Edit: Song Ngư "Cẩm Ca, cô đi chậm một chút..... Từ từ a, từ từ a, chờ ta a!" một tiếng mèo kêu lên khiến mọi người đều chăm chú nhìn. Chỉ thấy dưới đèn đường là một hình ảnh kỳ dị: một cô gái dáng người cao gầy bước nhanhđi về phía trước, đuổi theo phía sau là một con mèo béo mập, bốn chân đều rất ngắn, liều mạng đuổi theo, mệt mỏi như con chó. Rượu trắng thở hồng hộc phía sau Mộ Cẩm Ca, vẻ mặt đau khổ nói: " Này còn muốn đi lâu,thật xa a......" Ngõ nhõ nơi Capriccio tọa cách chỗ bọn họ không tính là gần, mỗi ngày Mộ Cẩm Ca đều là đón xe buýt đi làm. Rượu trắng nghĩ đến Mộ Cẩm Ca sẽ mang nó cùng nhau ngồi xe, không nghĩ tới sau khi côkhông cầm cái gối mèo chơi với nó, nó liền ngồi ngây ngốc trên mặt đất, cô liền mang khẩu trang lên đi mất. Khi nó phục hồi tinh thần lại liền bật người đuổi theo, nhưng vô luận nó ở bên chân Mộ Cẩm Ca nói cái gì, đối phương đều giả như nghe thấy. "Ta thực không được," Rượu trắng thảm thiết kêu lên một tiếng,"Mộ Cẩm Ca, cô đây là ngược đãi tiểu động vật, cô có biết không!" không ngờ phía trước người nọ đột nhiên ngừng lại, làm hại Rượu trắng thiếu chút nữa đụng vào cặp chân dài kia. Mộ Cẩm Ca hỏi: "Mày làm sao tới được?" Rượu trắng yếu ớt nói: " đi, đi tới......" Mộ Cẩm Ca thản nhiên nói: "Nếu mày có thể một mình tự đến, thì tự mình trở về có gì khó khăn sao?" Kia có thể giống nhau sao! Lúc đến, nó tràn đầy năng lượng, chạy nhảy vui vẻ, một đường hái hoa bắt bướm, chuyên lựa đường nhỏ mà đi, tâm tình giống trẻ nhỏ trốn ba mẹ ra cửa đi chơi. Chính là hiện giờ đã qua vài giờ, khi nó đến đã mất một nửa sức lực, sau lại cùng chơi với nhóm nữ sinh, tốn hao không ít khí lực, hiện tại có thể bảo trì mười phần thể lực chạy như điên đuổi theo Mộ Cẩm Ca đã muốn vượt xa người thường phát huy nha! Rượu trắng nghiêm trang nói: "Con người các cô không phải có một câu, cái gọi là ‘lên núithì dễ xuống núi thì khó......" Mộ Cẩm Ca nói: "Chúng ta nơi này là đồng bằng." "...... Ta đây là một loại so sánh." "Ngượng ngùng tao đọc sách ít." Rượu trắng đã nhận ra Mộ Cẩm Ca ngữ khí lãnh đạm, thật cẩn thận dùng móng vuốt khều khều chân cô: "cô không phải giận ta chứ?" Mộ Cẩm Ca lạnh lùng nói: " Tao không có đánh rắm." "......" Nếu không phải là một hệ thống cơ trí, có thể không nghe đến giọng cười lạnh của cô. nói như vậy, nhưng cô không có giống như vừa rồi đem Rượu trắng không để ý tới, mà là hạ thấp người, đem Rượu trắng cấp ôm lên. Rượu trắng