Tường Vi viện
Thẩm Gia Vy ngồi dưới gốc cây lớn, gió nhè nhẹ thoáng qua làm mái tóc và tà áo nàng lay động. Nàng đưa mắt nhìn bầu trời cao trong vắt không một gợn mây, hào quang xuyên qua kẽ lá phản chiếu lên mắt nàng, tâm tình lại không bình ổn giống vẻ bề ngoài an tĩnh.
Lúc nãy nàng soi bóng mình phản chiếu trên mặt hồ Liên Trì mắt nàng thật sự có màu xanh nhưng rất tối không thể nhìn rõ, khi nàng ngẩn đầu hỏi Mi Tâm có thấy mắt nàng khác thường không, Mi Tâm cúi xuống nhìn nàng kinh ngạc không thôi, liền nói với nàng có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Trong lòng Thẩm Gia Vy chợt nghĩ. Khi Mi Tâm đứng đối diện với nàng rõ ràng không có nhìn ra nữa điểm khác thường nhưng khi nàng ngồi xuống thấp Mi Tâm đứng ở sau lưng liền có thể nhìn thấy đôi mắt nàng màu xanh lam.
Màu mắt này chính là được thừa hưởng từ mẫu thân của nàng Hạ Mẫn Nguyệt.Thẩm Gia Vy cảm thấy chuyện này thật không tốt, nếu như có một người nào đó cao hơn đứng cạnh nàng nhất định có thể nhìn ra được mắt nàng khác thường, nếu vậy thân phận thật sự của nàng có thể bại lộ. Lẽ nào cuộc sống yên bình sắp phải kết thúc hay sao? Nàng phải làm sao mới có thể che giấu đôi mắt này?
Thân phận thiên kim phủ Hứa quốc công này nhất định làm cho kinh thành Đế Đô một phen dậy sóng. Cả gia đình Hứa Quốc công Hứa Gia Vỹ và phu nhân Hạ Mẫn Nguyệt cùng với tiểu thư Hứa Gia Vy mười lăm năm trước gặp đại họa diệt gia. Hứa Quốc công Hứa Gia Vỹ và phu nhân Hạ Mẫn Nguyệt bị giết tại chỗ, người hầu kẻ hạ trên dưới Hứa phủ cũng lâm vào đại họa cả phủ đâu đâu cũng có xác người chết nhưng tuyệt nhiên lại không thể nào tìm ra hung thủ.
Quan trọng hơn hết thiên kim tiểu thư độc nhất phủ Hứa Quốc công lại mất tích một cách thần bí. Thiên Hoàng phái người đi tìm tung tích tiểu thư Hứa gia một mặt giao cho Hình bộ điều tra chân tướng vụ việc đến cùng vẫn là tra không ra, vị tiểu thư Hứa Quốc công cũng mất tăm mất tích, cũng có thể là bị giết chết thế là vụ án rơi vào bế tắc.
Đại thần quan nhất phẩm trong triều thế mà trong một ngày gặp họa diệt môn, triều đình đúng là mất đi một đại trung thần, Thiên Hoàng cũng mất đi một cánh tay đắc lực.
----------------------------------------------------
Thiên Hoàng vì tiếc thương cho Hứa gia liền soạn một đạo thánh chỉ Hứa Quốc công Hứa Gia Vỹ thân là đại công thần của triều đình Hãn quốc công chính liêm minh lại có công với xã tắt. Đại tiểu thư Hứa phủ Hứa Gia Vy hiền lương thục đức, dịu dàng nhân hậu. Nay Hứa phủ đã lụy, Hứa Quốc công và Hứa phu nhân lại đột ngột qua đời Thiên Hoàng thương tiếc nhận làm nghĩa nữ phong làm Văn Cơ công chúa, ban thưởng ngàn lượng hoàng kim, cùng châu báu, trăm tấm lụa thượng đẳng, trầm hương và trăm mẫu đất, khâm thử.
