Tác giả: Vi.
Cô bước đến gần bàn làm việc đặt hộp cơm xuống bàn nhàn nhạt nói "Cơm trưa của anh.”
Lúc này anh từ từ ngẩng đầu lên nhìn hộp cơm sau đó nhìn cô "Để đó được rồi cảm ơn cô”
Hàn Yêu Hy hơi khựng lại cảm ơn? Cảm ơn sao?
"Vậy, không có chuyện gì em về trước" Hàn Yêu Hy định xoay người ra cửa thì giọng nói của anh lại vang lên kéo cô ngược trở về.
"Ở lại đây chờ tôi ăn xong!” Tề Ngạo Thần khó chịu nói. Anh không thích cô như vậy, như kiểu muốn tránh mặt anh.
" Nhưng..thôi được rồi" Hàn Yêu Hy cúi đầu đáp. Đừng như vậy được không tôi không muốn ở gần anh đừng như vậy nữa cô thở dài.
“Ra sofa ngồi đợi tôi”
Hàn Yêu Hy không nói gì bước lại sofa ngồi xuống. Nhìn cô ngồi trên sofa như vậy bỗng nhiên tâm tình anh tốt lên một chút.
Gập những tài liệu lại anh cầm hộp cơm lại sofa ngồi xuống đối diện cô.
Cô nhìn anh tao nhã mở nắp hộp cơm, từng động tác đều mê người không thể nào bắt cô ngừng ngắm anh.
"'Tôi biết tôi đẹp không cần nhìn tôi " Anh vẫn tiếp tục ăn không ngẩng đầu lên.
Mặt Hàn Yêu Hy đỏ lựng chối "Tôi tôi không có "
Khoé miệng Tề Ngạo Thần nhếch lên một tí, thật là thú vị.
Ăn một lúc lâu anh ngẩng đầu lên thì thấy cô đã cuộn tròn trên sofa ngủ từ lúc nào, cô như con thỏ con nhỏ nhắn ngủ say không hề biết trời trăng gì.
Anh nhìn cô hồi lâu lại đứng lên qua ngồi cạnh cô tay không kìm được mà vươn lên vén tóc cô, mũi cao môi anh đào hơi vển lên mái tóc màu hạt dẻ làm nổi bật làn da trắng hồng của cô. Chắc là mệt muốn chết rồi chứ gì!!
" Ưm " Cô nhẹ lên tiếng làm anh hoàn hồn.
Anh không hiểu tại sao mỗi lần Hàn Uyên Vân nhắc đến ly hôn với cô càng nhanh thì anh lại có một chút luyến tiếc không muốn.
Đứng thẳng dậy bế ngang cô lên đi đến phòng nghỉ, cả người cô lọt thỏm trong lòng của anh. Phòng nghỉ cũng theo màu xàm gam màu giống phòng làm việc giữa phòng là chiếc giường lớn màu trắng.
Nhẹ nhàng đặt cô lên đó cẩn thận đắp chăn cho cô rồi ngồi xuống giường nhìn cô một chút.
Chiều tà dần xuống cửa sổ chiếu vào ánh vàng nhàn nhạt rọi lên hai người đang ôm lấy nhau mà ngủ. Tối đến cô mơ màng tỉnh dậy, những ngày cô bắt đầu có thai cô thường rất buồn ngủ, cảm giác đằng sau lưng rất ấm cô xoay người lại trợn mắt nhìn, không lâu sau đó cô ngồi bật dậy.
Trời ơi anh ôm cô ngủ cô còn thoải mái mà chui vào lồng ngực anh, cô đỏ mặt..Cô làm gì thế này?
Hàng mi dài của anh bỗng rung lên anh mở đôi mắt phượng ra.
"Tỉnh rồi?" Giọng anh có chút khàn vì mới thức dậy.
Hàn Yêu Hy còn đang hoảng hốt "Đây là đâu vậy? Tại sao..anh lại ôm tôi.”
"Ôm cô? Vậy người nào ôm cổ tôi nhất quyết không buông còn kéo tôi nằm xuống?" Tề Ngạo Thần chỉ muốn trêu chọc cô một tí, thật ra anh mới là người ôm cô ngủ trước.
"Trời ơi Hàn Yêu Hy ơi mày làm gì vậy xấu hổ quá đi mất!” Mặt cô đỏ như trái dâu mím môi không biết nói gì.
Anh nhìn cô mỉm cười rồi bước xuống giường.
" Ưm Ưm" Một cơn buồn nôn từ đâu ra Hàn Yêu Hy lấy tay bịt miệng không dám nhìn anh mà chạy thẳng vào phòng tắm.
Hết chương 19
Thuận tay thả 1 like nè nàng ơii ?
\*Vi