" Eelin con có chắc chứ ? Con chưa khoẻ cần ở lại điều dưỡng chứ " mẹ nàng lo lắng nói .
" Con không sao , là thật mà , con có thể xuất viện " Nàng cười nói .
" Con ây .. không ai ngăn được thật bướng bỉnh " Nàng thở dài .
" À làm thủ tục xuất viện cho người bên phòng kia cho con luôn " Asisu chỉ phòng Ragashu nói .
" Eelin hắn ta là ai ? Sao con lại quan tâm hắn như vậy ? Tuy rất tuấn tú đẹp trai nhưng ăn mặc thật quái lạ , mẹ nghe nói hắn còn có vấn đề về thần kinh "
" Mẹ đừng nói bậy " Nàng bật cười , vua một nước bị mẹ nàng coi như người thần kinh có vấn đề .
" Thôi , không nói nữa , nếu con nhất quyết đòi thì mẹ đi làm " Mẹ nàng liếc xéo nàng sau đó rời đi .
" Yêu mẹ nhất " Asisu cười lên nhưng sau khi nàng quay đi thì nụ cười tắt ngỏm , nàng phải kìm nén biết bao mới không bật khóc , nàng không chắc chắn những điều sẽ xảy ra trong tương lai , nàng không chắc còn gặp lại họ không ?
Asisu ngửa đầu lên trời , nước mắt có chảy ngược không ?
Asisu rơi vào l*иg ngực ấm áp , giọng nói trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu "nếu muốn khóc thì khóc đi , đừng nén lại "
Lời nói như có ma thuật nàng oà khóc nức nở , Ragashu đau lòng vỗ về nàng .
" Xin lỗi làm dơ áo của ngươi rồi " Asisu lau nước mắt nhìn Ragashu .
" Không sao , Asisu đừng lo lắng , chúng ta sẽ tìm ra cách trở về " Hắn cười nhẹ an ủi nàng .
" Ừm "
Về đến lâu đài , vì Ragashu không có nhà hay quen ai tại đây nên hắn về chung với nàng , lúc đầu mẹ nàng phản đối kịch liệt nhưng không hiểu hắn làm cách nào mà cả ba và mẹ đều nhiệt tình tiếp đón hắn .
" Đây là cung điện sao ? Những thứ nơi này thật kì lạ , cả cái thứ họp biết đi khi nãy chúng ta ngồi lên nữa " Ragashu nhìn xung quanh tò mò nói .
" Đó là xe " Nàng vịn đầu nói .
" Asisu , sao ta cảm giác nàng rất quen thuộc với các thứ đồ này " Hắn khó hiểu nói , nàng không có cảm xúc bở ngỡ khi tiếp xúc những thứ này .
" Vậy sao ? " Nàng nuốt nước miếng " Đến rồi , đây là phòng ngươi , đây gọi là điện thoại , ngươi chỉ cần ấn chỗ này mỗi khi cần việc gì đó " Asisu hướng dẫn hắn .
" Được "
" Vậy ta đi nghỉ ngơi đây " Nàng cười nhẹ.
" Được , à Asisu " Hắn gọi ngược nàng lại , Asisu quay đầu lại ra hiệu cho hắn nói tiếp .
" Không được buồn nữa , ta sẽ tìm cách " Ragashu nói .
" Ừm" Asisu gật đầu đi về phòng .
Ragashu đi quanh căn phòng , mọi thứ ở đây làm hắn thấy lạ lẫm , ví như ánh sáng không cần phải đốt đèn , chỉ cần ấn vào cái nút gì đó thôi . Còn có nhiều thứ hơn nữa .
Buổi tối , hắn lẻn vào phòng nàng , Ragashu vuốt ve khuôn mặt ngủ say của Aisu , khoé mắt còn vươn vấn giọt lệ , không phải đã nói không khóc nữa sao ? tuy diện mạo thay đổi nhưng tính cách của nàng giúp hắn nhận ra nàng vẫn là nàng .