Thiên Hoàng đợi tìm được vị Hứa tiểu thư sẽ tuyên chỉ này nhưng không ngờ đến những ngày cuối đời vẫn là không tìm được tung tích. Bèn gọi Thái tử nay là Minh Hoàng và vài vị đại thần trong đó có Thừa tướng Thẩm Vĩnh Hằng đến căn dặn cho dù trẫm chết đi cũng phải tiếp tục phái người đi tìm tung tích của Hứa tiểu thư rồi tuyên đọc chỉ này phong tước vị cho nàng. Minh Hoàng làm theo lời Thiên Hoàng nhưng trong đạo chỉ lại thay đổi một chút lại phong làm Văn Cơ quận chúa.
Thẩm Vĩnh Hằng biết được chân tướng sự việc nhưng lại một mực giấu kín không tiếc lộ với bất kì ai. Khiến mỗi lần ông nhìn Thẩm Gia Vy ngày một trưởng thành liền áy náy tăng thêm vạn phần một chữ cũng không nói.
Đã bao nhiêu lần ông muốn nói sự thật cho Thẩm Gia Vy nhưng đến cuối cùng vẫn là không nói. Làm sao có thể để một tiểu cô nương chìm trong thù hận mà lớn lên, đem món nợ gia tộc này mà mù quáng trả thù, ông làm không được.
Nói đến lý do vì sao ông không chịu nói chính là người chủ mưu trong việc mưu sát phủ Hứa Quốc công có lai lịch quá lớn không thể đụng vào. Hai là vì tình huynh đệ giữa ông, Thiên Hoàng và Hứa Gia Vỹ.
Cả ba thời niên thiếu là những bằng hữu tốt nhất, khi trưởng thành cùng nhau vào sinh ra tử trở thành những người dẫn đầu cả một vương quốc. Thái tử Âu Dương Thiên sau khi được truyền ngôi liền lấy hiệu Thiên Hoàng mà cai trị đất nước, hai người bằng hữu thân thiết cũng lập được nhiều chiến công hiểu hách mà được phong quan tiến chức lên nhất phẩm, Thẩm Vĩnh Hằng là đương kim Thừa tướng, còn Hứa Gia Vỹ trở thành Hứa Quốc công. Cả hai đều trở thành hai cánh tay trái phải đắc lực phò trợ Thiên Hoàng.
Tuy là nghĩa quân thần nhưng tình như thủ túc, thân hơn huynh đệ ruột thịt vì vậy mới có chuyện sau khi Hứa Quốc công gặp họa diệt môn mới xót thương đau lòng, Thiên Hoàng còn là đặc biệt phong thiên kim Hứa phủ danh xưng Văn Cơ công chúa, đến thời vua Minh Hoàng thì được sửa lại là Văn Cơ quận chúa thân phận tôn quý vô cùng.
Nếu khi Thiên Hoàng còn sống, ông đem Hứa Gia Vy đến trước mặt khẳn định Thiên Hoàng sẽ rất vui mừng như còn kẻ thù đã đứng sau mưu sát cả Hứa gia sẽ trăm phương nghìn kế truy sát Hứa Gia Vy nên ông thà bỏ qua danh xưng cao quý kia mà bảo vệ an toàn cho nữ nhi của huynh đệ tốt.
Chuyện ông không muốn tiết lộ chân tướng để Hứa Gia Vy có thể đi đòi nợ mong là Thiên Hoàng và Hứa Gia Vỹ có linh thiên sẽ tha thứ cho ông, ông thà để Hứa Gia Vy lớn lên làm một vị tiểu thư bình thường cũng không muốn nàng lớn lên trong cừu hận, đem gánh nặng này đặt trên vai bản thân kiên cường gánh vác. Oan oan tương báo một đời này của Hứa Gia Vy đứa nhỏ này sẽ không được bình yên.
