" Ta đi kêu người đem đồ ăn cho nàng " Izumin ôn nhu nói . Hắn nói làm nàng nhớ ra nàng chưa ăn gì bụng cũng biểu tình .
" Ừm "
Một lúc sau , nô tỳ bưng đồ ăn vào , hương thơm toả khắp căn phòng .
" Ngươi cũng ngồi ăn chung đi " Asisu nhìn Izumin .
" Được " Hắn cười tươi rói làm tim nàng đập nửa nhịp , nàng cúi đầu ăn .
" Khụ , Izumin tại sao Phụ Vương ngươi lại như vậy ?" Nhìn thấy mặt hắn ảm đạm nàng vội xua tay " Ách ta không có ý làm ngươi không vui , xin lỗi" nàng nói lí nhí như đứa trẻ phạm lỗi .
" Từ nhỏ Phụ Vương đã không gần gũi ta hay Mitamun , cũng như không sủng Mẫu Hậu ta , sau khi lớn ta càng nắm quyền càng lớn lại thành cái gai trong mắt hắn " Izumin cười khổ nói .
" Đừng buồn " Asisu nắm lấy tay an ủi hắn , Izumin nhìn nàng đột nhiên kéo làm nàng ngồi lên đùi hắn .
" Izu .. um " Chưa kịp kinh ngạc môi hắn đã áp lên môi nàng .
"Um ...um " Asisu đẩy hắn ra .
" Đừng đẩy ta ra , chỉ một chút thôi " Izumin thì thào , xong lại hôn lên môi nàng .
Nàng không lại đẩy hắn , để mặc Izumin trằn trọn trên môi nàng , nàng vụng về đáp lại .
Thấy Asisu đáp lại , hắn lại càng điên cuồng , chiếc lưỡi khéo léo tách hàm cuống lấy lưỡi của nàng . Thân thể nàng mềm nhũng , hai tay phải ôm lấy cổ hắn để giữ thăng bằng , nhưng như vậy làm nụ hôn giữa hai người càng sâu .
Nụ hôn kết thúc , nàng đỏ mặt dựa vào hắn thở dốc , Izumin thoả mãn ôm nàng , hắn không muốn nàng hận hắn nên hắn sẽ đợi .
Ở 2 ngày trong điện của Izumin , hắn đều cung cấp cho nàng không thiếu thứ gì . Nhưng nàng trong phòng hoài cũng chán đi .
Len lén đi ra ngoài , vòng sau bụi hoa đi ra , nàng thăm quan cảnh tượng ở cung điện Hitaito. Đi đến một vườn cây , nàng bước vô thì gặp một bóng lưng nhìn rất cô đơn . Nàng cố gắng lại gần , là tên Vương của Hitaito .
" Xui thật " Asisu nhăn mi , bước nho nhỏ đi ra khỏi đó , nhưng giữa trừng nàng nghe tiếng thở dài bất lực từ người trước mặt , nó khiến nàng khó hiểu . Asisu không tiếp tục trốn , ngược lại còn đi về phía trước .
" Tại sao lại thở dài ? " Asisu nhăn mi hỏi hắn . Hắn ngạc nhiên quay đầu nhìn nàng .
" Ngươi ... Nữ Hoàng Asisu , haha ta định đi tìm ngươi , vậy mà ngươi lại xuất hiện , vậy đỡ mất công ta điều động binh lính , ngươi gan lắm haha ." Hắn lập tức xoay trở lại hình dáng háo sắc nhìn nàng .
" Đừng giả bộ trước mặt ta " Asisu nhìn Vương Hitaito nói , tuy hắn thay đổi rất nhanh nhưng ưu thương trên mặt lúc đó vẫn bị nàng nhìn thấy .
" Ngươi nhận ra rồi sao " Nụ cười trên mặt hắn trở nên cứng ngắt sao đó thành bất đắc dĩ .
