Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên

Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên - Chương 46: Tu Tập Pháp Thuật





Lâm Nguyệt cũng không biết Diệp Khuynh Tuyết nổi sát khí với nàng, nhưng thời gian qua nàng cần cẩn thận chút, đặc biệt đối phương còn là Diệp Khuynh Tuyết này được tác giả Ban Tay Vàng nặn ánh hào quang của nhân vật nguy hiểm.

Nếu đã đồng ý đến lúc đó vẫn cùng đi với đối phương, Lâm Nguyệt dĩ nhiên sẽ không phải không có chút chuẩn bị. Lợi dụng ba tháng này nàng chuẩn bị luyện tập pháp thuật cho giỏi, sau đó vào gần thời điểm phái phường thị mở cửa thì tìm Diệp Phàm đổi lấy ít linh phù, cố sức tạo chút thủ đoạn để bảo vệ mình, nếu được, nàng hy vọng mời Diệp Nhất cùng đi.

Một năm nay quan hệ giữa Diệp Phàm và nàng cũng không tệ, có Diệp Phàm vị luyện khí hậu kỳ ở đây, nàng cũng được an toàn nhiều hơn, kể cả tính chuyện Diệp Khuynh Tuyết muốn tính kế gì, đến lúc đó cũng sẽ có chút kiêng kỵ, không dám đơn giản ra tay.


Ngoài thủ đoạn trên, nàng còn có một lá bài tẩy lớn nhất, đó là Diệp Khuynh Tuyết không sao ngờ được tu vi của nàng chính là luyện khí trung kỳ không phải như bề ngoài thể hiện ra ra mà thực chất là luyện khí kỳ tấng thứ ba.



Nàng tự tin Diệp Khuynh tuyết nhìn không thấu tu vi nàng che giấu, coi như kẻ thần bí không linh khí đi theo Diệp Khuynh Tuyết kia cũng nhìn không thấu. Dù sao bí quyết thiên cổ Lưu Hương không phải là công pháp bình thường, nó quỷ dị ở chỗ ngoài kịch độc ra còn có thể khống chế tu vi của mình, đừng có nói là Diệp Khuynh Tuyết không cách nào nhìn ra, mà kể cả tu sĩ hóa thần có tự mình tới cũng không nhìn ra tu vi thật sự của Lâm Nguyệt.

Chính vì điểm này nên ngay tại thời điểm Côn Lôn thu nhận đồ đệ Lâm Nguyệt mới ngụy trang mình thành người thường, cũng tùy ý thay đổi linh căn của mình.

Nàng không có ánh hào quang của nữ chính Diệp Khuynh Tuyết, cũng không được tác giả nhào nặn đẹp đẽ, ngoài dung mạo nhìn trông đẹp hơn Diệp Khuynh tuyết ra, thì chính là trong truyện nàng hiểu rất rõ với Diệp Khuynh Tuyết mà Diệp Khuynh Tuyết không cách nào tưởng tượng nổi, nàng biết rõ lá bài tẩy của Diệp Khuynh Tuyết, còn Diệp Khuynh Tuyết lại không biết gì về nàng, đấy là điểm lợi nhất mà nàng chiếm được.


Hiện giờ mặc dù nội dung vở kịch đã được nàng thay đổi không ít, nhưng đại khái đầu mối chính vẫn không đổi, dù nàng không rõ nguyên nhân Diệp Khuynh Tuyết cố ý tới gần nàng là gì, nhưng nàng cũng không thừa nhận việc đối phương muốn kết giao với nàng là thật lòng.

Việc nhỏ cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn, mọi chuyện mưu tính trước rồi sau đó mới hành động. Luận về lòng dạ tâm kế, Lâm Nguyệt cũng chẳng kém Diệp khuynh Tuyết, cứ việc Lâm Nguyệt đoán không ra động cơ của Diệp Khuynh Tuyết, nhưng lúc nào cũng đề phòng, cũng không bị mê hoặc với biểu hiện hư tình giả ý bề ngoài của đối phương, Diệp Khuynh Tuyết vô duyên vô cớ bày tỏ ngược lại càng khiến nàng thâm đề phòng và cảnh giác.

Thời gian như nước chảy, chẳng mấy chốc đã qua rất nhanh. Trong ba tháng này, trải qua không ngừng cố gắng, Lâm Nguyệt đối với chuyện học mấy pháp thuật cũng được coi là miễn cưỡng áp dụng. Dù vẫn chưa vận dụng được nhuần nhuyễn, nhưng lúc linh khí sung túc mà dùng được vài lần cũng không thành vấn đề.

Chỉ là nàng thử đi thử lại mấy lần, linh khí trong người lúc nào cũng đầy, thuật mà nước có thể duy trì nửa canh giờ, thuật độc tiễn có thể công kích ba lượt, sau ba lượt, linh lực trong cơ thể nàng hao tổn sạch, vì thế nàng có muốn đánh chết đối phương cũng chỉ có ba lượt cơ hội.



Còn phần thuật mê hương huyễn, bởi vì là ảo thuật, cần phải có linh lực không nhiều, nhưng do tu vi nàng quá thấp nên cửa dụng ảo thuật để mê hoặc đối phương cũng không được lâu, đặc biệt như Diệp Khuynh Tuyết cậy có thần thức vượt xa tu vi của bản thân, ảo thuật ấy với nàng ta vốn không có bất cứ tác dụng gì.

Vì thế để giải quyết những điều này, Lâm Nguyệt lại tu tập và thuật độc tiễn chẳng kém gì Vạn Vũ băng châm, nàng vốn là linh căn băng, tu tập Vạn Vũ băng châm còn dễ hơn nhiều so với các pháp thuật khác, hơn nữa pháp thuật này còn khiến tu vi bản thân tăng lên uy lực, nếu tu vi đến Nguyên anh kỳ, phất tay một cái đã có thể phát ra hàng vạn miếng băng châm, bắn thẳng tới kẻ địch thành tổ ong.