Nữ Phụ Trùng Sinh: Chí Tôn Y Tiên

Chương 17




Lăn qua lăn lại nửa tháng sau, cuối cùng chỉ còn một môn cuối cùng, bất quá phải ba ngày sau mới thi.

Dương Lam Nhi liền suy nghĩ, có nên đi qua chỗ Mộc Phong xem một chút hay không?

Gần đây mặc dù phải ứng phó với kỳ thi cuối kỳ, nhưng Dương Lam Nhi vẫn liên tục chú ý đến sự phát triển giữa Mộc Phong cùng Văn Khiết Nghi.

Những lời đồn đãi có quan hệ tới Mộc Phong kia, tự nhiên là càng ngày càng nóng, cơ hồ mỗi ngày đều có tin mới.

Bất quá, trong đó có chín phần là giả, chỉ còn một phần, cũng đủ để Dương Lam Nhi suy đoán nội dung vở kịch đã phát triển tới chỗ nào...

Diệp Lâm tìm sư huynh của mình tới thay mình báo thù, nhưng thời gian đã muộn, thực lực của Mộc Phong đã gia tăng, mặc dù cùng sư huynh của Diệp Lâm đấu đến thảm thiết, nhưng cuối cùng vẫn thắng như cũ, lại lần nữa giẫm mặt của Hội quán Taekwondo.

Bởi vì bị các nữ sinh khác bên trong hội quán tẩy chay cùng ghen tị, Văn Khiết Nghi cuối cùng rời hội quán, Mộc Phong thế nhưng cho rằng Văn Khiết Nghi bị khi dễ, vì Văn Khiết Nghi ra mặt, lại một lần đánh mặt Hội quán Taekwondo.

Đối với cái này, những người khác cảm thán thêm không hiểu, Văn Khiết Nghi là tự mình chủ động rời hội quán có được hay không? Cùng Mộc Phong ngươi có cái lông quan hệ gì?

Không phải là nói hai người các ngươi không quan hệ không có scandal sao? Như thế nào sẽ ra mặt thay? Hơn nữa, Hội quán Taekwondo oan cỡ nào, cánh tay Văn Khiết Nghi đều đã chìa ra ngoài, còn có thể bị nữ sinh trong hội quán không ưa cùng gạt bỏ sao? Hoa khôi của trường thì thế nào? Hoa khôi của trường thì có thể não tàn không chịu trách nhiệm a...

Bát quái nổi lên bốn phía, Dương Lam Nhi lại kích động, dựa theo nội dung phát triển của vở kịch, Văn Khiết Nghi hẳn là ở chỗ Mộc Phong có được đồ tốt, nên mới rút khỏi Hội quán Taekwondo.

Không chỉ thoát ly phiền toái, còn cho Mộc Phong một cái lý do để tiếp tục đả kích Hội quán Taekwondo.

Còn Mộc Phong như thế nào liền còn cùng Hội quán Taekwondo chống đối?

Đó là bởi vì, Lục Hữu Nghĩa còn ở trong bệnh viện, Mộc Phong lại muốn tìm Diệp Lâm lấy tiền thuốc thang, sớm biết thế nên bảo Diệp Lâm chi nhiều chút, mà không phải chờ chi phí lại muốn.

Nhưng Diệp Lâm đã bị Hội quán Taekwondo bảo vệ, hơn nữa lần trước lại ở trước mặt nhiều người xin tiền như vậy, lại muốn một lần nữa, tựa hồ có chút chân đứng không vững, cho nên Mộc Phong mới mượn chuyện của Văn Khiết Nghi đến cửa tìm phiền toái.

Còn như Mộc Phong cùng Văn Khiết Nghi?

Dương Lam Nhi cười hắc hắc, nhất định là có quan hệ.

Văn gia Văn Khiết Nghi, thật ra là thế gia cổ võ, nhưng, Văn Khiết Nghi lúc sinh ra trong kinh mạch có vấn đề, không thể luyện võ, cho nên dưới sự không cam lòng, mới luyện Taekwondo, cũng dựa vào cố gắng cùng mồ hôi, luyện đến thành tựu nhất định.

