Nữ thần: “Cậu muốn trở thành gì khi chuyển sinh dị giới?” Tôi: “Xương sườn của dũng sĩ”

Chương 06: Người phát ra giọng nói trong đầu khi thông báo dũng sĩ lên cấp






“Nữ thần ơi, còn 6 giây nữa là cốc mỳ được nấu xong đó.”

“Chuẩn ba phút. Cậu tính toán thời gian chính xác nhỉ.”

“Cũng do đồng hồ trong cơ thể tôi đã được rèn luyện khá là nhiều.”

“Đúng là cậu từng làm kim đồng hồ thật.”

“Mà nữ thần này, sao bỗng dưng nay cô lại muốn ăn mỳ ly vậy?”

“Thỉnh thoảng tôi cũng muốn đổi món. Thông thường thì tôi cũng chỉ toàn ăn gió uống sương thôi.”

“Bộ cô là tiên nhân à? Nhưng tôi cũng có chút vui khi nữ thần lại lộ bộ dạng như vậy trước mặt tôi đó.”

“Thời gian làm vật vô sinh của cậu dài hơn nên tôi chỉ xem cậu như đồ vật thôi.”

“Sắp tới phải chuyển sinh thành sinh vật mới được.”

“Hãy tính đến chuyện chuyển sinh để kết thúc đi.”

“Vậy thì nữ thần muốn rút thăm hộp trưng cầu không? Thỉnh thoảng tôi muốn mượn vận may của nữ thần đó.”

“Tôi không muốn chia sẻ may mắn của mình lắm, nhưng mà được thôi. Để xem nào, từ người có bút danh west, [người phát ra giọng nói trong đầu khi thông báo dũng sĩ lên cấp].”

“Ồ, trúng mánh rồi.”

“Trúng… không, ưm… Nhưng mà so với mặt đất hay cánh cửa thì đúng là vẫn đỡ hơn thật.”

“Quả nhiên là nữ thần. Xin cô lần tới hãy quay gacha trong game giúp tôi với.”

“Cậu chết rồi mà vẫn còn chơi sao? Không phải điện thoại di động đã bị cắt dịch vụ rồi à.”

“Nếu có wifi thì cũng xoay sở được đôi chút.”

“Xin đừng nối đường dây vào đây.”

“Nhưng không phải nữ thần cũng xem ti vi ư?”

“Lúc tôi muốn xem thì sẽ nối dây. Với tôi thì không vấn đề.”

“Vậy thì hãy lựa chọn thiết lập nào, tôi có thể thêm chức năng nói chuyện không?”

“Cậu không nói thì định thông báo lên cấp kiểu gì hả?”

“À thì kiểu như giơ bảng thông báo trong đầu dũng sĩ ấy.”

“Thế thì thành tạp niệm rồi, hãy thêm vào đi.”

“Dũng sĩ là nữ thì tốt biết mấy nhỉ.”

“Tôi đang thấy rõ lòng dạ ti tiện của cậu đấy.”

“Thật thất lễ quá nha. Vốn dĩ tôi chỉ tồn tại trong đầu nên chẳng làm gì xấu được đâu.”

“Vậy thì tôi sẽ thiết lập rằng nếu cậu có tà tâm thì đối phương sẽ là nam giới.”

-------------------------------------------------------------------

“Ồ, nhân vật hiếm nhất trong đợt rate up đã về rồi.”

“Tôi về rồi nè. Bản thân vừa mới bị tên khốn dũng sĩ chơi một vố đó.”

“Quả nhiên là có tà tâm.”

“Kế hoạch lẩm bẩm lời tục tĩu của tôi đã đổ sông đổ bể hết rồi.”

“Tôi thật muốn khen ngợi bản thân ghê.”

“Mà giờ thì cứ báo cáo đi nhỉ. Tôi đã trở thành người phát ra âm thanh trong đầu của dũng sĩ Mish khi thông báo lên cấp.”

“Chỉ nghe nhiêu đó thôi đã thấy hỗn loạn lắm rồi.”

“Lúc tôi đảm nhiệm trọng trách là vào thời điểm tên đó đạt cấp 1 dũng sĩ khi lên 10 tuổi.”

“Vậy là không phải sinh ra đã đạt cấp 1 à.”