--------------------------------------------------
Hoạt Chấn- Quê ngoại Tiêu thị
Khi Thẩm Gia Vy đến Hoạt Chấn đã là giữa trưa ngày thứ tư, mấy ngày đi đường này thật sự quá mệt mỏi, cũng may xe ngựa các nàng không vội, dọc đường mệt mỏi tùy lúc đều có thể dùng lại nghỉ ngơi, nếu không nàng thật không biết với thân thể yếu ớt này có thể chống chọi được hay không. Lần này đi Thẩm Gia Vy không dẫn thị nữ thân cận mà dẫn theo một gia đinh trong tiểu viện, tên là A Bộ.
A Bộ là một thiếu niên có một thân thể cường tráng, vượt trội hơn thân hình của tất cả nam giới, mạnh mẽ khác thường. Năm năm trước một lần tình cờ nàng gặp được A Bộ một thân đầy thương tích bị người xấu truy đuổi được nàng ra tay cứu giúp. Hắn nói không có người thân cũng chẳng biết quê nhà ở đâu, nguyện chết hầu cận bên cạnh ân nhân. Dù sao trong tiểu viện của nàng lúc đó cũng chỉ có mỗi Mi Tâm, nàng không cảm thấy buồn chán nhưng Mi Tâm là một tiểu cô nương hoạt bất thật sự không chịu nổi cảnh buồn chán như vậy, có thêm một người cảm thấy cũng rất tốt. Từ đó nàng đưa hắn về phủ nhận làm gia đinh hầu cận trong tiểu viện.
Đến nhà ngoại của Tiêu thị đã có người đợi sắn chờ vì trước khi đi đã gởi thư đến báo trước. Thẩm Gia Vy thật sự bị choáng ngợp trước nơi này, phong cảnh sơn thủy hữu tình vô cùng, tuy cách kinh thành Đế Đô mấy ngày đi đường nhưng phong cảnh nơi đây quả thật khác xa với sự phồng hoa của kinh đô. Tuy buôn bán cũng rất tấp nập nhưng lại mang cảm giác thanh bình, yên ả của một làng quê bình dị. Nơi này quả thực đối với bệnh tình của Thẩm Gia Mẫn đúng là có lợi chứ không có hại.
Lại nói một chút đến gia phả nhà Tiêu thị. Cha của Tiêu thị là Lại bộ thượng thư đương triều. Mẫu thân của Tiêu thị khuê danh là Lâm Ngọc, người Hoạt Chấn. Ngoại tổ phụ là Lâm Giang và ngoại tổ mẫu Lưu thị có hai người con, trưởng nữ là Lâm Ngọc mẫu thân Tiêu thị, đệ đệ là Lâm Luân.
Sau khi tỷ tỷ Lâm Ngọc gả đến kinh thành không lâu, trưởng tử Lâm Luân cũng lấy vợ là người Hoạt Chấn khuê danh là Lý Tuyên, sinh được một hài tử rất kháu khỉnh tên là Lâm Tuệ Lĩnh nhỏ hơn Thẩm Gia Mẫn bảy tuổi, nghe nói từ khi Thẩm Gia Mẫn đến tiểu quỷ nhỏ vốn nổi tiếng bám người này đã đổi đối tượng từ mẫu thân Lý thị sang ngày ngày quấn bên Thẩm Gia Mẫn gọi biểu tỷ trông rất đáng yêu.
Thẩm Gia Mẫn bệnh nặng ở quê ngoại được săn sóc rất tốt, nghỉ ngơi tốt lại được mọi người trên dưới phủ hết mực quan tâm săn sóc bệnh tình thật sự tốt lên không ít, đến nay đã tám năm thân thể thiếu nữ thật sự khỏe mạnh lại trỗ mã tốt, dung mạo càng lớn càng xinh đẹp giống mẫu thân Tiêu thị, thanh niên trong thôn nhắm nàng đánh chủ ý thật sự nhiều không đếm xuể.
