Nữ Sinh Báo Thù

Chương 10




Dạ Điệp đứng vững người lại, phủi phủi chỗ Lục Hoa vừa đụng trên áo

"Chẳng phải đã nói vừa nãy đã nói rồi sao? Đi vệ sinh"

Cô ta khoanh tay cười khinh bỉ

"Mày nghĩ tao sẽ tin lời một con chó sao?"

Dạ Điệp không có gì là tức giận, cô cười

"Ý mày là đang nói người trước mặt tao sao?"

"Mày...."

Cô ta bước tới kéo tóc Dạ Điệp một cái thật mạnh khiến cô nghiêng người về một hướng

"Mặc kệ việc đấy. Nói mau. Một con điếm như mày sao lại quyến rũ được Tư tổng? Mày giống y hệt như con đĩ Như Điệp 3 năm trước"

Dạ Điệp cười lạnh một cái

To gan đấy

"Tao..."

"Mày nói gì cơ?"

Cô nắm lấy cổ tay cô ta kéo ra

"Aaaa. Mày bỏ tay tao ra"

Bị cô nắm chặt cổ tay, cô ta đau đớn kêu lên

Bắt gặp đôi mắt như dã quỷ của Dạ Điệp, cô ta sợ đến nhũn cả chân

"Tao có cho mày đụng vào tóc tao hả?"

"Chát"

Dạ Điệp tát một cái thật mạnh vào mặt cô ta

Cái tát này rất mạnh khiến cho Lục Hoa lật mặt sang một bên, chảy cả máu miệng

"Bụp"

Dạ Điệp giơ chân đạp một cái thật mạnh vào bụng cô ta khiến cho thân thể cô ta ngã rạp xuống đất

Lục Hoa đau đớn ngẩng đầu lên thì bị cô ném thẳng cái bánh xà phòng ngay cạnh đấy vào mặt

"Bụp"

Bị bọt xà phòng bắn vào mắt và miệng, cô ta vội bò dậy đi rửa

Chưa với tới được bồn rửa, cô ta đã bị Dạ Điệp kéo giật tóc lại

"Aaaa. Mày bỏ ra. Tao với mày không thù không oán. Sao mày hại tao?"

Cô cười lạnh

Không thù không oán

Nói hay nhỉ

"Vậy việc mày cùng 24 con chó trong lớp giết tao 3 năm trước thì sao?"

Lục Hoa chấn kinh

Con chó này đang nói gì vậy?

Chẳng lẽ nó là...

Không không phải

"Mày nói linh tinh cái gì vậy? Mày câm mồm"

Dạ Điệp chợt giật mình

Cô sơ suất quá rồi

"Thế còn việc con chó nào bỏ xuân dược vào nước uống của tao hôm qua"

Đúng vậy

Hôm học đầu, giờ thể dục, cô ta lén tới bỏ xuân dược vào nước uống của cô để cho mấy thằng con trai trong lớp cưỡng bức

"Mày.... không phải tao?"

Cô ta lắc đầu nguầy nguậy

"Mày đừng cho là tao mù. Giờ tao sẽ cho mày biết mùi vị bị cưỡng bức"

Lục Hoa chấn động

Con chó này định làm gì?

"Mày buông tao ra. Mày buông ra. Mày định làm gì?"

Giọng Dạ Điệp như tiếng ma quỷ vọng từ địa ngục

"Cho mày nếm mùi vị đàn ông"

Sau đó cô lạnh lùng kéo tóc cô ta đến cửa phòng vệ sinh nam rồi ném cô ta vào, khoá cửa lại

Sau đó cô quay lại nhà vệ sinh nữ, gói cục xà phòng vừa nãy ném vào mặt cô ta vào sau đó ném xuống bồn cầu xả nước

Thay một cục xà phòng mới vào chỗ cũ

Rửa sạch tay, khử trùng đầy đủ

Rồi đi về phòng ăn

[....]

Vừa bước vào phòng ăn, Dạ Điệp liền lao vào lòng anh iu nhà mình

Mọi bực tức đều tan biến

Dạ Lãnh vuốt tóc cô, giọng dịu dàng

"Sao rồi?"

Dạ Điệp cười vui vẻ

"Xong rồi ạ"

Dạ Phong đang ngồi ăn thịt bò, nghe thấy vợ chồng anh hai nói chuyện liền xích lại gần

"Chị dâu. Em thấy chị bảo anh hai sai người đem cho ít xuân dược để xử con mụ Lục làm diễn viên đó đùng không? Nhưng mà chị hạ xuân dược cô ta kiểu gì vậy?"

Dạ Điệp tiếp tục công cuộc bóc tôm, trả lời

"Xà phòng. Bôi xuân dược lên xà phòng rồi ném vào mặt cô ta"

Dạ Phong nổi da gà, cách xa cô

"Chị thật đáng sợ. Sau này nếu em đắc tội chị thì mong chị báo trước một tiếng. Nếu không có khi em uống axit lúc nào không biết "

Cô bón cho Dạ Lãnh một con tôm

"Oke. Nể anh là em rể, báo trước cho anh một tiếng "

Dạ Phong:" Tạ long chủ khai ân"

Dạ Điệp xem đồng hồ

"Cũng đến giờ rồi đấy. Dạ Phong gọi toàn bộ Đế Đô tới đây. Anh dẫn chú đi xem chuyện vui"

"Tuân lệnh"