“Nếu vậy thì chẳng phải mấy người dân làng cấp 1 sẽ chỉ giống như một đứa trẻ con ư.”

“Cũng đúng. Nếu vậy thì chuyện anh ta đạt cấp 1 vào lúc 10 tuổi cũng là có tài năng rồi nhỉ.”

[Xin chúc mừng dũng sĩ Mish, cậu đã đạt cấp 1 rồi đấy]

“Tôi đã bắt đầu bằng lời chào như vậy.”

“Cái quái gì đây?”

“Đây là cửa sổ xuất hiện trong đầu khi sử dụng thông báo. Nếu muốn thì tôi cũng có thể đưa ra ngoài nữa.”

“Trông có vẻ đối phương sẽ bất ngờ trước cảnh tượng đột nhiên nhảy ra trong đầu nhỉ, nhưng tạm thời thì vẫn là một khởi đầu thuận lợi.”

“Vì tên đó đáp lại rằng ‘Ui cái gì đây nghe gớm quá đi’ nên tôi đã gào thét kiểu Death Metal suốt một ngày.”

“Cậu chẳng ra dáng người lớn gì cả.”

“Ngày tiếp theo, tôi giới thiệu mình là người thông báo lên cấp bằng giọng khản đặc.”

“Cậu gieo ấn tượng tồi tệ quá mức rồi đấy.”

“Ban đầu thì dũng sĩ Mish phủ nhận tôi, nhưng sau khi thuyết phục 5 năm thì tên đó rốt cuộc cũng chấp nhận.”


“Chẳng mấy chốc mà đã 15 tuổi, có cảm giác như dũng sĩ sẽ lên cấp trong lúc đó nhỉ.”

“Nếu không chấp nhận tôi thì sẽ không lên cấp được đâu.”

“Chỉ vì thái độ trẻ con của cậu mà 5 năm của dũng sĩ tài năng đã bị lãng phí rồi.”

[Cứ tiếp tục thế này thì cậu sẽ sống phần đời còn lại ở cấp độ 1 đó]

“Tôi cứ cho tên đó nhìn thấy cái này rồi liên tục thuyết phục nên hiệu quả lắm.”

“Là đe doạ.”

“Và vì thế, dũng sĩ Mish đã cất bước lên chuyến hành trình thám hiểm.”

“Cuộc thám hiểm của dũng sĩ đã bắt đầu rồi nhỉ.”

“Quái vật chiến đấu đầu tiên chính là Slime.”

“Đúng như kịch bản thường thấy.”

“Tôi sẽ tái hiện một chút công việc của mình nhé.”

[Dũng sĩ công kích, thế nhưng đã hụt rồi]

[Dũng sĩ công kích, thế nhưng đã hụt rồi]

[Dũng sĩ công kích, thế nhưng đã hụt rồi]

[Dũng sĩ công kích, thế nhưng đã hụt rồi]

[Dũng sĩ công kích, thế nhưng đã hụt rồi]


“Dũng sĩ gì mà đánh đấm tệ quá vậy.”

“Nên tôi đã nói rằng.”

[Để tôi thay nào]

“Cái thông báo kiểu này khó chịu thật đấy.”

“Tôi đã bị mắng phải im mồm đi vì bản thân chỉ là thông báo lên cấp...”

“Chuẩn rồi.”

“… Bởi người thông báo chiến đấu.”

“Có luôn sao?”

“Còn có người thông báo câu lệnh, người thông báo chỉ số nữa đó.”

“Rốt cuộc có bao nhiêu người ở trong dũng sĩ vậy.”

“Cảm thấy cướp việc của người khác đúng là không tốt nên tôi quyết định phát BGM bằng beatbox cho đến khi lên cấp.”

“Phiền người ta quá đấy.”

“Và tôi bị mắng bởi người phụ trách BGM.”

“Có luôn sao?”

“Anh ta bảo tôi rằng muốn làm thì phải chỉnh nhịp theo anh ta.”

“Cậu beatbox ngay trong lúc người ta đang diễn tấu sao, hơn nữa còn được rủ vào dàn nhạc nữa.”

“Nhờ beatbox của tôi và acapella của người phụ trách BGM hoà hợp với nhau nên chiến trường đã trở nên vô cùng nồng nhiệt.”

