“Phù, công việc hôm nay cũng đã hoàn thành rồi. Giờ thì dùng bữa tối nào.”
“A, mừng nữ thần quay về. Còn một chút nữa là cơm tối sẽ được mang lên đó.”
“Đúng là có cả cậu nhỉ. Tôi chợt cảm thấy sợ bản thân khi không còn cảm thấy nghi hoặc về chuyện cậu ở lỳ tại đây như lẽ hiển nhiên.”
“Ừ thì tôi cũng là trường hợp đặc biệt mà.”
“Con người chuyển sinh từ ba lần trở lên mà liên quan tới tôi thì chỉ có mỗi cậu thôi đấy.”
“Có người chuyển sinh hai lần cơ à.”
“Đúng vậy. Người chết một lần nữa sau khi chuyển sinh lần thứ nhất và lại tới đây là chuyện vô cùng hiếm hoi. Phần lớn đều cứ thế mà trôi qua thôi.”
“À, cái kiểu chết rồi mà cứ lải nhải lưu luyến không thể quên thế giới ấy gì đó.”
“Cách nói hơi độc, nhưng đúng là như vậy. Về chuyện đó thì cậu dường như không có cảm tình với các thế giới từ trước đến nay nhỉ.”
“Cũng không hẳn đâu, đối với phần lớn thế giới thì tôi vẫn có thể nhanh chóng nhớ ra.”
“Đúng là khả năng ghi nhớ của cậu vượt xa mức trung bình, nhưng cảm tình lại là chuyện khác.”
“Ưm… là vậy sao? Tạm thời thì tôi vẫn nhớ tên của mấy người mình có ấn tượng đó.”
“Đúng là có lúc cậu chỉ gọi dũng sĩ là dũng sĩ, có lúc thì lại gọi dũng sĩ bằng tên.”
“Tên của mấy cô gái mà bản thân quen biết lâu dài đều được tôi nhớ rất kỹ.”
“Nhưng cậu có vẻ không nhớ tên heroine hồi làm xương sườn.”
“À, đúng là tôi có lẽ quên mất rồi. Với lại đó cũng là heroine của người ta nữa.”
“Cậu là kiểu chẳng quan tâm gì đến đối tượng mình không hứng thú nhỉ.”
“Nhắc mới nhớ, tôi cũng chưa biết tên của nữ thần đó.”
“Đến giờ mới hỏi sao. Tôi là nữ thần chuyển sinh nên không cần mang tên. Đó là kiến thức không cần thiết cho người chuyển sinh.”
“Đúng rồi, tôi cũng chưa từng xưng tên mình nhỉ, kể cả việc được gọi cũng không.”
“Chuyện về cậu thì tôi đã biết từ tài liệu. Vốn dĩ ở không gian này chỉ có hai người nên tôi gọi [cậu] là đủ rồi.”
“Nghe vậy có chút ngượng ghê.”
“Không hề.”
“Không phải nghe giống như đôi vợ chồng sao?” [note52962]
“Thế thì để tôi gọi cậu là nhà ngươi nhé?”
“Như cũ đi ạ.”
“Thiệt tình. Sau khi dùng bữa thì cậu sẽ chuyển sinh nên xác định nguyện vọng đi.”
“Hộp trưng cầu Godi* cũng sắp sửa ngập chủ đề rồi nhỉ.”
“Có lẽ tôi cần đưa cho vị thần khác để kiểm tra cách thức hoạt động của nó.”
“Trước hết thì lục lọi loà xoà. Từ bạn có bút danh UMA Mikakutou, [rau củ].”
“Tự dưng chủ đề lại trở nên an ổn.”
“Không đâu, cái này khá là khó đó.”
“Vậy ư?”
“Tuỳ vào việc chuyển sinh vào một loại rau củ hay là chuyển sinh thành khái niệm rau củ thì độ khó sẽ thay đổi.”
“Thế giới mà tất cả rau củ đều là cậu thì trông đáng sợ thật đấy. Chọn một cái thôi.”
“Chủng loại rau củ thì đã quyết định, còn thiết lập chi tiết thì sao đây.”
“Thọ mệnh sau khi thu hoạch sẽ rất ngắn. Nếu cậu không dùng cách nào đó thì cả khoai tây có thể bảo quản lâu dài cũng sẽ hư thối sau vài tháng tại vùng lạnh đấy.”
“Tôi không muốn bị hư thối mà chết đâu, phải chết thật hạnh phúc cơ.”
