Chương 33. Phải dùng bồn tắm sao?
Editor: Lăng
Đàm Khả Ngải đỏ mặt như vừa uống rượu, không ngừng cười ngây ngô.
Nhìn Đàm Khả Ngải cười vui vẻ đến vậy, Ngụy Lam cũng dần dần thả lỏng môi, khóe miệng tủm tỉm, ánh mắt giãn ra.
Đàm Khả Ngải cười ngu kéo dài suốt quãng đường, khi quay về xe để lái vẫn cứ cười khúc khích. Lần đầu tiên trong đợi hạnh phúc đến vậy đó mà! Câu nói 【 Chị cũng thích em 】của nữ thần không ngừng hiện lên trong đầu, làm nàng cứ cười ngây ngô mãi thôi. Đàm Khả Ngải lén nhìn trộm Ngụy Lam từ kính chiếu hậu, miệng ngâm nga hát một bài ca.
"Đừng mãi cười nữa, lái xe đàng hoàng đi em." Ngụy Lam mở miệng nhắc nhở Đàm Khả Ngải.
"Tuân mệnh!" Đàm Khả Ngải mở to mắt quan sát đường xá, ra vẻ nghiêm túc lái xe nhưng không được bao lâu thì khóe miệng lại cong lên. Cứ lặp đi lặp lại như thế suốt một tiếng, mây đỏ trên mặt nàng mới phai đi.
Ngụy Lam bất lực lắc lắc đầu.
......
Đàm Khả Ngải chở Ngụy Lam về nhà của mình, nhà của nàng là loại căn hộ nhỏ điển hình mới giao năm ngoái, hai phòng ngủ một phòng khách, ở rất là thoải mái.
"Mời vào ~~" Đàm Khả Ngải đẩy cửa ra làm tư thế mời, cực giống một người phục vụ đang đón khách.
"Tiểu khu này chị cũng thấy rồi đấy, có đầy đủ cơ sở vật chất, giao thông thuận tiện, nhiều cây xanh, bên quản lý có trách nhiệm, hàng xóm hòa thuận, là một lựa chọn thích hợp để cư trú." Đàm Khả Ngải như một nhân viên môi giới bất động sản khen ngợi tiểu khu của mình, thấy Ngụy Lam không phản cảm nên nàng lại tiếp tục nỗ lực "mèo khen mèo dài đuôi", "Hơn nữa, nơi này chỉ cách bệnh viện Số Một khoảng 2km, chị đi bộ hay chạy xe đạp cũng đến được. Cơ mà đến trường chị thì có hơi xa, nhưng mà lại có tàu điện ngầm. Tối Chủ Nhật, sáng thứ Hai em có thể chở chị đến trường. Thế nào? Có động lòng không nào!?"
Đàm Khả Ngải kích động đến mức cả khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, ý đồ rõ như ban ngày.
"Không vội." Vẻ mặt Ngụy Lam lạnh nhạt, tựa như không nhiễm chút cám dỗ nào.
"Vậy sao." Đàm Khả Ngải có chút thất vọng, nhưng cũng đã nằm bên trong dự kiến, nào có chuyện ở chung nhanh như vậy chứ! Tình nhân thì cũng phải cần giữ khoảng cách, có không gian riêng tư thì mới có thể lâu dài. Nghĩ đến đây, Đàm Khả Ngải lại hồi sinh, đốm lửa nhỏ trong mắt lại bùng cháy, sáng như sao. Nàng muốn là người ở bên nữ thần lâu dài!
Ngụy Lam nhìn Khả Ngải đang tràn đầy đến sức sống lại hơi ủ rũ bèn vươn tay sờ cái đầu đang cúi xuống của Đàm Khả Ngải, xoa xoa phần tóc trên đỉnh đầu nàng: "Để kỳ sau đi. Học kỳ sau không phải lên trường thường xuyên, thực tập ở bệnh viện nhiều hơn."
"Thật vậy chăng?! Không cần cố ép bản thân đâu!" Đàm Khả Ngải nghiêm túc mà nhìn Ngụy Lam, không muốn đối phương thỏa hiệp vì chiều lòng mình.