“Tôi không bảo sự tồn tại của BGM là xấu, nhưng nó rõ ràng đang vang vọng trong đầu dũng sĩ phải không?”

“Những người thông báo khác cũng lấy nhạc cụ đắc ý của mình và tạo thành một buổi hoà nhạc nhẹ.”

“Mọi người đều cao hứng quá nhỉ.”

“Sau đó thì cả bọn đều bị dũng sĩ Mish mắng.”

“Hẳn rồi.”

“Thế nên tôi đã xin lỗi rằng.”

[Xin lỗi nhé, với lại cậu đã lên cấp 2 rồi đó]

“Bỏ bê nhiệm vụ luôn sao. Tiện thể thì cậu chỉ thông báo lên cấp ư?”

“Tôi cũng giải thích mấy cái tăng chỉ số nữa.”

[Sức tấn công tăng 10, sức phòng thủ tăng 10, thể lực tăng 20, ma lực tăng 20, trí tuệ tăng 10, may mắn thì không tăng nhưng cũng chỉ trang trí thôi]

“Nghe thôi cũng bực.”

[Bạn đã học ma pháp Fire, nhưng cái này lãng phí ma lực trong thời gian đầu, về sau thì lại yếu đi nên không có chỗ dùng đâu]

“Cậu quan tâm hơi thừa đấy.”

“Trong thời gian đầu thì ma vật kháng lửa nhiều lắm đó.”

“Hoá ra là thông tin hữu ích.”

“Khi thuận lợi tăng đến cấp 10 thì dũng sĩ Mish đã mạnh hơn khá nhiều. Tôi sẽ tóm tắt đại khái công việc của mình trong thời gian đó.”

[Dũng sĩ đã đạt cấp 3, vẫn còn tép riu lắm]


“Chắc dũng sĩ quạu lắm nhỉ.”

[Dũng sĩ đã đạt cấp 4 hồi trước]

“Cậu quên thông báo phải không?”

[Dũng sĩ đã đạt cấp 5, thế nhưng con số chỉ để trưng này liệu có ý nghĩa gì không?]

“Cậu đang phủ nhận sự tồn tại của mình sao. Đây là triết học à?”

[Dũng sĩ đã đạt cấp 5, tốt quá nhỉ]

“Cậu đếm lộn số rồi.”

[Dũng sĩ đã đạt cấp 7, tăng liền hai cấp luôn]

“Và rồi lại giấu diếm sai sót.”

[Dũng sĩ đã có thời kỳ đạt cấp 8 đó]

“Cậu lại quên thông báo ư?”

[Dũng sĩ đã đạt cấp____ A, vâng, tôi ra ngay. Ai da, anh giao hàng lúc nào cũng vất vả thật nhỉ]

“Xin đừng dùng chuyển phát nhanh trong đầu người khác.”

[Dũng sĩ đã đạt cấp 10____ Này, anh sao vậy hả Phụ trách thông báo lựa chọn, hãy thở đi, hãy thở đi mà]

“Rốt cuộc người phụ trách thông báo lựa chọn đã gặp chuyện gì?”

“Đây là một hệ thống trong thần kinh của dũng sĩ Mish, mỗi khi đạt cấp độ là bội số của 10 thì một người trong đầu sẽ ngẫu nhiên chết đi.”

“Tự dưng lại chuyển sang thể loại kinh dị vậy.”

“Tôi quên bỏ cái thiết lập đó ra.”

“Hoá ra là do cậu.”

“Sau khi biết được điều này, dũng sĩ Mish hạ quyết tâm dốc sức cày cấp độ hòng giết toàn bộ người tồn tại trong đầu mình.”

“Đúng là một phương pháp hiệu quả để khiến đầu mình trở nên bình yên nhỉ.”

“Những cư dân sống trong đầu như chúng tôi không có cách nào chống cự ngoài việc kể lể.”

“Các cậu cũng chọc phá người ta thế còn gì.”

“Chúng tôi luôn cầu cạnh giúp đỡ từ những người mà dũng sĩ gặp mặt.”

“Tại sao người trong đầu lại có thể nói chuyện với người bên ngoài chứ?”