“Cách chết hạnh phúc đối với rau củ quả nhiên là được người khác ăn một cách ngon lành nhỉ.”
“Ý kiến đáng yêu ghê.”
“Nghe tự dưng thấy bực.”
“Thân hình tôi sẽ bị dao cắt ra thành từng mảnh, bị nấu bị nướng, sau đó lại bỏ muối lên vết thương các thứ nữa. Rốt cuộc thì liệu tôi có thể chết một cách hạnh phúc không.”
“Suy nghĩ chuyện đó một cách thực tế thì tôi sẽ phải nghi hoặc với phần lớn cuộc đời chuyển sinh của cậu từ trước đến nay đấy.”
“Trước tiên thì tôi phải suy nghĩ đến con đường đánh bại Ma Vương nữa.”
“Nếu bị rau củ đánh bại thì Ma Vương đó chắc sẽ chờ để chuyển sinh mất.”
-------------------------------------------------------------------
“Tên gọi… Nghĩ lại thì có lẽ mình cũng nên gọi tên cậu ấy ít nhất một lần nhỉ… Hình như tên cậu ấy là___”
“Tôi về rồi nè.”
“Nhà ngươi là ai?”
“Vừa mới về mà lại bị mắng.”
“Xin thứ lễ, tôi đang suy nghĩ vài chuyện.”
“Đành chịu vậy. A, tôi đã mang về rất nhiều rau củ làm quà này.”
“Một chiếc hộp đựng đầy rau củ à. Tiện thể thì tôi không cần cơ thể chuyển sinh của cậu đâu đấy.”
“Tôi là cà chua đó, đây là hình chụp.”
“Một quả cà chua chín mọng nhỉ. Và không hiểu sao nó lại mọc tay chân dị dạng và cầm kiếm.”
“Tại vì tôi đã thám hiểm trong thân phận Dũng Sĩ Cà Chua.”
“Dũng Sĩ Cà Chua.”
“Là quả cà chua đứng lên nhằm đánh bại Ma Vương đang đe doạ thế giới con người.”
“Cà chua mà đứng lên sao.”
“Câu nói mỗi khi hành động là [Thời cơ đã chín muồi.]”
“Đúng là chín thật nhỉ.”
“Nghĩ rằng chỉ làm một quả cà chua bình thường mà kết thúc cà chua sinh thì không tốt lắm, vì thế nên tôi đã quyết định hành động mà rời khỏi nơi ở của mình và bước lên chuyến hành trình thám hiểm.”
“Từ năng lực hành động thì tôi biết kiểu gì cậu cũng sẽ làm gì đó, nhưng mới đầu câu chuyện mà cậu đã tích cực thật đấy.”
“Cũng đã khá lâu kể từ khi tôi tự đi bằng hai chân hồi làm cây thế giới.”
“Cây thế giới bình thường không đi được đâu.”
“Song, tôi chỉ là một quả cà chua bình thường sinh ra trong thế giới rộng lớn, chỉ với sức mạnh của một quả thì việc có thể làm sẽ rất giới hạn.”
“Một quả cà chua bình thường sẽ không muốn đi tiêu diệt Ma Vương đâu.”
“Trước hết thì tôi bắt đầu từ việc gia tăng đồng bọn. Tôi cất tiếng kêu gọi các rau củ khác trong kho lương thực.”
“Kho lương thực, vậy là sau kỳ thu hoạch ư.”
“Nhưng chả có lấy một người đáp lại.”
“Vì là rau củ mà, dĩ nhiên là không đáp rồi.”
“Tôi lớn tiếng hét lên vì nghĩ rằng ít nhất phải có một người chuyển sinh, nhưng giọng nói ấy chỉ có thể chạm đến tai của ông lão đang tuần đêm.”
“Giọng nói phát ra từ kho lương thực không người thì kinh dị quá đấy.”
“Và vì thế nên ông lão đã trở thành đồng đội của tôi.”
“Ông lão tuần đêm trở thành đồng đội ư? Không ngờ ông ta lại đồng ý với cậu.”
“Về chuyện đó thì là kiểu xã giao á.”
“Cho dù là quả cà chua xã giao đi nữa thì tôi không nghĩ sẽ có ai nổi lên quyết tâm cùng cậu đi tiêu diệt Ma Vương đâu.”
“Nhưng thế này thì lại xuất hiện vấn đề về hình tượng. Xin hãy nhìn vào bức ảnh này.”
