Nữ Phụ Xuyên Nhanh: Nam Thần, Liêu Nghiện

Nữ Phụ Xuyên Nhanh: Nam Thần, Liêu Nghiện - Chương 42: Tình Nhân (3)





Sau khi đọc hết cốt truyện, Tô Quỳ kéo kéo khóe miệng, miễn cưỡng rời khỏi cái giường lớn mềm mại rồi nhắm mắt đi vào phòng tắm.

Cô biết, muốn trở thành tình nhân của Tống Thành thì ngoại hình chắc chắn sẽ không quá kém. Lại không ngờ có thể xuất sắc đến vậy.

Dòng nước ấm áp xôn xao rơi xuống từ trên đỉnh đầu, phun lên làn da mềm mại như mỡ dê. Trên cổ và ngực đều có các loại dấu hôn khác nhau, đủ để biết đêm qua hai người kịch liệt thế nào.

Làm Tô Quỳ không nghĩ tới là, nguyên chủ, vậy mà ngủ cũng phải trang điểm đậm!

Sau khi cô tẩy trang, cuối cùng cũng cảm thấy làn da được hít thở. Chạm vào khuôn mặt non mềm, không biết có phải do gien không mà đi ngủ không tẩy trang mà cũng không mọc mụn?

Chắc là may mắn trong xui xẻo nhỉ?

Mặt kính bị hơi nước làm cho mờ mịt, Tô Quỳ duỗi tay lau đi, lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt của người trong gương.

Mái tóc đen nhánh bị uốn xoăn kết hợp với khuôn mặt chỉ to bằng bàn tay. Đôi mắt sáng như một dòng suối trong suốt và dáng người nóng bỏng quyến rũ. Làn da trắng mịn, trong ngây thơ lại mang theo sự quyến rũ.

Tô Quỳ thở dài, rõ ràng nguyên chủ có nền tốt như vậy mà lại thích trang điểm đậm. Một người đẹp từ trong xương lại bị mùi tiền che đi.



Bây giờ cơ thể này đã thuộc về cô, có sự tự tin phát ra từ trong linh hồn, hoàn toàn không cần váy vóc trang sức cũng đủ quyến rũ lòng người.

Một tay quét hết đống đồ trang điểm trên bàn vào thùng rác, Tô Quỳ lại đi vào phòng để quần áo, hình ảnh trước mắt làm khóe miệng cô không nhịn được mà run rẩy.

Lọt vào trong tầm mắt là một màu đỏ, không phải váy hai dây thì là váy bó sát. Tô Quỳ bất lực đỡ trán, cô gái à, cô muốn mình đi theo phong cách của "tiểu thư"cđến thế à?

Tuy phải cạn lời với cái phong cách này, nhưng giá cả lại cực kì làm người ta giật mình. Nhưng, Tô Quỳ nhìn cũng không nhìn, thuận tay đóng gói hết tất cả những bộ đã mặc, cùng với một vài thứ nhìn qua rất low kia.

Rồi sau đó gọi điện thoại mang đi quyên góp hết.

Quần áo không ra gì, nhưng đó cũng là những thứ đắt đỏ phải dùng tiên để mua.

Nếu cô đã tới, vậy thì, cô chính là Đường Uyển, Đường Uyển chính là cô.

Bước đầu tiên, tự nhiên là phải thay đổi hình tượng, bảo cô quyến rũ Boss, gả vào hào môn với cái dáng vẻ tiểu thư hộp đêm này á?


Tô Quỳ tỏ vẻ áp lực rất lớn.

Sau khi rửa mặt, Tô Quỳ kẹp tấm thẻ mà Tống Thành cho, ra cửa huyết đua!



Khi Tống Thành trở lại Du Viên - nơi ở của Đường Uyển, lấy thẻ mở cửa phòng ra, lập tức nhìn thấy một cô gái đang mặc váy dài màu xanh, dáng người tinh tế yếu ớt đang đưa lưng về phía anh nấu cơm trong bếp.

Trong miệng còn nhẹ nhàng lẩm bẩm hát một bài gì đó, kết hợp với mùi hương của đồ ăn, không hiểu sao lại có thể vuốt phẳng sự mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần của Tống Thành.

Người phụ nữ này……?

Tống Thành hơi khó hiểu, anh quay đầu nhìn lại cửa chung cư. Tấm thẻ trong tay nói cho anh biết, anh cũng không đi nhầm nhà.

Vậy cô là?


Chắc là do nghe thấy tiếng động, nên Tống Thành nhìn thấy bả vại người phụ nữ có dáng người yếu ớt kia hơi cứng lại, rồi sau đó cô chậm rãi xoay người lại giống như một thước phim quay chậm.

Khuôn mặt như tranh vẽ, điềm tĩnh thanh nhã.

Đây là cảm giác đầu tiên khi Tống Thành nhìn thấy cô.

“Cô là?”

Mắt phượng híp lại, Tống Thành cố gắng thả chậm ngữ khí mở miệng hỏi. Ngay cả chính anh cũng không biết vì sao, trước mặt người phụ nữ đột nhiên xuất hiện trong chung cư của anh, anh lại không biết nên làm gì.

Tống Thành cảm thấy, nhất định là do anh quá mệt mỏi nên mới xuất hiện ảo giác này

Được đăng tại webtruyen

Mọi người có rảnh ghé đọc mấy bộ truyện mình đang edit nha *tim tim*