Nữ Chủ Trọng Sinh Làm Vợ Tổng Tài

Chương 11: Cảm nhận




[4h chiều]

Lục Vân Tiên thức dậy, cô giật mình khi thấy Bách Thiên Hạo ngủ quên cạnh giường cô, Lục Vân Tiên thầm nói" cái tên Bách Thiên Hạo này trông cũng đẹp trai quá nhỉ"

Cô khẽ bước xuống giường rồi choàng một cái áo lên cho Bách Thiên Hạo, Lục Vân Tiên đi xuống nhà tìm gì đó để ăn, khi cô ra khỏi phòng, Bách Thiên Hạo ngồi dậy tay vịn áo mà cô khoác cho anh rồi thầm nói.

" Tiểu Mai!! cô ngốc thật" Bách Thiên Hạo cười thầm, tay ôm chiếc áo của cô.

Bên dưới nhà lúc này, Lục Vân Tiên đang nấu chút đồ ăn để cô và Bách Thiên Hạo cùng ăn, trong lúc bất cẩn cô cắt trúng tay mình, Bách Thiên Hạo đi tới nắm tay cô.

" Cô bất cẩn quá đó, để tôi làm cho cô mau lên trên nghỉ ngơi đi, cô vừa hết bệnh đấy"

" Tôi không sao chỉ là vết đứt nhỏ thôi mà, tôi cũng khỏe rồi cảm ơn anh, với lại tôi muốn tự nấu vì lâu rồi tôi không vào bếp, do bận rộn quá nhiều thứ "

" Vậy để tôi giúp cô"

" Không cần đâu, tôi tự làm được, anh ra ngoài mua giúp tôi ít cà chua, với một ít gia vị nha, bao nhiêu tiền lát tôi gửi lại anh sau"

" Thôi được rồi, cô chờ tôi một lát" Bách Thiên Hạo ra ngoài, Lục Vân Tiên thầm nghĩ " lại là cái cảm giác này khi ở gần cái tên đó, âyyy Lục Vân Tiên mày làm sao thế, phải mau tìm cho đủ mảnh ghép để trở về thân xác của mày kìa "

[5p sau]

"Cà chua với gia vị của cô đây"

" cảm ơn anh, bao nhiêu tôi gửi lại"

" Coi như tôi mua cho cô, không cần gửi tiền lại đâu".

" Vậy có kì quá không vậy"

" Cô giữ lấy, có bao nhiêu đâu, tôi ra ngoài đây nhớ cẩn thận đó"



" ừm" Cô hì hụt trong bếp khá lâu thì cuối cùng cũng xong

" Cơm tới rồi, Bách Thiên Hạo mau tới ăn đi"

Bách Thiên Hạo đóng laptop, để lên bàn rồi lại bàn ăn, anh nhìn cách trang trí và mùi hương của đồ ăn trong rất bắt mắt và hấp dẫn, Bách Thiên Hạo ngồi xuống ghế rồi nói

" Chà Tiểu Mai cô giỏi thật đấy"

" Anh quá khen rồi, mau ăn đi"

" Tôi rất thích món cá sốt cà chua này, lâu quá rồi tôi chưa được ăn lại nó, đúng lúc hôm nay cô lại nấu, Tiểu Mai cô khéo tay thật đó, đồ ăn rất ngon"

" Ngon vậy anh ăn nhiều vào, tôi thì rất thích món sườn xào chua ngọt, nó là món do người thân mà tôi yêu thương nhất nấu cho tôi ăn"

" Ồ, cô cũng giống tôi thật đấy"

" Thôi mau ăn đi không đồ ăn nguội hết đấy, này anh thử món sườn xào chua ngọt đi, ngon lắm đúng không "

" ừm, đúng là ngon thật" Bách Thiên Hạo thầm nghĩ " lần đầu tiên mình lại có cảm giác vui vẻ thế này khi ở gần nữ giới, cô gái này đúng là biết mê hoặc người khác thật mà"

" Này anh nghĩ ngợi gì đó, mau ăn đi"

" ừm" bỗng điện thoại Bách Thiên Hạo reo. " alo......ừm tôi biết rồi, tôi đến ngay"

" hửm có chuyện gì sao"

" Tôi có chút việc cần phải giải quyết, cô ăn đi, ăn xong để chén bát lát tôi quay lại rửa giúp cô"

" có chuyện gì gấp thế sao, ăn cho xong hẳn đi"



" nhanh thôi tôi sẽ quay lại với cô, tôi hứa ở lại chăm cô rồi mà"

" ò vậy anh đi cẩn thận"

Bách Thiên Hạo đứng dậy rồi quay đi, Lục Vân Tiên thầm nghĩ "đúng như mình dự đoán, chuyện mình qua đời đã đến tai giới tài phiệt bọn họ rồi, cả Trung Quốc bây giờ ai cũng nghĩ mình đã chết"

" Phải làm gì đó thôi, ngồi yên mãi chán quá"

[ 10h30 tối]

Bách Thiên Hạo vừa trở về, anh cất đồ đạc rồi gọi cô " Tiểu Mai, cô đâu rồi" anh đến sofa thì thấy cô đang ngủ, anh khẽ cười rồi lấy áo mình đấp cho cô.

Bách Thiên Hạo xuống bếp thì thấy mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ, anh mở tủ lạnh thì thấy món cá sốt cà chua đã được đống hộp, bên trên còn được dán kèm một tờ giấy note

" Cái tên chết tiệt kia, anh bảo đi nhanh mà tôi đợi mãi chưa thấy bóng dáng anh đâu, biết kiểu gì anh cũng sẽ đói nên tôi chừa cho anh một phần cơm với cá sốt cà chua đó, hâm nóng lại là ăn được "

Bách Thiên Hạo cười thầm nói " cô cũng chu đáo thật đấy" anh để hộp đồ ăn lại tủ, anh lên nhà, bế Lục Vân Tiên lên phòng rồi đắp chăn cho cô, trước khi đi, Bách Thiên Hạo khẽ vuốt mái tóc cô.

Anh xuống nhà hâm nóng đồ ăn, sau khi ăn xong, anh mở laptop làm việc một lát rồi cũng tắt đi ngủ.

[Sáng hôm sau]

Bách Thiên Hạo thức dậy, thấy mình được đắp chăn, anh đứng dậy sếp gọn chăn gối rồi đi rửa mặt, Bách Thiên Hạo rửa mặt xong anh lên lấy khăn lau thì thấy Lục Vân Tiên từ trên lầu đi xuống.

Lục Vân Tiên với chiếc áo sơ mi trắng, kèm theo là một chiếc váy body ôm, trong thu hút người cũng không kém.

" anh dậy rồi à, hôm nay ngày đầu toii đi làm do phải dậy sớm dọn dẹp một số đồ, nên hôm nay không có cơm sáng"

" Vậy để tôi đưa cô đi ăn

" ừm, cảm ơn anh"