“Ông lão đang cầm quả cà chua nhỉ. Cách chụp hình như kiểu ‘tôi đã trồng ra nó’ ấy.”
“Vì thế này không tốt nên tôi đã dùng ma thuật hắc ám được chuẩn bị sẵn bằng thiết lập mà phong ấn linh hồn ông lão vào rau củ gần đó.”
“Cậu làm trò khủng bố quá đấy.”
“Và thứ vừa được sinh ra chính là Chiến Binh Củ Hành.”
“Chiến Binh Củ Hành vốn là ông lão tuần đêm.”
“Kỹ năng đắc ý của ông ấy là khiến đối phương khóc.”
“Ông ấy hẳn cũng muốn khóc với cuộc đời của mình đấy.”
“Tiện thể thì củ hành lúc đó là cái này.”
“Cậu mang về làm quà sao. Hết cả hứng ăn rồi.”
“Vì có thêm đồng bạn đáng tin cậy nên tôi đã bắt đầu chuyến hành trình thám hiểm.”
“Chỉ thêm được một củ hành thì tôi không nghĩ đáng tin cậy gì đâu.”
“Kẻ địch ban đầu là Kok-san, người đó đã đến nhằm bắt giữ chúng tôi đang định chạy trốn khỏi kho lương thực.”
“Nếu là thế giới cổ tích thì tôi còn hiểu, chứ thực tế thì kinh dị quá đấy.”
“Tuy nhiên, Kok-san nhìn thấy cơ thể gốc nằm lăn bên vệ đường của Chiến Binh Củ Hành mà kinh ngạc.”
“Nhìn thấy cơ thể của ông lão tuần đêm bị rút linh hồn thì phải kinh ngạc rồi.”
“Tôi chớp lấy cơ hội mà rút linh hồn anh ta ra và phong ấn vào rau củ gần đấy.”
“Cậu lần này là kẻ địch của loài người ư.”
“Và thứ vừa được sinh ra chính là Kỵ Sĩ Cà Tím.”
“Kỵ Sĩ Cà Tím vốn là Kok.”
“Kỹ năng đắc ý của anh ta là nấu đối phương.”
“Chắc anh ta không nghĩ rằng mình sẽ trở thành bên bị nấu đâu nhỉ.”
“Tiện thể thì quả cà tím lúc đó là cái này.”
“Lại nằm trong quà mang về, hơn nữa còn bị gãy một nửa.”
“Nhờ công thuyết phục nên Kỵ Sĩ Cà Tím đã đồng ý hợp tác với tôi để tiêu diệt Ma Vương.”
“Cậu thuyết phục thế nào để đối tượng bị cậu biến thành rau củ lại đồng ý cùng cậu tiêu diệt Ma Vương vậy?”
“Kiểu như nếu đánh bại Ma Vương thì sẽ quay lại cơ thể gốc, bằng không thì sẽ là cà tím cả đời.”
“Đó gọi là uy hiếp.”
“Và như thế, tuy lược bỏ một chút, nhưng các đồng đội của tôi đã liên tiếp gia tăng: Kiếm Sĩ Khoai Tây, Samurai Dưa Leo, Đấu Sĩ Kiếm Bắp Cải.”
“Nghề nghiệp thiên về kiếm quá đấy. Bộ không có người dùng ma pháp sao.”
“Chỉ là dòng rau củ thì sao dùng ma pháp được chứ.”
“Tôi dạo này vừa mới nghe được chuyện quả cà chua dùng ma thuật hắc ám đấy.”
“Tiện thể thì đống rau củ này đều từng là đồng đội của tôi đó.”
“Đống rau củ đầy ắp chiếc hộp này đều là nạn nhân cũ của ma thuật hắc ám sao.”
“Có nhiều đồng minh thì không gì tốt hơn cả.”
“Toàn bộ đống này đều từng có người bên trong thì tôi thấy hết muốn ăn rồi.”
“Nếu nữ thần không muốn ăn thì chúng ta hãy chế biến rồi dùng chúng làm quà gửi cho các vị thần khác đi?”
“Cứ làm vậy đi.”
“Vậy thì tôi sẽ vừa chế biến vừa tiếp tục báo cáo. Chuyện tôi gia tăng đồng bọn không chỉ vì lý do cảm thấy buồn.”
“Cậu buồn lắm à.”
“Rất nhiều đồng đội đã ngã xuống và bị ăn mất khi đối đầu với thú hoang hay ma vật giữa đường nên tôi buộc phải bổ sung thêm quả.”
