Nữ Bá Tổng Tự Tu Dưỡng

Chương 8




Nhân viên công tác toát mồ hôi lạnh: "Hình như là vào cùng khách mời khác, chúng tôi cũng không chú ý lắm. Đây là sai sót của chúng tôi, thật sự xin lỗi cô Khương, tôi lập tức đuổi bọn họ ra ngay."

Anh ta nói xong, lập tức xô đẩy A Diệu, muốn để chính bọn họ tự mình rời khỏi hậu trường.

Nhưng đối với nhóm nhạc nam mà nói, có thể vào được hậu trường [Nhiệt huyết tuổi trẻ], nói không chừng còn có thể tiếp xúc với đạo diễn, tranh thủ cơ hội lần tới cho bản thân.

Khó khăn lắm bọn họ mới trà trộn vào được, cũng không muốn cứ như vậy mà từ bỏ ý đồ, vì vậy bắt đầu dây dưa với nhân viên công tác.

"Mấy người đừng nghe Khương Miểu Miểu, kỹ năng nhảy của chúng tôi tốt hơn Triệu Kính Trạch nhiều. Thật đấy, để cho chúng tôi gặp đạo diễn đi.

Khương Miểu Miểu, cô không thể vì ham muốn ích kỷ của bản thân mà chôn vùi chúng tôi được!"

"""Đúng vậy đấy, cô cũng chỉ ỷ mình có tiền mà chèn ép chúng tôi thôi, chúng tôi sẽ không thỏa hiệp với cô đâu.""

Tôi không muốn nhiều lời vô nghĩa với đám người bọn họ, trên người Triệu Kính Trạch có vết thương, tôi muốn đưa cậu ấy đến bệnh viện ngay lập tức. Có lẽ là sự ủng hộ của cư dân mạng đã cho cậu ta sự tự tin, tôi không tranh cãi, ngược lại đám người A Diệu cứ mãi dây dưa náo loạn ở bên này đã thu hút sự chú ý của những khách mời khác vừa ghi hình chương trình xong. Cũng không biết là nhân viên công tác do ai mang đến, rõ ràng chưa có được sự đồng ý của tôi, đã quay một đoạn video tung lên mạng. Trong video, đám người A Diệu khàn cả giọng, diễn cái bộ dạng lấy nỗ lực của bản thân bất khuất chống lại tư bản rất đạt, cộng thêm cả một câu 'Sẽ không thỏa hiệp' ấy, càng khiến cho cảm xúc của cư dân mạng lên đến đỉnh điểm.

Trong lúc nhất thời, kết hợp với những lời than thở khóc lóc trước đó Cố Tuyết phát sóng trực tiếp, cư dân mạng nhao nhao chạy tới mắng chửi tôi và Triệu Kính Trạch.

Tôi đang ở bệnh viên khám với Triệu Kính Trạch, không rảnh quan tâm đến bọn họ. Nào ngờ không biết đám fan hâm mộ kích động đó có thể lấy địa chỉ bệnh viên từ đâu ra, chạy đến bệnh viện chặn chúng tôi lại.

Tôi đi lấy thuốc với Triệu Kính Trạch, vừa đi ra, đã bất ngờ bị một đám người vây quanh.

Bọn họ nhìn chúng tôi với ánh mắt đầy thù hận, như thể nhìn thấy kẻ thù giết cha vậy.

"Các người còn có thời gian đến bệnh viện hả, các người có biết bản thân đã gây ra biết bao nhiêu tổn thương đối với đám người A Diệu không? Người cần đến bệnh viện hơn không phải là bọn họ sao?



"Vì cậu mà nhóm nhạc nam DN mới giải tán. Đám người A Diệu thì bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió, cậu thì lại chẳng nói năng gì. Triệu Kính Trạch, cậu có phải là đàn ông không thế?"

Trước kia lúc ở DN thấy cậu rất trung thực, không ngờ cậu lại là người vô trách nhiệm như thế, đám fan hâm mộ của cậu có biết cậu là loại người như vậy không?"

"Chẳng trách ở DN lâu như vậy mà vẫn không có được thành tựu gì, bản thân không có bản lĩnh thì cũng đừng có nghĩ đến chuyện đi đường tắt. Bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng cậu cũng bị vạch trần bộ mặt thật rồi nhỉ!"

"Còn có Khương Miểu Miểu nữa, ỷ gia đình có bối cảnh mà tùy ý chèn ép người mới trong giới giải trí, quả nhiên chuyện rút khỏi giới lúc trước cũng không có oan uổng gì cô."

Từng tiếng chất vấn đổ ập đến, dù là người có tố chất tâm lý mạnh mẽ cỡ nào cũng có chút không chịu được.

Cũng may trợ lý và bảo vệ kịp thời đi đến, hộ tống chúng tôi lên xe bảo mẫu.

"Sắc mặt của Triệu Kính Trạch rất khó coi, nhưng vẫn cố kìm nén an ủi tôi: ""Tiền bối, tôi không sao, chị cũng đừng quá lo lắng.""

Mặt tôi không chút thay đổi mở máy tính bảng lên, quả nhiên thấy số lượng fan hâm mộ của Triệu Kính Trạch lại đang giảm mạnh, bình luận của anti fan cũng đang kéo đến dồn dập. Chỉ có một số ít fan hâm mộ tỏ vẻ tin tưởng Triệu Kính Trạch, nhưng những bình luận ấy cũng nhanh chóng bị bình luận của anti fan bảo phủ. "

Tôi mấp máy khóe miệng, quăng máy tính bảng đi, nói với trợ lý:

Đi gọi điện thoại cho đạo diễn Chu, ngày mai tham gia chương trình phỏng vấn, tôi muốn hai vị trí.

Trợ lý do dự hỏi: "Các chương trình tạp kỹ sắp ghi hình, chỉ sợ khó mà nói......

Tôi nhắm mắt lại: "Bao nhiêu tiền đều được, tôi không tin đập tiền vào mà vẫn không lấy được hai suất."