ngửi ngửi hương vị trên người nàng cô, nói: "Cẩm Ca, mùi khói trên người cô so với mấy ngày hôm trước đều nhiều hơn." "Ân." Mộ Cẩm Ca ôm nó tiếp tục đi về hướng về nhà,"Hôm nay khách nhiều, nấu đồ ăn cũng nhiều hơn." Rượu trắng lấy lòng bàn chân vỗ vai cô, dùng ít thịt ở dưới chân ấn ấn mát-xa cho cô: "Vất vả vất vả." Mộ Cẩm Ca buồn bả nói: "Móng vuốt mày chưa có rữa." "......" Rượu trắng giơ móng vuốt cứng đờ. Mộ Cẩm Ca sờ sờ nó, hỏi: "Vì cái gì chạy đến đây?" "Ở trong phòng rất nhàm chán, hơn nữa......" Rượu trắng liếm liếm cái mũi,"Quá trình tiếp thu công thức cô làm không sinh động, cho nên nghĩ đến chính mắt nhìn một cái." Mộ Cẩm Ca không lưu tình nói: "Nhưng khi mày đến lại có thú vui mới rồi." Rượu trắng xấu hổ nói: "Ta, ta cũng không nghĩ muốn a, ai bảo ta bộ dạng rất đáng yêu, nửa đường đã bị ngăn cản xuống dưới......" "Cũng may gặp nhóm người thích động vật, vạn nhất gặp kẻ biến thái thích ngược đãi mèothì sao?" Rượu trắng nho nhỏ kháng nghị nói: "Ta chính là một cái hệ thống khoa học siêu trí tuệ!" Mộ Cẩm Ca mỉm cười nói: "một cái hệ thống bị một cái gối mèo lớn dụ cho chơi vui đến quên đất trời là có siêu trí tuệ sao." "......" Mộ Cẩm Ca đột nhiên thay đổi đề tài: "Đúng rồi, quảng cáo trên mạng là do mày giở trò quỷ đúng không?" "A?" "Có khách nói là xem quảng cáo trên mạng đích biết được, tao cảm thấy được là mày." Rượu trắng miễn cưỡng nói: “Đúng vậy, là ta. Trước khi vì giúp cho chủ cũ, ta đã tự lập mộttrang web trên mạng, dành là cho cộng đồng người sành ăn, chỉ cần tạo một tài khoản là có thể giới thiệu, đề cử, đương nhiên phần lớn là mang đến lợi ích cho ta, những thứ còn lại là để che giấu. Ta ở trên trang đó được xem như là đại thần, chẳng qua hai năm qua không có đăng nội dung mới, hiện tại không thể trong một lúc liền có thể gây chú ý, chờ vài ngày nữa, những người bạn cũ của ta nhận thức ra ta, sẽ đem bài đăng lên vị trí tốt hơn, đến lúc đó nhà hàng các cô sẽ kinh doanh tốt hơn nhiều.”
Mộ Cẩm Ca yên lặng nghe, quá vài giây mới hỏi: "Như vậy chủ cũ của mày sẽ không pháthiện ra sao?" "Cái gì?" "Chuyện mày vẫn còn tồn tại." “hắn ta sao, sẽ không biết đâu, chắc là nghĩ ta sớm bị tự hủy rồi.”
Rượu trắng đem thân mình tròn tròn của mình dựa lên trên vai Mộ Cẩm Ca, tựa hồ có chút bi thương. “Đoạn thời gian đầu hắn luôn thiếu tự tin, lại nổi loạn, ta có giúp hắn cũng sẽ không nói, sau đó hắn tốt hơn, ta lại thấy không cần thiết phải nói ra.”
