Editor: Ngọc
Beta: Oanh.
“Ừ.” Diệp Thiều Hoa cười cười, “Xin chào mọi người, tôi là Bất Phụ Thiều Hoa.”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Giọng nói này là tuyệt đối không phải là giả.
Nhưng mà... Cô là Bất Phụ Thiều Hoa, vậy ảnh chụp trên mạng...
Cả bài weibo Nhiên Mạt vừa mới đăng lên nữa, đám người Thanh Thành Sắc cuối cùng từ từ tỉnh táo lại trước thịnh thế mỹ nhân trước mắt.
Sau đó nhìn về phía Nhiên Mạt.
Nhiên Mạt đầu óc có chút choáng váng, hắn đầu tiên là bị Thiên Không Chi Tuyết lừa gạt mà chấn động, nhìn thấy Diệp Thiều Hoa đột nhiên xuất hiện, hắn triệt để không nói nên lời, chỉ đứng im tại chỗ.
Thanh Thành Sắc nhìn Diệp Thiều Hoa, “Haha... Béo phì gì chứ? Chúng tôi không muốn chế giễu cô? Bất Phụ đại thần, tôi thực sự siêu cấp muốn đánh cô!”
“Đừng như vậy.” Diệp Thiều Hoa nhận vali hành lý trong tay cô ấy, “Đi thôi, tôi dẫn cô đến khách sạn, đi tới đó nghỉ ngơi trước.”
Thanh Thành Sắc liếc nhìn Nhiên Mạt, con ngươi đảo một vòng, nhìn về phía Vân Tiêu bên cạnh Diệp Thiều Hoa, “Đại thần, hãy thành thật nói cho tôi biết, bên cạnh cô, có phải đại thần Vân Tiêu hay không, tôi đã sớm cảm thấy hai người không được bình thường mà.”
“Chắc nên gọi cô là thám tử quá, được rồi.” Vân Tiêu lại nhận vali hành lý trong tay Diệp Thiều Hoa, thuận tiện đưa cà phê trong tay chia cho mọi người, khẽ cười một tiếng, “Chúng ta đi thôi, tài xế đang chờ.”
Anh căn bản không nhìn đám người Nhiên Mạt.
Mà đám người Nhiên Mạt ngơ ngác đứng tại chỗ, Diệp Như Tuyết gọi bọn họ mấy tiếng, bọn họ cũng chưa kịp phản ứng.
Bên trong khách sạn
Thanh Thành Sắc cầm điện thoại di động đưa cho Diệp Thiều Hoa nhìn, “Mắc cười ghê! Tên Nhiên Mạt này xóa bài weibo kia rồi, còn unfollow Thiên Không Chi Tuyết, thực sự chết cười tôi!”
Diệp Thiều Hoa nhàn nhạt đáp lời.
Đối với loại người như Nhiên Mạt cô cũng không quan tâm lắm.
Bởi vì cô nhận được tin nhắn Ngô Khải gửi cho mình.
Bất Phụ Thiều Hoa: Nếu như đã khai máy, vậy tôi đăng kết cục của truyện lên trên mạng.
Ngô Khải: Được, Diệp tiểu thư, chú gửi cho cháu, cháu đăng xong gửi link bài viết cho chú.
Diệp Thiều Hoa vào weibo, trực tiếp đăng kết cục [ Vạn Thần thương khung ] lên mạng.
Nhưng không có tin tức mới.
Cô cũng không có để ý.
“À, đạo diễn Ngô Khải muốn xin bản quyền truyện lâu lắm rồi, không biết Dã Liễu đại thần có bán bản quyền không nhỉ” Thanh Thành Sắc lướt weibo Dã Liễu, “Tận mấy trăm ngàn bình luận, Dã Liễu đại thần vẫn như trước đây lạnh lẽo cô quạnh.”
Sơn Hà Nhật Nguyệt bên cạnh biểu hiện rất đồng ý, “Có thể cầm được bản quyền chuyển thể, tôi đã cảm thấy cực kỳ bất khả tư nghị.”
“Bán bản quyền rồi.” Diệp Thiều Hoa cất điện thoại di động đi, mạn bất kinh tâm nói, “Chuẩn bị thông báo.”
“Làm sao cô biết?” Hai người sững sờ.
Diệp Thiều Hoa cười cười “Tin tức ngầm, bản quyền bán cho Điền Thăng, chuẩn bị khai máy rồi.”
“Làm sao có thể.” Thanh Thành Sắc đầu tiên hưng phấn, sau đó lắc đầu, “Dã Liễu đại thần để ý đến đạo diễn Ngô kìa, khó chịu ghê á!”
Diệp Thiều Hoa: “...”
Ngay vào lúc này, CP của Thanh Thành Sắc là Thanh Mai Quả cầm điện thoại di động, cửa cũng không gõ trực tiếp vọt vào phòng Thanh Thành Sắc, mặt cô ấy đỏ lên hỏi Diệp Thiều Hoa: “Bất... Bất Phụ đại thần! Cô... cô là Dã Liễu đại thần?!”
Thanh Thành Sắc bị câu này của Thanh Mai Quả dọa sợ.
