Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên

Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên - Chương 262: Phẫn Nộ





Cung Thần Đế.

Cạnh đầm sen, tiên hạc bay lượn, màn sương mù trắng tràn ngập, một vóc dáng mảnh mai mềm mại đầy phong tình vạn chủng khẽ tựa trên lan can bạch ngọc điêu khắc tinh tế, áo trắng tung bay, toàn thân tiên khí mờ mịt, một cảnh này thoạt nhìn đẹp biết bao, tựa như ảo mộng.

Chỉ là không ai thấy trên mặt cô gái tuyệt mỹ ấy giờ phút này lộ ra vẻ phẫn nộ dữ tợn, khăn lụa nắm trong tay phát ra thần lực nhè nhẹ bỗng biến thành tro bụi!

“Họa Nhi, có tra được tin tức về con tiện nhân kia không?”

Một giọng thiếu nữ cực kỳ ngọt ngào thánh thót vang lên, nhưng đáng tiếc giọng nói ấy lại nhiễm vẻ giận dữ đã khiến nó phá hỏng phần đẹp đẽ này rồi.

“Bẩm Đế Nữ, nô tì không tra được hành tung của Nguyệt Thần Tôn, tin tức truyền từ hạ giới về có nói hơi thở của Nguyệt Thần Tôn đã biến mất, còn có…”

Tiên Hầu Họa Nhi nói đến đây bỗng do dự chút lại nói tiếp, “Hơi thở phân phách cũng đã biến mất rồi, kể cả Hỗn Độn Khí đeo bên người phân phách cũng không tìm được tung tích nữa”

“Đáng chết!”

Đế Huyền Nữ xoay mạnh người lại, nâng tay tát cho Họa Nhi một tát, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc ngập tràn phẫn nộ tới khó tin!


“Phế vật! Tất cả đều là phế vật! Phân phách kia mất thì thôi đi, hỗn độn khí trên người nàng ta thì nhất định phải tìm về bằng được cho bản tôn!”

Họa Nhi bị một cái tát, khuôn mặt lập tức sưng phồng lên, song trên vẻ mặt vẫn không đổi, vẫn cứ cung kính quỳ trên mặt đất, cúi đầu không nói.

“Đế Nữ điện hạ, Hỗn Độn Khí có phải đã bị kẻ đó lấy đi rồi không ạ?? Nếu là thế, kẻ đó có phải đã đoán được thân phận của phân phách rồi không ạ?” Một trong tứ đại Tiên thị đứng cạnh, Cầm Nhi ánh mắt lóe sáng, tiến lên khẽ nhỏ nhẹ nói ra.

“Không thể nào!” Nghe thấy lời Cầm Nhi nói, Đế Huyền Nữ gần như phủ định ngay, cười lạnh bảo, “Tiện nhân kia mặc dù khôn khéo, song nó đã đi vào luân hồi, cũng từng mất trí nhớ, vốn không thể nào phát hiện ra thân phận phân phách được! Bản tôn tính toán nhiều năm như thế, gần như sắp lấy được hết tất cả rồi, song giờ lại toi công thất bại! Thật đáng chết, đến cùng là ai đang chơi bản tôn đây, là ai nấp trong tối giúp con tiện nhân kia đây!”

Đế Huyền Nữ càng nghĩ càng phẫn nộ, cuối cùng gần như cố sức khàn giọng gào lên chói tai.



Năm đó ả nhìn trộm thiên cơ, biết rõ Nguyệt Thần tôn tự nguyện tách thần cách, một lần nữa nhảy vào luân hồi, ả đã nghĩ ra độc kế, ả muốn phá hủy đường luân hồi của Nguyệt Thần Tôn, thừa dịp nàng đi vào con đường luân hồi, cướp lấy số mệnh của nàng, bóp chết nàng hoàn toàn tại hạ giới, khiến cho nàng vĩnh viễn mất đi tư cách trở lại Cửu Trùng Thiên.

Vì cướp lấy số mệnh của Nguyệt Thần Tôn, cũng muốn ngăn cản luân hồi của đối phương, ả không tiếc sức tự mình tiến vào thần điện lấy trộm một tia Hỗn Độn Khí, Hỗn Độn Khí là phách thượng cổ khai thiên, lưu lại công đức nguyên thủy sinh khí của đại thần, cũng là căn cơ chính của toàn bộ Thần giới.

