Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh

Chương 14





Để có thể tu tiên,ngươi nhất định phải có một thứ đó là linh căn,mặc kệ ngươi ngoại vật có thừa,linh căn không có cũng đành cấp bỏ.Nơi đây linh căn tựa như cái pháp bảo,được chia làm thiên,địa,huyền ,hoàng,lấy ngũ hành mà tu luyện làm chủ,cũng có khi vài cái dị biến linh căn.Thiên căn lấy một đạo ngũ hành làm chủ,bên cạnh đó còn có băng,phong,lôi biến dị thuộc tính,mà Lan Băng Băng nữ chính sở dĩ là cái thiên linh căn vạn năm khó gặp chính bở nàng là cái lôi thuộc tính,xét về tốc độ,lực sát thương,khả năng an toàn trong tu hành cũng như lúc tiến giai đều so với các loại thiên căn gấp bội,duy có điểm yếu đó là lực phòng ngự hơi yếu,nhưng đó cũng là trừ nàng ấy ra,nam chính nam phụ yêu thú quay vòng vòng chỉ sợ có khi nàng ta còn chưa ra tay đối thủ cũng đã nghiền đến thành bột.Ngay sau thiên căn là địa căn,còn được gọi là giả đan căn.Loại tu sĩ này có hai loại linh căn,chỉ hơn thiên căn có một cái nhưng lại kém nhau đến chục lần có thừa.Nhưng tu sĩ này được xưng là giả đan căn vì hắn có thể trực tiếp bỏ qua một loại ngũ hành mà đi chuyên sâu vào cái còn lại.Tuy linh lực cũng sẽ chia bớt đi ít nhiều,nhưng cũng được xem là một loại thiên tài trăm người mới có một.Lại tiếp đến huyền căn là ba cái ngũ hành,tốc độ lại kém địa căn cái mười có dư,loại tu sĩ này muốn thành tài chắc chắn chỉ có dựa vào ngoại lực hoặc có thiên đại cơ duyên gì đó.Còn phần về hoàng căn và loại nữa tu sĩ hỗn tạp linh lực hẳn trực tiếp bỏ qua,làm ngoại môn đệ tử hay cái tán tu để tu luyện thân thể tránh bệnh tật là có thể,còn mỗi người đều tự biết bản thân với đại đạo là vô duyên rồi


Hạ Vũ vốn biết mình là cái thiên căn,vui sướng tới nỗi cười to,có thể so tài với nữ chính đến cùng hẳn cũng không thể kém được,phải biết nhân vật phụ càng lợi hại khi lĩnh hộp cơm sẽ càng tôn nữ chính lên cao bấy nhiêu. Nhưng giờ Hạ Vũ nghe đến nương nói nuốt cái quả quả kia,liền thăng lên cái thiên vương căn đã thất tuyệt bao lâu,chỉ nghe cũng đã kích động muốn nhảy,với nàng đây hẳn là cái thắng đầu tiên đi, lại chậm rãi đi xuống lấy thực lực mà đè,nam chính nam phụ cũng hẳn là gánh không nổi đi.Mà Hạ Vũ nghĩ nghĩ,nguyên tác nữ phụ này khối thân thể cho tới chết vẫn chỉ là thiên linh căn,khi nào lại đã có cái kì ngộ như nàng.Nhưng Hạ Vũ chợt hiểu ra,có lẽ khối thân thể này nếu còn sống là lựa chọn lưu lại,nói vậy nương cũng sẽ không cấp bảo bối vạn năm khó gặp cho kẻ không tu tiên.Nói ngược lại đem đến họa sát thân dẫn đến chỗ nàng.Hạ Vũ càng nghĩ càng thấy quyết định của mình là chính xác, vì vậy cũng không có do dự cứ thế nuốt vào,chỉ thấy viên quả vừa chạm miệng đã tan ngay ra.Hạ Vũ ngay lập tức cảm nhận thấy trong cơ thể có một dòng nước ấm,ban đầu trôi rất chậm,rất thoải mái,nhưng bất chợt trở nên cồn cào,luồn lách vào trong tất cả các thớ thịt,xâm nhập vào trong xương tủy,không tha một ngóc ngách.Hạ Vũ đau đến thở không nổi,nàng lại quên thứ càng là bảo vật lại đòi hỏi càng cao.Cái dịch linh quả này hẳn là giống trong truyền thuyết tẩy tủy đan,thậm chí còn lợi hại hơn.Trong mấy cái kia tiểu thuyết hố cha,nữ chính hẳn là nên ngất đi,lúc tỉnh rồi cũng tự nhiên vượt qua cái hiểm cảnh,nhẹ như ngủ dưỡng một giấc vậy,nhưng Hạ Vũ lúc này thứ nhất không là chính nhân vật,hai lại là nuốt phải cái lợi hại đồ chơi khiến nàng muốn ngất không được,cứ mở mặt mắt nhìn nhìn nương đang nhíu mày đầy lo lắng,lại cứ không mở miệng nói gì,cũng không giúp nàng một chút,hẳn có điều gì đó uẩn tình.Nàng cắn răng,cảm nhận dòng khí nóng như lửa đốt nhích từng chút chút một,nơi đi qua mọi thứ như thiêu đốt.Hạ Vũ thật muốn từ bỏ,cứ vậy buông tha,biết đâu mở mắt ra lại thấy mình đang trong căn nhà kia,nàng sẽ lại là một cô gái bình thường.Nhưng Hạ Vũ vội vàng chấn chấn lại tinh thần,từ xưa đến nay có mấy người xuyên đi rồi lại xuyên về đâu,lại nói vị xuyên không đại thần không biết đang ở đâu,nhỡ lại lúc này ngủ gật thì nàng chẳng phải toi mạng mà trở về kia thế giới cũng sẽ không an toàn như bề ngoài,kém nơi đây lại có lẽ chỉ là không hề lộ liễu thôi.Lời của nương cũng vẫn văng vẳng bên tai,chỉ có kiên trì đến cùng mới có thể đi đến cùng.Vậy là Hạ Vũ lại cắn răng,cắn đến nát môi dưới,lại như chẳng cảm giác gì.Có lẽ tiểu vết thương nơi môi chẳng thấm so với sự tra tấn về cả thể xác và tinh thần lúc này.Nàng cứ thế nhẫn nhịn lại cũng chỉ có thể nhẫn nhịn,dòng nước cũng vẫn cứ hung mãnh đi cái lộ như đã định,một lần lại một lần ,đến lúc Hạ Vũ cảm thấy thuộc lòng dòng nước kia sẽ công phá nàng thân thể ở đâu,lại ở đâu sẽ tổn hại.Chính vì đoán được như thế,Hạ Vũ đợi lúc dòng nước công phá ở đâu,bèn nhanh một bước thả tâm,thư dãn đến cực điểm,hạn chế tối thiểu mọi lực cản.Rất nhanh nàng cảm thấy dị biến xuất hiện,dòng nước không có lực cản,không nữa tác quái mà yên lặng chảy đi xuống dần dần lại lắng mình hoà với kinh mạch của nàng tạo thành một mạng lưới dày đặc.Ngay lập tức nơi bị tổn thương từng chút một khôi phục,như nắng hạn gặp mưa,sinh sôi tổ hợp lại với tốc độ kinh người.Hạ Vũ cảm tưởng thời gian đau khổ kia chỉ là nàng tưởng tượng,lại cảm nhận kì kinh bát mạch mới thật sự tin tưởng nàng vượt qua.Thiên linh căn có lẽ hẳn là định của nàng rồi đi...