Cô cho rằng Thanh Mai Quả đang nói đùa, “Không phải, CP, cô đang suy nghĩ gì đấy?”
Thanh Mai Quả thần sắc nghiêm túc, “Không, cô xem cái này trước đi.”
Vừa nói, cô vừa đưa điện thoại di động cho Thanh Thành Sắc nhìn.
Thanh Thành Sắc và Sơn Hà Nhật Nguyệt xem xét, cũng sững sờ, sau một hồi khá lâu, mới kinh ngạc nhìn Diệp Thiều Hoa.
Diệp Thiều Hoa híp mắt, nhận điện thoại di động của Thanh Mai Quả để xem.
Trên điện thoại di động là một bài weibo được rất nhiều người chia sẻ.
Vân Tiêu: Đại thần, áo choàng cô rơi rồi! //@V Giải trí Điền Thăng: Cảm ơn đại thần Dã Liễu đã trao quyền, giải trí Điền Thăng chúng tôi nhất định sẽ không làm cho đông đảo Fan nguyên tác thất vọng! Mai sẽ công bố rõ hơn! //@ Bất Phụ Thiều Hoa: Bản quyền [ Vạn Thần thương khung ] đã bán cho giải trí Điền Thăng, hơn nữa, đại kết cục đã có.
[Câu Đại thần,…rồi. Là tác giả đang quảng cáo cho một bộ khác cùng tên của mình á!]
Ấn vào bài weibo.
Lúc đầu Bất Phụ Thiều Hoa đáng thương ở giới võng phối có mấy vạn fans hâm mộ, vậy mà bây giờ đã tăng điên cuồng tới hơn ba trăm vạn, vẫn còn đang tăng.
Chỉ vài phút thôi.
Bình luận đạt hơn năm vạn.
Diệp Thiều Hoa: “...”
Cô vừa mới nói chuyện với Thanh Thành Sắc, vậy mà quên mất, cô lại up nhầm chương lên tài khoản Bất Phụ Thiều Hoa.
Cô ngẩng đầu, đám người Thanh Thành Sắc đang theo dõi cô.
“Mọi người nghe tôi giải thích.”
Thanh Thành Sắc mặt đều kích động đến đỏ ửng, “Không... Đại thần... Dã Liễu đại thần! Tôi thế mà quen biết với Dã Liễu đại thần, Dã Liễu đại thần bằng da bằng thịt! Cô đừng nói chuyện, để tôi chiêm ngưỡng thật kỹ!”
Diệp Thiều Hoa: “...” Mọi người vui vẻ là được rồi.
Sau khi weibo Diệp Thiều Hoa bị người khác biết được, giới võng phối lại bị chuyện thứ hai làm cho vô cùng sốc.
Nhất là khi bách khoa toàn thư đã đổi mới thông tin của đại thần Dã Liễu.
Dã Liễu, tên thật Diệp Thiều Hoa, mười chín tuổi, nghiên cứu sinh đại học Khoa Học Tự Nhiên M, tác phẩm [ Vạn Thần thương khung ] và [Bản vẽ không gian bốn chiều ]...
Mặt khác còn kèm theo ảnh chụp của cô.
“Vậy là từ trước đến giờ tui toàn chửi đại thần của mình.”
“Đại thần thật xin lỗi QAQ!”
“Nhiên Mạt bị vả mặt rồi chứ? Tính lừa gạt người từ núi xuống à, thế mà còn không biết xấu hổ đăng một tấm ảnh chụp giả lừa gạt chúng tôi, buồn nôn nhất thật ra là các người đấy?”
“Ảnh hậu Tần trước đó cũng đến từ nông thôn, dựa vào bản thân đi lên con đường quốc tế, con gái bà cũng là một đại lão không thể trêu vào, phục phục .”
“Có thể phát biểu luận văn trên tạp chí khoa học thế giới, những chuyện khác không nói, chỉ riêng cái này tôi phục sát đất rồi...”
“...”
Trong đó có một bình luận thu hút sự chú ý của mọi người.
“Nè... Mọi người có biết thông tin của đại thần Vân Tiêu chưa? Tên thật cũng là Vân Tiêu, lên mạng tra đi, tra xong về thích bình luận tui nhá!”
Một đám fans hâm mộ lại lên mạng tìm “Vân Tiêu”
Chỉ thấy một thứ duy nhất ——[Do luật và quy định, cụm từ tìm kiếm đã bị chặn. 】
Sau đó phải vượt tường để tìm kiếm trên Internet.
Những người này tìm xong, yên lặng quay trở lại, like bình luận kia.
Mà lúc này, Sở Diễn bởi vì tin tức của Điền Thăng mà bận rộn.
Có một biên kịch nhắn tin cho hắn, là người hắn từng hợp tác qua.
Hắn lúc đầu muốn ấn tắt, không nghĩ rằng lại ấn nhầm mở ——
[ Cmn! Sợ ngây người! Mạc Thành Chu, cậu có biết không, CP trước đó của cậu, Bất Phụ Thiều Hoa ấy, cô ấy lại là Dã! Liễu! Đại! Thần! ]