Tại Thần giới, cũng chỉ có Chí Cao Vô Thượng trong thần điện mới có một ít Hỗn Độn Khí như thế, thần điện tồn tại ở Thần giới có địa vị cực cao, kể cả phụ thân của ả, Thần Đế vốn cũng không cách nào thâm nhập vào được Thần Điện.

Ả lại lợi dụng bản thân có thân phận là Đế Nữ, mượn cơ hội tế thiên Thần giới, lén lút rút trộm một tia Hỗn Độn ra, cũng chỉ có một tia song thế cũng đã đủ.

Sau khi ả rút trộm tia Hỗn Độn Khí thành công, lấy pháp bảo Vòng Tay thiên luân của bản thân luyện chế thành vòng tay Hỗn Độn, sau đó thấy đúng thời cơ, để cho vòng tay Hỗn Độn lọt vào tay phân phách ả luyện chế ra, dùng để hấp thu số mệnh Nguyệt Thần Tôn.

Mà phân phách kia, thì ả lợi dụng một tia thần thức của bản thân luyện chế ra một phân thân giả, mà phân thân giả này, sẽ xuất hiện sau mỗi một kiếp đi theo Nguyệt Thần Tôn, rồi lợi dụng đủ loại lý do, đem giết chết Nguyệt Thần Tôn chuyển thế.

Từ đó, vốn mỗi một kiếp thì cũng có thể sống đến hết quãng đời còn lại, mà Nguyệt Thần Tôn dùng luân hồi lịch luyện này sẽ chết đột ngột, chẳng cách nào hoàn thành luân hồi, rồi sau khi nàng mất, vị trí số mệnh luân hồi của nàng cũng sẽ bị vòng tay Hỗn Độn hấp thu, mãi cho đến khi hấp thu hết số mệnh luân hồi lần cuối, thì vòng tay hỗn độn đó sẽ được ả thu lại, tới lúc đó ả có thể đạt được tất cả số mệnh của Nguyệt Thần Tôn.

Mà toàn bộ số mệnh Nguyệt Thần Tôn bị hấp thu thì cũng là lúc hồn bay phách tán, biến mất hoàn toàn. Ngay từ đầu, ả đã nghĩ tới tất cả mọi chuyện sẽ như thế, cực kỳ thuận lợi. Chuyển thế sau của Nguyệt Thần Tôn, vì không có ký ức, cứ đơn giản bị kẻ phân thân cướp đi hết sạch, còn số mệnh của nàng cũng được hấp thụ thành công.

Mười thế luân hồi, chín thế của Nguyệt Thần Tôn đã thất bại, chỉ cần hấp thụ số mệnh đời cuối của nàng thì tất cả mọi thứ đã hoàn thành!

Vốn tất cả đều vô cùng thuận lợi, mặc dù bản thể của ả ở trên tận Cửu Trùng Thiên, chẳng cách nào liên lạc được với kẻ phân thân, song ả cũng có thể mơ hồ cảm giác được tình hình của kẻ phân thân, vì không có cách phát hiện ra biến cố gì, vì thế ả không cách nào cảm ứng được chuyện của kẻ phân thân, chỉ đành đợi sau khi mọi chuyện thành công mới thu lại vòng tay Hỗn Độn là được.

Dù gì ả cũng là Đế Nữ, nhưng cũng không thể tùy tiện nhìn trộm hạ giới, ả muốn cảm ứng được tình hình của kẻ phân thân, thì nhất định phải trả giá rất cao, còn phần thiên đaọ hạ giới, sớm đã bị ả động tay chân, hơn nữa chín kiếp trước cực kỳ thuận lợi, vì thế ả cũng dần không để ý tới chuyện của hạ giới nữa!


Nhưng ả không ngờ được, vào lúc ả cho rằng mọi chuyện sắp đại công cáo thành thì lại nhận được tin truyền từ thiên đạo hạ giới tới, mặc dù thiên đạo không phải người, cũng chẳng có tư tưởng gì, chỉ biết tuân thủ theo quy tắc trời đất để làm việc, song dù sao thiên đạo hạ giới cũng bị ả động vào nên không còn là thiên đạo chân chính nữa.