" Vì sao phải làm vậy , vì để bảo vệ người thân sao ? " Asisu hỏi .
" Ngươi ngồi đi " Vương Hitaito đưa một chiếc ghế cho nàng . Nàng ngồi xuống hắn bắt đầu nói .
" Ta không phải vị Vua tài giỏi , ta không đủ quyền năng bảo vệ người thân của ta , ta không sủng ái Vương Hậu không phải ta không yêu nàng mà ta sợ sự sủng ái của ta sẽ hại nàng . Khi Izumin và Mitamun được sinh ra ta không dám ôm bọn họ hay đùa giỡn , ta chỉ có thể bày ra bộ mặt lạnh lùng , vì ta sợ người hữu tâm sẽ hại chúng nó .
" Vậy ngươi cưới ta , củng cố quyền lực là để cho mọi người thấy ngươi và Izumin như đang đấu nhau sao ?" Asisu kinh ngạc , không ngờ Vương Hitaito lại che dấu kĩ như vậy , đúng là Bậc Đế Vương không thể có hạnh phúc .
" Đúng vậy, sau đó ta sẽ trao tất cả quyền cho Izumin " Hắn nhìn nàng bằng ánh mắt tán thưởng , trong kế hoạch của hắn , hắn không ngờ một điều là con hắn lại yêu Nữ Hoàng Asisu , hắn vốn tưởng là con bé Carol kia , đến khi Izumin đến tìm hắn nói không đựơc tổn thương nàng . Nhưng so với Carol hắn lại thích con dâu hắn là người con gái trước mắt hơn .
" Là thật sao ?" Một giọng nói vang lên làm hai người cả kinh quay đầu qua , Izumin bước vào , hắn run run nhìn Vương Hitaito .
" Izumin à " Vương Hitaito thở dài .
" Đúng vậy là thật , Izumin mọi thứ ngươi nghe thấy là thật , hắn hi sinh nhiều cho các ngươi , không sợ bị người khác phỉ nhổ " Asisu đứng dậy nói , nàng bây giờ thấy thương cho Vương Hitaito , nàng muốn họ giải quyết hiểu lầm .
" Phụ Hoàng thật xin lỗi , ta hiểu lầm ngươi " Izumin nghe Asisu nói xong thì quỳ xuống trước mặt Vương Hitaito .
" Không sao Izumin , con ta , ta có lỗi với con nhiều lắm " Vương Hitaito nâng Izumin dậy , nắm tay hắn nói .
" Phụ Hoàng "
" Được rồi , mọi chuyện ổn rồi , con đừng cảm thấy có lỗi nữa " Hắn vuốt đầu Izumin .
Asisu một bên nhìn cười sau đó xoay người về cung điện , hai người bọn họ có nhiều việc cần nói .
" Nàng là người tốt , hãy trân trọng " Vương Hitaito nhìn theo hướng Asisu đi nói với Izumin .
" Con đã biết" Izumin cũng nhìn theo Asisu ánh mắt hiện nhu tình " Đời này con chỉ lấy mình nàng "
Buổi tối Asisu đứng bên cửa sổ trên tay là con bồ câu , nàng kẹp thư vào chân nó rồi cho nó bay về hướng Hạ Ai Cập đưa cho A1.
Izumin trở về sau khi nói xong mọi chuyện với Phụ Hoàng , hai người sẽ tiếp tục diễn kịch nhưng cấu kết để xử lí hết bọn phản loạn . Đến phòng hắn thấy Asisu đang ngủ , hắn nhẹ nhàng hôn lên trán nàng .
" Cảm ơn nàng Asisu , có nàng thật tốt " Hắn nằm xuống ôm nàng .
Asisu dụi đầu vào ngực Izumin để tìm vị trí thoải mái ngủ .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Chap sau :
" Hoàng đế Ai Cập đi Atsiria " Asisu nhìn dòng thư A1 gửi , mày nhăn lại .