Nữ Cường Nhân Cùng Tổng Tài Thê Nô

Chương 82:Cố ý




Tác giả: Vi.

\- Hy thị, Bắc Kinh \- Trung Quốc \-

Một người lao công nhìn quanh trông rất khả nghi, hắn ta tiến vào phòng vệ sinh sau đó đi ra bằng một bộ đồ kín từ trên xuống dưới chỉ chừa lại đôi mắt.

Hắn ta đi thẳng vào phòng tư liệu, vô hiệu hoá mã mật rồi tiến vào, lấy ra từ trong túi một cục sắt hình tròn đặt vào cây cột. Bấm hẹn giờ rồi tránh camera đi khỏi đó bằng cách ngoạn mục!

Một lúc sau phòng tư liệu nổ tung các nhân viên chạy tán loạn, nước trên máy hút khói toả ra, khung cảnh vô cùng hoảng loạn. Một người phụ nữ bấm số gấp rút gọi điện thoại.

Mac nhận được cuộc điện thoại từ tập đoàn nghe thấy tiếng ' reng reng' anh có linh cảm sẽ có chuyện gì xảy ra liền nhanh tay nhận máy.

Người phụ nữ lắp bắp nói với Mac "Trợ lí Mac, phòng tư liệu vừa mới bị nổ bây giờ đang rất lộn xộn "

Mac theo bản năng nhanh chóng xử lí " Được rồi dọn dẹp tại nơi đó tôi sẽ nhanh chóng báo cho chủ tịch! "

Cúp máy Mac bấm thang máy đi lên tầng cao nhất, Tề Ngạo Thần vẫn giữ nguyên tư thế từ tối đến sáng vẫn nhìn cô mãi.

Đến mặt trời tràn vào phòng anh mới đứng dậy, chân có chút tê tái anh vào phòng tắm. Anh đứng dưới vòi hoa sen xả nước xuống, nước lạnh dường như đang thức tỉnh anh mái tóc rũ xuống che đi cặp mày kiếm rậm rạp.

Dòng nước cứ tiếp tục chảy dài trên ngũ quan tinh tế của anh, đến yết hầu cơ ngực và cơ bụng tám múi hoàn mỹ đến mức không góc chết của Tề Ngạo Thần. Khẽ nhìn vết thương trên vai đang máu đã khô cứng lại, anh xoa xoa lên đó nơi đây đã không còn đau rồi.

Mặc chiếc áo choàng tắm anh tự băng bó vết thương sau đó cố ý mặc âu phục tối màu, anh không mong muốn cô nhớ lại những điều đã xảy ra ngày hôm qua.

Tề Ngạo Thần bước đến giường,mặc kệ âu phục thẳng thóm đẹp đẽ anh nhoài người nằm lên cạnh cô. Bàn tay thô to vuốt ve một bên mặt của cô, nhưng rồi lại rụt tay lại.

Tề Ngạo Thần sợ hãi mình đụng vào cô rồi cô sẽ lại đau đớn lại mất kiểm soát. Mac ở bên ngoài chỉnh trang quần áo như hằng ngày sau đó gõ cửa theo nhịp chờ đợi Hàn Yêu Hy. Anh đứng dậy ra mở cửa, Mac thấy anh cũng không ngạc nhiên cho lắm chỉ cúi chào lách người đi vào.

Tề Ngạo Thần không vào trong nữa mà đi về phía phòng mình.

Hàn Yêu Hy đã sớm tỉnh dậy, cô ngồi dậy xoa xoa mi tâm, Mac đi đến cung kính chào cô " Chủ nhân tập đoàn đã xảy ra chuyện "

Hàn Yêu Hy không hỏi han gì đứng lên đi làm vệ sinh. Mac hiểu ý đem laptop ra kết nối cuộc gọi với bên tập đoàn, các nhân viên bên này đã lo lắng đến mức ăn không ngon ngủ không yên.

Hàn Yêu Hy bước ra với hình tượng
' mộc mạc ' nhất không son phấn không trang phục đẹp mắy, chỉ vỏn vẹn áo choàng lông cùng mái tóc nâu xoã.

Ngồi xuống sofa chân vắt lên nhau dựa ra đằng sau ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào màn hình, các nhân viên thầm than khổ đã cách một cái màn hình nhưng khí chất lẫm liệt vẫn không đổi đây là muốn bức người mà.