Cũng bởi vì không thể tập võ, nên trong nội tâm Văn Khiết Nghi rất buồn, hơn nữa, bởi vì nhà họ Văn đối với Văn Khiết Nghi cũng không coi trọng, chỉ là không có ngược đãi vứt bỏ.

Bản thân Văn Khiết Nghi chính là chịu không nổi thiên tư từ hai vị chị gái khác của mình, mới rời nhà sống một mình.

Mà, hết thảy việc này đều ở lúc gặp phải Mộc Phong mà phát sinh thay đổi, có hệ thống giao dịch ở đây, Mộc Phong rất nhanh liền biết, Văn Khiết Nghi không thể luyện võ đó là do thể chất đặc thù, chỉ cần phối hợp dùng thuốc đúng bệnh, cùng một nam tử có công pháp bá đạo song tu, vậy thì có thể trực tiếp đả thông kinh mạch của Văn Khiết Nghi, cũng thuận lợi tập võ.

Được rồi, nói là song tu, thực tế chính là XXOO, Dương Lam Nhi bày tỏ rất lý giải, bởi vì nhà gái có thể chất đặc thù, không chỉ đối với công pháp của nam chủ có trợ giúp, cũng có thể khiến Văn Khiết Nghi đạp lên con đường của võ giả, quan trọng nhất là, để nam chủ có một nữ nhân đầu tiên, sau đó thuận lợi tiến hành hành vi thu thập những nữ nhân khác.

Dương Lam Nhi than lớn, điểm này kỳ thật không chán ghét, dù sao cũng không phải là nam nhân của nàng.

Quyết định trước tìm một cơ hội đi xem Văn Khiết Nghi kia một chút, nếu nàng ta đã bắt đầu tập võ, ha ha, kia chuyện của nàng ta cùng Mộc Phong khẳng định đã thành.

Mặc dù dùng thuốc cũng có thể trực tiếp đả thông kinh mạch cho Văn Khiết Nghi, làm cho nàng ta bắt đầu tập võ, nhưng căn cơ cũng sẽ không tốt như vậy, hơn nữa, tác dụng xúc tiến từ thể chất của Văn Khiết Nghi đối với công pháp của Mộc Phong là không thể ước lượng, thậm chí trực tiếp ảnh hưởng đến về sau của công pháp, nam chủ nóng lòng lên cấp, tuyệt sẽ không lãng phí cơ hội thật tốt như thế.

“Bạn nói, Văn Khiết Nghi cùng cái Mộc Phong kia, kỳ thật từ sớm đã có cấu kết đi!” Mộ Đình Đình hiếu kỳ nói ra.

“Cái gì cấu kết, nói gì khó nghe như vậy, đó là sớm có ái muội.” Bạch Hân nhướn mày.

“Cắt, ý kia cũng không sai biệt lắm.” Mộ Đình Đình khinh thường.

Dương Lam Nhi trừng mắt nhìn, có chút kỳ quái: “Vì cái gì nói như thế a?”

Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình đều nhìn Dương Lam Nhi, một hồi lâu mới cùng nhau khinh bỉ nàng tin tức lạc hậu.

“Lúc trước, Mộc Phong lần đầu tiên đi tới Hội quán Taekwondo, đem Diệp Lâm đánh ngã, Văn Khiết Nghi nếu là thật sự có tâm thay xã viên ra mặt, bảo vệ danh dự của Hội quán Taekwondo, nàng ta như thế nào liền không ra tay?” Mộ Đình Đình chỉ điểm Dương Lam Nhi, hy vọng nàng có thể thấy rõ ràng sự thật.

