Thực tế là đại đương gia của Hắc Hổ sơn, nghe nói có ba trăm năm mươi huynh đệ.
Lưu Hắc Hổ cao lớn thô kệch, hắn đứng đó cơ bắp trên cánh tay đen sì sì cuồn cuộn săn chắc, rất là uy vũ giống hệt hắc tháp.
Ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó Tĩnh thiếu gia âm thầm lo lắng, sợ Tô Mạtbị thiệt thòi, Tô Mạt lại không lo lắng, lén lút ra kí hiệu bằng tay đểhắn yên tâm.
Mọi người ở trên lầu một gian phòng nhã nhặn yên tĩnh đàm đạo, A Lí phân phó tiểu nhị mang đồ ăn lên.
Rượu ngon đồ ngon được liên tục mang lên nườm nượp, vợ chồng Trương Đại Quýchưa từng gặp qua chuyện này, ngày thường cũng ăn uống tiết kiệm, lậptức bất chấp người nói chuyện bên cạnh, xé một cái đùi gà béo ngậy gặm.
Lưu Hắc Hổ ho khan một tiếng, trừng ánh mắt, sát khí bắn ra bốn phía.
Trương Đại Quý lập tức ha ha cười:“Tô tiểu thư, có thể đàm đạo được chưa? Vịnày chính là người thôn chúng ta, hắn làm nhân chứng là thích hợp nhất.Nếu chúng ta về sau dám đối với Thủy Muội không tốt, hắn cũng có thểgiám sát.”
Lưu Hắc Hổ đứng dậy chắp tay, phóng ra khí thế.
Tô Mạt nhìn bọ dáng dữ dằn của hắn, đột nhiên trong lòng có chủ định, muốn thay đổi kế hoạch bất ngờ, nàng kề tai nói hai câu với A Lí, hắn gậtđầu, đi ra ngoài phân phó.
Tô Mạt đứng dậy nói:“ Thiếu gia chúngta có chút không thoải mái, ta đi xem một chút coi sao, các vị xin từ từ dùng bữa, bữa ăn hôm nay ta mời.”
Nói xong liền đi trước.
Nàng vừa đi, bên kia Lưu Hắc Hổ lập tức sai người móc ra thuốc mê bỏ vàotrong trà rượu, thức ăn của Tô Mạt cùng A Lí, sau đó bọn họ ăn uống tựnhiên.
Trên bàn lớn bày biện hơn mười món, lại là phần đôi, chủ khách mỗi bên mỗi món một suất.
Rất nhanh, Tô Mạt cùng A Lí trở về, hai người ngồi xuống, Tô Mạt móc ra một túi trân châu từ trong túi, làm bộ như vô tình lập tức đánh rơi trênmặt đất, nàng a một tiếng, lập tức ngồi xổm xuống nhặt.
Đám người Trương Đại Quý nhìn những viên trân châu to tròn trượt đi, đều là mặthàng thượng đẳng, cũng làm bộ nói:“A, Tô tiểu thư chúng ta giúp ngươinhặt.”
Nhặt hết lên, Tô Mạt phát hiện nhặt trở về không đến một nửa, nàng chỉ cười cười.
“Mọi người mời dùng cơm, dùng xong rồi chúng ta bàn lại.”
Đám người Trương Đại Quý vội vàng nhìn A Lí, hắn đã bưng rượu lên uống.
Lưu Hắc Hổ nhẹ nhàng thở ra, bởi vì hắn nhìn ra được A Lí là người có võ công.
Tô Mạt không uống rượu chỉ ăn vài miếng, nàng bắt đầu nói,“Ai nha, có chút đau đầu.”