“Không phải nữ thần đã bảo tôi có thể chọn thiết lập nói chuyện sao?”

“Ý cậu là như vậy ư? Mình sơ suất quá rồi.”

“Mọi người dần lan truyền tin đồn về việc khi nói chuyện với dũng sĩ Mish thì sẽ đột nhiên nghe thấy tiếng kêu cứu, vì thế mà dũng sĩ Mish bắt đầu bị mọi người sợ sệt xa lánh.”

“Kinh dị thật nhỉ, thế thì càng khiến dũng sĩ căm hận rồi.”

“Và chẳng bao lâu sao, dũng sĩ Mish đã đạt cấp 20.”

“Tới lúc chơi cò quay Nga rồi nhỉ.” [note52360]

[Dũng sĩ đã đạt cấp 20____ An… anh trai giao hàng~]


“Không ngờ lại dính đến người ngoài.”

[Ngươi lại dám hạ độc thủ với người giao hàng, nhưng người giao hàng thứ 2, thứ 3 sẽ lập tức xuất hiện thôi____ A vâng, thanh toán tiền khi nhận hàng nhỉ]

“Xuất hiện liền thật. Rốt cuộc cậu đã đặt bao nhiêu hàng vậy?”

“Cấp 30 là người giao Pizza, cấp 40 là thợ sửa ống nước, cấp 50 là thợ sửa điện, tất cả đều bị hạ độc thủ…”

“Người không liên quan liên tục gặp nạn. Không lẽ trong đầu dũng sĩ còn có cả nhà cửa ư.”

“Là một cái nhà 3LDK trong chung cư đó. Tuy khuyết điểm là không thể ra ngoài, nhưng sinh sống trong đó cũng dễ chịu lắm.” [note52361]

“Tôi vẫn không rõ cái cơ chế làm sao mà có người đến từ bên ngoài được.”

“Dũng sĩ Mish giết đi biết bao người vô tội, ấy thế mà không rõ tại sao tên ấy lại càng trở nên phẫn nộ hơn.”

“Cái suy nghĩ của cậu cũng kinh dị không kém đấy.”

“Rốt cuộc thì hắn đã nắm giữ biện pháp có thể chui vào trong đầu mình và trực tiếp công kích bọn tôi.”

“Dũng sĩ đã bị áp lực lắm rồi nhỉ. Tôi cũng cảm thấy đồng cảm.”

“Chỉ là chúng tôi đã đánh đuổi hắn đi.”

“Tại sao các cậu lại có thể đánh đuổi một dũng sĩ hơn cấp 50 vậy?”

“Ừ thì do ở cùng tổ đội với dũng sĩ nên chỉ số kinh nghiệm đều được chia đều cho mọi người.”

“Các cậu hút đi kinh nghiệm của người ta sao? Ký sinh cũng vừa vừa phải phải thôi chứ.”

“Cấp độ của tôi là 80.”

“Tỉ lệ phân phối kinh nghiệm cho dũng sĩ cần chiến đấu không phải lạ quá sao.”

“Dũng sĩ Mish suy nghĩ rằng nếu càng nâng cao cấp độ thì không dính dáng đến cách biệt nữa nên lại điên cuồng cày cấp.”


“Đúng là cấp độ của đám người mà mình muốn đuổi đi cũng gia tăng thì khổ thật nhỉ.”

“Và tính mạng của những người vô tội lại tiếp tục mất đi.”

“Các cậu hiến tế người khác nhiều quá đấy.”

“Rốt cuộc thì bi kịch cũng đã đến.”

“Bi kịch từ lâu lắm rồi.”

“Sau cuộc kịch chiến, dũng sĩ Mish đã lần lượt giết đi những người phụ trách thông báo trong đầu.”

“Giỏi thật nhỉ. Đáng lẽ cấp độ của đối phương còn cao hơn dũng sĩ mà.”

“Thật ra cấp độ 99 là tối đa rồi nên cấp độ của họ đều bằng nhau cả.”

“Làm tới mức như vậy luôn sao, ngược lại tôi còn muốn ủng hộ nữa.”

“Chỉ là tôi vẫn đánh trả lại được.”

“Cội nguồn tội ác vẫn chưa bị đánh bại ư.”