“Nói đúng, nghe nói Văn Khiết Nghi là một trong ba đại cao thủ trong Hội quán Taekwondo, vẫn là cái gì đai đỏ? Dường như so với đai đen cao hơn nhiều, cả nước đều không có vài cái.” Bạch Hân nhẹ nhàng gõ cái bàn.

“Ngạch...” Dương Lam Nhi kinh ngạc, suy nghĩ một chút xong, yếu ớt nói: “Dường như, cái bạn nói đó là Nhu Đạo, đai đỏ là cao nhất, còn trong Taekwondo, đai đen mới là cao nhất, còn phân vừa đến chín đoạn, nghe nói trong truyền thuyết còn có đai đen mười đoạn, toàn bộ thế giới cũng chỉ có Mộc Nhất Quốc mới có một người.”

“Là sao?” Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình trăm miệng một lời, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.

“Cắt, Mộc Nhất Quốc chính là phiền toái, hết lần này tới lần khác muốn cùng người ta phản đến, nhượng ta đều ký tra.” Bạch Hân vỗ một cái bàn, vẻ mặt giận dữ, tựa hồ này đều là Mộc Nhất Quốc sai.

“Quản nó là đai đỏ hay đai đen, dù sao, Văn Khiết Nghi ngưu chính là, lúc trước nàng ta không có ra tay đối phó với Mộc Phong, cũng không phải không giỏi như người ta nói sao? Ta cũng không tin, Mộc Phong khi đó chỉ lợi hại hơn một chút so với sư huynh của Diệp Lâm, còn không đánh thắng được cao thủ thứ ba của Hội quán Taekwondo là nàng ta, thuần túy là do nàng ta không muốn ra tay.” Mộ Đình Đình tiếp tục khinh thường.

“Kia cũng đúng.” Dương Lam Nhi rất muốn nói, khi đó, Mộc Phong căn bản đánh không lại sư huynh của Diệp Lâm, chủ yếu là do Diệp Lâm chờ sư huynh của gã xuất hiện, nên cho Mộc Phong một thời gian dài, nên Mộc Phong mới lợi hại hơn một chút như vậy.

Hơn nữa, nữ chủ người ta không cùng nam chủ đánh nhau là chuyện rất bình thường, mặc dù người bình thường nhìn vào, cử động của Văn Khiết Nghi là hoàn toàn không phù hợp lẽ thường. Này cũng là một trong những nguyên nhân mà Văn Khiết Nghi sau đó dù tìm lý do ngụy biện như thế nào, người khác cũng đều không để ý.

“Kỳ thật...” Dương Lam Nhi suy nghĩ một chút nói ra.

Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình quay đầu nhìn nàng, con mắt sáng trong sáng trong, bình thường Dương Lam Nhi rất ít khi nói cái gì, cho nên lần này các nàng rất là mong đợi.

“Khụ khụ, cái Mộc Phong kia, thật ra là thanh mai trúc mã của mình.” Dương Lam Nhi quyết định chính mình trước tiên là nói đã, đỡ phải trong tương lai từ trong miệng người khác nghe được chân tướng, hai người bạn này còn tưởng nàng cố ý giấu giếm, cố ý nghe hai người bọn họ nói xấu.

Trong khoảng thời gian chung đụng này, Dương Lam Nhi cảm thấy Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình không tệ, đáng giá kết giao làm bạn bè. Cho nên, nàng cũng không hy vọng bởi vì một chuyện tình không đáng này, mà ngược lại kết thù.

“A?” Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình trợn mắt há hốc mồm, vốn là muốn nghe Dương Lam Nhi nói chuyện dọa người, nhưng lại bị cái ‘Chân tướng’ dọa người này dọa cho ngốc rồi.

“Nói đùa đi!” Cái cằm Mộ Đình Đình rớt xuống, các nàng là ngày ngày ở trước mặt tán gẫu về thanh mai trúc mã của người ta sao? Thật sự là mê.

“Không nói đùa.” Dương Lam Nhi nghiêm túc.

“...” Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình nâng trán, cùng nhau co quắp giả chết ở trên bàn.