Mấy ngày sau đó, tình cảm của Khuynh Y cùng với Bác Thừa Ngôn ngày càng tăng tiến. Hai người họ cười nói vui vẻ cả ngày.
Mục Vũ lúc này cũng có sự thay đổi. Nhớ lúc đầu, khi gặp lại Khuynh Y lần đầu tiên kể từ khi cô mất trí nhớ, lúc đó, anh như một nam sinh yếu ớt tay trói gà không chặt. Thế nhưng, bây giờ liền trở thành một "tổng tài" lạnh lùng, độc đoán.
Ai cũng không ngờ được, Bác Thừa Ngôn bề ngoài nho nhã, thực chất anh lại là người đứng đầu trong tứ vương của thế giới ngầm, người được mệnh danh là tay bắn súng hàng đầu.
Còn Mục Vũ, bề ngoài như một kẻ lang thang đầu đường xó chợ, nhưng thực ra lại là người giàu nhất. Trong thế giới ngầm, gần như toàn bộ công ty làm ăn của tổ chức đều do anh quản lý. Với bộ óc kinh doanh siêu nhạy bén, chỉ trong mấy năm đầu, Mục Vũ đã kiếm cho tổ chức hàng chục tỉ.
Tất nhiên, hai người khác trong tứ vương cũng đâu thể tầm thường. Nhưng, người đáng nói hơn cả chính là Khuynh Y.
Cô là người đứng đầu, là người một ray gây dựng nên tổ chức. Người như vậy, há có thể bình thường? Đương nhiên là không. Với thâm thể nhanh nhẹn, cô trở thành siêu trộm của thế giới sát thủ. Cùng với Marry, hai người tạo nên một bộ đôi bất diệt - Song Sát Chiến Thần. Một trộm một sát thủ, thử hỏi còn ai có thể lợi hại hơn họ đây?
...
Ba ngày sau, tại sần bay nước M.
Khuynh Y mặc một bộ đồ bình thường, không có gì đặc biệt. Cô kéo theo chiếc vali quen thuộc tiến vào sân bay.
Theo sau cô là ba người Marry. Họ ăn mặc giản dị không kém. Cả bốn người cùng nhau cười nói rôm rả.
Đang đi bỗng nhiên có hai cô gái tiến lên muốn xin số điện thoại của Mục Vũ. Anh lạnh lùng đẩy họ ra. Ai mà ngồi được hai người này không những không biết xấu hổ lại còn tiếp tục tiến tới muốn xin cả số điện thoại của Bác Thừa Ngôn.
"Cút!"
Một câu nói như gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt họ.
Thẩm Uyên tức giận nói.
"Anh cho rằng mình là ai hả. Có biết tôi là ai không?"
"Ồ, là ai?" Mục Vũ mỉa mai.
"Là tiểu thư của Thẩm gia. Nếu không phải mấy người có chút nhan sắc, phỏng chừng xách dép cho tôi cũng không xứng."
Thẩm Uyên cười ha hả. Tại nước M ngoài Bác gia ra, Thẩm gia chính là gia tộc lớn nhất. Vậy nên, chẳng có gì là lạ, khi một tiểu thư như Thẩm Uyên lại dám lộng hành ngay tại sân bay. Cô bạn bên cạnh nhìn kĩ lại khuôn mặt Bác Thừa Ngôn, bất giác sắc mặt liền kém đi mấy phần.
"Uyên Nhi, cậu....cậu đừng nói nữa."
"Sao vậy? Cậu sợ rồi sao? Yên tâm có ba tớ ở đây mà.".
"Ba cậu khôg làm gì được họ đâu. Đây là Bác Thừa Ngôn đó."
"Không sao....Hả? Cậu vừa nói gì cơ?"
"Tớ nói, anh ta là Bác Thừa Ngôn."
Nghe đến đây, khuôn mặt Thẩm Uyên lập tức tối sầm. Cô vội vàng nắm lấy tay áo Bác Thừa Ngôn, nói lời xin lỗi.
Anh lập tức hất cô văng ra, khokng thèm quan tâm đi về phía trước. Nhưng, Thẩm Uyên không những không sợ hãi hay bất mãn, mà thay vào đó chính là vui mừng.
Cô thầm nghĩ, anh hiện giờ chỉ là chưa thân quen nên mới như vậy. Chỉ cần cô ngày ngày xuất hiện trước mặt anh, anh liền sẽ yêu cô đến điên cuồng. Đến lúc ấy, cô liền trở thành Bác phu nhân rồi.
Hơn nữa, trong những tiểu thuyết ngôn tình, không phải những vị tổng tài đều như vậy sao? Ban đầu lạnh lùng giả vờ cao thượng, nhưng sau đó liền yêu đến điên cuồng. Hơn nữa, Thẩm Uyên phi thường tự tin vào nhan sắc của bản thân. Cô không tin có người đàn ông nào có thể cưỡng lại sự mê hoặc của cô.
Thẩm Uyên không hề biết, dù cô có xuất hiện trước mắt Bác Thừa Ngôn hay Mục Vũ trăm nghìn ngày, trong mắt vẫn chỉ có hai người Khuynh Y mà thôi. Đáng tiếc, Thẩm Uyên mãi không hiểu được. Cô đã quá ảo tưởng về một tình yêu này hồng như trong những cuốn tiểu thuyết tình cảm lãng mạn.
Khoảng bảy giờ sáng, chuyến bay đến nước S cất cánh. Chiếc máy bay từ từ lên cao, rồi khuất đi sau những đám mây mờ buổi sớm.
Tiếng gió nhè nhẹ lướt qua khung cửa sổ. Từ trên phòng cao, một người đàn ông mặc một bộ vest màu đen. Hai chân hắn vắ chéo vào nhau, đường nét khuôn mặt vô cùng sắc sảo. Hắn châm một điếu thuốc đưa lên miệng, nhếch mép cười.
"Cuối cung em cũng xuất hiện."
Khuynh Y không hề biết, mới vừa rồi, người đàn ông này đã quan sát thấy cô. Mà cô cũng là người hắn muốn tìm. Vậy nên, nơi Khuynh Y đang đến, tên nam nhân đó cũng biết. Hắn cho người điều tra về cô, tuy gần như mọi thông tin của cô được tổ chức kín, nhưng hắn vẫn là có thể tra ra được một phần.
Vậy nên, chuyến đi tới nước S lần này của Khuynh Y rốt cuộc là bình yên hay bào tố, không ai có thể nói trước điều gì.
Chỉ là, lần này, Khuynh Y chắc chắn sẽ gặp được cố nhân, gặp được một người mà cô còn không nhớ rõ. Và, thêm nữa chính là đứng trước nguy cơ bị phản bội?
Một bông hồng theo chân đến nước S, một cố nhân chưa rõ danh tính chờ cô ở nước S. Hai người này, rốt cuộc là ai?