Mà lúc trước ả đưa vào quy tắc đối với thiên đạo chính là, lấy kẻ phân thân làm chính, còn kẻ chính là phân thân của Nguyệt Thần Tôn chuyển thế thì hủy diệt, cướp lấy số mệnh của Nguyệt Thần Tôn.


Do thiên đạo lúc nào cũng tuân thủ bản năng làm việc nên vào thời điểm không cách nào hoàn thành được nhiệm vụ thiên đạo cũng hỏng, bị thiên đạo mới chiếm vị trí, mà vào lúc thiên đạo sụp đổ, lúc trước ả lưu lại một tia thần thức ở chỗ thiên đạo đó dĩ nhiên cũng đem tin tức mang về cho ả. Tin mang về chỉ tiếc không phải là tin mà ả cần!

Ả không ngờ được tất thảy ả bố trí, kế hoạch lâu như thế, cuối cùng lại bị Đế Nguyệt tránh được một kiếp!

Nhớ tới Đế Nguyệt, lại nhớ tới gương mặt tuyệt mỹ trong trẻo đầy lạnh lùng kinh người ấy, Đế Huyền Nữ càng nghĩ càng oán hận, càng nghĩ càng không cam lòng!

Đế Huyền Nữ ả mới là người con gái Thần Đế yêu thương nhất, là Đế nữ có thân phận cao quý nhất Thần giới, muốn gì được đó, ả phải nỗ lực biết bao lâu rồi chứ? Mẫu phi ả đã tốn công sức thế nào mới có được địa vị cho hai mẹ con ả như ngày hôm nay!

Tất cả những này vốn hẳn là thuộc về của ả, Đế Nguyệt, nàng ấy thì là cái thá gì chứ?

Dựa vào đâu mà nàng ấy chẳng làm gì cũng là Đế nữ đứng đầu danh chính ngôn thuận của Thần giới, dựa vào đâu mà nàng ấy mới là con của vợ cả Thần Hậu chân chính, còn ả chẳng qua chỉ là con gái của một vị thần phi chứ?

Càng khiến thêm phẫn nộ không cam lòng chính là, Đế Nguyệt rõ ràng là một phế vật, chỉ là một phế vật có thần lực cấp bốn thôi, sao lại có thể có tu vi thần lực cấp chín chứ?

Thần lực cấp chín, là sứ giả thần tôn chân chính, là mục tiêu ả không biết phải cố gắng tới bao lâu, là mục tiêu mà ả có cố thế nào cũng không đạt tới, còn phế vật Đế Nguyệt kia thì lại dễ dàng đạt được!

Con tiện nhân đó lúc nào cũng giấu thực lực thật sự của mình, nó lúc nào cũng nấp trong Nguyệt Thần Điện, khiến cho mẫu phi ả buông lỏng cảnh giác, cuối cùng lại cho mẹ con ả một kích mạnh mẽ!

Chẳng những nó đoạt đi Ma tôn, vị hôn phu nổi tiếng của ả, còn dùng thủ đoạn mê hoặc đi quyến rũ trái tim của Minh Vương Tôn, con tiện nhân ấy thực sự quá đáng hận. Ả nhất định không thể tha cho nàng ấy, tuyệt đối không thể!

Hiện giờ Đế phụ đã già rồi, tu vi cũng không cách nào đột phá được nữa, cũng không cách nào trở thành chỗ dựa cho ả và mẫu phi ả được nữa, vì thế ả nhất định phải dựa vào bản thân!

Đế Nguyệt đã đi vào luân hồi, sau khi trải qua lịch luyện luân hồi, tu vi nàng ấy sẽ càng tiến thêm một bước, nếu mà nàng ấy được trở về truyền thừa, chỉ sợ đến lúc đó đến cả Đế phụ cũng không thể ngăn được nàng ấy, nếu là vậy, chỉ sợ ả và mẫu phi cũng chỉ có một con đường là chết!

