Nữ Phụ Văn: Mệnh Sát Cô Tinh

Chương 32




Hôm nay là ngày lễ long trọng ở Thần Giới, để chào mừng người đó lịch kiếp thành công trở về. Tiểu thần khắp nơi chạy toán loạn, chưa lần nào thấy Thần Giới lại sôi động, náo nhiệt như vậy, ai nấy đều chuẩn bị cho bữa tiệc cũng đủ biết người đó quan trọng như thế nào.


Đến giờ lành, tất cả mọi người đều tập chung ở đại điện thượng thần, tiểu thần, từ bé đến lớn đều đến, đứng 2 bên phần chính giữa dải thảm đỏ lộng lẫy, hồi hộp hướng mắt về cửa chính.


Tiếng truyền ngân dài vang lên: "Nhật Nguyệt Thần Oa Tà Lăng Ninh tới"


Tim bọn họ ngừng đập một nhịp, mấy tiểu thần bị uy lực của người đó mà quỳ rạp xuống, đầu chạm đất, những người khác đều phóng một chút thần lực để bảo vệ bản thân khỏi khí thế áp bức tỏa ra từ người đó.


Bước vào là một thiếu nữ trẻ, không như những vị thần khác mặc bạch y, nàng từ trên xuống dưới một thân y xanh sẫm, như một nét mực nổi bật trên nền giấy. Nhật Nguyệt Thần Oa rất đẹp, đẹp hơn bất cứ nữ tử nào trên Thần Giới, đẹp đến khuynh quốc khuynh thành cũng không đủ để diễn tả, làn da trắng sáng, môi tô son đỏ, vừa quyến rũ vừa đáng yêu, vẻ đẹp làm người khác mê đắm từ cái nhìn đầu tiên nhưng ai cũng biết đó là vẻ đẹp chết người, không thể động.


Thần Giới chỉ 5 vị thượng cổ thần nhưng lại chỉ có một vị Nhật Nguyệt Thần Oa.


Nhật Nguyệt Thần Oa không phải một danh vị muốn trở thành thì được. Tước vị này chỉ có thể gắn với một người là Tà Lăng Ninh.


Nhật Nguyệt Thần Oa chỉ có thể là nàng, không phải nàng thì không phải Nhật Nguyệt Thần Oa. Địa vị đó tạo ra dành riêng cho nàng


Trên người Tà Lăng Ninh tỏa ra khí chất vương giả, cao cao tại thượng, lạnh lùng như núi băng ngàn năm, khiến người khác tự động e dè và run sợ, ngay cả Thần Đế và Thần Hậu cũng không dám làm càn, hoàn toàn phải nhượng bộ nàng. Thực lực của Tà Lăng Ninh hơn hẳn tất cả người ở đây, kể cả thần thượng cổ cũng không phải đối thủ của nàng.


Những người khác có thực lực nhưng không có quyền lực.


Thần đế, Thần hậu có quyền lực nhưng không có thực lực.


Còn Tà Lăng Ninh thì có cả hai.


Nàng không chỉ là bảo vật Thần giới, mà còn là chất nữ ruột của Thần hậu, dù phụ mẫu nàng đã chết rất lâu nhưng thân phận là công chúa và người thừa kế của U Minh giới không thể chối bỏ. Nàng là nữ nhân quyền lực nhất thiên hạ, không người nào có thể vượt qua.


Dù chỉ mới 70 vạn tuổi, rất trẻ so với các vị thần ở đây nhưng tuổi tác không phải vấn đề quyết định địa vị.


Ở thế giới này......... thắng làm vua thua làm giặc.


Lần này, nàng xuống Nhân giới lịch kiếp...là tình kiếp. Trở thành vị thần vô dục vô cầu, thích hợp với tư chất Quanh Minh Chi Tử.


Con người và Tiên giới có thể không vô dục vô cầu, vẫn vướng phải chữ "tình", nhưng thần khác tiên khác. Thần là bất tử về tuổi tác, không đổ bệnh mà chết chỉ có rút hết thần lực mới chết.


Lần lịch kiếp này trải qua 18 kiếp, 5 kiếp khổ, 5 kiếp phúc, 5 kiếp bi ai, và 3 kiếp nhục.


Kiếp cuối cùng của Tà Lăng Ninh là kiếp phúc, thế nhưng ngẫm lại chỉ toàn đau khổ làm nàng tức chết, ngồi trong yến tiếc mà toàn thân tỏa sát khí chết người khiến mọi người bên dưới run sợ, bị uy lực của nàng làm cho bất động. Nhìn ánh mắt hoang mang của chúng thần bên dưới, Thần đế mới bất đắc dĩ lắc đầu, muốn kết thúc nhanh bữa tiệc nhưng yến tiệc chưa kết thúc, Tà Lăng Ninh đã đứng bật dậy kéo theo Nguyệt Lão đi ra cửa, biến mất, để lại ánh nhìn ngơ ngác của chúng thần.