Thẩm Gia Vy ngồi nói chuyện với Lý thị theo Thẩm Gia Mẫn gọi một tiếng thẩm thẩm nghe được những chuyện này. Không có gì bất thường nàng mới không tin. Cố gặng hỏi cuối cùng Lý thị cũng nói cho nàng nghe một chuyện tuy là rất bình thường nhưng nàng thấy lại rất quan trọng. Chính là cách đây tầm năm năm Thẩm Gia Mẫn trải qua một cơn bạo bệnh, thầy thuốc khắp thôn đã được Lâm Luân mời tới chữa trị đều nói lành ít dữ nhiều nhưng không ngờ qua hai ngày chống chọi với bệnh tật Thẩm Gia Mẫn mạc danh kì diệu lại có thể khẻ mạnh, từ đó sức khỏe cũng ổn định không còn bệnh nữa. Ai cũng tin chính là Thẩm Gia Mẫn mệnh lớn, thập tử nhất sinh mới có thể an ổn vượt qua.
Bọn họ tin nhưng nàng có đánh chết mới tin, cái gì là mệnh lớn, cái gì là nhất sinh, Thẩm Gia Mẫn thật sự đã chết từ lâu, người trú ngụ trong thân xác nàng ta hiện tại mới là chân chính. Thẩm Gia Vy ánh mắt lóe lên tia xanh biếc linh động, tay nắm chặt đến mồ hôi cũng chảy ra, dù đã biết trước cơ sự nhưng sao khi thực sự chính tai nghe thật sự mới khó chấp nhận. Bản thân nàng cũng là một người xuyên không, được ông trời ban cho một cuộc sống mới, cái cảm giác mất đi thứ quý giá nhất rồi lại tìm lại được này mấy ai có thể hiểu nó trân quý đến mức nào, quan trọng ra sao.
Thẩm Gia Mẫn đã ra ngoài từ sáng sớm nên nàng không thể gặp được, người đến kia rốt cuộc là tốt hay xấu, là loại người như thế nào tính cách ra sao, nàng thật tò mò muốn biết.
-
-
Trước cửa Lâm phủ, A Bộ đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe ngựa nhỏ.Thẩm Gia Vy vừa bước ra khỏi cửa Lâm gia, chợt phía sau có tiếng truyền đến:
‘’ Nhị tiểu thư, người chờ một chút!’’
Thẩm Gia Vy quay lại muốn xem người đến là ai, thì ra là Thu Nhi- nha hoàng thân cận của Thẩm Gia Mẫn, đã tắm năm không gặp Thu Nhỉ vẻ ngoài vẫn như cũ không thay đổi gì cả. Thẩm Gia Vy nghiên đầu hỏi:
‘’ Thu Nhi, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?’’
Thu Nhi vẻ mặt có chút bất ngờ, tám năm không gặp không ngờ Nhị tiểu thư Thẩm Gia Vy vẫn có thể nhận ra nàng, Thu Nhi từ trong lòng cảm thấy thật kinh hỉ. Thu Nhi thi lễ nói:
‘’ Nhị tiểu thư, người mới tới đây đi đường không tiện, không bằng để Thu Nhi bồi người, nô tỳ sẽ dẫn người đi tìm chủ tử của nô tỳ.’’
Thẩm Gia Vy suy nghĩ, nàng mới đến đây được mấy canh giờ, đi đường thật sự có chút bất tiện, muốn tìm được Thẩm Gia Mẫn ở Hoạt Chấn này đúng là vô cùng khó khăn, có Thu Nhi đi cùng cũng tốt. Chỉ là, Thu Nhi là muốn giúp nàng nhanh tìm ra Thẩm Gia Mẫn hay là.. được Thẩm Gia Mẫn căn dặn phải ngăn cản nàng đây.
Thẩm Gia Vy định quay người đi nhưng nhìn đến một thân y phục của Thu Nhi thì nhíu mày. Lâm phủ tốt xấu gì cũng thuộc dạng gia tộc khá giả ở Hoạt Chấn này, vì sao y phục của Thu Nhi chỉ được may bằng loại vải thô, màu sắc và chất lượng y phục thật sự rất kém. Nhìn đến trang phục Thu Nhi như vậy, Thẩm Gia Vy hoài nghi liệu nhà ngoại này của Thẩm Gia Mẫn có đối tốt với nàng ta như dáng vẻ niềm nở đón tiếp Thẩm Gia Vy khi vừa đến hay không.