“Tại vì cấp độ của tôi là 198.”

“Tại sao cậu lại vượt qua cấp độ cao nhất chứ?”

“Do thiết lập.”

“Biết ngay mà, nhưng tại sao tỉ lệ hút kinh nghiệm của cậu lại cao như vậy?”

“Phân phối chỉ số kinh nghiệm sẽ thay đổi tỉ lệ tuỳ vào chỉ số may mắn, mà may mắn của tôi đã đạt mốc tối đa rồi.”

“Không phải cậu bảo rằng nó chỉ để trang trí à?”

“Thế nhưng, vì những người phụ trách thông báo khác ngoài tôi đều chết đi nên xung quanh lại khá là yên tĩnh.”

“Dũng sĩ cũng an tâm một thời gian nhỉ.”

“Màn beatbox của tôi mỗi ngày đều vang lên một cách hư ảo.”

“Thế mà cậu vẫn tiếp tục chọc phá sao.”

“Dũng sĩ Mish không từ bỏ mà muốn bắt tay với Ma Vương Goshy.”

“Dũng sĩ và Ma Vương bắt tay nhau chỉ để đánh bại kẻ sống trong đầu ư. Bộ họ không chiến đấu hả?”

“Cấp độ của Ma Vương Goshy là 80, hắn ta nhanh chóng bại trận và đầu hàng trước dũng sĩ đã đạt cấp độ tối đa.”

“Chỉ vì cậu mà không có màn cảm động cứu thế giới gì cả.”

“Tuy hai người chui vào đầu thách thức, nhưng tôi đã đánh đuổi họ đi.”

“Cấp độ cách biệt thật khổ sở nhỉ.”

[Ồ, hỡi dũng sĩ, thua trận như thế thì thật thảm hại quá]

“Lại còn khiêu khích nữa.”

“Thế nhưng, Ma Vương Goshy lại nghĩ ra một kế sách quái dị. Kế hoạch ấy chính là đưa cấp độ của dũng sĩ Mish trở về ban đầu và để hắn một lần nữa cày cấp, khi cấp độ đạt bội số của 10 và chỉ có mình tôi thì sẽ có thể thành công tiêu diệt.”

“Thiết lập do cậu chuẩn bị lại gậy ông đập lưng ông rồi sao. Bây giờ chuyển sang đấu trí một chút rồi.”

“Tuy nhiên, trong trạng thái không biết liệu có người không liên quan xuất hiện hay không, việc giữ tôi một mình là điều vô cùng khó khăn.”

“Bình thường thì người không liên quan chẳng ai lại xuất hiện trong đầu đâu.”

“Vì thế, Ma Vương Goshy đã tự hy sinh bản thân mà bắt đầu giám thị. Tỉ lệ ngẫu nhiên chết đi là 50%. Cho dù Ma Vương Goshy chết trong đầu dũng sĩ Mish thì cũng chỉ bị đuổi ra ngoài mà thôi.”

“Ra là vậy, vì đã đưa cấp độ về ban đầu nên chỉ cần thử vài lần là sẽ có thể mai táng cậu.”

“Nhưng trong 100 lần thì Ma Vương Goshy đều chết đi 100 lần.”

“Đúng là may mắn của cậu đã đạt cấp tối đa rồi nhỉ. Trông có vẻ còn khó hơn quay ra nhân vật hiếm nhất trong game nữa.”

“Song, cuối cùng thì quan hệ này cũng đã đến hồi chấm dứt.”

“Ồ, tưởng họ phải tuyệt vọng lắm mà sao lại thành công vậy?”

“Dũng sĩ đã tắt thông báo trong bảng thiết lập.”

“Tại sao đến giờ tên đó mới nhận ra vậy?”

“Rốt cuộc, tôi chẳng được mở lên lần nào trong thời điểm dũng sĩ còn sống và kết thúc đời mình.”

“Nếu là tôi thì tôi cũng sẽ không bao giờ bật lên đâu.”

“Vì thế nên đây là quà mang về.”

“Cậu chỉ ở trong đầu mà vẫn có thể chuẩn bị quà sao.”

“Là G**gle Play Card.”

“Không phải chỉ là đi mua sắm thôi ư? Nhưng tôi vẫn sẽ nhận.”