Lăng Ninh một mạch đưa Nguyệt Dao hiện đảm nhiệm chức vụ Nguyệt Lão về Hồng Loan Cung, ném cái "bụp" Nguyệt Lão xuống, Tà Lăng Ninh giọng có chút gấp gáp nói.


"Xem cho bổn tôn số mệnh của phàm nhân tên Hàn Nhược Vũ."


Nguyệt Lão sợ hãi tìm tên nhưng Hàn Nhược Vũ có cả trăm tên biết đâu là cái tên Tà Lăng Ninh cần, đành run run hỏi lại.


"Cho thần ngày sinh của...."


"15 tháng 8 năm 1203, Đại Thuận Quốc."


Nguyệt Lão nhanh chóng tìm, thoáng cái đã thấy, liền hồ hứng nói.


"Người này sinh ra mang mệnh sát cô tinh nhưng may mắn là gặp thiên mệnh chi tử trong đời mình rất sớm, người đó cải thiện mệnh của cô ấy nên không khắc chết ai, không tính những người bị bệnh mà chết. Cuộc sống sau này rất hạnh phúc, dù cho có trải qua nhiều khó khăn nhưng cuối cùng 2 người bên nhau đến đầu bạc răng long. Thượng thần, không phải rất bình thường sao? Đây còn là chủ tử lịch kiếp cuối cùng của người mà?"


Đúng vậy........Tà Lăng Ninh chính là Ninh Nhi.


Ninh Nhi chỉ là một thân phận khi lịch kiếp của nàng nhưng là thân phận để cho nàng nhiều ấn tượng nhất. Khi đó nàng gặp Nhược Vũ là người con gái kỳ lạ và bất hạnh, do đó nàng cũng bất hạnh theo nhưng quãng thời gian sống với Nhược Vũ, nàng cảm nhận được tình tỷ muội máu mủ thân tình. Tà Lăng Ninh lịch kiếp thành công là nhờ Nhược Vũ hi sinh bản thân để cô đến được chùa Tam Phúc, thanh thản một đời còn lại. Nhớ tất cả mọi việc ở mỗi kiếp, nàng nhớ Nhược Vũ từng bảo vệ nàng rất nhiều lần, bây giờ để nàng bảo vệ Nhược Vũ.


"Ngươi xem của Tống Lam Kì cho ta, liên quan đến Hàn Nhược Vũ."


Nguyệt Lão ngập ngừng.


"Người này có vấn đề......số mệnh chỉ có một chữ.......là Bắc Quan Triệt."


"Là ai?"


"Thượng cổ thần Bắc Kim Tinh Bắc Quan Triệt"


Nguyệt Lão xem kĩ một chút, hớt hải báo với Tà Lăng Ninh.


"Người này vốn dĩ không được xuất hiện ở đây, trong đám người năm đó được hạ xuống phầm trần không có tên cô ta, người này là...........do Bắc Quan Triệt Thượng thần cố ý cho xuống."


Nàng nghe vậy, nhíu mày, lại còn thêm mệnh của Nhược Vũ nữa, tất cả loạn hết cả lên. Tà Lăng Ninh đưa Nguyệt Lão xem số mệnh của Nhược Vũ và Tống Lam Kì. Nguyệt Lão trợn mắt, xem đi xem lại trong sổ sách và ảo ảnh Tà Lăng Ninh đưa cho, thốt lên vô tội.


"Không thể nào! Sao lại như vậy? Số mệnh của 2 người này sao lại đảo ngược như vậy, không phải do ta làm..."


"Ta biết không phải ngươi, đây là chuyện gì?"


"Đây là......đổi mệnh, mệnh của phàm nhân Hàn Nhược Vũ bị đổi cho Tống Lam Kì."


"Nghĩa là những gì Hàn Nhược Vũ trải qua đáng lẽ phải là của Tống Lam Kì."


"Đúng....đúng vậy."


Tà Lăng Ninh đen mặt, lửa hận trong lòng sôi lên sùng sục, trong nháy mắt đã tìm đến tên Bắc Quan Triệt đó hỏi tội, hắn ta có vẻ không quan tâm lắm, khiêu ngạo đáp Tống Lam Kì là do hắn tốn công sức tạo ra, tất nhiên phải cho cô ta thứ tốt nhất.


Tà Lăng Ninh nghe vậy đánh hắn không nương tay, lập tức hạ tu vi của hắn xuống phàm nhân, đạp một phát xuống nhân giới cho tu hành lại. Trước đó còn tức giận rủa cho một câu.


