Tác giả: Vi.
Ánh mắt Tề Ngạo Thần không lúc nào không nhìn Hàn Gia đang vui vẻ giao tiếp ở đằng xa.
Anh nhìn Hàn Uyên Vân đăm chiêu, ánh mắt thâm sâu khó đoán tột cùng.
Hôm nay Hàn Uyên Vân mặc bộ váy ngang vai màu hồng nhạt tóc được búi cao làm lộ ra chiếc cổ trắng ngần của cô ta.
Anh bước đến không nói gì mạnh bạo cầm lấy tay Hàn Uyên Vân kéo đi mặc kệ cô ta thét lên hoảng hốt! Anh kéo Hàn Uyên Vân ra một góc vắng người chưa đến anh đã hét xối xả vào cô ta.
" Hàn Uyên Vân mẹ kiếp cô hay lắm ngày xưa một tay phủi tôi đi bây giờ cô lại làm giá không chịu gả cho tôi lại kêu em gái đi thay à?" Tề Ngạo Thần cười nhếch mép.
"Ngạo Thần, là anh thật sao" Hai mắt Hàn Uyên Vân giả vờ phát sáng!
"Là tôi thì sao giờ hối hận vì đã bỏ tôi rồi sao thứ đàn bà không ai cần!"
"Thần , đừng giận em anh hiểu lầm rồi ngày xưa ba em không cho em qua lại với anh nhưng em vẫn còn yêu anh rất nhiều " Hàn Uyên Vân mặt đầm đìa nước mắt nhoè hết cả lớp trang điểm trên mặt.
"Vậy tại sao cô lại kêu em gái đi cưới thay" Tề Ngạo Thần vẫn tức tối tra hỏi Hàn Uyên Vân.
"Tất cả là do ba em ba em không cho em cưới anh vì anh rất tàn nhẫn.. nên ba em lo lắng cho em thôi huhhuhu" Cô vừa nói vừa khóc nấc, ngày xưa cô ta bị giám sát rất gắt gao.
Tề Ngạo Thần hỗn loạn suy nghĩ về những việc đã xảy ra.
Hàn Uyên Vân thì anh có vẻ chần chừ liền nói thêm vào "Em chỉ là bất đắc dĩ, Thần!"
Khá khen cho cô ta, những giọt nước mắt cá sấu đã thành công câu dẫn được lòng của anh.
Tề Ngạo Thần bước đến cầm tay cô ta hơi do dự "Được rồi, nếu thật sự như vậy hai chúng ta có thể quay lại được rồi chứ?”
"Nhưng..em gái em?" Giả vờ nhu hiền, yếu đuối thập phần trước mặt Tề Ngạo Thần, hoá cô thành người thứ ba trong cuộc tình này.
"Hãy đợi anh một thời gian nữa Uyên Vân anh sẽ ly hôn với cô ta để kết hôn với em " Tề Ngạo Thần chắc chắn hạ quyết định trong lòng.
Trong lúc này giữa khán trường tấp nập người trong một góc nào đó hai người một nam một nữ ôm nhau thắm thiết..
\- Ban công \-
Hàn Yêu Hy trên tay cầm ly nước lọc ánh mắt nhìn về xa xăm, bờ vai không được che chắn hờ hững trước màn đêm rét lạnh.
Cô hơi rùng mình lại vì gió lạnh ập đến.
" Cô gái tại sao đứng một mình ở đây vậy" Lục Thượng Phong cất tiếng xoá tan không gian tĩnh mịch này.
Cô xoay lại ập vào mắt là một chàng trai mắt màu xanh lục cánh mũi to cao môi mỏng dường như là người ngoại quốc!
" Em tên gì?” Lục Thượng Phong cất giọng trầm ấm hỏi.
"Tôi tên Hàn Yêu Hy” Cô máy móc trả lời.
Anh đưa cánh tay rắn chắc ra trước mặt cô.
" Anh tên là Lục Thượng Phong có thể làm quen với em không " Anh nở nụ cười sáng rỡ như mặt trời ấm áp, nhẹ nhàng.
Từ xa anh đã để ý đến cô gái này, từng cử chỉ của cô làm trái tim anh có một chút xao động nên anh tìm cách làm quen với cô gái này. Ánh sáng toả lên người anh giao hoan với nụ cười rực rỡ của anh làm Hàn Yêu Hy không biết làm gì cô rối rắm.
Cuối cùng cô đưa cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn bắt tay với anh..
Hết chương 9