Mà giờ, Đế Nguyệt đã thoát khỏi khống chế của ả hoàn toàn, ả muốn cướp lấy số mệnh của nàng ấy thì đã hết cách, vì kế đó, ả chỉ đành đợi lúc Đế Nguyệt trước khi đạt được truyền thừa, đem gạt bỏ nàng ấy hoàn toàn, dù không cách nào giết chết nàng ấy, thì cũng tuyệt đối không để cho nàng ấy đạt được truyền thừa!

Nghĩ đến đây, trên mặt tuyệt mỹ của Đế Huyền Nữ chợt lóe lên vẻ âm tàn, lạnh lùng mở miệng sai khiến, “Cầm Nhi, ngươi đi tra xem, mấy năm gần đây có tu sĩ hạ giới nào phi thăng lên đây không, nếu có, thì không cần nhiều lời, giết chết ngay, còn nếu không cách nào ra tay, thì cứ trở về bẩm báo”


“Vâng” Cầm Nhi đáp một tiếng, cung kính lui xuống.


Đế Huyền Nữ trầm tư một lát, lại mở miệng nói, “Kỳ Nhi, ngươi lập tức sai người tiến vào trong Thần Mộ, đem bảo vệ cửa vào cho tốt, bắt đầu từ hôm nay, không cho phép bất cứ kẻ nào tiến vào thần mộ, kể cả Nguyệt Thần Điện bên đó nữa, còn có dị động gì thì lập tức trở về bẩm báo!”

“Đế nữ điện hạ, ý của ngài là…”

Tiên thị Kỳ Nhi mặc dù không phải là người đứng đầu trong tứ đại tiên thị của Đế Huyền Nữ, nhưng lại là một kẻ thông minh, bình thường rất được Đế Huyền Nữ tín nhiệm, vì thế nàng ta trước mặt Đế Huyền Nữ còn có địa vị cao hơn ba đại tiên thị khác một chút.

“Đúng thế! Bản tôn cho là, tiện nhân kia đột nhiên mất tích tại hạ giới, hẳn là đã phi thăng lên thần giới đây rồi, hừ!” Nói đến đây, Đế Huyền Nữ hừ lạnh một cái, lạnh lùng thốt lên, “Mặc kệ con tiện nhân đó trốn ở đâu, chỉ cần nó ở tại Cửu trùng thiên này, bản tôn có thể tìm ra được nó! Nghĩ muốn lấy được truyền thừa sao? Vậy còn phải xem xem bản tôn có nguyện ý không đã!”

“Đế nữ điện hạ anh minh, nô tỳ sẽ đi an bài ngay ạ”

Đôi mắt đẹp của Kỳ Nhi lóe lên, khom người thi lễ với Đế Huyền Nữ rồi lui xuống.

“Đế nữ điện hạ, hai người trong Băng Cung này sẽ xử trí thế nào ạ? “ Thấy Kỳ Nhi đã lui, Tiên Thị tên Thư Nhi lúc này mới tiến lên hỏi.

“Hai người đó sao? Trước tiên cứ phong ấn chúng ở trong Băng Cung đã! Hai đưa chúng nó bản tôn còn cần lợi dụng!” Đế Huyền Nữ cười lạnh bảo.

Thư Nhi định lui ra, song lại nghe thấy Đế Nữ nói, “Hai kẻ đó có một vốn là người cực kỳ quan trọng, ngươi phải để ý kỹ, tuyệt đối không thể để khí tức của chúng lọt ra ngoài, nếu làm hỏng chuyện lớn, bản tôn sẽ lấy mạng của ngươi!”

Trong lòng Thư Nhi đập rộn, vội vã cúi đầu thưa, “Vâng, nô tỳ nhất định sẽ coi kỹ phong ấn, sẽ không làm hỏng đại sự của Đế nữ điện hạ đâu ạ”

“Ngươi lui xuống đi!” Thấy vẻ mặt Thư Nhi nặng nề, sắc mặt Đế Huyền Nữ cũng giãn ra chút, phất phất tay để cho nàng ta lui ra, sau đó lại lạnh lùng quát Họa Nhi đang quỳ trên mặt đất, “Ngươi cũng cút ngay cho bản tôn, nếu còn có lần sau, bản tôn tuyệt đối để ngươi sống không bằng chết!”

Nói xong, Đế Huyền Nữ cũng không để ý tới cả người Họa Nhi run rẩy nữa, đi thẳng về hậu điện.