"Tu lại cái nhân cách chó má của ngươi đi rồi hãy lên!"


Hả giận liền, tìm đến Nguyệt Lão hỏi cách đổi mệnh lại nhưng Nguyệt Lão bất lực lắc đầu đáp.


"Đây là cấm thuật, không có cách giải, chỉ có cách lấy linh hồn người đó tái tạo lại, ban cho số mệnh mới và bắt đầu đưa vào vòng luân hồi."


Tà Lăng Ninh bất lực, đành chờ khi kiếp sau của Nhược Vũ chết liền xuống U Minh Giới mang linh hồn phong ấn vào một cái hũ.


Tà Lăng Ninh lập tức đóng cửa bế quan, nàng dùng 500 năm để xóa sạch tội lỗi lẫn công trạng tất cả các kiếp của Nhược Vũ, xóa cả tính cách hiện có, giờ đây linh hồn của cô trở nên thuần khiết, trong sạch như băng ngọc, không vướng khói bụi trần gian.


Vốn định đưa Nhược Vũ xuống vòng luân hồi nhưng chợt nhớ ra, lỡ như Nhược Vũ lại gặp cái tên khốn Ngụy Tích Phong thì sao, Tà Lăng Ninh quyết nịnh, bạn đời của Nhược Vũ phải tốt hơn hắn.


Nàng mất 100 năm để tìm chỗ đất xét tốt nhất, hấp thụ mọi linh khí của trời đất, trong sạch thuần khiếp, hợp với Nhược Vũ nhất. Mất 200 năm để nặn xong hình người cho nó, là một người con trai với vẻ đẹp xinh đẹp, tà mị như búp bê xứ xen lẫn bất cần, ngông cuồng làm điên đảo chúng sinh. Mất 200 năm để nặn xong hình người mới cho Nhược Vũ, Tà Lăng Ninh không muốn để Tiểu thần làm vì bọn họ làm xấu quá, không hợp với khí chất của Nhược Vũ. Nhược Vũ rất đẹp nhất ra đôi mắt rất có hồn, Tà Lăng Ninh làm rất tỉ mỉ nên Nhược Vũ đẹp không góc chết, hơn hẳn mấy vị mỹ nhân ở Thần giới.


Tà Lăng Ninh mất gần 1000 năm để hoàn thiện cặp đôi này, cùng lúc đưa 2 người họ vào vòng luân hồi. Trước đó còn dặn Nguyệt Lão nối dây tơ hồng của 2 người lại với nhau đời đời kiếp kiếp không được tách rời.


2 người họ từ đầu tái sinh đã không phải người tốt cũng không phải người xấu, trải qua khó khăn gian khổ không tưởng tượng nổi, từng bước giẫm lên người khác đứng ở đỉnh cao không ai với tới, có quyền kiêu ngạo toàn thiên hạ.


Đó là luật nhân quả không có gì là độc ác hay vô tình. Thế giới con người vốn là một cuộc tranh đấu mà thiện ác không phân, đúng sai không rõ. Bạn không nỡ lực sẽ bị người khác giẫm nát làm thứ kê chân.


Con người sinh ra không ai là máu lạnh vô tình, chỉ là trải qua những gì để trở nên như vậy!


Lần tái kiếp tiếp theo, 2 người trở thành một nhân vật có quyền có thế , đứng đầu trong xã hội đó, không thể bị bắt nạt nhưng trải qua những gì để sống sót và vươn lên thì không ai biết. Dù sinh ra đã ở vạch đích không có nghĩa không có áp lực, không có đấu tranh, xung đột; thân phận càng cao, áp lực càng lớn, nguy hiểm càng gần kề.


Không ngờ rằng kiếp này lại gặp cả kiếp sau Tống Lam Kì và Ngụy Tích Phong.


Tà Lăng Ninh nhếch mép mỉm cười, kiếp này nàng không phải lo nữa vì kiếp này của 2 người họ đều xinh đẹp, tài năng hơn người, cuối cùng đứng trên đỉnh vinh quang, đạp nấy đám người chắn đường xuống dưới.


Qua nhiều kiếp như vậy tích cách của bọn họ đều thay đổi rất lớn, mấy kiếp đầu 2 người đều sinh trưởng trong gia đình vô cùng khó khăn, từ nhỏ đã nhận thức được mặt trái của xã hội, dần trở nên bá đạo, máu lạnh vô tình theo đúng nghĩa, lại còn không sợ chết, luôn hướng về cái mạnh và tính cách này đến kiếp tiếp theo liền hoàn thiện. Tà Lăng Ninh liền nhìn xuống nhân giới, mỉm cười hứng phấn.


"Món quà cuối cùng......."