Ngụy Lam nhìn Đàm Khả Ngải lên tiếng vô cùng nghiêm túc, ba chữ "thật đáng yêu" bỗng lướt qua cô. Khóe miệng cô cong lên, cười nói: "Không miễn cưỡng. Đó là vinh hạnh của chị."
"Hì hì hì!" Đàm Khả Ngải tung tăng nhảy nhót giới thiệu nhà mình cho nữ thần. Khi đi vào phòng tắm, trong mắt, Đàm Khả Ngải xẹt qua một chút ranh mãnh.
"Chị muốn dùng bồn tắm không?" Đàm Khả Ngải miệng thì nói thế, nhưng trong mắt đã hiện lên vẻ 【 Thử đi thử đi 】.
"Được." Ngụy Lam đáp, trong lòng đã đoán được suy nghĩ của Đàm Khả Ngải, dẫn đến cự long dưới háng cô nghỉ ngơi đã được một tuần không khỏi ngóc đầu khỏi bụi cỏ đen nhánh.
Đàm Khả Ngải xả nước vào bồn tắm, lại bỏ muối tắm vào bồn, nhìn từng mảng bọt trắng mịt nổi dần lên thành bồn tắm.
Đàm Khả Ngải xoay đầu, ném cho Ngụy Lam vẫn luôn chăm chú nhìn mình một ánh mắt quyến rũ. Nàng đưa lưng về phía Ngụy Lam cởi cúc áo chiếc váy dài của bản thân, để lộ đầu vai của mình, còn cố ý run vai nhè nhẹ, vừa có vẻ gợi cảm lại trông nhu nhược đáng thương. Đàm Khả Ngải thả tay ra, chiếc váy rơi xuống đất, làm cả tấm lưng, mông và chân nàng đều bị bại lộ trong màn sương mịt mờ nơi phòng tắm.
Làn da của Đàm Khả Ngải bị hơi nóng trong phòng tắm làm cho trắng hồng, eo thon mông nở, ngực to chân dài, đường cong đẹp đến kinh người. Nàng không mang áo ngực, thay vào đó là miếng dán ngực nên toàn bộ đường cong phập phồng nơi phần lưng đều hiện ra, có thể thấy thấp thoáng cặp vú căng tròn của nàng hơi lộ ra từ hai bên sườn, gợi cảm vô cùng. Hôm nay Đàm Khả Ngải mang quần lót bình thường, nhưng lớp vải quần lót lại kẹt nơi kẽ mông, khe thịt. Ngụy Lam biết chắc chắn là do nơi riêng tư của Đàm Khả Ngải đã chảy nước dâm nên mới làm quần lót dính vào khe thịt.
Ngụy Lam nhìn Đàm Khả Ngải eo thon mông vểnh, cuống họng di chuyển một chút.
"Ngụy Lam...... Chị có nhìn em không vậy?" Đàm Khả Ngải tháo miếng dán ngực, xoay thân trên quay đều nhìn về phía Ngụy Lam, cặp vú được giải phóng trước ngực hơi nảy lên, có vẻ rất là sắc tình đáng yêu.
Ngụy Lam không nói gì, cô chậm rãi bước về phía Đàm Khả Ngải, trong mắt tràn ngập dục vọng mãnh liệt và nguy hiểm.
"Chà......" Đàm Khả Ngải cảm nhận được mùi hormone nồng đậm ập đến, cả người lập tức nổi da gà, trong lòng có chút hơi sợ, nhưng càng có rất nhiều chờ mong. Chờ mong Ngụy Lam nuốt nàng vào bụng. Nhục huyệt chứa mật nước của nàng đang phát ra hơi nóng kinh người, làm nàng phải kẹp chân. Cú kẹp này khiến nàng khó chịu, khẽ rên ra tiếng, "Ưm....."
Nguy Lam ôm lấy Đàm Khả Ngải trần chuồng từ phía sau, hơi thở nặng nề từ khoang mũi phả lên sườn mặt nàng. Hai tay cô thẳng tắp nắm lấy hai quả bóng sữa nghịch ngợm, tiến hành xoa bóp, sau đó lại nghiêng đầu hôn lên cái miệng khoa trương thích cợt nhả của Đàm Khả Ngải, cắn lấy cánh môi dày mịn liếm láp.
