Vụ nổ lớn ở bởsông làm cho lòng người kinh thành hoảng sợ, nhất là những danh gia vọng tộc, vì con sông kia tuy chảy ngang kinh thành nhưng lại có rất nhiềunhánh, mà những nhánh đó trải khắp kinh thành. Ai cũng biết đèn trôitrên sông nhưng không xác định nó trôi từ hướng nào tới cho đến khi nólập lờ giữa sông để rồi sau đó xảy ra tai nạn.
Mấy người Tô Mạtvừa về tới liền đem chuyện này kể lại với Tô quốc công. Tô quốc côngtiến công trình bày cùng phân tích tình hình với hoàng đế. Hoàng đế tứckhắc chuẩn tấu, cho phép phong tỏa toàn thành, tìm cho ra vật phẩm khảnghi.
Hoàng đế lệnh Tô quốc Công, Tống Quốc Công, Tả Thượng Thưdẫn theo Nhạc Thiểu Sâm cùng với tam tư điều tra toàn bộ các hộ tronghoàng thành, cho dù là Tô gia hay Tống gia cũng không ngoại lệ.
Kết quả: Vương gia trữ cả một kho lớn dủ các loại pháo.
Các nhà khác cũng có không ít pháo hoa. Tô gia và Tống gia là nhiều nhất.
Tô gia chuẩn bị pháo cho đám cưới của Tô Trì cùng công chúa. Tống gia năm nào cũng mua pháo. Năm nay mau nhiều hơn vì chuẩn bị cho đại thọ phuthê Tống lão, còn chuẩn bị cho đám cưới của con trai trưởng nữa.
Phong khách Tô phủ.
Vương Minh Chí lão lệ tung hoành theo Tô Nhân Vũ cầu tình :“Tô quốc Công,việc này nói lớn liền lớn, nói nhỏ liền nhỏ, tất cả không phải chỉ cầnmột câu nói của ngài hay sao ? "
Tô Nhân Vũ ngồi ngay chình giữa, bất đông: “Vương Thị Lang, lúc này là thời điểm mấu chốt, không phảilớn nhỏ gì cũng do thần tử định là xong, cần phải báo lên triều đình.Huống chi, không chỉ một mình ta đi điều tra. Nếu ngài trong sạch thì có gì lo ? "
Vương Minh Chí mồ hôi ướt đẫm, không ngừng dùng ốngtay áo lau trán. Hắn dựa vào Tống tướng mới có thể từ một lục phẩm ởcông bộ leo lên tới vị trí này, cũng giúp Tống tướng làm không ítchuyện, Tô Nhân Vũ tự nhiên là ghen tị .
Hắn biết đây là Tô Nhân Vũ nhân cơ hội trả thù .
“Nếu có thể đến trước bệ hạ nói rõ ràng tự nhiên là tốt, pháo hoa trong nhànày hơi nhiều là do chúng ta thỉnh được một thợ khéo chuyên về làm pháo. Tháng tám là Tết Trung nguyên, cháu ta cũng sắp cưới, giữ nhiều cũng là bình thường. Đây là tâm ý của ta với cháu ngoại mình, không lẽ nhw vậycũng không được sao?”
Tô Nhân Vũ thản nhiên nói:“Nếu không có gìkhác, tự nhiên không cần để ở trong lòng, bất quá là làm theo trìnhtự, từng nhà đều xem qua, khiến cho bề trên buông nghi hoặc, miễn choquân thần nghi kỵ.”