Mộ Cẩm Ca bình luận: "Mày đã vì hắn làm rất nhiều chuyện." Rượu trắng nói: " không có vĩ đại như vậy, ta càng nhiều là vì chính mình, bằng không, nóikhông chừng hiện tại ngay cả một nửa tiến độ điều cũng chưa đạt được." đi đến trạm xe, Mộ Cẩm Ca ngừng lại, nói: "Vẫn là ngồi xe đi, tao mệt." Khu vực này cũng không có nhiều người lắm, hơn nữa hiện tại cũng là tối muộn, tựa hồ vừa có một chuyến mới rời bến, cho nên đến khi lên xe thì chỉ có Mộ Cẩm Ca và Rượu trắng, mộtngười một mèo. Rượu trắng tò mò đích phía sau Mộ Cẩm Ca, ánh sáng từ các bảng quảng cáo phản chiếu vào đôi mắt trà của nó, tựa như đèn neon trong trung tâm thành phố. "15 tháng 5 phát hành…" Nó đem thời gian trên bảng quảng cáo nói ra,"Kia không phải là tuần sau sao?" "Làm sao vậy?" Mộ Cẩm Ca quay đầu hỏi, mới phát hiện trên bảng quảng cáo đúng là bộ phim mà ngày đó ở bệnh viện Lí Giang Hiên đáp ứng bồi Tô Viện Viện đi xem. Rượu trắng nói: "Trước kia xem phim ảnh đều là thông qua chủ cũ mà xem cùng, hiện tại rốt cục có thể dùng chính ánh mắt mình để xem." Mộ Cẩm Ca nhắc nhở nói: "hiện tại mắt này cũng không phải là của mày." "…Kỳ thật ta rất hy vọng cô có thể mang ta đi xem phim." "Thành nha." "!!" Rượu trắng kinh ngạc, không nghĩ tới đối phương thế nhưng đáp ứng sảng khoái như vậy,"cô nói thật?" Mộ Cẩm Ca nói: " nói thật, cũng không làm giả." Rượu trắng cảm động nói: " Tĩnh ca ca ta yêu ngươi!" Mộ Cẩm Ca nhéo nhéo mặt nó: "Còn đặt loạn biệt danh cho tao, tao liền giảm phần cơm của mày." "Meo--" "Bán manh cũng vô dụng!" * Ngày hôm sau là thứ tư, là ngày nghỉ cố định của Capriccio, không cần đi làm. thật vất vả có ngày nghỉ, Mộ Cẩm Ca ngủ thẳng đến mặt trời đã cao ba sào mới thức dậy, có chút mơ hồ khi mới tỉnh dậy, sau khi tắm rữa sơ thì đã tỉnh táo hơn, sau đó cúi đầu liền nhìn thấy cặp mắt tràn ngập khát vọng. Rượu trắng đã sớm thức dậy, dùng chân trước khều khều chân cô đầy mong chờ nói: "Bữa tiệc lớn! Bữa tiệc lớn!" Mộ Cẩm Ca: " Ân?" Rượu trắng: " Hôm nay cô được nghỉ, ta không muốn ăn thức ăn cho mèo, làm cho ta bữa tiệc lớn ăn đi!" Mộ Cẩm Ca ngáp: "Đồ ăn cũng chưa mua, làm bữa tiệc lớn cái gì… Giữa trưa ăn bánh baođi, buổi tối ăn mỳ." Rượu trắng cảm thấy ngoài ý muốn, thập phần thất vọng: "Tĩnh ca ca, làm một đầu bếp, cônhư vậy là thích hợp sao?" "Làm một con mèo, mày kén chọn vậy là thích hợp sao?" Rượu trắng không phục, tức giận nói: "Ta là một hệ thống mĩ thực!" Mộ Cẩm Ca vẫn bác bỏ ý kiến của nó: "Làm một hệ thống, mày ăn đồ ăn của con ngươi thích hợp sao?" "......" Đột nhiên, có tiếng gõ cửa từ cửa chính. Rượu trắng vừa định làm sao phản bác trở về, đã bị tiếng gõ đánh gảy ý nghĩ, còn không cónói đã quên mất. Nó không khỏi thở dài nói: "Ai a, chắc không phải bà chủ đến đòi tiền thuê đi." Mộ Cẩm Ca liếc nó một cái: "Vậy đem mày ra thế chấp đi." Nghe nói như thế, Rượu trắng nhanh chóng chạy vào phòng bếp ngoan ngoãn ăn thức ăn cho mèo đi. Mộ Cẩm Ca đi đến trước cửa, cách cửa hỏi: "Ai a?" Ngoài cửa rất nhanh có tiếng trả lời, là một giọng nam khàn: "Chào cô, xin hỏi cô là Mộ Cẩm Ca tiểu thư đúng không ah?" Mộ Cẩm Ca mở cửa chính, giữ lại cửa sắt bên ngoài. Chỉ thấy bên ngoài là bốn người đàn ông mặc tây trang, mỗi người đều cao hơn 1.