"Nha! Ưm...." Cơ thể trần trụi của Đàm Khả Ngải dán lên trên cơ thể đang ăn mặc chỉnh tề của nữ thần. Phần lưng bị ma sát với quần áo làm nàng ngứa ngáy khó chịu, khiến dục vọng của Đàm Khả Ngải tràn đầy. Nàng không khỏi vặn vẹo thân mình cọ lấy Ngụy Lam, trong lúc ma sát, Đàm Khả Ngải phát hiện khúc thịt khổng lồ của Ngụy Lam đang đè trên xương cụt của nàng, làm xương cụt nàng thiếu chút nữa đã đạt đến cao trào. Hai vú trước ngực bị Ngụy Lam lão luyện thưởng thức, lồng ngực Đàm Khả Ngải phập phồng với biên độ nhỏ. Ngụy Lam dùng sức bóp vú, làm đầu dây thần kinh của nàng đau đớn và tê dại, dày vò đến mức hai mắt khó mà mở ra. Đàm Khả Ngải muốn lớn tiếng rên rỉ, lại bị nữ thần nuốt vào trong bụng. "Ư ư ư......"
Tiếng vọng dâm mĩ "chóp chép" trong phòng tắm xen lẫn với tiếng nước, hòa cùng với tiếng rên yêu kiều Đàm Khả Ngải khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Ngụy Lam hôn tựa như lôi đình vạn quân, làm đầu lưỡi Đàm Khả Ngải như điện giật tê dại, đầu lưỡi cô hoành hàng bá đạo quét ngang Đàm Khả Ngải khoang miệng, làm nước miếng của Đàm Khả Ngải không ngừng chảy ra. Hai tay Ngụy Lam buông lỏng, xoa miết hai bầu vú trắng nõn lúc nhanh lúc chậm, đầu vú của Đàm Khả Ngải cũng dựng đứng lên theo tiểu xảo này, run bần bật trong lòng bàn tay Ngụy Lam, phó mặc cho trời. Nhục côn đang chống sau mông Đàm Khả Ngải cũng càng sưng to, làm phần lưng nàng nóng bỏng tê rần đỏ ửng lên. Đàm Khả Ngải cứ thế khó nhọc quay đầu lại nhận lấy sự âu yếm từ nữ thần, cơ thể nàng mềm nhũn trong lồng ngực Ngụy Lam, hai đầu gối dựa lên bồn tắm mới miễn cưỡng đỡ lấy cơ thể của mình.. Cô tranh thủ lúc thở để gọi tên Ngụy Lam: Ư..... Ngụy Lam....."
Ngụy Lam nhìn Đàm Khả Ngải mặt đầy xuân sắc, bế ngang nàng lên rồi bước vào bồn tắm, do hai người bước vào nên nước trong bồn tắm bị trào ra không ít. Ngụy Lam ngồi vào bồn tắm, cũng đặt Đàm Khả Ngải ngồi lên đùi mình, gậy sắt cực nóng của cô nhét ở kẽ mông của Đàm Khả Ngải.
Mông, nhục huyệt và bụng nhỏ của Đàm Khả Ngải ngập trong nước, nhưng cặp vú bị xoa đến ửng hồng trước ngực vẫn nằm trong không khí, hai viên thạch anh hồng đứng trên đỉnh núi đẹp đến kinh người.
"Ui!" Cơ thể bị ngâm nước làm Đàm Khả Ngải có chút vô thố, nhưng làm nàng kinh ngạc chính là nhục hành của Ngụy Lam ở trong nước lại càng thêm khổng lồ. Sao có thể! Gặp nóng nở ra, gặp lạnh co lại sao? Đàm Khả Ngải trong đầu nghĩ lung tung, hơi lạnh trước ngực đã bị ấm áp khóa lại.
Ngụy Lam cúi đầu ngậm lấy trái anh đào đỏ mê người kia.
-----