Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam

Chương 25: Nữ phụ thanh mai 25




“Anh ấy tên là Trí Nhân.”

Cao Kỳ vẻ mặt kinh ngạc: “A, có phải là…thái tử Trí Nhân của tập đoàn Alpha không?”, đôi mắt cô quay một vòng, sự châm chọc trên mặt còn tăng thêm vài phần:

“Ai nha Tâm Tâm, sao cậu lại sa sút đến như vậy? Cậu chưa nghe tin gì sao? Thái tử Trí Nhân của tập đoàn Alpha đã ngã đài rồi, giờ phải gọi là cựu thái tử mới đúng. Anh ta bị tai nạn gãy chân, bây giờ là một kẻ tàn tật, tập đoàn Alpha sao dám để anh ta thừa kế nữa chứ?”.

||||| Truyện đề cử: Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng |||||

Nói xong, cô lại liếc nhìn qua Tâm Tâm:

“Tâm Tâm, nhà họ Tâm các cậu muốn bám lấy tập đoàn Alpha đến điên rồi sao? Ngay cả một kẻ đã thành phế vật cũng quấn lấy! Chậc chậc, Tâm Tâm, không giấu cậu, hôm nay tớ là được anh Trí Kiệt, con trai cả của ngài Trí Dũng mời đến. Anh Trí Kiệt còn nói với tớ, người đàn ông tên Trí Nhân này hiện tại đã bị ba của anh ta đuổi ra khỏi nhà. Sợ rằng người ta sẽ không giúp cậu bước chân vào gia tộc họ trí được đâu. Tớ chân thành khuyên cậu, nên rút lui sớm trước khi quá muộn!”

Tâm Tâm trừng Cao Kỳ một cái, lạnh giọng nói: “Cao Kỳ, sau mấy năm không gặp, bệnh miệng thối của cậu càng ngày càng nặng hơn nhỉ? Đứng gần mùi quá đi mất.”

“Cậu…” Cao Kỳ tức điên người, sau đó lại nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, Tâm Tâm sau khi bị Nguyên Triều đá rớt giá đến mức phải bám vào tên què này, vậy mà còn dám tỏ ra cao ngạo trước mặt cô, hẳn là cố gắng giữ lấy chút mặt mũi cuối cùng đi. Thôi, dù sao cô cũng là người thiện lương, hiểu lòng người, không thèm chấp với cô ta. Cao Kỳ cười khểnh một cái:

“Tâm Tâm, nể tình là bạn học nhiều năm, tớ nhắc nhở cậu một chút, nghe nói hôm nay ngài Trí Dũng sẽ công bố Trí Kiệt mới là người thừa kế chính thức của tập đoàn Alpha. Đừng ôm lấy một cục bùn lại tưởng là vàng, bây giờ càng hếch mặt lên cao, sau này té càng đau. Hừ!” Nói xong, Cao Kỳ xoay người đi vào trong đại sảnh trước.

Tâm Tâm nghiêng người, nhìn sườn mặt của Trí Nhân, vừa lúc hắn cũng quay ra nhìn cô, trong ánh mắt hắn vẫn là một mảnh bình tĩnh, giống như những lời vừa rồi không có ảnh hưởng đến hắn, tuy nhiên, cô vẫn nhạy cảm phát hiện trong đáy mắt hắn có một tia ẩn nhẫn, còn có cả một tia quan tâm, lo lắng cho cô.

“Cô ta trước kia thích Nguyên Triều, nên trong mấy năm học đại học rất ghét tôi. Tính cách cô ta vẫn như vậy, thích dìm người khác để làm nổi bật chính mình, anh đừng để ý.” Tâm Tâm giải thích.

“Được! Chúng ta đi vào đi.” Trí Nhân quay mặt về phía trước, để Tâm Tâm ở đằng sau đẩy xe lăn hộ hắn. Chắc chắn, có một ngày, hắn sẽ lấy lại tất cả, sẽ để những người đã từng coi khinh Tâm Tâm phải ngước mắt lên nhìn cô.



Nơi Tâm Tâm không nhìn thấy, bàn tay của Trí Nhân hơi hơi siết lại.

Trong đại sảnh rất đông người, khi Tâm Tâm vừa đẩy Trí Nhân vào cửa, một nhân viên phục vụ đi ra, cung kính chào Trí Nhân, sau đó đưa tay chỉ về một phương hướng, đồng thời đi trước dẫn đường:

“Cậu chủ! Mời đi lối này!”

Tâm Tâm đẩy xe lăn của Trí Nhân theo nhân viên kia đến khu vực bàn tiệc của dòng họ Trí ở gần sân khấu.

Trịnh Kiệt và những người khác trong gia tộc họ Trí đã ngồi đông đủ ở đây.

“Kia chẳng phải là Trí Nhân sao? Nghe đồn đã bị què, lúc trước tôi còn không tin, không ngờ lại là thật!”

“Hừ! Đã què còn đi ra ngoài làm gì? Tôi mà là hắn đã trốn ở trong nhà không ra ngoài làm mất mặt.”

“Ai da, dù người ta có tàn tật thì vẫn là thiếu gia của nhà họ Trí, mấy ngày quan trọng như này cũng phải có mặt chứ. Biết đâu lại tranh thủ được thứ gì.”

“Ai nha, nghe nói hắn ta đã bị nhà họ Trí vứt bỏ, không còn quyền thừa kế! Mà nghĩ lại việc này cũng đương nhiên thôi, đường đường là tập đoàn Alpha, sao người đứng đầu có thể là kẻ tàn tật được.”

Một số âm thanh đàm luận ác ý truyền đến, dù đã đè thấp nhưng vẫn có thể rõ ràng mà rơi vào tai của Trí Nhân và Tâm Tâm.

Hừ! Dám đàm luận chuyện nhà họ Trí công khai như vậy, nếu không phải có người cố tình sắp đặt, đánh chết Tâm Tâm cũng không tin! Cô quay ra nhìn Trí Nhân ở bên cạnh, thấy hắn vẫn một vẻ mặt bình tĩnh như nước, tựa hồ những đàm luận kia không liên quan gì đến hắn, liền nhẹ nhàng thở ra, trong lòng lại cũng thấy khâm phục bản lĩnh của hắn, đổi lại là người khác, chỉ sợ thật khó giữ bình tĩnh, có khi đương trường đã đi ra gây hấn với đám người kia. Tuy nhiên, nếu Trí Nhân đi ra gây hấn, chẳng phải là mục đích của người sắp xếp những việc này đã đạt được sao?

Sau khi MC thông báo bắt đầu tiệc, lục tục có người đi đến nâng ly chúc mừng với các thành viên của nhà họ Trí. Thời điểm đi đến nói chuyện với Trí Kiệt đều phá lệ lâu và vui vẻ. Tuy nhiên, tuyệt nhiên không có một ai đến cụng ly với Trí Nhân, đều đồng loạt nhất trí mà bỏ qua hắn.