8m, người đứng đầu hình như là người mới vừanói khi nãy, đeo kiếng, bộ dáng ứu tú. "Phải, xin hỏi có chuyện gì không?" "Mộ tiểu thư không cần khẩn trương, chúng ta không phải người xấu. Tôi là Cao Dương, làm việc ở Hoa Thịnh." nói xong, người đàn ông đưa danh thiếp qua khe cửa,"Kỳ thật sựtình là như thế này, một tháng trước con mèo ông chủ chúng tôi nuôi đã bị mất, sau đó tối hôm qua có người thấy Mộ tiểu thư dẫn theo một con mèo giống như con mèo của ông chủ chúng tôi, cho nên chúng tôi lại đây xem một chút có phải hay là mèo của ông chủ chúng tôi." Thế nhưng là tìm đến Rượu trắng! Ngay tại Mộ Cẩm Ca suy tư như thế nào trả lời, chợt nghe Cao Dương tiếp tục nói: "Mộ tiểu thư, chúng tôi có hình ảnh, tư liệu cũng như nhóm máu của con mèo, đi bác sỹ thú y nghiệm chứng một chút là có thể biết ra." Nghe ngữ khí, nếu không phải xác định rõ chín phần, là sẽ không tìm tới cửa như vậy. Mộ Cẩm Ca trong lòng căng thẳng: "Ngày hôm qua tôi có ôm một con mèo hoang trở về, nhưng nó ăn no xong liền theo ban công chạy trốn." Cao Dương khách khí nói: "Xin hỏi Mộ tiểu thư có tiện cho chúng tôi tiến vào trong xem mộtchút không?" "không tiện." Mộ Cẩm Ca lạnh lùng trả lời, dứt lời liền muốn đem cửa đóng lại. "Tĩnh ca ca, đến tột cùng là ai a?" thật là không may, ngay tại lúc đó, Rượu trắng vừa ăn xong từ phòng bếp bước ra. Những lời này của nó ở trong tai Mộ Cẩm Ca nghe là tiếng người, truyền vào trong tai đám người Cao Dương chính là liên tục vài tiếng kêu “meo, meo...”
Tay Mộ Cẩm Ca run lên, đem cửa đóng lại. Nhưng mà hiển nhiên, người ngoài cửa cho dù không có nhìn đến Rượu trắng, cũng nghe đến mèo kêu. Cao Dương ở ngoài cửa nói: “Mộ tiểu thư, tôi có thể hiểu lòng yêu mèo của cô, chúng tôi cũng không hoàn toàn xác định đây là còn mèo của ông chủ chúng tôi, cho nên cô khôngcần lo lắng, nếu kết quả từ bác sĩ thú y là không đúng, cô có thể nuôi con mèo này, hơn nữa, chúng tơi sẽ cung cấp một năn thức ăn cao cấp cho mèo cùng ba năm khám chữa bệnh theo chỉ định của bác sĩ thú y xem như là bồi thường.”
Mộ Cẩm Ca không nói gì, mà Rượu trắng nghe trong lời nói liền đoán được ý đối phương, biết chính mình đã phá hư chuyện. Thấy sau cửa không có phản ứng, Cao Dương lại nói: “Mộ tiểu thư, nói thật với cô, con mèo này không phải do ông chủ tôi nuôi, mà là của chị ông ấy, bởi vì cô ấy có thai, cho nên đem nó giao cho ông chủ tôi. Bởi vậy, con mèo này rất đặc biệt, không thể đánh mất rồi mua con khác thế vào. Nếu Mộ tiểu thư thích nuôi mèo, chúng tôi có thể mua một con cho cô, vô luận dùng cách gì chúng tôi đều phải mang mèo trở về.”
Mộ Cẩm Ca nhìn nhìn Rượu trắng, thấp giọng hỏi nói: "Nếu mày có thể đọc trí nhớ của khối thân thể này, mày chắc biết chủ nhân của nó là ai chứ?" cô hy vọng đám người ngoài cửa nhận nhầm, ô long một hồi. Chính là Rượu trắng lại trầm mặc, một lát sau mới thở dài nói: "Nếu ông chủ hắn họ Hầu…thì là trăm phần có trăm chính xác." Ngay cả Mộ Cẩm Ca cũng không biết lãnh đạo của Hoa Thịnh là ai.