọi khách nhân ngồi xuống, gọi hạ nhân dân trà.”

Phượng Cửu Ca cùng Phượng Khinh Ca không hoà hợp, nhưng quan hệ với đại bá nàng ngược lại thân mật. Nàng thu vẻ mặt cợt nhả, rất cung kính hướng lão gia tử cùng đại bá cúi chào: "Gia gia đại bá, Vân Ngạo Thiên cũng không phải là khách nhân gì, hắn chính là nam nhân của Tiểu Cửu.”

"Cái này, cái này..." Phượng Tịch có chút kinh ngạc, nghiêng mắt nhìn lão gia tử bên cạnh. Đã thấy ánh mắt lão gia tử một mảnh thanh minh, khóe miệng hàm chứa ý cười, ngay từ đầu đã đem ánh mắt rơi vào trên người nam nhân kia.  

Phượng Cửu Ca hướng về phía lão gia tử nháy mắt, những người còn lại không hiểu chuyện gì.  

"Tịch nhi, con dâu đã lâu không gặp nữ nhi cùng con rể, nhất định là rất nhớ nhung, ngươi trước tiên mang Khinh Ca cùng Nghiệp Minh lui xuống gặp mẫu thân bọn họ đi."Lão gia tử trên mặt bất động thanh sắc, hiện lên gia chủ khí thế mười phần.  

Phượng Tịch có chút lo lắng nhìn Phượng Cửu Ca cùng Vân Ngạo Thiên một cái, nhưng vẫn cúi đầu đáp một tiếng "Vâng", mang theo Phượng Khinh Ca cùng Trịnh Nghiệp Minh đi xuống.  

Phượng Cửu Ca nghiêng đầu nhìn qua, cũng có thể nhìn thấy Phượng Khinh Ca nhếch khóe miệng, rất có ý tứ.  

Chính nàng còn không rõ nàng ta sao? Chuẩn bị tìm cơ hội lại đi cáo trạng với phụ thân nàng. Lão gia hỏa Phượng Vân kia luôn luôn không coi nàng là con ruột, khuỷu tay hướng ra ngoài.  

Ai, cơ hồ có thể đoán trước cho dù lão gia tử đồng ý hôn sự này, hai người bọn họ vẫn còn phải trải qua một phen tanh phong huyết vũ a.