Trưởng phòng Từ đứng lên nhìn vào giấy báo cáo sự việc " Chủ tịch phòng tài liệu đã phát nổ vào lúc 9 giờ sáng hôm nay, bị mất một vài hợp đồng ,
ngoài ra không có gì tổn thất! "

Khuôn mặt Hàn Yêu Hy vẫn không biến đổi phân phó việc làm "Kiểm tra các camera an ninh, tra người gây nổ báo cáo lại cho tôi trong cuộc họp "

Các nhân viên đồng thanh kêu to "Vâng, chủ tịch"

Mac nhấn nút kết thúc, Hàn Yêu Hy chuyển động mắt đến quầy bar nhưng Mac do dự không nghe theo cuối cùng vẫn bạo gan mà nói " Chủ nhân người không nên uống rượu nữa đâu sẽ không tốt"

Hàn Yêu Hy lười biếng nhếch mày
"Chỉ có một chút không chết được"

Mac đành đi đến rót ly rượu vang, Hàn Yêu Hy đang suy nghĩ về việc phát nổ hôm nay nhưng lại thêm một vấn đề mới phát sinh Mac nhận được một cuộc gọi nữa " Chủ nhân những ngày gần đây sòng bạc cùng quán bar có một bang phái cố tình quấy nhiễu chúng ta "

Hàn Yêu Hy ngã người ra sau tay vẫn mân mê ly rượu không khí im lặng bao trùm.

Hàn Yêu Hy thẳng lưng uống cạn ly rượu vang sau đó đứng lên "Mac, gọi máy bay của ta qua đây! "

Mac tuân lệnh xoay người đi ra ngoài bây giờ nếu đợi theo lịch trình của vé máy bay sẽ không kịp giờ có quá nhiều việc xảy ra cùng một lúc, nên phải đành về bằng máy bay tư nhân.

Hàn Yêu Hy thay đồ sau đó ra khỏi khu nghỉ dưỡng đến sân bay Thượng Hải, Tề Ngạo Thần đang ăn sáng cùng Tấn Ngạo nhìn thấy Hàn Yêu Hy và Mac đang kéo hành lí ra khỏi cửa anh đi đến.

" Còn mấy giờ nữa mới lên máy bay tại sao lại đi sớm như vậy."

Mac nhìn thấy Hàn Yêu Hy không có ý định trả lời vẫn băng lãnh đi về phía trước " Tề tổng, có một chút rắc rối xảy ra nên Hàn tổng về trước."

Tề Ngạo Thần nhìn cô chỉ dặn dò với Mac lên máy bay lo cho cô ăn sáng đầy đủ sau đó nhìn bóng lưng của cô khuất dần. Cùng là một người đã nằm cạnh anh tối qua nhưng hôm nay xa lạ đến kinh người, cô lạnh lùng lướt qua cô trở lại một người khác.

Cô không phải người tối hôm qua người đã gào khóc cào cấu trách mắng anh, cô hoàn toàn không phải, không phải nữa rồi, anh chấp nhận việc cô có thể mở miệng ra la hét chửi mắng anh như vậy nhưng cô im lặng mơ hồ như có một bàn tay vô hình bóp chặt anh.

Anh yêu em, yêu điên dại,..Tiểu Hy em có nghe thấy không..?

Sao em không chạy đến đây mà trách mắng anh..?

Anh ngu ngốc buông tay cô, anh tàn nhẫn nói ra những lời lăng mạ sỉ nhục cô, anh trút bỏ mọi hận thù lên cơ thể nhỏ bé gầy gò của cô, anh đã đánh mất đi tình yêu quý giá và thiêng liêng nhất cuộc đời mình.

Hy à , anh nhận ra anh là một người đàn ông tồi tệ, anh không xứng đáng để có được em, không có tư cách để ở bên em.

Giá như mất em chỉ là một cơn ác mộng,

Giá như thiếu vắng em chỉ là anh tưởng tượng ra,

Giá như thời gian có thể đếm ngược vòng anh có thể trân trọng từng khoảnh khắc ở bên cô...

Chìm đắm trong suy nghĩ giọng nói của Tấn Ngạo vang bên tai anh trở về hiện tại, trên đời này còn có ' thuốc hối hận ' để cho anh uống à..

" Chủ nhân sao người không dùng những vết thương này để Hàn tổng thương anh?"

Tề Ngạo Thần cười khẽ nhìn mũi chân mình miệng chỉ nhàn nhạt nói ra vài từ

"Tôi không muốn"

Nỗi đau cô đã chịu còn gấp trăm ngàn lần, vết thương nhỏ nhặt như vậy anh có gì mà so sánh với cô chứ.

Tấn Ngạo thở dài chỉ lẳng lặng đi theo anh. Phải chịu thôi anh không biết trân trọng đây là cái giá mà anh phải trả..

Hết chương 82
Ta cảm thấy dạo gần đây viết rất nhạt, cho tui một sao nhaa ?đăng giờ này có ai còn thức để đọc không nèee.! Cho ta 1 sao nè

\*Vi