Hắn nhìn sang đầu giường là hai bức tranh không phải , hắn không biết nó gọi là gì trông nó rất rõ , như người thật bị thu lại vậy . Bức đầu tiên là về nàng và Phụ Mẫu , còn bức hai ... Ragashu mở to mắt kinh ngạc , người trong hình là tên Thừa Tướng Atsiria đó và nàng .
" Đây là sao ?" Ragashu cầm bức ảnh lên nhíu mày , sao hắn ta lại xuất hiện trên bức tranh này .
Ragashu đặt bức ảnh lại đâu giường sau đó nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán nàng rồi bước ra ngoài.
Cạch
Hắn nhìn xuống dưới chân , vật vừa bị đạp lên là có hình chữ nhật , Ragashu cuối người nhặt lên .
Nữ Hoàng Ai Cập ? Hắn nhìn trên kệ cũng có các quyển giống tên y như vậy , Ragashu mày hơi nhíu , đi đến lấy bộ ấy đi sau đó về phòng .
Đến phòng hắn nhớ cách Asisu dạy bật đèn lên , hắn chọn quyển phía góc có ghi số 1 , mở từng trang.
Ragashu kinh ngạc , tất cả trong đây y như những gì xảy ra vào kiếp trước ở thế giới hắn , Asisu điên cuồng yêu Menfuisu , Menfuisu chỉ chung tình mỗi Carol , Izumin luôn tìm cách để Carol trở thành của mình và hắn ... lợi dụng nàng để đạt được mục đích của mình.
" Không , đây là gì ?" Ragashu hoảng sợ quăng cuốn truyện xuống sàn .
" Asisu bây giờ nàng là ai ?" Hắn tự hỏi .
Tại Ai Cập .
" Pharaong , Hoàng Tử Hitaito cầu kiến " Binh lính quỳ xuống .
" Cho hắn vào " Menfuisu mệt mỏi phất tay , trong hắn tiều tuỵ như không có sức sống .
" Tại sao lại cho hắn vào ?" Kija bên cạnh nhìn hắn .
" Bây giờ ganh đua còn được gì chứ , lúc trước ta còn muốn độc chiếm nàng , bây giờ ta chỉ muốn nàng tỉnh lại , ta nghĩ kĩ rôi , ta không cần quan tâm nàng có bao nhiêu nam nhân , ta chỉ cần biết trong lòng nàng có vị trí của ta là được " Menfuisu khốn khổ nói , bàn tay ôn nhu vuốt ve khuôn mặt Asisu .
" Cuốn cùng ngươi cũng hiểu ra " Kija dịu dàng nhìn nàng , Eelin khi nào em mới mở mắt ra mỉm cười nhìn anh ?
" Menfuisu " Izumin tức giận từ xa đi vào , cầm áo hắn lên đập một đấm vô mặt Menfuisu " Ngươi dám vô lễ với nàng "
" Izumin ngươi tốt nhất nên im lặng , nàng đang nghỉ ngơi " Menfuisu lau máu trên khoé miệng , đứng lên lạnh lùng nói với hắn .
" Asisu ?" Izumin khó hiểu , quay sang bên cạnh , hắn thấy người con gái hắn yêu đang nằm yên trên chiếc giường , đôi mắt nhắm chặt .
" Asisu , nàng làm sao ?" Izumin hốt hoảng ngồi xuống .
" Nàng còn sống , chỉ là đã 8 ngày rồi vẫn chưa tỉnh lại" Kija nhắm mắt che giấu nổi đau đáp .
" Vì sao ?" Izumin vuốt nhẹ sợi tóc nàng như nâng niu bảo vật quý báu .
" Bị Carol đẩy xuống sông Nile " Menfuisu trong đôi mắt hiện lên sát khí .
" Nàng ta dám" Izumin lửa giận hai tay nắm thật chặt ,Izumin ta sẽ không tha cho ngươi Carol , ngươi dám đυ.ng đến người hắn còn yêu hơn mạng sống .