“Rau củ di chuyển trên đường thì thú hoang sẽ ăn rồi.”
“Cũng từng có màn chia tay cảm động nữa, nữ thần có muốn nghe không?”
“Không, tôi không cần nghe.”
“Rốt cuộc, bao gồm cả tôi thì chỉ có mỗi bốn quả còn sống khi đặt chân đến lâu đài của Ma Vương.”
“Ngược lại, tôi cảm thấy bất ngờ khi các cậu có thể đặt chân đến đó đấy.”
“Ngoại trừ Dũng Sĩ Cà Chua tôi ra, người đầu tiên trong ba người còn lại chính là Chiến Binh Củ Hành.”
“Không ngờ ông lão tuần đêm vẫn còn sống.”
“Tiếp theo là Võ Sĩ Đậu Phụ.”
“Có cả sản phẩm được chế biến rồi. Vả lại cũng không còn bó buộc vào kiếm nữa. Mặc dù có vẻ khi đấm thì kẻ đó sẽ bị nát trước.”
“Cuối cùng là Tà Long Thần Bahalumetiya.”
“Thật ngoài dự đoán.”
“Tiện thể thì đây là hình chụp kỷ niệm trước lâu đài Ma Vương.”
“Dưới chân của một con rồng đen khổng lồ hung mãnh là cà chua, củ hành và đậu phụ bé xíu. Đúng là với chừng này thành viên thì sẽ có thể đặt chân đến lâu đài Ma Vương rồi.”
“Đúng vậy, Võ Sĩ Đậu Phụ vốn là dũng sĩ loài người đó.”
“Chuyện đó cũng ngoài ý muốn. Và cậu làm cái quái gì vậy?”
“Hửm? Ý nữ thần là chuyện Chiến Binh Củ Hành ư?”
“Là Tà Long Thần Bahalumetiya.”
“Tà Long Thần Bahalumetiya yếu nhất trong bọn tôi đó.”
“Tà Long Thần Bahalumetiya này còn yếu hơn cả ông lão tuần đêm ư.”
“Tại vì cấp độ của Tà Long Thần Bahalumetiya là 72 thôi.”
“Cấp của củ hành này là bao nhiêu?”
“Là 98, tiện nói luôn là ở thế giới này thì tối đa là 99.”
“Ông lão tuần đêm trở thành đỉnh cao củ hành rồi nhỉ.”
“Mà củ hành cũng vừa xào xong rồi này.”
“Cậu nghĩ nó sẽ ngon ư?”
“Tôi có nêm nếm nên chắc là ngon lắm đó.”
“Đúng là mùi thơm thật.”
“Tiện thể thì cấp của Võ Sĩ Đậu Phụ là 92.”
“Ông lão tuần đêm còn mạnh hơn cả cựu dũng sĩ. Mà vậy thì cậu đạt cấp bao nhiêu?”
“871.”
“Thản nhiên mang thiết lập đột phá giới hạn vào như không có chuyện gì.”
“Có đạt cấp độ tối đa thì rau củ vẫn là rau củ thôi.”
“Củ hành trước khi đạt cấp tối đa còn mạnh hơn cả Tà Long Thần kìa.”
“Ừ thì do Chiến Binh Củ Hành vốn là chúa sáng thế của thế giới này mà.”
“Cậu thật sự đã làm cái quái gì vậy?”
“Ai da, tôi cũng không ngờ ông lão tuần đêm lại là chúa sáng thế đó.”
“Tôi cũng không nghĩ củ hành cậu đang xào hiện giờ vốn là chúa sáng thế đấy. Không biết ông ấy có tới phàn nàn không nữa.”
“Không đâu. Chiến Binh Củ Hành (thần linh) đã nói rằng bản thân cảm thấy rất vui vì được tham gia câu chuyện đó.”
“Vậy sao. Nhưng mà tôi thật không hiểu cái Chiến Binh Củ Hành (thần linh) đó đâu.”
“Tiếp tục câu chuyện, cuộc quyết chiến với Kiếm Sĩ Ma Vương Khoai Tây đã sắp sửa bắt đầu.”
“Cậu biến Ma Vương thành rau củ giữa đường ư?”
“Chúng tôi đã có màn chia tay đầy cảm động, thật là một nhân quả đáng buồn.”
“Tôi chợt cảm thấy hối hận vì đã nhảy qua đoạn ngắn. Thật không thể nào dự đoán được.”
“Cả tôi cũng không ngờ rằng cái gã mình thấy hợp cạ trong quán rượu lại là Ma Vương.”
“Tôi thì không ngờ đến chuyện cậu lại dùng ma thuật hắc ám để rút linh hồn Ma Vương mình hợp cạ tại quán rượu và biến thành rau củ đấy.”
“Kiếm Sĩ Ma Vương Khoai Tây trút phẫn nộ lên tôi, kể cả bản thân đã đột phá giới hạn cũng phải khổ chiến.”
“Nỗi hận bị biến thành rau củ cũng mạnh nhỉ.”
“Không phải, anh ta tức giận vì tôi dùng mồi để cướp đi Tà Long Thần Bahalumetiya của mình.”
“Cậu cho nó ăn để làm đồng bọn ư.”
“Thức ăn yêu thích của nó là cà tím.”
“Không lẽ lý do Kok-san không còn là…”
“Ngoài ra thì nó ăn rất ít.”
“Bí ẩn của quả cà tím bị gãy một nửa đã được giải đáp.”
“Ma Vương Khoaitaya có thể sử dụng kiếm kỹ đáng sợ chém đứt cả thời không, nhưng tôi vẫn có những người đồng đội đáng tin cậy.”
“Đó không phải là tên thật của Ma Vương đấy chứ?”
“Võ Sĩ Đậu Phụ dùng thân thể chặn lại đường kiếm.”
“Có thể chém đứt thời không nhưng không chém được đậu phụ.”
“Chiến Binh Củ Hành dùng kịch tranh mình làm ra để khiến Ma Vương khóc và tước đi tầm nhìn đối phương.” [note52963]
“Vừa giống củ hành nhưng cũng không giống củ hành.”
“Và Tà Long Thần Bahalumetiya đốt trụi mọi thứ.”
“Đừng xen lẫn thứ siêu thực vào mấy trò đùa đấy.”
“Cuối cùng, Dũng Sĩ Cà Chua nướng là tôi đã tung một kích tất sát.”
“Tà Long Thần Bahalumetiya thật sự đốt trụi toàn bộ nhỉ.”
“Sau khi thành công đánh bại Ma Vương, thế giới đã lấy lại hoà bình dù một phần đất bị cháy rụi.”
“Dấu vết của Tà Long Thần Bahalumetiya cũng sót lại thật rõ ràng.”
“Đốt rừng làm nương rẫy đang thịnh hành nên chắc không sao đâu.
“Đốt rừng làm nương rẫy không phải thứ như vậy.”
“Vì Ma Vương gục ngã và thế giới trở lại hoà bình nên những người bị biến thành rau củ khắp thế giới đều quay về hình dáng ban đầu.”
“Chuyện đó không liên quan đến Ma Vương đâu. Người gia tăng nạn nhân rõ ràng là cậu.”
“Dù vậy, chỉ có tôi vẫn là quả cà chua nướng. Vì bị nướng nên thời hạn sử dụng cũng bị rút ngắn lại.”
“Sau khi nấu xong thì nên ăn sớm đó.”
“Vì ngại bị hư thối nên tôi đã nhờ người khác chôn cơ thể mình xuống đất và được nuôi trồng với cái tên Cà Chua Dũng Sĩ.”
“Lưu lại hạt giống như thực vật thì cũng là một cái kết ổn thoả nhỉ.”
“Thế nên tôi đã để lại cơ thể chuyển sinh của mình mà quay về. Không chừng sắp tới sẽ được gửi đến làm quà cuối năm đó.”
“Cảm giác vừa muốn ăn vừa không muốn ăn.”
“Hây dà, tôi nấu nướng xong rồi.”
“Hừm, mùi thơm thật đấy. Tuy hơi ngại rau củ từng có linh hồn, nhưng có lẽ tôi cũng nên nêm nếm một chút nhỉ.”
“Nếu nữ thần ngại như vậy thì bên kia vẫn còn rau củ bình thường nên để tôi nấu cho.”
“Sao cậu lại không nói trước chứ?”
-------------------------------------------------------------------
“Chúng được các vị thần khác tán tưởng lắm đấy. Nhờ thế mà tôi đang mang đầy cảm giác tội lỗi đây.”
“A, tiện thể thì Cà Chua Dũng Sĩ đã được gửi đến rồi, nữ thần có muốn ăn không?”
“… Tôi xin phép vậy.”